Toàn Chức Pháp Sư

Chương 333: Tử thần động đình hồ



Dịch: Le Hoang (mobilepolice)

Biên: Tiếu Diện Tà Thần

“Nơi này có hơi nhiều thi thể rải rác, thật kỳ quái?” Hồng Điểu tương đối thận trọng, nhìn đám thi thể rải rác nói.

“Cũng bình thường thôi! Bọn chúng trong nội bộ vì tranh đoạt địa bàn của mình hoặc tranh giành giao phối sẽ chém giết lẫn nhau. Đi thôi, chúng ta cách bảo vật gần hơn rồi! Ha ha ha… chờ cầm được cái Lưu Chiểu đó, chúng ta sẽ cùng nhau phát tài rồi!!”

Hoàng Trác Tư khá hưng phấn phá lên cười. Hắn vừa nói ra câu này, thái độ của mọi người lập tức kỳ quái lên, ánh mắt không biết là vô tình hay hữu ý nhìn về phía nữ nhân tên gọi là Ly Mạn.

“Ngu si, ngươi lại nói linh tinh ra ngoài Thổ hệ linh chủng mà chúng ta muốn tìm. Cái Lưu Chiểu này là cực phẩm Thổ hệ linh chủng, giá thị trường bèo bèo cũng phải ba chục triệu. Nếu hỏng đại sự, ta sẽ lột da ngươi!” Đội trưởng Lương Đại Trụ trừng mắt Hoàng Trác Tư một cái.

Hoàng Trác Tư lúng túng cười một tiếng, cố ý nhìn Ly Mạn một cái. Thế nhưng hắn phát hiện nữ nhân này chẳng qua là chỉ là tùy ý liếc nhìn bọn họ, tựa hồ đối với linh chủng thổ hệ Lưu Chiểu này cũng không có hứng thú mấy.

Tiến vào sơn cốc, từ nơi này nhìn ra xa về phía tây thật là rực rỡ sáng chói, nắng chiều lộ ra màu vàng nhàn nhạt. Khắp nơi trong sơn cốc, những thứ ngọ nguậy kia trải thành một cái thảm màu vàng.

Bọn chúng không chỉ bao phủ một nửa lòng chảo sơn cốc, ngay cả một nửa mặt núi phía tây cũng vậy, từ xa nhìn vào thật đúng là màu vàng ở khắp nơi!

“Má ơi, có bao nhiêu con Tích Lô Cự Yêu vậy!” Hồng Điểu sợ hãi cảm thán nhìn cảnh tượng này. Thế nhưng hắn cũng không có cảm thấy tráng lệ, ngược lại cả da đầu tê dại mấy phần.

Lỡ như bọn hắn bị vây ở trong sơn cốc này, vậy thì chẳng khác nào những con cừu rơi vào giữa bầy sói. Một chút cơ hội sống sót cũng không có!

“Đội trưởng, ngươi chắc chắn là chúng ta phải đi vào sao?” Thấy Tích Lô Cự Yêu nhiều như thế, Hoàng Trác Tư có vẻ muốn bỏ cuộc giữa chừng nói. Bảo vật tuy là quan trọng, nhưng mạng không giữ được thì cũng là công cốc.

“Ta… ta cũng cảm thấy quá nguy hiểm!” Mấy người khác đồng thời nói.

“Đều đã đến đây rồi… Yên tâm đi, Hồng Điểu đã có kế hoạch, nhất định sẽ không có vấn đề gì!” Lương Đại Trụ thở dài một hơi, tuy nói như vậy, nhưng sắc mặt lại không có chút nào lạc quan.

Cũng còn may cái sơn cốc này cũng khá lớn, chỗ trốn không hề ít. Nếu không yêu ma trong cốc từ hướng này xông vào, nhiều cái mạng hơn cũng không đủ nộp cho bọn chúng.



Ly Mạn sau khi tiến vào sơn cốc đã tách ra khỏi đoàn Liệp Pháp Sư, mỗi người đi một ngã.

Nàng cũng có một chút hứng thú với Thổ hệ linh chủng. Thế nhưng nàng đường đường là một quân thống, không thể đi cướp thứ mà người khác phải vất vả lên kế hoạch đi tìm như vậy được.

Ly Mạn lần theo dấu vết của những thi thể kỳ lạ. Đám Liệp Pháp Sư thấy thứ mà nàng muốn tìm không ở cùng phương hướng với bọn họ nên cũng đành để nàng đi.

So với nữ nhân thì thứ bọn họ quan tâm hơn là bảo vật. Có bảo vật bán lấy tiền, nữ nhân nào mà không có được?

Nhưng mà khi đoàn người tiến vào sơn cốc không bao lâu, một bóng người nhanh nhẹn cũng theo sát phía sau bọn họ, tiến vào Tây Chiểu Cốc kỳ lạ này.

Hắn nhìn thoáng qua hướng đi khác nhau của đám Liệp Pháp Sư cùng nữ Quân Pháp Sư, sau đó lại kiểm tra qua các thi thể một lần. Cuối cùng, hắn bước theo hướng mà nữ Quân Pháp Sư đi tới…

Người này chính là kẻ tự ý rời doanh trại, một mình xông vào đồng bằng Động Đình Hồ – Trương Tiểu Hầu.

Thật ra hắn từ Bỉ Dực thành phố luôn đi theo đội của Đại Trụ đến nơi này. Trong suốt quá trình bám theo, hắn cũng không có bị đám Liệp Pháp Sư lão luyện kia phát hiện.

Ở trong quân đội, Trương Tiểu Hầu chủ yếu học tập trinh sát cùng thi hành các nhiệm vụ bí mật, coi như là đội đặc nhiệm trong Quân Pháp Sư. Nhiệm vụ của hắn cùng với hai hệ ma pháp mà hắn tu luyện có liên quan mật thiết.

“Phàm ca, em sẽ nhanh chóng tìm thấy anh thôi!” Nhìn thấy thi thể rải rác, niềm tin của Trương Tiểu Hầu càng tăng thêm.





Ly Mạn lần theo thi thể tiếp tục tìm kiếm, nàng tin chắc mình càng ngày càng đến gần tử thần Động Đình Hồ.

Tử thần Động Đình Hồ là thuật ngữ do liên minh thợ săn tuyên truyền gần đây. Tại khu vực Động Đình Hồ có rất nhiều nơi xảy ra hiện tượng kỳ quái không giải thích được, đó là rất nhiều Tích Lô Cự Yêu bị giết chết.

Mọi người phát hiện tình trạng tử vong của chúng đều giống nhau, đều do một thứ gây ra. Thế nên họ gọi kẻ làm ra chuyện này là tử thần Động Đình Hồ. Ly Mạn chính là vì Chuyện này mà tới đây thăm dò.

Động Đình Hồ luôn là khu vực nhạy cảm và biến động, nàng sẽ không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào. Chỉ sợ rằng sẽ có sinh vật cấp thống lĩnh mới ra đời, thậm chí là sinh vật mạnh hơn xuất hiện, như vậy sẽ tạo ra sự uy hiếp không hề nhỏ đối với thành phố Bỉ Dực.

“Kỳ quái, cảm giác chân có hơi nặng nề… dù mình đã đi cũng khá lâu nhưng cũng không mỏi nhanh như vậy chứ?” Ly Mạn đi qua một cái đầm lầy, không thể không tìm một chỗ khô ráo để nghỉ ngơi. Nàng vội vội vàng vàng cởi bỏ giày ống, kiểm tra tình trạng chân của mình.

“Đáng chết, làm sao mình có thể bất cẩn như vậy!” Ly Mạn rốt cuộc phát hiện nguyên nhân, chân mình không biết lúc nào dính vào chất độc trong đầm lầy. Đôi chân trắng nõn ngọc ngà đã biến thành một mảng lớn màu tím.

Cách đây không lâu Ly Mạn được điều đến đồng bằng Động Đình Hồ. Nàng không quen thuộc tình trạng của nơi này lắm, càng không có sự đề phòng tuyệt đối với những đồ vật có độc tính ở đây.

“Không đúng, mình đã nghiêm ngặt làm đúng theo những gì các đồng đội cũ đã dặn dò, mọi biện pháp phòng độc cũng đã làm… hơn nữa tu vi của bản thân mình không có lý gì lại dễ dàng dính loại độc này như vậy? Chẳng lẽ đây là một loại độc tố mới… Rốt cuộc là thứ gì thả ra, độc tính mạnh như vậy?” Ly Mạn ngồi trên phiến đá phơi nắng, một trận buồn bực.

Nàng mang theo rất nhiều thuốc giải độc, cũng đều đã dùng qua, cuối cùng lại sợ hãi phát hiện căn bản không thể áp chế nổi thứ độc trong đầm lầy này. Nó dần dần lan từ dưới chân lên trên!

Đầm lầy là hỗn hợp giữa Thủy hệ cùng Thổ hệ. Thuốc giải độc thuỷ cùng thuốc giải độc thổ nàng đều đã dùng qua, nhưng hoàn toàn vô hiệu.

Lần này phiền phức lớn rồi!!

Ly Mạn không sợ yêu ma chút nào, tới bao nhiêu nàng làm thịt bấy nhiêu. Nhưng thứ độc này, tuyệt đối là loại độc cực kỳ đáng sợ trên thế giới.

Bản thân nàng đối với kiến thức về độc cũng không hiểu biết nhiều. Lần này nàng một mình tới đây nhưng không có chuẩn bị kỹ càng. Dính phải loại độc ngoan cố này khiến cho nàng cảm thấy bó tay toàn tập.

“Đội Liệp Pháp Sư bọn họ cũng đi xa rồi… chẳng lẽ lại phát tín hiệu cầu cứu? Quân bộ sẽ phái người tới, nhưng…”

“Bọn họ nếu biết mình làm nhiệm vụ bị độc áp chế, được cứu về quân bộ một cách thê thảm, đây chẳng phải là để bị họ cười đến rụng răng sao? Hơn nữa lão già kia từ đầu đã không thích ta xen vào chuyện của quân đội Bỉ Dực bọn hắn!”

Ly Mạn cắn răng, cuối cùng vẫn chọn không cầu cứu. Nàng tiếp tục thử đủ loại phương pháp giải độc nhưng mà độc tính này uy lực vượt xa ngoài dự đoán của Ly Mạn.

Lúc chất độc màu tím dần dần lan đến hai đầu gối, Ly Mạn cảm thấy hối hận vì mình vừa nãy quyết định ngu ngốc rồi. Độc này, tuyệt đối không tầm thường!!!

Bầu trời biến thành màu đen, Ly Mạn cảm thấy thân thể mình vô cùng u ám, thậm chí muốn bắn tín hiệu cũng trở nên khó khăn.

Tín hiệu cần phải nguỵ trang, dùng tín hiệu phổ thông chẳng khác nào nói với yêu ma lạy ông tôi ở bụi này. Ly Mạn cả người hoa mắt choáng váng, thở hỗn hển dựa vào tảng đá lạnh như băng.

Độc tố càng ngày càng lan lên cao, Ly Mạn lại không phát ra nổi chút khí lực nào, nàng lại nghe loáng thoáng xung quanh có tiếng kêu quái dị của Tích Lô Cự Yêu, mí mắt của nàng không còn tự chủ được muốn nhíu lại.

Nàng không xác định được chỗ này có đủ để ẩn nấp hay không. Thứ nàng có thể làm bây giờ chỉ là cầu nguyện đừng bị Tích Lô Cự Yêu phát hiện, nếu không…

“Xì xì xì ~~~~~~~~~~!!”

Ngay khi Ly Mạn muốn thiếp đi hôn mê, nàng mơ hồ cảm thấy có một tia lôi điện mạnh mẽ loé lên trước mặt mình, vô cùng chuẩn xác đánh xuyên qua thân thể con Tích Lô Cự Yêu đang bò tới nơi này đồng thời tiêu diệt nó tại chỗ.

“Không phải xui xẻo như vậy chứ? Đụng phải một loại độc mà ngay cả cao cấp Pháp Sư như nàng cũng không cách nào loại bỏ được độc tính cũng không nói đi… đằng này ngay lúc nàng sắp hôn mê thì tử thần Động Đình Hồ lại xuất hiện!” Ly Mạn chợt giật mình thầm nghĩ.

“Lôi điện đánh xuyên, đây là kiểu mà đại đa số Tích Lô Cự Yêu bị chết a…” Ly Mạn có thể khẳng định thân ảnh đang tiến đến chỗ nàng chính là thứ mà bản thân muốn tìm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.