Toàn Chức Pháp Sư

Chương 615: Con mối tìm con đường sống



Dịch: Hoangforever

Đối phương có thể truyền âm cho hắn nhưng hắn muốn trả lời lại thì làm như thế nào??

Chẳng lẽ hai người lại cùng nhau lấy điện thoại di động ra, sau đó đồng thời rung wechat một cái, thêm bạn tốt đối phương?? Hoặc vị ma pháp sư Phong hệ Cao cấp màu tím này khi truyền âm dứt khoát đem số điện thoại của mình đọc cho hắn??

Thực tế, biện pháp như vậy không thể nào thực hiện được. Yêu ma đối với tín hiệu điện tử vô cùng nhạy cảm. Kể cả người có phát cho người khác một cái icon thì ngay lập tức nó liền biến thành một thiết bị định vị GPS của đám yêu ma gần đó. Tới lúc đó, tất cả vong linh liền tràn sang chỗ người.

“Chúng ta có 4 ma pháp sư, 2 ma pháp sư sơ cấp, 5 người bình thường. Một đồng đội của ta vừa mới đi triệu tập người ở khu vực quanh đây.”

Mạc Phàm cũng không biết làm cách nào hồi âm lại. Vì vậy, hắn quyết định nói thẳng. Cũng không biết vị ma pháp sư Phong hệ Cao cấp kia có thể nghe thấy được hay không??

Không ngờ Mạc Phàm đoán bừa như vậy lại trúng. Rất nhanh vị ma pháp sư kia liền truyền âm trở lại.

“Cậu cố gắng hết sức triệu tập thật nhiều người lại đây. Ta và 2 vị đồng đội của ta sẽ xuất thủ đối phó con Nhục Khâu Thi Thần kia. Nhân cơ hội đó, ngươi dẫn mọi người chạy xuyên qua con đường chết chóc này… Đương nhiên, để cho chắc ăn hơn, số lượng ma pháp sư các ngươi có phải nhiều. Do 3 người chúng ta phải toàn tâm đối phó với Nhục Khâu Thi Thần. Vì vậy cũng không thể nào phân tâm trợ giúp các ngươi được. Cho nên đám vong linh cấp bậc Nô bộc và Chiến tướng đành phải trông cậy vào các ngươi rồi.”

Ma pháp sư mặc quần áo màu tím nói.

“Không thành vấn đề! Ta sẽ ngay lập tức đem tin tức này truyền đạt tới mọi người. Cố gắng đem mọi người tụ tập lại, cùng nhau vượt qua con đường này.”

Mạc Phàm trả lời lại.

“Cảm ơn! Nếu như có người còn do dự, ngươi cứ nói với bọn họ rằng, chúng ta là Cấm vệ Pháp sư. Ta là Tả Phong. Hi vọng bọn họ đừng bỏ qua cơ hội có thể chạy nạn này.”

Ma pháp sư quần áo màu tím nói.

“Cấm vệ Pháp sư…. A, Được!”

…………..

Mạc Phàm ngay lập tức trở về chỗ mọi người tập trung. Để Mạc Phàm kinh ngạc chính là, trước khi rời đi ở đây còn chưa tới 10 người, thế nhưng hiện tại thoáng cái đã chật ních người. Nhân số chỗ này có lẽ hơn 40-50 người a!

Quả thật, hắn không thể nào không bội phục năng lực kéo bè kết phái của tên lùn kia. Chỉ trong vòng thời gian ngắn ngủi như vậy, ấy vậy mà hắn có thể kéo 4-5 nhóm người nhập bọn. Mà hơn nữa, hầu hết trong đó đều là ma pháp sư, người bình thường còn chưa tới 20!

Rất hiển nhiên, tên lùn đã cố tình chọn ma pháp sư để tạo thành đội ngũ này. Dựa theo tính cách tên lùn hắn đương nhiên không nhất thiết phải làm người tốt.

Người bình thường càng nhiều, càng dễ trở thành gánh nặng. Dù sao tên lùn chưa bao giờ nói mình là một vị ma pháp sư tốt. Cho nên hắn cũng không có nghĩa vụ cứu vớt người khác.

“Có một vị ma pháp sư tự xưng là Cấm vệ Pháp sư, vừa mới ở con đường đối diện. Hắn bảo chúng ta cố hết sức tụ tập mọi người lại, càng đông càng tốt. Còn bọn họ thì đối phó với con Nhục Khâu Thi Thần kia. Nhân lúc đó, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua con đường chết chóc này, tới con đường dành riêng cho người đi bộ ở phía đối diện kia.”

Mạc Phàm nói rõ ràng lời của tên ma pháp sư Phong hệ Cao cấp cho 50 người đang đứng ở đây.

“Cấm vệ Pháp sư. Chúng ta được cứu rồi!! Chúng ta được cứu rồi!!”

Một gã trung niên ma pháp sư đội chiếc mũ lông đứng trong đám đông vui mừng kêu lên.

“Tốt quá rồi! Thì ra Cấm vệ Pháp sư đã xuất động. Ta đã nói rồi, mọi người không nên từ bỏ một cách dễ dàng như vậy.”

Một nữ pháp sư trang điểm đậm nói.

“Có Cấm vệ Pháp sư mở đường, chúng ta có thể an toàn vượt qua được đoạn đường này…”

“Không! Không! Không! Các người nghe không rõ lời ta nói sao?? Cấm vệ Pháp sư sẽ xuất thủ đối phó Nhục Khâu Thi Thần. Bọn họ cũng không có rảnh rỗi đối phó với đám vong linh trên con phố chết chóc. Cho nên, đám vong linh này chúng ta phải tự mình xử lý.”

Mạc Phàm nghiêm túc nói lại cho mọi người hiểu.

“Không thể nào! Bọn họ không phải tới cứu chúng ta sao??”

Một thiếu nữ khóc thút thít nói.

“Đừng hoảng hốt! Mọi người đừng có hoảng hốt. Số lượng ma pháp sư ở đây cũng có không ít mà. Mọi người chỉ cần nghe theo sự sắp đặt của mọi người, tìm kiếm cơ hội một hơi xông qua, chúng ta vẫn còn có hi vọng. Ta là ma pháp sư trung cấp Mộc hệ. Mọi người hãy tin tưởng vào năng lực chúng ta.”

Nữ ma pháp sư trang điểm đậm nói.

“Đúng vậy! Đừng có xem thường năng lực của chúng ta. Tên lùn thấp thấp kia không phải đã nói rồi sao. Bọn họ nơi này có tới tận 4 vị ma pháp sư Trung cấp có Linh Chủng đấy. Đều là cao thủ hết đó. Mặc dù, ta chỉ là một ma pháp sư Sơ cấp. Nhưng chủ tu của ta chính là Hỏa hệ đấy. Nếu như có con vong linh nào dám tới gần, ta sẽ cho nó nếm thử mùi vị Hỏa Tư – Bạo Liệt!”

Tố chất mọi người trong đội ngũ này khá là cao. Thế nhưng, cũng phải biết đồng tâm hiệp lực mới có thể an toàn vượt qua được. Vì vậy, ai nấy đều rất là nghiêm túc lắng nghe sự sắp xếp của mọi người.

Tên lùn, Chu Mẫn, Mạc Phàm, Mục Bạch, ở trong cái đội ngũ này đều là Trung cấp ma pháp sư. Thực lực đều là những người mạnh nhất. Các tiểu đội khác nhập vào, sau khi gia nhập đều nguyện ý nghe theo sự sắp xếp của 4 người này.

“Mục Bạch, ý ngươi thế nào?”

Mạc Phàm hỏi một câu.

“Ta cảm thấy có thêm nhiều người sẽ tốt hơn.”

Mục Bạch thẳng thắn trả lời.

“Đúng vậy! Nhiều người lực lượng sẽ lớn hơn.”

Chu Mẫn gật đầu đồng tình.

“Không! Không! Nhiều người không nhất định lực lượng sẽ lớn. Các người có biết tới lý luận con mối cầu sinh không?”

Mục Bạch thể hiện ra mình là một học bá rất có cơ trí nói.

“Lý luận con mối cầu sinh?? Ta ít đọc sách, không hiểu nó có ý nghĩa như thế nào?”

Nam tử trung niên đội chiếc mũ lông hỏi.

“Quần thể con mối di chuyển. Đột nhiên phía trước xuất hiện một cái tường lửa. Nếu như cứ như vậy xông qua… chắc chắn toàn bộ bọn nó sẽ bị chết cháy. Vì vậy, tập thể con mối ôm chặt lấy nhau, bao lại, tạo thành một khối cầu. Sau đó hướng về phía tường lửa lăn…Rất nhanh, những con mối tầng ngoài liền bị chết cháy. Hơn nữa còn bị cháy tiếp tới tầng bên trong. Nhưng cuối cùng phần lớn con mối vẫn thành công vượt qua bức tường lửa này.”

Mục Bạch bình tĩnh giải thích cho mọi người nghe.

Mọi người nghe xong, thoáng cái liền yên tĩnh lại. Vẻ mặt mọi người lúc này hiện ra sự khó coi tới cực điểm.

“Hắn nói rất đúng. Tất cả mọi người đều an toàn vượt qua con phố chết chóc này điều không có khả năng xảy ra. Mọi người cần phải tiếp nhận sự thực này. Nhân số chúng ta quá ít, không thể nào giống như đám mối tạo thành một quả cầu đủ dày. Xông qua con phố chết chóc này chắc chắn toàn bộ đều sẽ chết hết. Nhưng nếu như số lượng người đủ nhiều, có người chịu hi sinh, phần lớn người trong chúng ta vẫn có thể vượt qua một cách an toàn được.”

Một nam tử có chòm râu nói.

Người này mặc một bộ đồ tây. Hiển nhiên hắn làm trong một tòa offices gần đó. Mặc dù là người bình thường, nhưng rõ ràng hắn giác ngộ hơn hẳn mấy người đang lo sợ bất an ở đây.

Người bình thường ở trong thời khắc nguy hiểm như thế này chỉ có thể nhìn vào vận may, mặt khác cần phải có sự giác ngộ, nếu như không nắm bắt lấy cơ hội này để chạy trốn, rút lui, chắc chắn chết không toàn thây!

“Cũng chỉ có thể như vậy! Ta biết có một đội ngũ đang ẩn núp trong tầng cao nhất tòa nhà kia, ta sẽ đem bọn họ kêu tới đây.”

“Ga-ra tầng ngầm cũng có một nhóm người. Nhưng hình như không có ma pháp sư. Có cần ta tới bảo bọn họ tới đây hay không?? ”

“Vị tiểu chủ tướng này nói đúng lắm! Đội ngũ này chắc chắn phải có người hi sinh. Mấu chốt là cần phải có nhiều người. Càng nhiều người, xác suất chết lại càng thấp. Mặc kệ bọn họ có phải là ma pháp sư hay không là ma pháp sư, chỉ cần là người sống, đem tất cả bọn họ gọi tới đây.”

Một cô gái mặc chiếc quần đen diêm dúa nói.

“Thế này đi! Các ngươi cứ đem những lời này truyền đạt cho bọn họ, muốn đi cùng thì nhanh chóng theo chúng ta, đây là chuyến xe cuối cùng rồi, cũng không có đảm bảo an toàn… nếu như có ý định khác, cứ ở đó mà chờ đợi.”

Tên lùn dặn dò đám người đi gọi mọi người tới gia nhập.

Mọi người tản đi. Vì bảo tồn tính mạng của mình, đương nhiên bọn họ sẽ cố hết sức đem nhiều người hơn nữa tập trung lại đây.

Tốt nhất càng nhiều ma pháp sư càng tốt, như vậy mới có thể tạm thời ngăn cản đám vong linh đông đúc kia một chút. Nếu như không có ma pháp sư thì cũng chấp nhận hết. Đàn linh dương đông đúc vượt sông, cá sâu sẽ chọn đại lấy một con mà!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.