Tứ công chúa Đông Vũ là luyện dược sư, hơn nữa là đồ đệ của điện chủ phân điện Dược Vương điện Đông Hạ Quốc.
Điểm này, làm bá tánh Đông Hạ Quốc đều lấy làm tự hào.
Đây cũng là nguyên nhân mà trong cung những công chúa kia không thể cùng so sánh với Tứ công chúa Đông Vũ.
Vân Hoàng chưa đi xa, đem những lời Vân Thiên Lương nói nghe rành mạch.
“ Dạ, đi theo nữ nhân vừa rời đi kia, nhìn xem nàng tiếp cận ta rốt cuộc muốn làm cái gì.”
Đi đến chỗ khuất, Vân Hoàng đem Dạ từ trong không gian mặt gọi ra.
Dạ nhìn Vân Hoàng liếc mắt một cái, “Chờ tin tức của ta.” Dứt lời, Dạ liền biến mất tại chỗ.
Vân Hoàng không có dừng lại cái gì, về tới bên trong đình viện chính mình, bắt đầu tu luyện.
Người Hách Liên gia không có khả năng quang minh chính đại tới tìm nàng, mấy ngày nay sẽ đến, nhưng hẳn là ở buổi tối.
Thời gian ban ngày vừa lúc dùng để tu luyện.
Thực nhanh, Vân Hoàng liền tiến vào trạng thái tu luyện.
...
Từ tướng quân phủ ra tới, bởi vì Lan phủ cũng không xa, đoàn người Tứ công chúa Đông Vũ không có ngồi xe ngựa, mà là đi bộ.
“Công chúa, nô tỳ không rõ, công chúa vì cái gì muốn giúp Vân Hoàng kia?” Một người thị nữ đi theo phía sau Đông Vũ, vẻ mặt nghi hoặc.
Đông Vũ nghe vậy, dừng lại bước chân, thưởng thức chiếc nhẫn trên tay.
“Bản công chúa tìm nàng, là bởi vì biết được tin tức, trước đó không lâu ở vương thành có một vị công tử phái người tìm nàng, vị công tử kia là người mà sư phụ ta phải lấy lòng, bản công chúa muốn nhìn một chút, Vân Hoàng hay không cùng vị công tử kia có quan hệ, nếu có, đối với Vân Hoàng tốt, đến lúc đó tự nhiên có thể gần vị công tử này một chút, nếu vị công tử kia tìm Vân Hoàng vì cần gì khác, đến lúc đó chúng ta đem Vân Hoàng hiến cho vị công tử kia, mặc kệ điểm nào, đều có thể cùng vị công tử đó kết giao, kể từ đó, cũng coi như là giúp sư phụ, đẹp cả đôi đường.”
Một vị nam tử đã từng cứu nàng.
Bất quá hắn thân là thần, cứu nàng chuyện hắn nên làm.
Nói nữa, loại chuyện này đều là chuyện rất lâu về trước.
“Thì ra là thế.” Thị nữ kia hơi hơi mỉm cười, “Điện chủ biết, nhất định sẽ thật cao hứng.”
Sư phụ biết tự nhiên sẽ cao hứng.
“Được rồi, chúng ta đi thôi.” Đông Vũ đạm mạc nói một câu, sau đó tiếp tục hướng tới phía trước đi đến.
Dạ đứng ở một chỗ góc, sau khi đem đoạn đối thoại của các nàng nghe lọt vào tai, xoay người lặng yên không một tiếng động rời đi.
Lúc Dạ trở lại tướng quân trong phủ, Vân Hoàng đang tu luyện.
Không có tiến vào phòng đi quấy rầy Vân Hoàng, Dạ ghé vào cửa.
Thời gian từng ngày qua đi, Vân Hoàng vẫn luôn tu luyện, trừ bỏ lúc Dạ đi ăn cái gì đó thì sẽ rời đi, thời điểm khác đều canh giữ ở cửa.
Mấy ngày nay, bởi vì Vân Thiên Lương ra lệnh, cũng không có ai tới nơi này quấy rầy.
Buổi tối ngày thứ tư, Vân Hoàng cảm giác thời gian không sai biệt lắm, liền đình chỉ tu luyện.
Sau khi dừng lại tu luyện, Vân Hoàng kiểm tra tu vi chính mình một chút.
Linh Sư ngũ cấp.
Trước đó tấn chức một bậc.
Sau khi tấn chức, tu luyện sẽ càng ngày càng khó khăn.
Bốn ngày tấn chức một bậc, tốc độ tu luyện coi như thực nghịch thiên.
Vân Hoàng nhìn một chút chính mình hỏa hệ linh căn, trải qua mấy ngày nay tu luyện, đã hoàn toàn củng cố.
Kế tiếp, có thể bắt đầu tu luyện mộc hệ linh căn.
Bốn ngày hơn nữa trước đó mười ngày, suốt mười bốn ngày không có tắm gội.
Vân Hoàng hiện tại ý tưởng đầu tiên chính là tắm gội.
Nghĩ đến đây, Vân Hoàng đứng lên đi đến cửa phòng, mở ra, thời điểm một chân đang chuẩn bị dẫm đi ra ngoài, thấy được ngoài cửa một khối đen.
“ Dạ.” Vân Hoàng ngồi xổm xuống, dùng ngón tay chọc chọc tiểu thân thể của Dạ.