Toàn Thế Giới Đều Vì Ta Mà Tranh Giành Tình Cảm

Chương 72



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phương Phương và Gia Thụy cảm thấy ý nghĩ này mẹ nó quá điên rồi!

Phương Phương che lại trái tim nhỏ đang đập thình thịch, yếu ớt nói: "Có khi nào hai ta nghĩ sai rồi không?"

Gia Thụy trầm mặc một lát, rồi sau đó trực tiếp gửi tới liêm tiếp mấy tấm hình.

Phương Phương càng nhìn thì tim đập càng nhanh.

Má ơi, Cảnh thiên vương trong vòng mấy tháng gần này đăng tổng cộng mười Weibo, trong đó có hai cái là liên quan tới bài hát mới, còn tám cái còn lại...... Toàn bộ đều liên quan tới Nghiên Nghiên!

Nghiên Nghiên ra mắt giành được giải quán quân, đăng Weibo......

Mặc chiếc áo thun mới do Nghiên Nghiên đưa, đăng Weibo......

Ăn mì sốt thịt bò tại cửa hàng Nghiên Nghiên quảng cáo, đăng Weibo......

Cùng Nghiên Nghiên chụp ảnh chung, đăng Weibo......

Linh Thạch Tình Duyên đóng máy, đăng Weibo......

Trong cái mớ đó có một bức hình của Nghiên Nghiên đã qua chỉnh sửa, Phương Phương xác định đó là bức hình mà mấy tháng trước vị thổ hào kia gửi tới để cô chỉnh lại, kết quả là chưa tới một tiếng đồng hồ, bức ảnh này đã xuất hiện trong Weibo của Cảnh thiên vương......

Gia Thụy không dám tin tưởng mà lẩm bẩm nói: "Nhớ rõ khi trước hai đứa mình đã thảo luận một vấn đề không —— vì cái gì mà vị thổ hào kia đều có thể có được những bức hình của Nghiên Nghiên ở khu vực ghi hình......"

Phương Phương: "...... Đúng vậy, vụ án đã được giải quyết."

Hai cô cùng nuốt nước miếng, cảm giác toàn bộ thế giới đều huyền huyễn rồi, nhưng mà người nào đó lại cứ như không hay biết gì, ở trong nhóm cao quý lãnh diễm nói: 【@ mọi người, đừng vô nghĩa, đua top đi. 】

Đại nhân vật lên tiếng, nhóm chị em trong fan club nhanh chóng nghe lời tạm dừng sự hưng phấn lại, sôi nổi vui sướng đáp lời:

【 vâng thư sếp! 】

【 wow! Đại lão gia giàu có trong truyền thuyết đây rồi, chụp ảnh chung! 】

【 tách tách, cà tím* ~ được, đua top đi! 】

*Nguyên văn: 茄子: bạn nào biết giúp mình với nhé.

【 này các chị em, xông lên nào!!! 】

【......】

Gia Thụy: "......"

Phương Phương: "......"

Này mẹ nó là cái kịch bản huyễn hoặc gì chứ???

Nếu các thành viên trong nhóm biết cái vị thổ hào mà mỗi ngày cùng đua top với mình chính là Cảnh thiên vương......

Hai người một phen bổ não về một hình ảnh khủng khiếp về hàng chục con chó săn hét lên, nhất thời run rẩy ớn lạnh.

Không dám nghĩ không dám nghĩ!

Là đang run bần bật, Cảnh thổ hào lại lần nữa nhắn tới: 【 lão Dụ, mau mau mau, đua top đi! 】

Lão Dụ: 【 còn chờ ngươi nói? 】

Gia Thụy cùng Phương Phương đồng thời nhìn chằm chằm hai chữ "Lão Dụ" trên màn hình, đột nhiên lại có một suy đoán điên cuồng.

Sẽ! Không! Đi!

Gia Thụy lắc lắc đầu: "Sẽ không sẽ không, khẳng định là sẽ không!"

Phương Phương do dự một chút: "Nhưng cậu không cảm thấy Dụ ảnh đế hình như, đối với Nghiên Nghiên nhà chúng ta cũng rất...... Không thích hợp sao?"

Gia Thụy vỗ vỗ lồng ngực, rất là tự tin mà nhướng mày: "Bé con Nghiên Nghiên nhà mình, ai mà không thích chứ!"

Phương Phương thở ra một hơi, "Nhưng mà, Dụ ảnh đế là một nam thần ổn trọng, sao có thể làm ra cái loại sự tình đua top này!"

Phát hiện một vị thiên vương ẩn nấp trong fan club nhà mình đã đủ kích thích, nếu lại xuất hiện một vị ảnh đế, chỉ sợ hai cô sẽ kích động tới mức chết đứng tại chỗ.

Hô, còn may còn may.

Đầu kia của đường dây mạng, Dụ · nam thần ổn trọng · ảnh đế đang vô cùng tiều tụy ngã gục trước máy tính, hai mắt che kín tơ máu, gõ ra mấy chữ: 【 bỏ phiếu xong rồi, tới mấy tài khoản khác 】

......

Tài khoản fan club là do Gia Thụy nắm giữ, cô nhìn Nhậm giáo sư đứng trên bục giảng cầm bút bảng đen, đạm mặt giảng giải tri thức, liền lén lút mở bảng biểu wps, tìm được một phần tài khoản gửi cho lão Dụ.

Mới vừa gửi xong, chuẩn bị cất điện thoại đi nghiêm túc nghe giảng bài, vừa ngẩng đầu lên liền sợ tới mức toàn thân đầy mồ hôi lạnh.

Má ơi!!!!

Nhậm giáo sư!!!!

Mới vừa rồi không phải đứng trên bục giảng sao, sao lại đột nhiên đứng trước mặt cô rồi!

...... Đôi mắt nhìn xuyên qua cặp kính gọng bạc mỏng manh, quét về phía cô.

Gia Thụy theo tầm mắt Nhậm giáo sư, thong thả cúi đầu, ngay sau đó nhìn vào điện thoại của mình, cùng với giao diện bỏ phiếu đua top của Tống Nghiên đang hiển thị trên màn hình.

Mồ hôi lạnh của Gia Thụy càng chảy liên tục: "......"

Chết rồi chết rồi!!

Vốn dĩ Nhậm giáo sư có thành kiến với bé con Nghiên Nghiên, lúc trước còn giáo huấn cô, nói ánh mắt hâm mộ idol của cô không tốt vân vân và mây mây, lúc này lại trực tiếp ở trên giảng đường bị bắt quả tang......

A a a, sẽ không bị trừ điểm đi??

Hoặc là, học phần này trực tiếp không đạt??

Xong đời!

Gia Thụy đang dự đoán tới tình huống xấu nhất, khẩn trương hề hề chôn đầu lại giống như con đà điểu, qua một lúc lâu vẫn chưa thấy Nhậm giáo sư phát tác, vừa nâng mắt lên, người nọ đã xoay người rời đi, chỉ chừa cho cô một bóng dáng cao dài mảnh khảnh.

Gia Thụy:???

Bất quá cô cũng không dám phân tâm đua top gì đó nữa, mãi đến khi buổi học kết thúc mới lấy điện thoại ra.

Một bên đem ba lô mang vào lưng, một bên trực tiếp nói chuyện trong điện thoại: "Đúng đúng đúng...... Hiện tại là thời điểm bỏ phiếu quan trọng, nhân thủ đua top của chúng ta không dủ ——"

Nói được một nửa, lại đột nhiên im bặt.

Gia Thụy nhìn Nhậm giáo sư quay lại đứng trước mặt mình, trong lòng rơi lộp bộp.

Má ơi cứu con!

Đây là muốn tính sổ sau hả??

Nhậm giáo phảng phất như xác nhận phỏng đoán của cô, sắc mặt nhàn nhạt nhìn chằm chằm cô, môi mỏng mím chặt.

Gia Thụy căng da đầu nở nụ cười có khó coi hơn cả khóc, yếu ớt nói: "Nhậm giáo sư."

Nhậm giáo sư vẫn như cũ nhìn chằm chằm vào cô, một lát sau, khi mà Gia Thụy đã không tiếp nhận nổi cái loại khí tràng giết người vô hình này, hắn há miệng thở dốc: "Cô,"

Tới rồi!!

Gia Thụy nuốt nước miếng, khẩn trương nhìn hắn.

Giây tiếp theo, đôi môi mỏng của Nhậm giáo sư khẽ mở, thanh âm nhàn nhạt: "Nhóm đua top của cô, còn thiếu người sao?"

Gia Thụy hoàn toàn chứ kịp phản ứng: "Hả?"

Nhậm giáo sư khẽ cau mày, bình tĩnh lên án nói: "Tôi đã nhấn tham gia vài làn, nhưng đều chưa thông qua xét duyệt. Tiêu chuẩn xét duyệt của bọn cô là gì?"

Gia Thụy máy móc trả lời: "...... Fan trung thành là được."

Nhậm giáo sư gật đầu: "Vậy cô giúp tôi thông qua một chút, tôi là fan trung thành."

Gia Thụy vẻ mặt ngơ ngác lấy điện thoại ra, lại vẻ mặt ngơ ngác mà thông qua ID trong miệng Nhậm giáo sư kia, cuối cùng vẫn vẻ mặt ngơ ngác mà nhìn bóng dáng nhàn nhạt rời đi.

...... Qua rất lâu sau cũng chư khôi phục lại tinh thần.

Tôi là ai?

Tôi ở đâu?

Đã xảy ra chuyện gì???

......

Gia Thụy đang trong lúc ngơ ngác, fan club của mình đang rất cuồng hoan.

Bởi vì thiên vương ảnh đế đồng thời chia sẻ liên kết hướng dẫn đua top cho Tống Nghiên, cho nên tất cả các mục liên quay đều đồng thời leo lên hot search..

Điều này, toàn dân oanh động.

Cảnh Dư và Dụ Ứng Giản là một là idol đỉnh cấp, một là diễn viên điện ảnh, hai người ở từng lĩnh vực đều thuộc loại nhân vật cấp bậc hiếm có và khó kiếm, độ quốc dân phi thường cao.

Thiên vương ảnh đế cùng kêu gọi bỏ phiếu?

Vậy thì bỏ phiếu thôi!

Vừa click vô nhìn vào, nha, đứa nhỏ này không phải là thiếu niên xinh đẹp trong chương trình 《 Làm Bạn Với Động Vật 》sao!

Trăm chim vờn quanh Nghiên Nghiên, mọi người còn đang lưu giữ trong máy đây!

Cái gì!

Bình chọn cho người mới tốt nhất năm?

Bỏ phiếu, nhất định phải bỏ phiếu!

Vì thế......

Sau hai ngày số phiếu của Tống Nghiên tăng vọt, lại nghênh đón thêm một làn sóng bùng nổ.

Rất nhanh chóng vượt qua đối thủ cạnh tranh trở thành vị trí đứng đầu, hơn nữa còn điên cuồng tăng lên, chỉ mất hai ngày để thoát khỏi vị trí số hai với hơn 6 triệu phiếu bầu, điên cuồng dẫn đầu ở phía trước.

Nắm chắc giải thưởng.

La Kiệt Linh hóng chuyện đến no nên nhịn không được tìm cậu lải nhải: "Ái chà chà, Tống Nghiên trâu bò ghê nhen! Giải thưởng người mới xuất sắc nhất! Cậu nói xem hai chúng ta ra mắt từ một chương trình, vì sao cậu lại ưu tú như vậy chứ! Thời điểm lúc chúng ta quay chương trình, tôi thì ngay cả một câu cũng không dám mở miệng nói với hai nam thần, nhưng cậu nhìn xem, hiện tại hai nam thần thế nhưng tự thân xuất mã kêu gọi mọi người giúp cậu đua top! Đồng nhân bất đồng mệnh* mà!"

*Đồng nhân bất đồng mệnh: cùng một điều kiện một điếm xuất phát nhưng lại có cuộc sống khác nhau.

Tống Nghiên: "......"

La Kiệt Linh tiếp tục: "Còn có cái vị Lôi thiếu gia kia, tôi có một lần than gia một sự kiện với hắn, nhìn đôi mắt của hắn thiếu chút nữa là lé lên trời luôn rồi! Sao ở bên cạnh cậu lại cười tươi rói giống như bánh bao xá xíu* vậy?!"

*Cười như bánh bao: có một loại bánh bao gọi là bánh bao cười, loại bánh bao này khi hấp lên thì mặt bánh sẽ nở bung ra lộ phần nhân phía trong.



Nói xong thì gửi cho cậu một tấm hình chụp trong chương trình.

Tống Nghiên nhìn vào, còn thật giống một bánh bao...... A phi!

La Kiệt Linh rất là ghen ghét mà thở dài: "Cậu nói xem sao bọn họ đối với cậu hòa ái dễ gần như vậy chứ?"

Tống Nghiên ngơ ngác: "Mấy vị lão sư, không phải vẫn luôn hòa ái dễ gần sao?"

La Kiệt Linh: "...... Cáo từ."

Tống Nghiên là thật sự cảm thấy Cảnh lão sư và Dụ lão sư rất hòa ái dễ gần, đang nghĩ như vậy, vừa vặn Dụ lão sư gửi tới một tin nhắn: 【 Nghiên Nghiên, lễ phục ngày mai đi công ty đã chuẩn bị chưa? 】

Tối mai 8 giờ, Fruit TV tổ chức bữa tiệc trao giải liên hoan phim thường niên, đoàn phim《 Linh Thạch Tình Duyên 》 cũng được mời đến, một số diễn viên chủ yếu của đoàn phim sẽ cùng nhau bước lên thảm đỏ.

Sau một kỳ nghỉ dài, Tống Nghiên thiếu chút nữa đem chuyện quên mất: 【 hẳn là có, Dụ lão sư, tôi lập tức hỏi người đại diện! 】

【 không cần hỏi. 】

【? 】

Dụ lão sư: 【 chỗ của tôi vừa vặn nhiều thêm một bộ lễ phục cho nam từ thương hiệu V, một lát nữa sẽ kêu người đem đến chỗ cậu. 】

Tống Nghiên suy nghĩ: 【 không được đi Dụ lão sư, quần áo của anh tôi khẳng định không mặc vừa! 】

Dụ lão sư: 【...... Là theo kích cỡ của cậu. 】

Dụ lão sư: 【 nếu như không mặc thì là một sự lãng phí thương hiệu. 】

Ồ??

Tống Nghiên vốn dĩ còn đang ngại ngùng, Dụ lão sư vừa nói như vậy, cậu liền liên tiếp nói lời cảm ơn, vui vẻ mà đáp ứng.

Mới vừa trả lời xong WeChat của Dụ ảnh đế, liền ngay sau đó nhận được tin nhắn thoại của Cảnh lão sư: "Nghiên Nghiên! Khoảng thời gian trước Gigi cho ra mắt một bộ lễ phục rất hợp với cậu! Tôi cùng với anh ấy quen biết nhau, cậu kêu Võ ca đừng chuẩn bị lễ phục cho liên hoan phim, tôi sẽ trực tiếp kêu người đem qua chỗ cậu!"

Tống Nghiên: 【 cảm ơn, Cảnh lão sư...... Nhưng mà tôi đã có lễ phục. 】

Cảnh Dư: 【? 】

Tống Nghiên: 【 Dụ lão sư nói anh ấy vừa lúc nhiều ra một bộ, không mặc thì lãng phí! 】

Tống Nghiên rất cảm động, nhớ tới khuôn mặt của hai vị lão sư lại càng cảm thấy thân thiết.

Cậu liền sắp xếp một chuyến đi siêu thị, mua một đống lớn thịt bò, nấm hương, còn có các loại gia vị, làm một nột sốt thịt bò, chờ nguội rồi cho vào trong lọ, như là một chút tâm ý của mình vì sự quan tâm chăm sóc của hai vị lão sư.

Ở đầu kia của điện thoại, Cảnh Dư chậm một bước nhìn chằm chằm màn hình: "...... Đệt."

Hắn tức muốn hộc máu liền gọi điện cho Dụ Ứng Giản: "Hay cho cái con cáo già chết tiệt kia, quá âm hiểm! Nói cái gì mà vừa vặn nhiều ra thêm một bộ? Thương hiệu V kia là số lượng giới hạn toàn cầu, mỗi kích cỡ chỉ có một bộ, ngươi sao không cho ta một bộ thử xem? Phi! Đê tiện! Không từ thủ đoạn!"

Họ Dụ nào đó khoảng thời gian trước đua top quá mệt mỏi, hai ngày này đều trong trạng thái buồn ngủ, giờ nghe con thỏ ngu ngốc trong điện thoại hùng hùng hổ hổ, lười nhác mà cầm điện thoại, chờ hắn mắng đủ rồi mới mỉm cười phun ra hai chữ: "Quá khen."

Nói xong, bấm tắt điện thoại, ngủ say như chết.

Tích tích tích.

Cảnh Dư mặt vô biểu tình nhìn điện thoại bị cắt, thấp giọng mắng: Mẹ kiếp.

Cái con cáo già này quá giảo hoạt rồi!

Mình ở trên tay hắn sẽ không chiếm được bất cứ tiện nghi gì.

Đua chiến đầu thì thua thảm, đua đầu óc...... Càng là bị ngược muốn chết.

Cảnh Dư ôm tay, nhíu mày ngồi trên ghế, tự hỏi chính mình có khả năng thiên phú về chủng tộc gì có thể vượt trội hơn con cáo già đó.

Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một cái —— chạy nhanh hơn.

Hắn chỉ có thể lợi dụng điểm mày mới có thể thân cận bé con, bằng không thì chỉ có thể bị con cáo già đó đè tới chết.

Vì thế, tại liên hoan phim ngày hôm sau.

Ngay khi xe của Tống Nghiên chậm chạp dừng lại ở khu thảm đỏ, Cảnh Dư liền khẩn trương liếc mắt nhìn Dụ Ứng Giản bên cạnh, lanh tay lẹ mắt mở cửa ra, đôi chân dài vội vã đi trước con cáo già đó, lao thiệt nhanh đến chiếc xe trước mặt.

Các nhà truyền thông lớn cùng phát sóng trực tiếp, Cảnh thiên vương sải bước nhanh đến bên cạnh chiếc limousine dừng trước thảm đỏ, sửa sang lại ngoại hình một chút, vươn tay, thật cẩn thận mà thay Tống Nghiên mở cửa xe.

...... Ánh mắt thành kính.

Nhóm truyền thông: "......"

Các fan: "......"

Cư dân mạng đang theo dõi bữa tiệc trong phòng phát sóng trực tiếp, bùm một cái, nổ tung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.