Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

Chương 105: Chuyện hoang đường nhất trên đời



Trải qua sí thiên sứ trưởng đồng ý, Gabriel mới đem mấy tin tức này tiết lộ cho đồng bạn khác. Sợ Samael từ con đường khác biết được tin tức, nàng vội vàng đến tầng thứ năm, không muốn Samael hành động trước.

“Hetty, Samael có đây không?”

Trên cầu thang, Gabriel đụng phải Hetty, liền vội vàng hỏi.

Hetty ôm công vụ cao đến độ nhìn không thấy mặt, miễn cưỡng dời mặt đi, nhìn về phía Gabriel điện hạ, “Samael điện hạ ở ngục giam thiên sứ ——” mới vừa nói xong, nàng liền phát hiện Gabriel điện hạ phóng về phía văn phòng thủ trưởng, tốc độ cực nhanh, váy dài màu trắng phất lên độ cong cuộn sóng.

Gabriel vội vã đẩy cửa ra, trực tiếp hô: “Samael, ngươi đừng đi bắt Yahveh nha, Lucifiel điện hạ đã thông báo ta xử lý chuyện Yahveh như thế nào rồi!”

Giây tiếp theo, nàng ngẩn người, trong phòng không có bóng dáng Samael.

Đi đâu rồi?

Gabriel vỗ vỗ trán, “A, quên Samael còn đang cấm túc, ngồi trong phòng giam.”

Theo tốc độ hấp tấp của nàng, tiếng đạp đạp lên cầu thang biến mất ở phía cuối.

Sí thiên sứ được đãi ngộ tốt nhất ở thiên đường, cho nên nhà tù cũng “tốt nhất”, đặt ở tầng chót, vừa tượng trưng địa vị, cũng tăng mạnh khó khăn khi vượt ngục.

Nơi vốn dùng để giam giữ sí thiên sứ đều là vài cái phòng trống, bởi vì sí thiên sứ sẽ không dễ dàng phạm sai lầm, càng rất khó bị phạt vào ngục giam thiên sứ. Nhưng mà từ sau khi lễ mừng sáng thế lần trước kết thúc, cục diện an ổn của thiên đường bị phá vỡ, các loại vấn đề nhỏ của các sí thiên sứ bị kéo ra, vào ngục giam cũng biến thành bình thường.

Khi Gabriel đi vào tầng chót ngục giam thiên sứ, nhịn không được tới cửa sổ hành lang nhìn nhìn phong cảnh bên ngoài, thực đồ sộ, ngay cả nơi lưu đày cũng có thể thu vào tầm nhìn, mơ hồ có thể thấy một con rồng lớn lộ ra ở phương xa.

Hỗn độn long, con rồng đầu tiên của đất trời.

“Là Leviathan à.” Gabriel mỉm cười, Leviathan rõ ràng chán ghét làm việc như vậy, nhưng sau khi Samael vào tù lại chủ động gánh vác công việc trông giữ nơi lưu đày, đây tuyệt đối là một tiến bộ.

Một căn phòng giam trống rỗng, Samael dựa tường ngồi, nhắm mắt dưỡng thần.

Trên đầu gối còn đặt một thanh trường mâu, ngón tay thường thường vuốt ve nó, dùng lực quang minh của bản thân để bảo dưỡng vũ khí, đây đúng là vũ khí thành danh của Samael —— mâu thẩm phán.

Cho dù là tự nguyện vào tù cấm túc, tọa thiên sứ trưởng vẫn là tọa thiên sứ trưởng, khí thế lạnh lùng cả người quẩn quanh không tiêu tan, tựa như hàn băng muôn đời không thay đổi.

Gabriel ở ngoài kết giới nhìn khí sắc hắn, liền yên tâm, đây tuyệt đối không phải trạng thái đã bị đả kích.

Rõ ràng là… nghỉ phép.

Nàng gập ngón tay, gõ vào kết giới trong suốt che trước mặt, kết giới phát ra tiếng cộp cộp.

Samael nhìn về phía cửa, tiếp đó liền cười nhạt.

“Gabriel.”

“Cảm giác ở trong ngục như thế nào?”

Gabriel không đề cập tới chuyện Yahveh, ngược lại trêu tức hỏi Samael, Samael nghĩ nghĩ, thở dài nói rằng: “Ta quả thật nói oan Michael rồi, hoàn cảnh nơi này không tốt lắm.”

Ngồi mặt đất lạnh lẽo hơn nửa tháng, xương cốt Samael cộm có hơi đau.

Lần sau không thể tiết kiệm kinh phí ở phương diện này nữa!

“Tìm ta có chuyện gì?”

Samael ngồi ngay ngắn, ánh mắt sáng tỏ mà sắc bén. Tâm tình thoải mái của Gabriel biến mất, sắc mặt nghiêm túc lên, thấy nàng như thế, Samael cũng căng thẳng, tính toán xen gần đây ai có khả năng xảy ra việc.

Nhưng mà xảy ra vấn đề vừa không phải Michael, cũng không phải Beelzebub…

Là Yahveh!

Sau khi Gabriel đem chuyện xảy ra tối hôm qua nói cho hắn biết, vốn dĩ muốn lấy một chén trà nóng từ trong không gian trữ vật ra uống một ngụm, giảm bớt cổ họng phát khô. Nhưng ngục giam thiên sứ trải qua tay thần linh, cường độ kết giới đáng sợ, không chỉ chống đỡ được áp lực không gian tầng thứ năm, còn cấm bất cứ thiên sứ nào mở không gian trữ vật ra.

Người duy nhất có đặc quyền chính là Samael, chẳng qua Samael sẽ không lạm dụng đặc quyền.

Gabriel chỉ có thể tiếc nuối mà từ bỏ.

Nàng dùng một đôi mắt đẹp nhìn Samael, ẩn hàm lo lắng, “Ngươi nói xem còn có cơ hội giảm tội không?”

Samael mặt than, “…”

Yên tĩnh.

Vẫn là yên tĩnh.

Gabriel đợi một lúc lâu, hoang mang phát hiện dường như sắc mặt Samael cứng ngắc, hồn phi thiên ngoại.

“Samael, lúc này ngươi phát ngốc cái gì hả!”

Đại thiên sứ trưởng rạng rỡ dùng hai tay đánh kết giới, mãnh liệt biểu đạt bất mãn. Dù bọn họ và Yahveh quan hệ tương đối nhạt, thì đó cũng là đồng bạn của bọn họ, sao có thể thất thần lúc người khác xảy ra việc!

Dưới kêu gọi của Gabriel, Samael mờ mịt nhìn nàng, “Yahveh điện hạ… sa đọa?”

Gabriel hung hăng gật đầu.

Trạng thái của Samael càng thêm hỏng bét, gần như là tức khắc sắc mặt trắng bệch, Gabriel bị phản ứng của hắn khiến cho giật mình, lập tức nàng liên tưởng đến một khả năng, “Không phải là ngươi thích Yahveh đi? Bị đả kích như vậy à?”

“Mệnh lệnh là Lucifiel điện hạ truyền đạt cho ngươi ư?”

“Đúng vậy.”

“Điện hạ nói đây là khẩu dụ của thần?”

“Ưm.”

Gabriel thả nhẹ âm thanh, có hơi sợ Samael không chịu nổi đả kích.

“… Việc này quá hoang đường, làm sao có thể, nhất định là có chỗ nào sai rồi.” Samael nghe thấy hai vị kia đều tham dự, trong lòng tựa như có cái gì đó vỡ ra, “Ta muốn đi ra ngoài gặp điện hạ, ngươi đi cùng ta!”

Chờ Hetty đưa hết công vụ đã phê chữa đi, vừa về liền phát hiện trong phòng giam rỗng tuếch.

Nàng chớp chớp mắt, có chút dại ra.

Điện hạ…

Ngài đây là vượt ngục hả!

Nhưng lúc này dù là vượt ngục cũng không cắt đứt được quyết tâm của Samael, Gabriel hoàn toàn là bị hắn lôi kéo chạy tới truyền tống trận, chạy nửa đường, Gabriel mới kịp phản ứng, “Samael, ngươi muốn chết hả!”

Nàng trở tay bám lấy Samael, cầu xin: “Mau trở về, trừng phạt vượt ngục rất đáng sợ!”

Đã sa đọa một đồng bạn, cũng không thể để đồng bạn thứ hai rơi vào địa ngục.

Trán Samael toát ra mồ hôi.

Sau khi trách nhiệm và tín ngưỡng giãy dụa, hắn biến thành một trí thiên sứ bình thường, nói với nàng: “Chỉ cần điện hạ không vạch trần ta, vấn đề hẳn là không lớn, Hetty cũng sẽ giúp ta xử lý một chút chuyện phía sau, ta thật sự cần giáp mặt hỏi điện hạ, chuyện này thật sự rất nghiêm trọng.”

Yahveh là ai?

Yahveh là thượng đế đó! Thượng đế làm sao có thể đọa thiên!

Gabriel không tranh lại hắn, mặt mày cười khổ theo hắn đến tầng thứ tám Hằng Tinh thiên.

Trong cung điện sí thiên sứ trưởng, Lucifiel nhìn thấy bọn họ, nghiền ngẫm nói: “Từ bao giờ bên cạnh đại thiên sứ trưởng lại có một thuộc quan trí thiên sứ như vậy?”

Gabriel quỳ xuống, dịu dàng nói rằng: “Điện hạ, Gabriel thỉnh cầu nói chuyện riêng.”

Samael cũng quỳ xuống.

Curtis ở vị trí phó quan nhìn xa xăm, nhu thuận ôm một xấp công vụ lần thứ hai rời khỏi cung điện. Gần đây làm sao vậy, một đám sí thiên sứ yêu cầu nói chuyện riêng với sí thiên sứ trưởng, thiên đường sắp khởi xướng một trận gió to sao?

Đóng cửa điện lại, Lucifiel không để ý đến Samael đã ngụy trang, ánh mắt nhìn thẳng Gabriel.

Tức khắc Gabriel nghèo từ ngữ, nói cái gì đây…

Muốn tới gặp điện hạ chính là Samael mà!

Được ánh mắt Samael gợi ý, nàng tự cho là tìm được điểm vào, “Điện hạ, Samael muốn ta hỏi ngài, sau khi Yahveh đọa thiên, có cần tiến hành đuổi bắt hay không?”

Samael nghe vậy đại não chết máy, hận không thể che miệng nàng.

Đuổi bắt!

Toàn bộ tam giới ai có thể đuổi theo bắt thượng đế, loại chuyện này cho dù là điện hạ cũng làm không được đâu!

Gabriel không hiểu biểu tình vặn vẹo của Samael là vì đâu, nhưng mà chuyện nói ra khỏi miệng, nàng vẫn chờ đợi sí thiên sứ trưởng trả lời. Lucifiel ngồi ở trên, đem vẻ mặt hai người nhìn đến rõ rõ ràng ràng, nội tâm rất muốn cười, chỉ là tự hỏi đến hậu quả mà Yahveh đọa thiên mang đến, giờ phút này hắn cũng cười không nổi.

Một tiền án hỏng bét.

Số đọa thiên sứ năm nay của thiên đường tuyệt đối sẽ tăng lên vài phần, tệ đoan lớn nhất của thiên sứ chính là thích mù quáng đi theo, một khi có thiên sứ bị Yahveh mê đảo, luyến mộ đối phương, thiên sứ đó có khả năng rất lớn sẽ đọa thiên!

Lucifiel thanh nhã cười, mở miệng nói: “Samael, lời Gabriel nói chính là ý của ngươi sao?”

Samael giải trừ ngụy trang ma pháp, cúi đầu chua xót nói.

“Điện hạ, Samael tuyệt đối không có ý này.”

“A?”

Gabriel bị thái độ của hắn làm mơ hồ, quay đầu nhìn về phía Samael, lại từ trên mặt bạn tốt nhìn thấy sự phức tạp nói không được, tỏ không thông.

Rối rắm, hối hận, bất đắc dĩ, thống khổ…

Gabriel vì ý tứ mình xem hiểu mà lâm vào suy nghĩ sâu xa, Samael là một hồ tình ý không cách nào kể ra sao?

Lúc nàng miên man suy nghĩ, Lucifiel đã cùng Samael tiến hành giao lưu đơn giản, nội dung giao lưu chính là chuyện lớn phát sinh đêm qua. Dưới cái nhìn của Lucifiel, Samael là một người biết chuyện, để phòng ngừa chuyện này biến thành không cách nào thu dọn, hắn nhất định phải làm cho Samael cùng hắn thu dọn cục diện rối rắm của thượng đế.

Một thiên sứ thẩm phán, một sí thiên sứ trưởng, đủ để cho phong ba thiên đường hạ xuống thấp nhất.

Từ trong lời nói của Lucifiel, Samael hiểu rõ mấy ý:

Thứ nhất, thượng đế dắt tiểu thiên sứ đến địa ngục, mục đích là vì du lịch ngắm cảnh, có điều cửa địa ngục hiểu lầm lực lượng của thần linh, tưởng chủ thần hắc ám giáng xuống, về phần chủ thần hắc ám linh tinh gì đó không quan trọng, quan trọng là thân phận Yahveh không cách nào dùng tiếp.

Thứ hai, thượng đế bằng lòng bỏ đi thân phận Yahveh, yêu cầu duy nhất là xử lí phiền toái phía sau.

Thứ ba, liên quan đến tiểu thiên sứ, chuyện này tiểu thiên sứ là vô tội, tất cả trách nhiệm do Yahveh gánh, thiên đường phải khống chế việc tiểu thiên sứ.

Thứ tư, tiểu thiên sứ là Lucifiel điện hạ…

Samael cảm giác trong cổ họng đều là máu, mà Gabriel nghe được nội dung mấu chốt cũng sợ ngây người. Gabriel không biết Yahveh là thượng đế, chỉ cho rằng Lucifiel điện hạ đang cảnh cáo Samael công chính xử lý chuyện này, không nghĩ tới lúc sau sẽ nghe thấy tin tức tiểu thiên sứ là Lucifiel điện hạ!

Gabriel không dám tin nói: “ Yiểu thiên sứ kia là Lucifiel điện hạ ư?”

“Vậy Yahveh điện hạ chẳng phải là ——” nàng nói còn chưa dứt lời, ánh mắt biểu đạt hồ nghi. Lucifiel theo lời nàng nói, dịu dàng nói tiếp, “Yahveh sẽ không đọa lạc, y chỉ rời khỏi thiên đường, tiến vào địa ngục cứu vớt những thiên sứ sa đọa, chờ sau khi chuyện thành công, y tự nhiên có thể quay về thiên đường.”

Gabriel lại mờ mịt.

Bảo một sí thiên sứ lưng đeo danh nghĩa sa đọa, chạy tới địa ngục cứu vớt đọa thiên sứ?

Đây là trò đùa lớn nhất năm nay đi!

Lucifiel thở dài: “Chân tướng sự việc chính là như thế, tính cách Yahveh… các ngươi cũng biết, y là một thiên sứ tràn ngập quang minh, đến địa ngục cũng là phụng khẩu dụ thần linh.”

Gabriel nghe mà choáng váng, cho nên không phát hiện khóe miệng Samael run rẩy.

Lucifiel cho ra kết luận: “Tuyên bố với bên ngoài rằng Yahveh thoát ly thiên đường, là để ác ma có thể tiếp nhận Yahveh, cửa địa ngục hiểu lầm Yahveh là chủ thần hắc ám, đây là bởi vì thực lực Yahveh rất mạnh, không thua gì ta, cho nên y đã được cửa địa ngục tán thành.”

Hắn đối diện tầm mắt Samael.

Samael: [ điện hạ, ngài nghiêm trang chững chạc nói dối nha. ]

Lucifiel mỉm cười, ánh mắt tràn ngập một câu: [phối hợp ta, không thì về ngục giam ngồi xổm cho ta!], sau khi nhanh chóng đạt thành hiệp nghị hợp tác, Samael bất đắc dĩ mà thống khổ nói: “Nếu Yahveh điện hạ vì đại nghĩa rời khỏi thiên đường, về sau chúng ta sẽ nghĩ biện pháp khôi phục danh dự cho y.”

Một câu, chờ mọi người quên chuyện này, Yahveh có thể trở lại.

Chân tướng sự việc cứ để nó theo gió rồi biến mất đi…

Samael được Lucifiel cho phép, bình tĩnh kéo Gabriel đi ra khỏi cung điện.

Gabriel mờ mịt nhìn hắn, “Samael, chuyện cứ như vậy mà định ra hả?” Samael và nàng đi trên Hằng Tinh thiên, lúc đi ngang qua thần điện, ánh mắt như có như không đảo qua nơi đó, “Đây là kết quả tốt nhất.”

May mắn là một hiểu lầm, nếu không hắn không có cách nào tưởng tượng ngày mà thượng đế sa đọa!

Hết chương 105

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.