Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

Chương 129: Không có hận, cũng không có yêu



“Ngô sẽ yêu Lucifer ư?” Thượng đế lẩm bẩm.

Biết rõ trước mắt không phải tương lai của mình, nhưng y lại có một loại cảm giác hòa vào trong đó. Mặc kệ là Lucifer, hay là “mình” trong thế giới thôi diễn, đều chân thật đến đáng sợ, giống như trong một thế giới khác mà y không biết đã trải qua những việc đó.

Luci hận y.

Thượng đế một lần nữa vì nhận thức này mà trong lòng lạnh đi một đoạn.

May mắn, Luci của mình chưa đi đến bước này, chưa có triệt để tuyệt vọng với y.

Y có thể hiểu được tâm tình muốn bồi thường, vãn hồi hết thảy của một bản thân mình khác, nhưng mà chưa bao giờ nghĩ tới cái từ “yêu”.

Cái từ này với y mà nói rất xa xôi…

Tận đến vừa rồi lừa gạt xuất hiện, dưới sự nhắc nhở của hắc thượng đế, thượng đế mới giật mình phát hiện “mình” thay đổi, bắt đầu có tư tâm vì Lucifer.

Thần có tư tâm, xử sự càng thêm cực đoan.

Y giữ Lucifer lại, an bài Lucifiel ở tầng thứ tám Hằng Tinh thiên, để hai người không cách nào gặp lại. Sau khi xử lý xong chuyện Lucifiel, thần linh tóc bạc về tẩm điện, bởi vì y phát hiện Lucifer tỉnh rồi.

“Luci.”

Biệt danh này, tam giới chỉ có thần sáng thế dám gọi như vậy.

Trên mặt Lucifer lập tức băng hàn, “Đừng gọi ta như vậy.”

Một bên, hắc thượng đế nhìn mà vô cùng hả giận, “Xứng đáng.”

Mỗi lần thấy Lucifiel dịu ngoan đối đãi thượng đế, lại quá mức lạnh nhạt với mình, y đã sớm muốn kháng nghị. So với bản thể của mình, mình không phải chỉ là dục vọng thẳng thắn hơn một chút thôi sao? Những phương diện khác, Jehovah còn không bằng mặt hắc ám là mình đâu!

Lúc hắc thượng đế cho rằng thần linh tóc bạc sẽ phát hỏa, đối phương lại mặt mày không gợn sóng, so với Jehovah trong ấn tượng của y lại càng thêm lạnh lùng.

“Vậy ngô nên gọi ngươi là gì?”

“Lucifer? Hay là ma vương? Luci, ngươi cho là ngươi bỏ qua phong hào ‘Fiel’, là có thể thoát khỏi thân phận quá khứ sao?”

Mỗi một câu, đều lộ ra một loại lãnh triệt và sắc bén!

Gần như ép cho Lucifer không cách nào phản bác.

Dưới bầu không khí này, thần linh tóc bạc đi về phía Lucifer, ngón tay xuyên qua mái tóc đen của Lucifer, ngón cái vuốt ve gò má còn chưa khôi phục huyết sắc. Không chỉ nói chuyện, mỗi một hành động đều lộ ra thân mật, còn có cường thế và quyền chủ đạo tuyệt đối.

“Ngươi chưa bao giờ quên, cho nên mới theo đuổi Lucifiel đi.”

Đôi mắt vàng kim của thần linh tóc bạc chăm chú nhìn Lucifer, nhìn thấy đối phương giật mình, chỗ sâu trong đáy mắt giống như có thêm một chút ý cười. Ý cười kia, rất lạnh, căn bản không có một chút vui vẻ.

Hắc thượng đế cũng chấn động, lần đầu tiên phát hiện Jehovah còn có một mặt tiếu lí tàng đao.

“Jehovah, không ngờ ngươi cũng có lúc khí phách như vậy.”

“…”

“Thôi, ngươi vẫn nên im lặng đi.”

Hắc thượng đế so sánh thần quang minh hai bên, quyết đoán không thể để cho bản thể biến thành như vậy.

Sau đó thần linh tóc bạc và Lucifer nói chuyện, trên cơ bản đều bàn đến chuyện quá khứ. Đoạn thời gian đó đều bị thượng đế và hắc thượng đế tiết kiệm thời gian, tự động nhảy qua, dẫn đến hai người bọn họ nghe mấy đoạn đối thoại đó đều có chút không hiểu ra sao.

Nhưng mà, trong đó có chút mờ ám.

Thượng đế nghe mà đau đầu, thoáng nhìn hắc thượng đế, phát hiện đối phương nghe đến hứng thú nồng đậm.

Hắc thượng đế đáng tiếc nói rằng: “Trước đó khẳng định có một câu chuyện, chỉ là bị ngươi và ta nhảy qua, ngô mới không tin ngươi sẽ vô duyên vô cớ cắt bỏ ký ức của Lucifer đâu.”

Thần ở thế giới đó nói rằng sau khi Lucifer đọa thiên, từng hạ giới nhìn Lucifer, nhưng mà Lucifer thề thốt phủ nhận, nói không nhớ rõ có chuyện này. Cuối cùng thần thẳng thắn là mình cắt bỏ ký ức của Lucifer, dẫn đến Lucifer quên chuyện gặp mặt y.

Còn nguyên nhân cắt bỏ ký ức ——

Thần một câu cũng không nhắc tới, khiến lòng hiếu kỳ của hắc thượng đế tăng lên rất cao.

Hắc thượng đế có ý đồ lừa gạt thượng đế đẩy trục thời gian về phía trước, đáng tiếc thượng đế giống như không nghe thấy, lãnh tĩnh quan sát phát triển kế tiếp.

Y không có hứng thú với lịch sử đen tối của “mình”.

Thượng đế nhìn Lucifer không chiếm được đáp án, tức giận phát hỏa, lại nhìn nhìn thần linh tóc bạc mặt không đổi sắc, chợt phát hiện dường như mình thật sự không biết an ủi người. Rõ ràng điểm xuất phát là tốt, làm ra chuyện lại sinh ra hiệu quả hoàn toàn trái ngược.

Phải tiếp thu giáo huấn.

Thượng đế sâu sắc nhớ kỹ điểm ấy.

Lucifer và thần khắc khẩu giống như hình ảnh tất phải trình diễn mỗi ngày, trước mặt Lucifer, cho dù là thần sáng thế thực lực cường đại, cũng không thể không bị đuổi ra khỏi đại thánh đường.

Sau khi liên tiếp vấp phải trắc trở ở chỗ Lucifer, thần rốt cục không lãng phí thời gian nữa, chủ động đi Hằng Tinh thiên tìm Lucifiel, muốn từ chỗ Lucifiel tìm hiểu tâm lý Lucifer. Dưới thời gian dài lâu, y đã không còn hiểu ngôi sao sớm của mình, Lucifer đem trái tim giấu quá sâu, tình cảm quá mức cực đoan, hận ý che lấp hết thảy cảm xúc chính diện.

Cho dù là thần, cũng không cách nào lắng nghe được tiếng lòng của Lucifer nữa.

Trong một cung điện Hằng Tinh thiên, thần gặp được Lucifiel ở tạm, giống như nhìn thấy sí thiên sứ trưởng của mình vô số năm trước.

Lucifiel nói với thần về nguyên nhân.

Lucifer không tha thứ thần, xét đến cùng là do thần chưa từng thẳng thắn với Lucifer, cũng chưa từng có bất cứ giải thích gì với Lucifer.

Thiên sứ tóc vàng ngồi ở trên ghế, một thân áo bào trắng, ánh mắt sáng tỏ, hoàn mỹ mà phù hợp với định nghĩa ngôi sao sớm xinh đẹp của thế gian.

Hắn dùng tiếng nói dịu dàng nói rằng: “Mặc kệ oán hận như thế nào, ta nhất định sẽ tha thứ ngài, bởi vì ngài cho ta đau khổ, cũng từng cho ta vui sướng.”

Đáp án này, thượng đế đã từng nghe qua lời tương tự từ miệng Luci, trong thế giới thôi diễn, khi y nghe lại một lần nữa, cái loại cảm giác “Luci của ngô quả nhiên đứng đầu thất mỹ đức” càng thêm khắc sâu. Y giao cho Lucifiel thất mỹ đức, nhưng là chính Lucifiel, khiến thất mỹ đức tỏa sáng tại thiên đường, khiến người đời thừa nhận hắn đứng đầu thất mỹ đức.

Thiên sứ của y vẫn chưa từng thay đổi, lòng mang quang minh, truy đuổi quang minh.

Cho nên ——

Luci ở bên Lucifer, cũng không phải không thể lý giải.

Thượng đế cố gắng tìm cho mình một cái cớ hợp lý.

Hắc thượng đế mở miệng: “Vì một Lucifer, đáng để làm đến loại tình trạng này sao? Với Lucifiel, dường như ngươi cũng chưa từng giải thích nhỉ.”

Thượng đế đúng lý hợp tình nói: “Ngô không có làm chuyện vứt bỏ, vì sao phải giải thích.”

Sai lầm ở thế giới đó, là vấn đề của thần ở thế giới đó!

Hắc thượng đế chậc chậc lấy làm kỳ lạ với hành vi chối tội của y, phải biết rằng trước đây, thượng đế đều xem thần trong thế giới thôi diễn là mình, thừa nhận hành vi của đối phương, tự hỏi dụng ý khi đối phương làm việc, không ngờ vừa xuất hiện khác nhau liền trở mặt khôn nhận đối phương.

Không hổ là quang minh!

Một khi đen lên, thì còn hắc ám hơn cả hắc ám.

Hắc thượng đế thoáng nhìn hình ảnh thần nói lời xin lỗi, Lucifer lại một lần nữa ác ngôn ác ngữ, môi cong lên. Y đã có thể dự liệu được kết cục tương lai, có lẽ trong mắt thần và Jehovah, Lucifer sẽ tha thứ cho thần, nhưng mà dưới cái nhìn của y ——

Đây là một cái nút chết!

Trừ khi thần cưỡng ép đuổi Lucifiel về thời không vốn có, chân chính nhốt Lucifer ở thiên đường, không cho Lucifer đi ra ngoài!

Dùng thời gian mài mòn oán hận! Dùng thiện ý bù lại lời nói dối!

Nếu thần có thể làm đến mức cực đoan như thế, Lucifer không hẳn không thể thay đổi. Đáng tiếc y biết, thủ đoạn như vậy mình còn dùng ra được, Jehovah thì lại dùng không ra.

Hắc thượng đế nhắm mắt dưỡng thần, lần đầu tiên không muốn xem tiếp.

Thượng đế kỳ quái liếc liếc mắt một cái.

“Vì sao không xem?”

“Ngô không muốn thấy bộ dạng ngu xuẩn của ngươi.”

“…”

“Lúc nên nhẫn tâm thì nên nhẫn tâm, ngươi trong thế giới thôi diễn này, dường như không tìm lại được quyết tâm khi đánh Lucifer vào địa ngục.”

“…”

“Ngươi từ từ xem đi, ngô đi thưởng thức phong cảnh địa ngục một chút.”

Bóng dáng hắc thượng đế biến mất từ bên cạnh thượng đế, đến một góc khác trong thế giới thôi diễn. Thế giới thôi diễn này thực lớn, tam giới đều bao hàm trong đó, đủ cho y thăm thú khắp nơi.

Thượng đế trầm tư.

Kế tiếp, y lại xem một mình.

Mấy ngày sau, hắc thượng đế giống như u linh, nhàn nhã theo sau một đám đọa thiên sứ và ác ma, lần nữa bước chân vào cánh cửa thiên đường.

Sinh linh địa ngục yêu cầu thượng đế phóng thích ma vương, động tĩnh lớn lần này, không chỉ kinh động sí thiên sứ, còn kinh động cả Lucifiel ở Hằng Tinh thiên. Dưới tình huống lực lượng thần linh hao tổn nghiêm trọng, xem nhẹ hạ giới, Lucifiel và những đọa thiên sứ kia lần thứ hai tiếp xúc.

Lời nói dối của thần linh bị đâm thủng.

Trong ánh mắt phẫn nộ của đọa thiên sứ, rốt cuộc Lucifiel đoán được chân tướng: Lucifer bị thượng đế nhốt lại!

Nhận thức này đảo điên ấn tượng của Lucifiel với thần, hắn không muốn tin tưởng, cũng không cách nào không tin, để chứng minh điểm này, Lucifiel giúp đọa thiên sứ mở ra truyền tống trận đi thông đến Thủy Tinh thiên, đồng thời đến Thủy Tinh thiên gặp mặt thần linh!

Thượng đế đứng ở lối vào Thủy Tinh thiên, mắt mở trừng trừng nhìn Lucifiel trong thế giới thôi diễn xuyên qua y, không quay đầu lại hăng hái đi đến đại thánh đường.

Giờ phút này, y rõ ràng phát hiện trái tim Lucifiel không ở trên người thần.

Luci của y ——

Cũng sẽ yêu người khác ngoài thần.

Thượng đế không dễ chịu chậm rãi đi đến, bởi vì tốc độ quá chậm, còn bị hắc thượng đế vừa vặn gặp được. Đối phương cười nhạo nói: “Rất không dễ chịu, đúng không?”

Thượng đế không có lừa mình dối người, “Quả thật có một chút.”

Hắc thượng đế vì y thẳng thắn mà thoáng khựng lại, nói tiếp: “Sau nữa sẽ có việc khiến ngươi càng không dễ chịu đó.”

Trong ánh mắt hắc thượng đế tràn ngập ý tứ “ngươi phải chống đỡ nha”.

Trong lòng thượng đế trầm xuống.

Sự việc cứ thế phát sinh, thượng đế nhìn thấy đại thánh đường sụp xuống, cùng với Lucifer bị kết giới ngưng tụ từ thần lực vây khốn.

Giờ phút này, thần, Lucifer, Lucifiel, thất tông tội địa ngục đều đã đến, tất cả đều phẫn nộ nhìn thần linh tóc bạc. Không, nói đúng ra là ngoại trừ Lucifiel, những sinh linh địa ngục khác đều mang theo dày đặc cảm xúc mặt trái.

Ngay cả ánh mắt Lucifiel nhìn thần, cũng có thêm thất vọng và đau thương.

Thiên sứ không rõ, vì sao thần làm như vậy.

Chẳng sợ Lucifiel không phải nhìn y, thượng đế cũng cực kỳ không thoải mái. Hắc thượng đế vẫn chưa từng nói lời hay gì cho thần ở thế giới thôi diễn, lúc này cũng vậy, “Nhìn tới ngươi thật sự là khiến ngô cảm thấy không thoải mái, xem ra tốt rồi, hai Luci đều không chiếm được, ngươi hao phí nhiều lực lượng như vậy hoàn toàn là lãng phí!”

Ngọn lửa nhỏ trong nội tâm thượng đế lớn lên, cả giận nói: “Ngươi câm miệng cho ngô!”

Hắc thượng đế không nói gì.

Không phải y không muốn nói, mà là chuyện xảy ra, khiến y không cách nào nói nên lời nữa.

Lucifer lấy trọng thương làm cái giá, phá vỡ kết giới của thượng đế. Ma vương từng bước một từ trong phế tích đi ra, đi thoáng qua thần linh tóc bạc, không chút nào lưu luyến.

Ánh mắt của hắn, chỉ dành cho Lucifiel và đọa thiên sứ.

Có thể nói là triệt để tuyệt tình.

Đôi mắt vàng kim của thượng đế trợn to, nhìn chăm chú vào cảnh tượng Lucifer cáo biệt đồng bạn ngày xưa, từ đầu đến cuối, Lucifer đã không định ở lại thế giới này, hắn muốn trở về với Lucifiel, vứt bỏ thần linh, buông tha oán hận… không còn làm ngôi sao sớm của thần nữa.

Mà ngay cả thân thể được hồi sinh này, cũng bị hắn đồng thời vứt bỏ!

Hết chương 129

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.