Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

Chương 142: Hiệu quả của bách khoa toàn thư yêu đương



Quy tắc thiên sứ sở dĩ dày như vậy, chủ yếu là dùng để tỉ mỉ phân chia hành vi phạm tội, tiện cho thẩm phán. Kỳ thật những điều lệ đó đều lấy mười cấm luật lớn làm chủ, chỉ cần mười cấm luật lớn sửa chữa, những nội dung chi nhánh phía sau đều phải sửa chữa.

Nhưng mà, đây không phải chức trách của hắn, mà là nhiệm vụ của Samael.

Điều Lucifiel cần phải làm là bàn bạc tốt với thượng đế, để thượng đế cho phép thiên đường tiến hành đại cải cách. Ngay từ đầu, hắn chọn chọn bỏ bỏ hỏi những vấn đề râu ria, đến lúc sau, Lucifiel đã lộ ra mục tiêu của hắn —— hắn muốn từ căn bản sửa chữa mười cấm luật lớn!

Mười cấm luật lớn từ trong miệng Lucifiel đọc ra, vận luật độc đáo.

“Một, cấm xúc phạm; hai, cấm hắc ám; ba, cấm dĩ hạ phạm thượng; bốn, cấm thông hôn; năm, cấm lui tới với ác ma; sáu, cấm ái dục; bảy, cấm linh hồn không thuần khiết; tám, cấm phản bội thiên đường; chín, cấm tự sát; mười, cấm người không tín ngưỡng.”

Đọc xong, vẻ mặt hắn mềm mại nhìn chăm chú vào thượng đế.

Thượng đế mặt không đổi sắc nói rằng: “Luci, ngươi muốn làm cái gì?”

Mười cấm luật lớn, đều là vùng cấm của mình.

Lúc trước khi sí thiên sứ trưởng chỉnh sửa ra mười điều này, y đều cảm thấy rất tốt, nhưng bất luận thế nào cũng thật không ngờ qua mười vạn năm, Lucifiel lại muốn thay đổi!

Trong lúc vô thức, thần uy tràn ngập trong tẩm điện của giám ngục trưởng.

Mồ hôi chảy xuống từ trên trán Samael.

Điện hạ, cầu xin ngài đừng tùy tùy tiện tiện khiêu chiến điểm mấu chốt của thần như vậy mà!

Sau một đoạn thời gian lặng im, Lucifiel giống như không cảm nhận được thần không vui, giọng nói nhẹ nhàng lộ ra ý cười, “Ngô thần, ngài quên sao?”

Quên cái gì?

Thượng đế kẹt một chút.

Lucifiel mở sách ra ở trước mặt y, ngón tay lướt qua hai mục “cấm hắc ám”, “cấm lui tới với ác ma”, im hơi lặng tiếng nhắc nhở thượng đế —— quang ám cân bằng.

Thượng đế tức khắc cảm thấy phiền não không thể diễn tả, bảo thiên sứ tiếp thu hắc ám hả?

Đừng nói giỡn!

Thiên đường của y sở dĩ có thể duy trì quang minh thuần khiết, đa phần là pháp luật nghiêm khắc, ngăn cách thiên sứ và ác ma tiếp xúc. Thiên sứ tự động chán ghét hắc ám, mâu thuẫn hết thảy những thứ của địa ngục, nếu sửa chữa nội quy này, thiên đường sẽ biến thành bộ dạng gì?

Nhắm mắt lại, thượng đế nửa thỏa hiệp nói rằng: “Đợi xem xét.”

Samael trợn mắt há mồm.

Thần, nguyên tắc của ngài đâu! Không thể điện hạ nói cái gì, ngài liền sửa cái đó chứ!

Tọa thiên sứ trưởng không biết nội tình, phát giác từ nay về sau, dù đắc tội thần cũng không thể đắc tội điện hạ, lực ảnh hưởng của điện hạ đối với thần lớn đến độ hắn cảm thấy sợ hãi.

Lucifiel tiếp tục nói: “Cấm xúc phạm và cấm dĩ hạ phạm thượng có chút trùng hợp, để giản lược, không bằng sửa thành cấm bất kính với cấp trên.”

Thượng đế không nghe ra vấn đề, “Có thể.”

Nội tâm Lucifiel nhảy ra một câu: kế hoạch thông.

Thượng đế: “…”

Ngô nghe đó!

Lucifiel làm như thần không nghe thấy, lộ ra nguyên nhân cho đối phương: “Nếu ta trở thành thần hậu, phẩm cấp thần hậu khẳng định vượt qua sí thiên sứ trưởng, như vậy liền không tồn tại chuyện ngô thần là cấp trên của ta, ta cũng không cần trái với cấm luật thiên sứ.”

Thượng đế nghe được lời giải thích của hắn, lạnh lẽo trong mắt giảm bớt.

Được rồi, vì Luci.

Dưới sự giao lưu nào đó, Lucifiel nhanh chóng đạt được thành tựu sửa chữa cấm luật thiên sứ, mà còn nắm tay thượng đế dưới ánh mắt nhìn lên của Samael ——

Ấn một dấu tay trên giấy.

Dấu tay của thần, trên giấy cũng là ánh vàng rực rỡ.

Samael: “… Điện hạ, thần sẽ không đổi ý.”

Thái độ Lucifiel nghiêm túc, “Ta tin tưởng thần sẽ không đổi ý, để khiến tất cả thiên sứ tin tưởng thay đổi lần này, vẫn nên lấy ra một chút chứng cứ.”

Thần sẽ không đổi ý ——

Nhưng mà thần không dùng ngôn linh, nhất định là lưu lại đường sống cho mình.

Thượng đế quay đầu, đã không muốn để ý tới thiên sứ y sủng ái nhất đời này nữa.

Lần thương thảo này, bề ngoài đều là thượng đế làm chủ, trên thực tế là Lucifiel đề xuất chỗ cần sửa chữa, sau đó thượng đế thỏa hiệp dưới các loại vấn đề. Để có thể khiến quang ám cân bằng, thần ở một thế giới khác ngay cả Lucifiel cũng có thể đánh vào địa ngục, chút thỏa hiệp ấy, thượng đế tự nhận là vẫn có thể tiếp thu…

Thỏa hiệp cái gì chứ!

Thượng đế ngay cả ý muốn xé mặt hắc ám ra cũng có, nếu không phải mặt hắc ám chậm chạp không chịu dung hợp với y, y há lại cần thay đổi nguyên tắc!

Cấm luật mới chỉ có chín điều, chỉ có ba điều không thay đổi, phân biệt là “cấm phản bội thiên đường”, “cấm tự sát”, “cấm người không tín ngưỡng”.

Trong bảy điều cấm luật khác có hai cái đợi xem xét, còn lại năm điều có hai điều sát nhập, chỉ có ba điều là trên thực tế tạo phúc cho thiên đường.

“Cấm thông hôn”, “cấm ái dục”, “cấm linh hồn không thuần khiết”.

Để có thể quang minh chính đại cưới Lucifiel, thượng đế nắm mũi chấp nhận, trong đó “cấm thông hôn” sửa chữa thành “cấm thông hôn với ngoại tộc”, “cấm ái dục” sửa chữa thành “cấm phát sinh quan hệ tình dục dưới trạng thái chưa lập gia đình”, cuối cùng “cấm linh hồn không thuần khiết” sửa chữa thành “cấm linh hồn lây dính hắc ám và tội ác”.

Vừa thu phục những phiền toái đó xong, thượng đế đã muốn về đại thánh đường yên lặng một chút.

Lucifiel giữ chặt y, cười tạm biệt Samael, “Samael, chuyện phía sau làm phiền ngươi, qua mấy ngày ngươi tới cung điện của ta, ta có những lời khác muốn nói với ngươi.”

Samael im lặng không lên tiếng mà gật đầu.

Ngay sau đó, hắn liền nhìn thấy thượng đế và Lucifiel đồng loạt biến mất.

Một mình ở trong tẩm điện, Samael bỗng nhiên cảm thấy bội phần hiu quạnh, có một loại cô đơn khi đầy lòng đều là bí mật, lại không ai có thể chia sẻ.

Cũng không lâu lắm, Hetty trở lại.

Nàng lại đây chỉnh lý công vụ mới đưa tới, kỳ quái phát hiện thủ trưởng không nghỉ ngơi, mà là ngồi trở lại nơi làm việc, nhìn chằm chằm một xấp quy tắc thiên sứ thật dày ngẩn người. Từ bao giờ điện hạ lại thích xem thứ này? Quy tắc thiên sứ không phải đều thuộc rồi sao?

“Điện hạ, Samael điện hạ?” Nàng kêu gọi thủ trưởng không ở trong trạng thái.

“Ai.” Samael phát ra tiếng thở dài.

Hetty há miệng, còn muốn hỏi chuyện gì xảy ra, ánh mắt lại đột nhiên nhìn thấy một hàng chữ Samael viết ra.

«Quy tắc thiên sứ – mới»

Cái gì, thiên sứ quy tắc muốn ra bản mới một lần nữa hả?

Dưới ánh mắt khó hiểu của Hetty, Samael cúi đầu viết lại những nội dung sắp sửa làm khiếp sợ toàn bộ thiên đường, cuối cùng, ở chỗ kết thúc kèm thêm dấu tay ngô thần.

Đại công cáo thành.

Samael tỉnh táo lại từ trạng thái công tác, ngẩng đầu nhìn Hetty.

Phó quan của hắn đã hóa đá.

Samael hiểu rõ nói rằng: “Không cần nghĩ nhiều, trước khi chính thức phát hành quy tắc thiên sứ mới, việc này chỉ có ngươi biết ta biết.”

Hắn hoạt động thân thể cứng ngắc, sau đó về tẩm điện nghỉ ngơi.

Sau khi trải qua bão táp tàn phá, hắn dần dần chết lặng với chuyện thần và điện hạ ở bên nhau. Nếu tương lai thiên đường có thể yêu đương, có thể kết hôn, vậy những việc đó đều không phải chuyện lớn gì, chuyện hắn chân chính cần ứng phó chính là chấn động của thiên đường sau cải cách.

Theo Asmodeus và Samael biết chuyện, trên thiên đường, còn chưa biết chuyện thượng đế và Lucifiel ở bên nhau chỉ còn năm vị sí thiên sứ.

Bởi vì thần linh xuất hiện, Lucifiel không kịp gặp hết bọn họ, lúc này hắn đang ở đại thánh đường, cùng sách Sáng Thế an ủi thượng đế nội tâm u buồn. Nói đến u buồn, cái này là Lucifiel đơn phương cho rằng, thượng đế chết cũng không thừa nhận.

Nhìn dáng vẻ Luci chuyên chú vào mình, tâm tình thượng đế chuyển biến tốt đẹp, tốt xấu thì không phải là Luci cũng chỉ một lòng một dạ nghĩ tới thiên đường thôi sao.

Y nói rằng: “Ngô không có cố chấp như vậy, các ngươi đừng lo cho ngô.”

Sách Sáng Thế lập tức vạch trần y.

“Ngài không cố chấp, trên đời này chỉ sợ không có ai cố chấp hơn ngài.”

Thượng đế chợt siết chặt sách Sáng Thế, muốn vứt nó ra ngoài, sách Sáng Thế cũng hiểu rõ kết cục khi mình nói lung tung, lạnh run. Thượng đế nhịn xuống, chung quy không có ăn hiếp sách Sáng Thế trước mặt Lucifiel.

Lần sau lại tính sổ.

Thượng đế hết sức khiến mình ôn hòa khoan dung trước mặt thiên sứ.

Bàn tay Lucifiel bao trùm trên tay y, “Thần, không nên tức giận.”

Thượng đế lại không thừa nhận: “Ngô không có tức giận.”

Lucifiel ngồi xổm người xuống, trường bào sí thiên sứ trưởng màu trắng chấm đất. Hắn lấy tư thế thường xuyên làm bạn với thần linh như trước đây, theo lời y nói tiếp: “Được, thần không có tức giận, vậy thần đã chuẩn bị dành ra cho ta một phòng trong cung điện chưa?”

Thượng đế không cần nghĩ ngợi nói: “Ngươi ở tẩm điện của ngô.”

Lucifiel không có vui mừng, ngược lại cố ý có chút thương cảm nói rằng: “Thần, ngay cả một căn phòng riêng ta cũng không có sao?”

Thượng đế: “…”

Luci, ra cửa đi thẳng cây số, nơi đó chính là cung điện của ngươi.

Sau khi khiến thượng đế cạn lời, Lucifiel đã thành công khiến thượng đế dời đi lực chú ý, không so đo với sách Sáng Thế nữa. Sách Sáng Thế nhìn về phía Lucifiel, như là đang nhìn chúa cứu thế cứu mạng mình, hức hức, vẫn là điện hạ biết đối xử tốt với một quyển sách!

Lucifiel là một thiên sứ rất biết hưởng thụ cuộc sống.

Hắn có địa vị sinh ra đã có, cho nên thích theo đuổi cuộc sống chất lượng cao, còn có sự hưởng thụ ở phương diện tinh thần. Trước khi quyết định ở cùng một chỗ với thần, hắn đã từng nghĩ tới việc có một tẩm điện thuộc về mình trong đại thánh đường, mà mục tiêu này sắp thực hiện được.

Để khiến thần vui vẻ lên, Lucifiel nói rằng: “Thần không hy vọng ta ngủ trong hoàn cảnh thần một tay tạo ra sao? Buổi tối, ta cũng có thể nhìn thấy cảnh sắc sao trời bên ngoài.”

Hắn nói sao trời, người khác đều không hiểu, chỉ có thượng đế giật mình.

Thượng đế nhớ tới cái giường ở tẩm điện sí thiên sứ trưởng, trên nóc giường vẽ sao trời sinh động vô cùng, nhưng so với sao trời chân thật lại mất đi một phần chân thật.

Nếu là mình vẽ ——

Vậy tất nhiên là đầy trời sao sáng, vô tận tinh quang.

Thượng đế động tâm tư, trên mặt lại im ắng che giấu suy nghĩ.

Lucifiel thấy y không có phản ứng, tiến thêm một bước nắm chặt tay thần, đem lòng bàn tay của y dán trên hai má mình, dịu dàng mà thân cận nói rằng: “Ta muốn sống trong hoàn cảnh ngài bố trí, muốn hít thở được không khí quang minh trên người ngài…”

Một loạt lời nói dụ người, bị Lucifiel không nhanh không chậm nói ra.

Thượng đế vốn đang nghe thật vui vẻ, nhưng mà theo phản xạ đi kiểm tra tiếng lòng của Luci một chút.

Vì thế y phát hiện Luci đang nhớ lại lời tâm tình trong một quyển bách khoa toàn thư.

Biểu tình của thượng đế đơ lại.

Trên đầu gối y, sách Sáng Thế cũng nhỏ giọng lẩm bẩm: “Những lời này sao nghe có chút quen tai nhỉ.”

Điện hạ, ngài đây là làm biếng, không được đâu nha.

Hết chương 142

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.