Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P2)

Chương 321



Bầu không khí thật đáng sợ. Hades im lặng một lúc lâu mà không biết anh ta đang nghĩ gì. Tôi cố gắng che giấu sự lo lắng của mình.


[Kim Dokja nghĩ: Đây là cục bướu đầu tiên.]


Không khí xung quanh ngày càng trở nên nặng nề khi Hades mở miệng,


[Gigantomachia thực sự… ngươi có biết sức nặng của những lời đó không?]


"Tôi biết."


Gigantomachia được tổ chức bởi tinh vân Olympus. Đó là lễ hội của Star Stream, nơi năm hoặc sáu người khổng lồ bị mắc kẹt trong Tartarus được thả ra và bị săn đuổi để tận hưởng một chiến thắng cũ.


Hades nói, [Chiến tranh đã kết thúc từ lâu. Các vị thần đã chiến thắng cả Titanomachy và Gigantomachia.]


Hades nói đúng. Cuộc chiến thực sự đã diễn ra hơn hàng nghìn năm trước.


[Nó là một lịch sử được định sẵn. Nhớ lại nó có ích gì? Tại sao ngươi lại cố gắng tạo lại Gigantomachia?]


“…Đó là điều tôi muốn hỏi anh. Tại sao các chòm sao trên đỉnh Olympus vẫn tiếp tục làm Gigantomachia giả?”


[…?]


“Tại sao anh lại gọi kịch bản đó là Gigantomachia, triệu hồi và giết chết những người khổng lồ và tái hiện các trận chiến cũ?”


Đầu gối của tôi bất giác run lên trước trạng thái tức giận của Hades. Persephone ở xa đang buồn bã và liên tục nhìn giữa tôi và Hades. Ngay lúc Persephone mở miệng, tôi lắc đầu với cô ấy.


Tôi không nên nhận trợ giúp ở đây. Với sức lực của bản thân, tôi đành cam chịu mà không quỳ xuống.


[Câu chuyện khổng lồ ‘Mùa xuân của Thế giới Quỷ’ đang bảo vệ người kể chuyện tốt nhất.]


Nó không thể so sánh với Hades của Địa phủ nhưng chúng tôi cũng có một câu chuyện. Câu chuyện mà chúng tôi tích lũy bằng chính sức mạnh của mình. Tôi sử dụng sức mạnh của câu chuyện này để chống lại Hades. "Thực ra, đó là vì sợ hãi."


Tinh vân lớn chứa đầy những sinh vật đáng sợ và mạnh mẽ. Họ cũng là những kẻ hèn nhát nhất trong Star Stream.


“Anh sợ rằng những người khổng lồ sẽ trỗi dậy trở lại. Như vậy, anh sẽ lấy linh hồn của người chết ra và chà đạp lên họ, đưa ra lời nhắc nhở về chiến thắng xấu xí.”


Có nhiều cách để làm cho cái 'thật' biến mất. Một cách là tạo ra vô số ‘hàng giả’. Những món đồ giả vô giá trị và phổ biến. Trận chiến tuyệt vọng đã trở thành một vở kịch được lặp lại vô số lần. Một câu chuyện trở thành trò cười cho mọi người. Gigantomachia đã mất tính xác thực từ lâu. Nó đã trở thành một kịch bản mà không chòm sao nào thực sự sợ hãi.


Tôi nhìn lên Hades và hỏi, “Người cha của Đêm giàu có, anh định để Tartarus làm đồ chơi của Olympus trong bao lâu đây?”


Anh ta không thuộc về Olympus nhưng vẫn được coi là một trong ba chủ nhân vĩ đại của Olympus. Tôi chợt nhớ lại khung cảnh của anh ta trong Con đường sinh tồn.


[Hades cung cấp một số lượng người khổng lồ cho Gigantomachia nhưng không bao giờ tham gia vào kịch bản.]


Vị vua Địa phủ đã chứng kiến ​​sự đau khổ của những người khổng lồ bị mắc kẹt trong nhà tù của mình trong một thời gian dài.


[Hades biết nỗi buồn của các tù nhân và hiểu nỗi đau của họ. Anh giống như một quản ngục được các tù nhân giáo dục.]


"Lần cuối cùng tôi đến thăm, tôi đã nhìn thấy một người lính khổng lồ ở dưới lòng đất của Tartarus. Chẳng lẽ anh vẫn chưa chuẩn bị gì cho thời điểm này sao?"


[…Đó chỉ là suy đoán.]


Với 12 vị thần trên đỉnh Olympus, Hades sẽ giải thích sự tồn tại của người lính khổng lồ theo một cách khác. Đó là để đề phòng những người khổng lồ một lần nữa gây ra chiến tranh. Tuy nhiên, tôi biết ý nghĩ thực sự của Hades.


"Tôi biết rằng anh ghét 12 vị thần."


[…]


"Mặc dù là một trong ba người đứng đầu, nhưng đối với họ, anh chỉ là một người bảo vệ chăm sóc những kẻ gây rối."


Người lính canh lâu đời nhất trên thế giới có thể không khác gì tù nhân. Hades lặng lẽ nhìn xuống tôi.


[Gigantomachia là một cuộc chiến khủng khiếp.]


"Tôi biết."


[Một khi GIgantomachia thực sự bắt đầu, không chỉ những người khổng lồ trở thành món đồ chơi của kịch bản. Mọi người ở đó đều sẽ trở thành một phần của câu chuyện khổng lồ.]


Hades nói với đôi mắt xa xăm dường như nhìn thấy sự hủy diệt.


[Dokkaebi sẽ loạn lên và sẽ có biến động trong Star Stream. Sức mạnh của tinh vân đã tồn tại trong thời gian dài sẽ sụp đổ.]


"Tôi cũng biết điều đó."


[Ngươi muốn nhận được gì khi tái hiện lại nỗi đau khủng khiếp đó cho thế giới?]


Không phải tôi là người trả lời.


[Câu chuyện ‘Vua của thế giới không vua’ đã bắt đầu.]


[Câu chuyện ‘Người Phản Đối Phép Màu’ đã bắt đầu.]


[Câu chuyện ‘Quỷ vương của sự Cứu Rỗi’ đã bắt đầu.]


[Câu chuyện khổng lồ ‘Mùa xuân của Thế giới Quỷ’ đã bắt đầu.]


Tất cả những câu chuyện tôi tích lũy được đã trả lời cho tôi. Cũng có một câu chuyện lần đầu tiên tôi nhìn thấy.


[Câu chuyện ‘Đồng đội sinh tử’ đã bắt đầu.]


Tất cả các câu chuyện đều hướng đến một cái kết thích hợp.


[…Một con người nhỏ bé có những giấc mơ rất tuyệt vời.]


"Ta càng nhỏ, ước mơ càng lớn."


[Ngươi biết về Chuyển đổi giai đoạn.]


Tôi gật đầu. Tôi đã biết Hades sẽ nói gì.


[12 vị thần không phải là vấn đề. Một khi cuộc chiến bắt đầu, những anh hùng cổ đại đã dẫn dắt Gigantomachia đến chiến thắng sẽ xuất hiện trở lại. Thời điểm họ chạm trán với những người khổng lồ, Chuyển đổi Giai đoạn sẽ bắt đầu và bi kịch của lịch sử sẽ lặp lại.]


“Bên này cũng có những anh hùng. Sân khấu sẽ bị đập tan.”


Yoo Jonghyuk liếc nhìn tôi và cau mày. Hades lại mở miệng, [Vẫn còn một vấn đề cần giải quyết.]


"Các nhân vật chính của sân khấu."


Tôi nhìn xuống đất. Trong lòng đất của nhà tù cũ kỹ này, các nhân vật chính của Gigantomachia cũ đang chờ đợi tôi.


[Ngươi có nghĩ rằng họ sẽ muốn Gigantomachia không?]


"Khởi đầu là Gigantomachia nhưng kết thúc sẽ khác."


Tôi mỉm cười và trả lời, "Nếu họ không muốn, tôi sẽ làm cho họ muốn."


__________


Sau khi Kim Dokja biến mất, Han Sooyoung đang bận rộn xoa dịu các thành viên trong nhóm, "Chết tiệt, bộ mình là người trông trẻ hả?"


Lee Gilyoung và Shin Yoosung đang ngồi thất thần trên ghế trong khi thân hình to lớn của Lee Hyunsung cúi xuống giữa đám trẻ khi anh lẩm bẩm điều gì đó. Han Sooyoung thở dài và nhấn mạnh với các thành viên trong nhóm, "Này! Mọi người tỉnh táo lại đi. Lần này anh ta đi cùng Yoo Jonghyuk mà."


Tất nhiên, nó không hiệu quả.


“Dokja-hyung… lại là Dokja-hyung…”


“Lúc đó tôi nên nhốt anh ấy lại…”


Lee Jihye và Lee Seolhwa cố gắng xoa dịu bọn trẻ trong khi Han Sooyoung suy nghĩ về những vấn đề mà cô ấy phải đối mặt lúc này. Kim Dokja và Yoo Jonghyuk đã bị bắt đi nên cô ấy phải lo chuẩn bị cho những ngày còn lại trong tuần.


“Bây giờ thực sự là tập đoàn Han Sooyoung…”


[Một tin nhắn được gửi đến bởi Bức tường không xác định.]


Đó là của Jang Hayoung.


- Chào Han Sooyoung, cô có khỏe không?


Han Sooyoung trở nên tỉnh táo khi cuối cùng cũng có liên lạc. Đã đến lúc nhóm siêu việt trở lại.


- Cậu đang ở đâu?


- Tôi sắp trở về Trái đất.


- Sao cậu không đến sớm hơn?


Vì không còn nơi nào khác để tâm sự, Han Sooyoung bắt đầu trút cơn giận tích tụ qua Bức tường không xác định. Những điều đã xảy ra trong khi chờ đợi, những gì đã xảy ra với các thành viên…


Han Sooyoung, người thường ít nói, lại có thể nói nhiều như vậy khi sử dụng ‘bức tường’. Đó là cảm giác khi nhận được lời khuyên.


- Tóm lại, Kim Dokja đã trở về và lại rời đi.


Cửa sổ mở rộng và tin nhắn trên tường biến thành màn hình. Trên màn hình, có thể nhìn thấy Jang Hayoung và Bậc thầy phá vỡ bầu trời.


- Này! Tại sao bây giờ cô mới nói cho tôi biết? Kim Dokja quay lại hồi nào?


- Điều đó không quan trọng…


Ngay sau đó, có một tiếng ồn lớn phát ra từ màn hình và chủ đề của cuộc trò chuyện thay đổi. Lúc đầu, cô nghĩ rằng có một con bọ trên màn hình và cố xóa nó. Tuy nhiên, con bọ lại bắt đầu nói,


- Đệ tử của ta đã quay về chưa?


Một người tí hon ngồi trên đầu Phá Thiên Kiếm Thánh nghiêm giọng quát mắng.


- Đem cậu ta đến đây. Kẻ bỏ đi mà không tìm sư phụ của mình khi quay lại phải bị phạt nặng!


Khoảnh khắc tiếp theo, ai đó đã kéo con bọ khỏi màn hình. Sau đó, một ngọn núi nhỏ xuất hiện trên màn hình. Không, nhìn kỹ hơn, nó không phải là một ngọn núi. Đó là mũi của ai đó.


- Tên đó đã đi đâu vậy?


…Đó là Phá Thiên Kiếm Thánh. Han Sooyoung tóm tắt những gì đã xảy ra càng nhiều càng tốt. Phá Thiên Kiếm Thánh vừa nghe câu chuyện vừa nghĩ đến điều gì đó trong giây lát.


- Nếu cậu ta bị đưa khỏi khu vực pháp lý của Olympus… cậu ta sẽ bị mắc kẹt ở Tartaros. Vậy thì không cần phải lo lắng.


Han Sooyoung hơi bất ngờ trước giọng nói bất cần. Trước khi cô ấy có thể nói điều gì đó, chiếc mũi khổng lồ nhìn vào đâu đó và lẩm bẩm với một giọng nói đầy hoài niệm,


- Ta không biết liệu chúng có làm tốt không.


_________


Yoo Jonghyuk và tôi bị ném xuống tầng một của Tartarus. Khuôn mặt của Persephone tươi cười khi cô ấy vỗ đầu tôi và nói với tôi,


[Quỷ vương của sự cứu rỗi, không dễ thuyết phục những người khổng lồ đâu.]


"Bằng cách nào đó, cô trông có vẻ hạnh phúc."


[Đã lâu lắm rồi không xảy ra sự cố kiểu này ở Olympus. Ta có thể bí mật giúp đỡ cùng với chồng mình, nhưng điều đó sẽ không vui phải không?]


"Không, sẽ rất tốt nếu cô giúp―"


[Ta cầu nguyện sự phù hộ của câu chuyện cho ngươi, Quỷ vương của sự Cứu Rỗi.]


Tôi đã mong cô ấy giúp tôi. Địa phủ không chính thức tham gia vào kịch bản này. Nếu Địa phủ tham gia vào Gigantomachia, quy mô và xác suất của cuộc chiến này sẽ vượt ngoài tầm kiểm soát.


Vì vậy, cuộc chiến này nên ở hình thức ‘nổi loạn’ được tiến hành dưới sự chấp thuận ngầm của Địa phủ.


Chúng tôi băng qua tầng đầu tiên của Tartarus. Các tù nhân làm việc ở tầng một vẫn đang dồn sức cho người lính khổng lồ. Một số người trong số họ liếc nhìn chúng tôi nhưng không ai trong số họ quan tâm lắm. Có vẻ như họ là những tù nhân mới.


"Cậu có nghĩ rằng cậu sẽ có thể thuyết phục những người khổng lồ không?"


"Tôi không biết. Bây giờ tôi đang đi thử đây. "


Trong ngục tối của Tartarus, những người ngoài sức tưởng tượng bị mắc kẹt. Không chỉ những người khổng lồ mà có cả những chòm sao và những người siêu việt đã thực hiện những hành động xấu xa chống lại Olympus. Chúng là những con quái vật mà tôi và Yoo Jonghyuk không bao giờ có thể đối phó vào lúc này.


“Sẽ rất khó khăn, chỉ có một tuần.”


"Dù gì thì nó cũng sẽ diễn ra. Nhân tiện, anh không muốn gặp ai ở đây sao?"


Yoo Jonghyuk nhìn tôi chằm chằm như tự hỏi làm sao tôi biết được. Nếu tôi không lầm, thì đó là tồn tại đã dạy Biến lớn cho Yoo Jonghyuk trước đây.


“Tôi có người cần gặp. Tôi phải chiêu mộ cậu ta như một đồng đội.”


"Đồng đội?"


"Ban đầu, tôi sẽ không bao giờ coi cậu ta là đồng đội, nhưng tôi đã thay đổi quyết định."


Chúng tôi dừng lại cùng một lúc. Chúng tôi phải dừng lại. Một cái gì đó rất lớn đang cản đường chúng tôi.


“…Đồng đội, ý cậu là người đang nói chuyện với con chó sao?”


Lối xuống tầng thứ hai, có một con chó khổng lồ chặn lại. Con chó ba đầu, Cerberus.


Tôi nhìn lên con chó. Nói chính xác, tôi nhìn lên người lính khổng lồ đang vuốt ve đầu con chó. Một trong những cái đầu của Cerberus đang cắn vào bắp tay của người lính khổng lồ.


[Hahaha! Yellowy! Cắn đi!]


[Yiiiip!]


[Ta sẽ không bị thương bởi thứ này!]


Găng tay được làm bằng kim loại cứng. Trong tiểu thuyết gốc, nó là vũ khí câu chuyện mà chính Hades đã sử dụng.


"Chào." Tôi vẫy tay và người lính khổng lồ nhìn sang. Cậu ta run rẩy như thể ngạc nhiên và ngay sau đó trả lời bằng một giọng lớn và hân hoan, […Châu chấu tàu điện ngầm? Hahaha! Cuối cùng chú cũng xuống địa ngục à? Phải không?]


Tôi cười nhạt. Để chiến thắng Gigantomachia, tôi phải cần đến sự giúp đỡ của tên otaku gundam này. "Tôi đến để đón cậu, Kim Namwoon."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.