Ly Hỏa vừa nói ra, trái lại một phòng người giật mình tỉnh giấc.
Ở đây ngoại trừ chú Lý ra những người khác lúc này mới phản ứng lại, giang hồ bọn họ đang ở này, cũng không phải thế giới nguyên bản chỗ bọn họ, mà chỉ là một trò chơi mà thôi.
Chỉ có thể nói 《Nhất Mộng Giang Hồ》quá mức chân thật, dần dần khiến tất cả mọi người quên mất, đó là một trò chơi mà không phải thế giới thật. Thế nhưng nhìn những cảm tình chân thật này, cấc nhân vật nguyên sinh sinh động của trò chơi, ai còn có thể đem bọn họ đối đãi như số liệu trò chơi?
Ở trong lòng Diệp Vô Truy bọn họ, sợ rằng từ lâu đã đem 《Nhất Mộng Giang Hồ》cho rằng là thế giới thật.
“Thế nhưng, nhiệm vụ hộ tống Niết Khánh đan của chúng ta không có hoàn thành, có thể logout sao?” Lưu Lạc nghi vấn hỏi.
“Không nhất định, lúc đó chúng ta bị cưỡng chế không thể logout, là hệ thống phòng ngừa chúng ta trong kỳ hạn hai mươi tám ngày Cửu Trọng giáo truy sát thông qua logout tránh né. Hiện tại thời hạn truy sát đã qua, nhiệm vụ cũng không tính là thất bại. Có lẽ, biện pháp này có thể thử một lần.” Diệp Vô Truy trầm tư chỉ chốc lát, giải thích nói.
“Ai, nói đến logout tôi mới đau đầu.” Bên kia, Hảo Mộng Vô Hoa một chút cũng không trở nên vui vẻ. “Lúc đó ai nghĩ đến nhận một nhiệm vụ sẽ bị cưỡng chế hơn hai mươi ngày không được logout, bây giờ trong hiện thực đã qua gần một tuần, không tội vắng họp thời gian dài như thế, khẳng định tích lũy một đống công việc lớn!”
Hắn nói như vậy, ngược lại Thương liếc hắn. “Cậu đi làm?”
“Ừ, lớn như vậy người nào không có phần công tác nuôi sống bản thân, tôi bất quá chỉ là một thành phần tri thức nho nhỏ mà thôi.” Hảo Mông Vô Hoa vui cười đẩy đi, hoàn toàn không lưu ý khinh thường của Diệp Vô Truy hiểu rõ hắn bên cạnh.
“Lại nói tiếp, sư huynh trong hiện thực làm nghề gì?” Ở trong lòng Hảo Mộng Vô Hoa cho rằng, Thương là người nghiêm túc can luyện như thế, ở trong hiện thực không phải thầy giáo thì là nhân viên công vụ, hoặc là nhậm chức ở ngành tư pháp nào đó. Không biết vì sao, đối với thân phận của quỷ súc sư huynh này trong hiện thực, Hảo Mộng Vô Hoa lúc này thập phần hiếu kỳ. Hắn không khỏi đoán rằng, Thương bình thường mặt lạnh bá đạo, ở trong cuộc sống hiện thực sẽ là dáng dấp gì.
“Không có.” Đối với hưng phấn của Hảo Mộng Vô Hoa, Thương rất lãnh đạm trả lời.
“Cái gì? Bôi dầu?” Hảo Mộng Vô Hoa hoài nghi mình không nghe rõ. Bôi dầu, bôi dầu là cái công tác gì, có liên quan đến dầu mỏ?
(Chắc là phát âm giống nhau nên A Hoa mới nghe nhầm)
“Tôi không có công việc.” Âm u liếc Hảo Mộng Vô Hoa, Thương quả quyết nói sang chuyện khác. “Nếu muốn thông qua logout để tránh né Kha vương truy tung, cậu có biện pháp cụ thể gì?”
Ly Hỏa bị hắn hỏi như vậy, mỉm cười nói. “Kim thiền thác xác. Đến lúc đó chỉ cần chúng ta tập thể logout, Kha vương đột nhiên mất đi tung tích của chúng ta chắc chắn tưởng rằng chúng ta đã bí mật chạy trốn khỏi Mẫn Châu, sau đó không cam lòng phái truy binh đi nơi khác truy tìm tung tích của chúng ta. Mà đề phòng với Mẫn Châu, ngược lại sẽ buông lỏng xuống.”
“Cậu nghĩ thừa dịp lúc đó lên quyến, sau đó nhân cơ hội rời khỏi?” Thương cười lạnh một tiếng. “Không nói Kha vương kia đến tột cùng sẽ hành động thế nào. Nhưng mưu kế của bản thân cậu kia, chính là để lộ không ít.”
“Phải không?” Ly Hỏa thiêu mi nhìn lại. “Như vậy, còn làm phiền tổng bộ đầu chỉ điểm một hai rồi.”
“Hừ.” Nghe ngữ khí lỗ mãng kia liền phát bực, Thương liếc qua nói. “Thứ nhất, trong khoảng thời gian chúng ta logout, nên làm thế nào để biết động tĩnh của Mẫn Châu, thế nào xác định cụ thể được thời cơ login? Thứ hai, cho dù Kha vương phái người ra ngoài truy tra, lấy thế lực của hắn ở Mẫn Châu, chúng ta cũng không phải có thể dễ dàng chạy ra. Sau khi login lại lần nữa, tỷ lệ bị bọn họ phát hiện chúng ta vẫn ở trong thành cũng rất là lớn. Những điều này, cậu giải quyết thế nào?”
Đối với hai điểm thiếu sót Thương chỉ ra, Ly Hỏa cũng không sợ hãi không nghi ngờ, như là đã sớm có sở liệu.
“Về hai điểm tổng bộ đầu nói, tôi cũng thoáng lo lắng qua. Như vậy, trước liền giải thích điểm thứ hai một chút. Nếu muốn sau khi login lại rời đi không đả thảo kinh xà, chỉ cần hoàn thành một điều kiện là được.”
“Điều kiện gì?” Thương truy vấn.
“Tin tức so với chúng ta càng thêm hấp dẫn Kha vương, khiến hắn hoàn toàn không có tâm tư cố kỵ chúng ta.” Ly Hỏa câu ra khóe môi. “Ví dụ như hướng đi của Danh Đao.”
“Không phải chứ!? Cậu chuẩn bị đem tin tức hướng đi Tây Vực của Danh Đao tiết lộ cho Kha vương? Như vậy tiền bối chẳng phải rất nguy hiểm?” Lưu Lạc là người đầu tiên đứng lên kháng nghị nói.
“Tôi nghĩ, lấy thực lực của Danh Đao tiền bối, cũng sẽ không chú ý những phiền phức nho nhỏ này. Hơn nữa Tây Vực hoang vắng, bọn họ cũng rất khó tìm được tung tích của Danh Đao tiền bối.” Ly Hỏa nói đến đây, nhìn về phía Diệp Vô Truy vẫn trầm mặc không lên tiếng nói. “Bất quá, nếu như Vô Truy lo lắng tiền bối mà không tán thành ý kiến này của tôi, tôi cũng có thể nghĩ phương pháp khác.”
Diệp Vô Truy nhìn lại thiếu giáo chủ nào đó, nhẹ nhàng lắc đầu. “Cho dù cậu không tiết lộ ra, tôi nghĩ lấy nhân mạch của Kha vương sớm muộn sẽ phát hiện chuyện sư phụ khởi hành đi Tây Vực. Còn hơn vẫn bị vây ở chỗ này, không bằng nương nhờ việc này đi tìm sư phụ. Bất quá, tôi có một điều kiện.”
“Mời nói.” Ly Hỏa một bộ mỉm cười chân thành.
Khiến Hảo Mộng Vô Hoa một bên âm thầm cắn răng, tức giác khiển trách đãi ngộ khác biệt của hắn. Người này mặt cười tâm thú, chỉ có lúc đối mặt với Diệp Vô Truy mới có thể làm ra vẻ người vật vô hại.
“Tôi mặc kệ cậu dùng loại phương pháp nào đem tin tức sư phụ khởi hành đi Tây Vực để lộ ra, nhưng đồng dạng, Kha vương phái truy binh tra tin tức Danh Đao tôi mong muốn cậu có thể truyền ra trên giang hồ. Như vậy, nếu sư phụ nghe được tin tức này, cũng làm tốt phòng bị.”
“Đương nhiên có thể.” Ly Hỏa không chút do dự đáp ứng. “Nếu là vì vậy hại Danh Đao tiền bối bị Kha vương đuổi tới, với tôi mà nói cũng là cái được không bù đắp đủ cái mất. Vô Truy, cậu có thể yên tâm, tôi chắc chắn đem tin tức Kha vương truy binh truyền đến tai mỗi người trên giang hồ, trong đó, chắc chắn sẽ gồm có Danh Đao tiền bối.”
Nói xong, hai tròng mắt sâu thẳm của Ly Hỏa nhìn thẳng về phía Diệp Vô Truy, như là muốn thông qua ánh mắt biểu đạt thành ý của hắn.
Mà Diệp Vô Truy bị khóa trụ tầm mắt, tuy rằng cảm thấy xấu hổ, nhưng cũng không muốn chịu thua như dời đi tầm mắt. Chỉ có thể mạnh mẽ cùng Ly Hỏa mắt to trừng mắt nhỏ.
Bất quá người ở ngoài xem ra, hai người đây chỉ là ẩn tình đưa tình đối diện mà thôi.
“Điểm này miền cưỡng tính là cậu có thể giải quyết, như vậy vấn đề thứ nhất, cậu định làm thế nào?” Đánh vỡ loại không khí này, là Thương. Cũng chỉ có hắn, có can đảm thừa nhận ánh mắt sắc bén đột nhiên nhìn tới của Ly Hỏa.
Có can đảm cắt đứt bầu không khí thiếu giáo chủ thật vất vả bồi dưỡng ra, cũng không có mấy người.
Ánh mắt sắc bén quét về phía tổng bộ đầu Lục Phiến môn cắt đứt mình cùng Vô Truy yên lặng đối diện, Ly Hỏa chỉ trầm mặc chốc lát, mỉm cười. “Điểm này, tôi cũng đã sớm lo lắng đến. Nếu muốn liên hệ trò chơi cùng hiện thực, đúng lúc biết tình huống trong trò chơi cũng rất đơn giản. Chỉ cần có một người đồng bạn có thể tự do lui tới 《Nhất Mộng Giang Hồ》 cùng hiện thực. Rất khéo chính là, trong cuộc sống hiện thực, tôi biết rất nhiều bạn như vậy, bọn họ có thể thay chúng ta quan sát động thái trong trò chơi.”
Nói là đồng bạn, kỳ thực là cấp dưới trong công ty, điểm này, Ly Hỏa cũng không nói ra.
“Bọn họ có thể bảo mật?” Thương hoài nghi.
“Tuyệt đối tin cậy.” Ly Hỏa thề son sắt nói. Ai dám để lộ bí mật, liền sa thải hắn.
“Bất quá, cũng bởi vậy tôi cần phương thức liên hệ của mọi người, đến lúc đó có thể dễ dàng đem tin tức đúng lúc báo cho mọi người. Cho nên để hoàn thành mục đích, mời mỗi người các cậu đều lưu lại phương thức liên hệ cho tôi.”
Ly Hỏa có dụng ý khác, đầu tiên đem đường nhìn chuyển về phía Diệp Vô Truy, biểu tình nghiêm túc, thế nhưng chờ mong trong mắt cũng thật sâu bán đứng hắn.
“Không cần! Không cần! Muốn liên hệ A Truy trực tiếp tìm tôi là được rồi, tôi sẽ nói cho cậu ấy trước tiên!” Hảo Mộng Vô Hoa hỏa nhãn kim tinh nhìn ra ý đồ của Ly Hỏa, rất nhanh che ở trước mặt Diệp Vô Truy.
“Cậu với cậu ấy ở cùng một chỗ?!” Nhưng mà hắn nhận được, chất vấn trăm miệng một lời của hai người.
Ly Hỏa nhìn người đồng thời hỏi với hắn, lần đầu tiên nghĩ người kia ở cùng một trận doanh. Xoay người, tiếp tục dùng ánh mắt sắc nhọn có thể chặt đứt sắt nhìn về phía Hảo Mộng Vô Hoa. Nếu như hắn nói một chữ “Đúng”, sẽ phải đem tám khối chi ý lớn tháo ra. (đoạn cuối bạn chém này…)
“Không, đương nhiên không ở cùng một chỗ.” Giác quan thứ sáu nhạy cảm của Hảo Mộng Vô Hoa rất nhanh cảm giác được nguy hiểm ẩn bên trong, bật người phủ nhận, thế nhưng lập tức nói. “Tuy không ở cùng một chỗ, bất quá tôi cùng A Truy từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tôi hiểu rõ cậu ấy, tiểu tử này sợ nhất chính là tiếp xúc với người không quen thuộc. Cho nên nói, nếu cậu muốn thông báo tin tức, để tôi báo cho A Truy là được rồi!”
Chú ý tới mấy chữ được tăng thêm âm nói ra kia, Ly Hỏa mỉm cười cắn răng, bất động thanh sắc nói. “Tuy nói như thế, thế nhưng tôi nghĩ quan hệ giữa tôi cùng Vô Truy, đã không phải cấp bậc không quen biết. Hơn nữa, có một số việc, tôi cho rằng ngay mặt nói rõ tương đối tốt.”
“Nào có nào có, có đôi khi mặt đối mặt nói chuyện với nhau sẽ đưa tới hiểu lầm. Thiếu giáo chủ cậu không biết tình tình của A Truy, vạn nhất hai người cãi nhau không vui thì làm sao bây giờ?”
“Tôi nghĩ, sẽ không phát sinh loại tình huống này. Cho dù Vô Truy có nổi nóng, nhưng tính tình của tôi luôn luôn tốt, người xung quanh tiếng lành đồn xa.” Ly Hỏa rất bình tĩnh trợn mắt nói dối.
“Không, không, không, vẫn do tôi báo tương đối tốt.” Hảo Mộng Vô Hoa cũng thủ vững trận doanh không chịu lùi bước. Hắn có dự cảm vô cùng không tốt, nếu như đem phương thức liên hệ trong cuộc sống hiện thực của Diệp Vô Truy nói cho Ly Hỏa, rất có thể sẽ phát sinh chuyện khó có thể dự liệu. Vì nhân sinh an toàn của bạn tốt suy nghĩ, Hảo Mộng Vô Hoa quyết định dứt khoát cùng thiếu giáo chủ ma giáo hăng hái chiến đấu tới cùng!
Đang lúc hai người muốn rơi vào thời chiến tranh tranh đoạt tuần hoàn, đương sự Diệp Vô Truy đột nhiên đưa tay túm Hảo Mộng Vô Hoa, Đem thiên hạ đệ nhị còn sững sờ ở một bên kéo ra phía sau, Diệp Vô Truy quay qua nói với Ly Hỏa.
“Tôi không thích nhận điện thoại của người xa lạ, cho nên, nếu như không phải chính sự, đừng tới tìm tôi.”
Ly Hỏa vừa nghe có cửa, vui mừng nhếch mày, nhưng vẫn nỗ lực duy trì vẻ mặt nghiêm chỉnh nói. “Đương nhiên, đây vốn chỉ là phương pháp vì thành công rời khỏi Mẫn Châu mới nghĩ ra, sẽ không bởi vì chuyện khác mà quấy rối cậu.”
Diệp Vô Truy nửa ngờ nửa tin đánh giá thiếu giáo chủ, mà cuối cùng vô pháp nhìn ra chỗ sâu nhất của tâm tư người này. Chỉ có thể buông nghi hoặc, đem phương thức liên hệ của mình nói cho Ly Hỏa. Cứ như vậy, mấy nhà vui mừng mấy nhà sầu, ở trong tầm mắt bi phẫn của Hảo Mộng Vô Hoa, Ly Hỏa âm thầm đắc ý trao đổi phương thức liên hệ với Diệp Vô Truy.
Toàn bộ khuyết điểm của cái kế hoạch “Logout trốn” này đến bây giờ cơ bản đã được hoàn thiện, mọi người thương nghị một lát, quyết định lập tức logout.
Về phần chú Lý, ở trong phiên đối thoại vừa rồi, bản thân nhân vật nguyên sinh đã bị hệ thống đặt ra không thể lý giải bất luận câu nói gì có liên quan đến “hiện thực”. Cho nên một đoạn nghị luận của mọi người, ở ông nghe tới chỉ là một đống thiên thư không hiểu mà thôi. Biết được Diệp Vô Truy bọn họ đã thương lượng ra phương pháp thoát đi thỏa đáng, chú Lý quyết định tạm thời ở lại Mẫn Châu, chờ sau khi Diệp Vô Truy bọn họ rời khỏi, rồi do người của Lục Phiến môn đưa ông rời khỏi Mẫn Châu.
Đến đây, toàn bộ công việc chuẩn bị trước khi logout rốt cục đã làm xong.
Ở trong trò chơi một tháng, hiện thực đã gần một tuần sau, Diệp Vô Truy, có lẽ nói là Tề Dã, rốt cục từ trong trò chơi đăng xuất.