Toàn Tức Võng Du Chi Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 55: Đám hỏi



Tề Dã ngồi ngay ngắn, đối diện và bên cạnh cậu, đều có người chia nhau ngồi.

Giống như đàm phán, người nọ ngồi đối diện cậu, bên cạnh bọn họ đều có mấy người ngồi bên cạnh, người hai bên nhìn nhau. Chỉ bất quá, cùng kinh nghiệm Tề Dã trải qua hội nghị đàm phán trong công ty chính là, lần này người ngồi đối diện cậu là một cô gái rất có dung mạo, mà mà hai vị ngồi cạnh đều mang theo đầy mặt vẻ tươi cười.

Dùng lời thông thường mà nói, đây là một hồi thân cận.

Mới vừa được bồi bàn dẫn đến gian phòng này, Tề Dã liền bị người kéo vào ngồi ở vị trí này. Dắt hắn chính là gia chủ phu nhân Tề gia, cũng chính là mẹ Tề Dã, ở trước mặt mọi người, hắn cũng không bày ra sắc mặt cự tuyệt cứ như vậy không hề đề phòng bị kéo đến bữa tiệc thân thiết đặc biệt này ngồi xuống.

Không đợi Tề Dã mở miệng, Tề phu nhân bên cạnh liền nhiệt tình thành thục giới thiệu hai người với nhau. Ở giữa, nghe người nhà hai bên tỉ mỉ như trân bảo nói một lần quá trình quang huy của hai người từ nhỏ đến lớn, Tề Dã mặt không biểu tình ngồi, trong lòng đã có phỏng đoán.

Lần này Tề gia viện cớ gọi cậu đến, chính là vì cuộc thân cận này.

Lấy thân phận của Tề gia mà nói, đương nhiên không phải thân cận bình thường, mà là dính dáng quan hệ phức tạp của hôn nhân lợi ích, mà Tề Dã chính là quân cờ trong tay bọn họ. Tên tuổi đại thiếu của Tề gia, cho dù qua nhiều năm như vậy, ở trong các đại thế gia vẫn dùng tốt.

Tề Dã nhàn nhạt nhìn gia chủ Tề gia ngồi cùng một chỗ với gia trưởng đối phương, trong lòng buồn cười. Tề Mặc Du hôm nay dĩ nhiên cần nhờ loại hôn nhân lợi ích này để giữ thể diện, xem ra Tề gia vài năm này cũng từ từ xuống dốc rồi.

Đầu sỏ gây nên việc xuống dốc này, không hề nghi ngờ chính là người nắm quyền hiện nay của Vạn Hoa, Tần Diễm. Từ lúc vị nắm quyền mới này lên đài tới nay, các thế gia lão bài ngồi trên núi ăn không trở nên không sống dễ chịu. Tần Diễm coi trọng năng lực cá nhân không chút nào nể tình, mặc kệ có phải con cái người có công cũ của tập đoàn hay không, thân thuộc hoặc các đơn vị liên quan khác, chỉ cần không có bản lĩnh, hết thảy không đễ cho lấy trọng trách. Thế nhưng Tần Diễm cũng không làm cùng tận, đối với những công tử chơi bời lêu lổng kia, hắn vẫn cho những chức vị không quan trọng, danh tiếng êm tai để cho bọn họ hỗn nhàn rỗi.

Dù sao căn cơ ban đầu của Vạn Hoa chính là những thế gia này, đắc tội hết tất cả bọn họ cũng không sáng suốt.

Đối với gia tộc thông thường mà nói, loại cử động đánh một cái mỏ cho một quả táo ngọt này của Tần Diễm, đã đủ để bọn họ an phận, tự mình biết mình cũng không đi gây sự. Nhưng với thân là một trong ba đại gia tộc tập đoàn, năm gần đây lại không nhiều nhân tài, dẫn đến lời nói quyền hành của Tề gia trong tập đoàn từ từ giảm thiểu, loại thủ pháp rút củi đáy nồi này của Tần Diễm mới là chân chính xúc phạm tới bọn họ.

Vì vậy, Tề gia liên hợp người bất mãn với Tần Diễn làm liên minh bí mật và vân vân, cũng là chuyện Tề Dã có thể nghĩ đến.

Về phần phương thức liên hợp, đám hỏi là phương pháp điệu thấp nhất cũng ổn thỏa nhất. Một khi hai bên trở thành người một nhà, đó chính là châu chấu buộc chung một dây, lợi ích đây đó nhất trí, cùng tiến cùng lùi. Mà Tề Dã, trở thành một trong vật hi sinh đám hỏi của hai nhà.

Cậu tùy ý nói chuyện với người mang nụ cười giả tạo xung quanh, cũng tự cho là thành công lợi dụng mình. Thanh âm những người đó nói như cách một không gian, ở bên tai Tề Dã mơ hồ không rõ. Mặc dù cậu ngồi ở đây, nhưng không có bất luận liên hệ nào với người nào ở đây. Dường như một không gian trống rỗng khác, mắt lạnh nhìn những người này tự tính toàn.

Ý nghĩ của Tề gia, Tề Dã nhiều ít có thể đoán được một hai. Gọi mình tới đây, thậm chí lúc trước theo như lời nói đây là yêu cầu cuối cùng, đều chỉ là mượn cớ. Phỏng chừng ngay cả đám hỏi cũng chỉ là một dây dẫn lửa, chuyện Tề gia thật sự muốn làm, chỉ sợ là muốn mượn đám hỏi một lần nữa kéo Tề Dã vào vũng nước bẩn này.

Không thể dùng người, lại bị vây trong hoàn cảnh xấu, ý nghĩ duy nhất Tề Mặc Du có thể nghĩ đến, đương nhiên chính là thiên tài năm đó mọi người tương truyền. Tuy rằng Tề Dã đã rời khỏi gia tộc cùng Vạn Hoa đã nhiều năm, thế nhưng dư uy của cậu còn ở. Nếu khiến Tề Dã một lần nữa ra sân khấu, chưa hẳn Tề gia không thể đoạt lại quyền cao.

Mà bọn họ căn bản không nghĩ tới một điểm là, Tề Dã có nguyện ý nhảy vào vũng nước bẩn này hay không.

Nhìn Tề phu nhân trò chuyện vui vẻ với đối phương, cùng với gia chủ Tề gia Tề Mặc Du đang cùng đối phương nói chuyện chân thành. Tề Dã trong lòng cười lạnh một tiếng, ở trong lòng những người này, sợ rằng căn bản không từng lo lắng về ý nghĩ của cậu.

Lại nói tiếp, để trưởng tử bị gia tộc xa lánh trở lại trung tâm quyền lực, thậm chí có thể mượn một đám hỏi với gia tộc khác mà leo lên vị trí càng cao, ở người bình thường xem ra, Tề Dã mang ơn còn không kịp mới đúng, làm sao có thể không cam tâm tình nguyện.

Bất quá, đó cũng phải nhìn là ai. Nếu như Tề Dã sẽ vì những người này danh lợi động dung, năm đó cũng sẽ không làm ra quyết định rời đi.

Thế nhưng, nhìn những người này diễn như vở kịch chọc cười, cuối cùng nhìn lối ra chật vật của bọn, cũng chưa hẳn là chuyện không thú vị. Tề Dã hơi câu ra khóe miệng, tiếp tục ngồi tại chỗ quan sát tình thế. Người ở bên ngoài xem ra, thái độ này của cậu trái lại như một loại cam chịu.

Tề Mặc Du vẫn len lén quan sát trưởng tử lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, lập tức đứng dậy, đi tới bên người Tề Dã, từ ái cười vỗ vỗ vai Tề Dã.

“Tiểu Tiệp, A Dã từ lúc sinh ra luôn không quá am hiểu giao lưu, nhờ con thông cảm nhiều.”

“Bác Tề nói đùa.” Cô gái xinh đẹp từ khi Tề Dã vào phòng liền len lén đánh giá cậu khẽ cười nói. “Tề Dã trầm ổn ít lời, so với các công tử thích chơi đùa ngôn ngữ lỗ mãn khác thành thục hơn không biết bao nhiêu. Mà tài danh của đại thiếu Tề gia, con từ nhỏ đã nghe qua, hẳn là để Tề Dã thông cảm nhiều cho con mới đúng.”

“Ha ha, A Dã tuy bình thường không thích nói chuyện, nhưng làm việc xác thực có năng lực.” Một bộ dáng dấp cha con, Tề Mặc Du ý chỉ nói. “Tề gia chúng ta, có một nhân tài như A Dã, bác cũng rất thỏa mãn rồi.”

Lời kia của hắn vừa thốt ra, ánh mắt Tề Dã cùng cô gái đối diện đều lóe lên một chút. Khác biệt chính là, trong mắt cô gái kia lộ ánh mắt thấy cái mình thích là thèm. Mà trong mắt Tề Dã, lại là một mạt trào ý nhàn nhạt.

Câu nói đơn giản kia của gia chủ Tề gia, lại bao hàm ý tứ không đơn giản. Không chỉ hướng cô gái kia, tựa hồ đồng thời cũng ám chỉ Tề Dã, hắn rất có khả năng đem trọng trách của Tề gia giao đến trong tay Tề Dã.

Thân phận người nắm quyền của một trong ba đại gia tộc tập đoàn Vạn Hoa, để ở nơi nào đều không thể coi thường. Nếu là ba năm trước đây, Tề Dã nghe câu như thế, nhất định sẽ quyết tâm tận lực giúp đỡ gia tộc phát triển, làm hết phận sự nhận chức trách gia chủ tương lai.

Thế nhưng cậu hiện tại, chỉ là bên mép câu ra một mạt ý cười không rõ.

Tần Tiệp, con gái một nhà phân chi của Tần gia, đối tượng lần này Tề Dã bị ép thân cận. Cha của cô ta là chú của Tần Diễm, coi như là cận chi hệ của Tần gia. Thế nhưng đồng dạng, bởi vì năng lực thiếu ưu tú, tháng trước Tần Diễm tự mình miễn trừ chức vị chú đảm nhiệm, mà điều hắn đến công ty nhánh làm quản lý. Loại biến tướng giáng chức này, không thể nghi ngờ là đấm trên mặt người ta một quyền lớn. Cho tới này, Tần Thiên Hữu chú Tần Diễm ỷ vào thân phận ở trong tập đoàn tác uy tác phúc, lần này mất sạch thể diện.

Đối với người không có lợi ích cho tập đoàn, Tần Diễm không chút nào nương tay, dù cho là người Tần gia cũng không ngoại lệ.

Chỉ sợ cũng bởi vì việc ấy, Tần Tiệp con gái của Tần Thiên Hữu hôm nay mới quay về xuất hiện tại trường hợp này đi. Tề Dã trong lòng yên lặng nghĩ, xem ra Tề gia cùng Tần Thiên Hữu, sau lưng nhất định mưu đồ cái gì đó.

Bất quá việc này, cậu cũng không định tham gia. Từ ba năm trước, cậu không định bước vào giữa những thị phi này nữa. Mà hôm nay, cậu càng quyết định triệt để bãi thác Tề gia.

Nhìn Tề Mặc Du với Tần Tiệp đang trò chuyện vui vẻ, Tề Dã ho nhẹ một tiếng.

“Cha, Tần tiểu thư.” Nhìn hai người bởi vì mình lên tiếng mà nhìn tới, Tề Dã hơi lộ ra nụ cười. “Hôm nay sợ rằng tôi không có thời gian tiếp khách nữa, cáo từ trước.”

Dứt lời, liền từ trên chỗ ngồi đứng dậy.

Việc này khiến Tề Mặc Du cấp bách, mình còn chưa bắt đầu giới thiệu, ở trong việc đám hỏi liên quan đến lợi ích của Tề gia, sao hắn lại đơn giản để Tề Dã rời đi như vậy. Vừa nhìn trưởng tử không chút nào cho mình mặt mũi, đứng lên đi về, sắc mặt Tề Mặc Du cũng trầm xuống.

“Đứng lại! Ta đồng ý cho con rời đi sao! Khách của Tần gia còn ở chỗ này, sao con có thể cứ như vậy bỏ lại con bé đi trước?”

“Đồng ý?” Tề Dã xoay người, buồn cười nói. “Tôi lại không nhớ rõ tôi phải báo hành tung với Tề gia, đến hoặc đi đều là quyết định của chính mình, Còn có, có một việc tôi còn phải nhắc nhở ông, Tề gia chủ.” Sắc mặt mang theo ý cười, trong giọng nói lại lộ ra lạnh lùng.

“Dựa theo ước định trước đây, qua đêm nay tôi cùng các người không liên quan nữa, sau này vì nghĩ cho hai bên, không cần liên hệ với tôi nữa.” Nhìn Tần Tiệp cùng Tề Mặc Du ngẩn người Tề Dã mỉm cười. “Cứ như vậy, tôi đây cáo từ trước.”

“Chờ một chút!” Bực mình cấp bách, Tề Mặc Du cũng bất chấp phong độ, cao giọng nói. “Tề Dã, ta làm như vậy, còn không phải đều vì con! Qua nhiều năm như vậy, con cũng không cần tiếp tục làm phức tạp chuyện năm đó, lúc này trở lại Tề gia, ở Vạn Hoa một lẫn nữa đoạt lại vị trí vốn thuộc về con! Chẳng lẽ không được sao! Tần tiểu thư cùng người nhà con bé, nguyện ý cung cấp trợ giúp, chỉ cần hai nhà chúng ta đồng tâm hiệp lực…”

“Đồng tâm hiệp lực?” Tề Dã cười nhạt. “Cùng một cô gái chưa từng gặp qua, vì lợi ích mà kết hôn, đây là ông vì suy nghĩ cho tôi?”

“Con, con! Tần Tiệp ưu tú như thế, con còn có cái gì không hài lòng! Đám hỏi với Tần gia, là chuyện không biết bao nhiêu người cầu còn không được.” Tề Mạc Du vẻ mặt chỉ tiếc không rèn sắt thành thép. “Vì sao con lại không biết quý trọng cơ hội.”

“Tôi không cần loại cơ hội này.” Tề Dã không mang theo cảm tình đáp lại. “Cũng không muốn trở thành công cụ cho các người.”

Gia chủ Tề gia tức giận đến sắc mặt phiếm hồng, vẫn còn muốn nói gì đó.

Két một tiếng. Cửa lớn phòng khách quý vài bước trước mặt Tề Dã đột nhiên bị đẩy ra từ bên ngoài, theo tiếng mở cửa còn có một tiếng nói trầm thấp mang theo ý cười.

“Đám hỏi với Tần gia?”

Nam nhân kia ở phía sau cánh cửa mỉm cười, tự tin bước vào. “Vì sao thân là gia chủ Tần gia tôi lại không biết. Như vậy, chú Tề, đến tột cùng là vị nào của Tề gia, muốn đám hỏi?”

Nam nhân đi vào phòng, trong tầm mắt kinh dị của mọi người, đem ánh mắt hướng tới người gần nhất.

Môi câu lên, lộ ra vẻ tươi cười chân tâm, Tần Diễm chậm rãi nói.

“Lẽ nào chú Tề giúp tôi chọn bạn đời, là vị trước mắt này sao?”

Ánh mắt hắn sáng quắc nhìn Tề Dã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.