Tộc Trường Phu Nhân Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 32



Đối với Trùng tộc mà nói, gen bạo ngược luôn khiến bọn họ luôn ở tình trạng chiến đấu. Cho dù bọn họ không xâm phạm những hành tinh nhỏ khác, nhưng bọn họ cũng sẽ nội chiến. Cho nên 30…. à không, 40 vương tử trùng tộc đang cố gắng hết sức đem lực chú ý của con dân dời đến những tinh cầu khác.

Có đôi khi bọn họ tự mình ra trận, dẫn dắt những nhóm dân chúng trùng đi xâm lấn những tinh cầu khác. Cũng chính bởi vì vậy, nhóm vương tử trùng tộc là bị Kình Trạch đánh thảm nhất.

Quan ngoại giao trùng tộc mang điều kiện về trùng tộc, 37 vương tử xoa tay hầm hè, nóng lòng muốn thử. Vẻ mặt lão đại nghi ngờ: “Thật sự chỉ có một điều kiện này thôi sao?”

Trên mặt Tần Quỳnh viết không thể tưởng tượng nói: “Bình thường Kình Trạch nói sao cũng không cho chúng ta đi xâm lấn những tinh cầu khác, lần này sao lại làm vậy?”

Lão thất đứng ra nói: “Anh, em biết, tộc Lân và gia tộc Kình Thiên có giao tình. Tộc Chim xâm lấn tộc Lân, đó là kẻ thù truyền kiếp của bọn họ, gia tộc Kình Thiên cũng không tiện nhúng tay. Nhưng mà nếu gia tộc khác ra tay, tộc Lân mới có lý do nhờ bên ngoài. Bọn họ đương nhiên sẽ đi cầu cứu gia tộc Kình Thiên đầu tiên, nhưng mà thân phận của gia tộc Kình Thiên đặc biệt. Bên ngoài truyền nói Kình Trạch muốn thống nhất tinh tế, nếu hắn dễ dàng xuất binh, vậy thì sẽ mang tai tiếng. Giao cho chúng ta, có thể khiến hắn phủi sạch sẽ!”

Vẻ mặt lão bát khiếp sợ nói: “Kình Trạch vẫn là người gian sảo như trước!” Tưởng tượng mình đã từng chịu thiệt trước mặt Kình Trạch, lão bát nhịn không được run bần bật.

Tần Quỳnh yên lặng gật đầu nói: “Nếu nói như vậy thì rất hợp lý. Các em cảm thấy thế nào? Đánh hay không đánh?”

Các anh em liền gào lên nói: “Đánh! Có chỗ cho đánh sao lại không đánh? Chúng ta đánh không lại Kình Trạch, chẳng lẽ không đánh lại đám chim kia sao?”

Nhóm người chim hồn nhiên không biết bản thân đã bị một đám sâu theo dõi.

Đại lục Lâm Uyên, tộc trưởng tộc Lân Lâm Uyên Thanh đang nôn nóng chờ ngoài phòng cấp cứu. Anh ta không ngờ từ trước tới nay thân thể Nhuyễn Nhuyễn không tồi, sẽ xảy ra tình trạng tắc nước ối cực thấp này. Cũng may tuy rằng hiện giờ tộc Lân đang đánh giặc, hơn nữa cũng đang rơi vào hoàn cảnh xấu, nhưng tốt xấu gì cũng đang ở trung tâm tài nguyên. Thân là vương tộc, anh ta cho dù phải sử dụng hết tài nguyên cũng phải chữa trị cho Nhuyễn Nhuyễn.

Trong lòng bàn tay anh ta toàn là mồ hôi lạnh, tuy rằng biết là lúc này tộc Chim đang tấn công tộc Lân, tộc Thú cũng ở trong bóng tối thò một chân vào. Nhưng anh ta không thể rời đi, bởi vì một khi anh ta rời đi, sống chết của Nhuyễn Nhuyễn sẽ không biết như thế nào. Còn có ba đứa con vừa mới sinh ra của anh ta, mỗi một sinh mệnh đều có dấu hiệu không ổn định.

Anh ta phái đại tướng quân đi tiền tuyến, tiền tuyến không ngừng truyền tới chiến báo, sự lo lắng nhân đôi khiến cho sắc mặt của Lâm Uyên Thanh càng ngày càng khó coi.

Lúc này máy truyền tin của anh ta run lên, tin tức của Kình Trạch đã được gửi tới: Lập tức có một trăm vạn đại quân tới chi viện, chớ hoảng sợ.

Xem xong tin tức này, Lâm Uyên Thanh rốt cuộc không chống đỡ được, ngã ngồi trên mặt đất. Tim anh ta hơi buông lỏng, nam nhân cho dù trời sụp đất nứt cũng không sợ lúc này lại giống như không còn sức lực, nửa ngày mới đỡ hơn một chút.

Anh ta trả lời một câu cho Kình Trạch: “Cảm ơn.”

Rất nhanh có một phong cấp báo khẩn được truyền tới máy truyền tin của Lâm Uyên Thanh: “Trùng tộc đột kích, là một trăm vạn xe tăng bọc thép trùng!”

Lâm Uyên Thanh nhíu mày, hơi suy nghĩ một chút liền hiểu, ngay sau đó liền trả lời: “Là quân đội bạn, đừng ngộ thương.”

Đại tướng quân ở trên chiến trường vẻ mặt ngơ ngác, khi nào mà trùng tộc biến thành quân đội bạn của tộc Lân? Trùng tộc không phải là kẻ địch của toàn bộ tinh tế sao? Bọn họ còn không để Kình Trạch vào trong mắt, một năm hầu như phải đánh mười mấy trận với Kình Trạch. Tuy rằng mỗi lần đều bị Kình Trạch đánh về tổ trùng, nhưng mỗi lần đều sẽ tìm lý do khác nhau để đánh.

Có đôi khi Lâm Uyên Thanh cảm thấy thật thần kỳ, vì sao trùng tộc lúc nào cũng đánh nhau, nhưng dân cư lại không hề thiếu. Cho tới bây giờ, tổng dân số của trùng tộc vẫn duy trì ở mức trên dưới 20 tỷ, thậm chí còn không ngừng bò lên trên.

Lý do chắc là có liên quan tới khả năng sinh sản của Trùng tộc. Ví dụ như Nhuyễn Nhuyễn của anh ta, thai đầu tiên đã sinh cho anh ta ba đứa nhỏ, hai con trai và một con gái. Lâm Uyên Thanh rất thích Nhuyễn Nhuyễn, ban đầu cậu cũng là dũng sĩ Trùng tộc, là một Linh Chiến Sĩ có cấp bậc rất cao. Cũng bị mất linh hạch trong chiến đấu, mới tự nguyện trở thành sinh sản giả.

Sinh sản giả của Trùng tộc thì không cần phải bán đấu giá, có thể tự nguyện lựa chọn Linh Chiến Sĩ. Đương nhiên, Linh Chiến Sĩ vẫn phải đưa một khoản tiền cho quỹ sinh sản của Trùng tộc. Tuy rằng Trùng tộc bạo ngược hiếu động, nhưng ở điểm này lại khác những tộc khác.

Lúc này cửa phòng cấp cứu mở ra, một bác sĩ lớn tuổi mệt mỏi đi ra, bác sĩ vừa cởi khẩu trang vừa vẫy tay với Lâm Uyên Thanh. Lâm Uyên Thanh lập tức đi về phía bác sĩ, bác sĩ già gật đầu nói với anh ta: “Có thể chuyện tới phòng ICU, yên tâm, đã qua được rồi.”

Trên mặt Lâm Uyên Thanh rốt cuộc lộ ra ý cười, lại vội vàng chạy tới khoa trẻ em, đi thăm ba đứa con của anh ta.

Bác sĩ chủ nhiệm khoa nhi vừa thấy anh ta tới, lập tức dẫn anh ta tới phòng ổn định nhiệt độ xem. Ba tiểu nhân ngư nằm trong lồng ấp, em ba đang hăng say khóc, nhìn dáng vẻ thì sinh mệnh đã ổn định rồi.

Chủ nhiệm khoa nhi đẩy đẩy gọng kính, nói với Lâm Uyên Thanh: “Bé cả thì vẫn chưa ổn định lắm, thế nhưng thể chất của anh cả là tốt nhất, cho nên sẽ không có vấn đề gì. Bé thứ hai và bé thứ ba thì không có vấn đề gì, một đứa thì ngủ rồi, một đứa…. ừm… Chắc là đang nhớ ba ba.”

Sinh sản giả sắm vai làm mẹ, nhưng bởi vì Nhuyễn Nhuyễn là nam nhân, cho nên vẫn xưng hô là ba ba.

Lâm Uyên Thanh gật đầu, nghĩ nghĩ, lại gửi một tin nhắn cho Kình Trạch: “Hôm nào qua chơi, tôi sẽ mang Nhuyễn Nhuyễn theo tự mình qua cảm ơn.”

Kình Trạch trả lời: “Không cần để trong lòng.”

Sau khi trả lời tin nhắn xong, Kình Trạch liền nhìn thấy Đan Kỳ bưng một mâm rau xanh xào tới đây. Đan Kỳ nhìn nhìn vẻ mặt của hắn hỏi: “Quấy rầy đến anh sao? Anh đang bận làm việc hả?”

Kình Trạch lắc đầu nói: “Không có việc gì, là Lâm Uyên Thanh của tộc Lân, nói hôm nào muốn đưa Nhuyễn Nhuyễn sang đây.”

Sau khi nghe thấy cái tên này, vẻ mặt Đan Kỳ kinh ngạc hỏi: “Nhuyễn Nhuyễn?” là Nhuyễn Nhuyễn mà cậu quen sao?

Kình Trạch ừ một tiếng hỏi: “Em quen Nhuyễn Nhuyễn sao? Hắn là vợ của Lâm Uyên Thanh.”

Đan Kỳ hỏi: “Cũng là sinh sản giả sao?”

Kình Trạch gật đầu, Đan Kỳ liền hỏi: “Tôi có một người bạn gọi là Nhuyễn Nhuyễn, không biết có phải là Nhuyễn Nhuyễn này hay không. Cậu ấy là trùng tộc, ừm, nhưng mà trong khoảng thời gian này cậu ấy đang đi sinh con. Cậu ấy hoài song sinh, không đúng…. là sinh ba. Mấy ngày này không thấy cậu ấy online, không biết có thuận lợi hay không?”

Nghe Đan Kỳ nói như vậy, Kình Trạch liền hiểu rõ. Hắn gật gật đầu nói: “Người trong lời nói của chúng ta hẳn là cùng một người, vợ của Lâm Uyên Thanh xác thực vừa mới sinh ba đứa nhỏ. Thế nhưng tình huống của cậu ấy không tốt lắm, Nhuyễn Nhuyễn bị tắc nước ối, vừa mới cứu lại được. Ba đứa nhỏ của cậu ấy bởi vì thời gian sinh sản quá lâu, cũng đều bị đưa tới phòng quan sát.”

Đan Kỳ vừa nghe lập tức nhíu mày hỏi: “Cái gì? Nghiêm trọng như vậy sao?”

Kình Trạch gật đầu nói: “Không biết tình hình bây giờ như thế nào, nhưng nhìn phản ứng của Lâm Uyên Thanh, hẳn là không có việc gì!”

Đan Kỳ vẫn hơi không yên tâm, vừa ăn cà chua xào cải dầu vừa nói: “Tôi muốn đi thăm cậu ấy.”

Kình Trạch thấy cậu tâm sự nặng nề, liền vỗ vỗ bờ vai của cậu nói: “Được rồi, tôi mang em đi thăm cậy ấy. Nhưng mà tộc Lân và tộc Chim đang đánh nhau, nên chúng ta phải đi đường vòng.”

Đan Kỳ gật gật đầu, cậu chỉ đơn thuần muốn đi thăm Nhuyễn Nhuyễn. Còn muốn mang cho Nhuyễn Nhuyễn một ít rau chân vịt để bổ sung chất sắt, tuy rằng axit oxalic trong rau chân vịt sẽ ảnh hưởng tới sự hấp thụ canxi, nhưng chỉ cần có đủ nước, axit oxalic có thể bị hòa tan, đương nhiên cũng sẽ không ảnh hưởng tới sự hấp thụ của nguyên tố vi lượng.

Vì thế cơm nước xong, Đan Kỳ liền mang theo một rương đầy rau chân vịt đi tới đại lục Lâm Uyên.

Trên đường phải mất bảy tám tiếng đồng hồ, Đan Kỳ cầm di động trí năng cài đặt internet, nhắn tin vào nhóm Bình Hành Tứ Giới.

Xem ra, mọi người đều biết Nhuyễn Nhuyễn đã xảy ra chuyện.

Bình Hành Tứ giới [Tiểu Lông Chim]: Tôi thực xin lỗi, vì hành vi không đúng của tộc Chim, tôi không hiểu, lại biến thành như vậy?

Bình Hành Tứ giới [Bọt biển trong nước]: Cậu cũng đã được gả tới Hoa Hạ, không cần vì tộc nhân làm sai mà xin lỗi.

Bình Hành Tứ giới [Tiểu Lông Chim]: Ban đầu tộc Chim không phải như vậy, là Lăng Phong Sương, cậu ta làm thế giới tiến vào chiến loạn.

Bình Hành Tứ giới [Bọt biển trong nước]: Nếu Lăng Phong Hàn lên ngôi,  thế giới có khả năng sẽ không thay đổi thành như vậy, đáng tiếc….

Bình Hành Tứ giới [Tiểu Lông Chim]:…. Tiểu bọt biển….. Tôi……

Bình Hành Tứ giới [Bọt biển trong nước]: Hả? Làm sao vậy lông chim?

Bình Hành Tứ giới [Tiểu Lông Chim]: Xin lỗi tôi cần phải thừa nhận một điều, tôi là…. Lăng Phong Hàn.

Bình Hành Tứ giới  [Bọt biển trong nước]:!!!!

Bình Hành Tứ giới [Tiểu Lông Chim]: Tôi cũng là kẻ thất bại, cho nên tôi cũng bị ép trở thành sinh sản giả. Một gia tộc không cho phép tộc trưởng là sinh sản giả, cho nên thật xin lỗi. Nếu lúc trước tôi cố hết sức đối phó, tộc Chim sẽ không thay đổi thành như vậy.

Bình Hành Tứ giới [Bọt biển trong nước]: Hai, cậu cũng là người bị hại. Tôi lại không nghĩ tới cậu lại giống với Đông Phương Kỳ ở đại lục Đông Phương kia, bị ép biến dị. Chuyện của Đông Phương Kỳ kia khiến cho toàn bộ tinh tế kinh ngạc. Nhưng vì sao cậu lại giấu chuyện của mình đi? Sao lại không để cho Lăng Phong Sương bị trách cứ chứ?

Bình Hành Tứ giới [Tiểu Lông Chim]: Là tôi tự nguyện bại bởi cậu ta, tôi chỉ không nghĩ tới…..

Bình Hành Tứ giới [Bọt biển trong nước]: Không nghĩ tới cậu ta lại tàn nhẫn như vậy? Nhìn những năm gần đây sau khi cậu ta lên ngôi mà xem. Quả thực là người có thể làm ra những chuyện như vậy! Cậu thì sao? Cam tâm không? Hối hận không?

Bình Hành Tứ giới [Tiểu Lông Chim]: Tôi đã sinh bốn đứa con, không cam lòng, hối hận, thì có ích lợi gì đâu? Như Đông Phương Kỳ, khẳng định cậu ấy cũng không cam lòng, càng hối hận hơn, cậu ấy chính là người có triển vọng nhất của gia tộc Đông Phương.  Hiện giờ thì sao? Chúng ta ít nhất vẫn là tự nguyện chọn nơi mình sẽ đến, cậu ấy lại bị vạn người đấu giá. Cảm giác như vậy, cũng chỉ có mình cậu ấy hiểu được thôi!

Bình Hành Tứ giới [Bọt biển trong nước]: Nói cũng đúng, Nhuyễn Nhuyễn khó sinh, bạn lữ của cậu ấy ít nhất sẽ che chở cho cậu ấy. Lâm Uyên vương của chúng tôi là người yêu thương phu nhân nhất, tuy rằng tôi đã gả tới đại lục Kình Thiên, nhưng một ít mỹ đức của Lâm Uyên vương vẫn có thể truyền vào lỗ tai tôi.

Bình Hình Tứ giới [Tiểu Lông Chim]: Chính xác, lúc ấy tôi nghĩ nếu Lăng Phong Sương có thể giống với Lâm Uyên Thanh, có thể làm đúng trách nhiệm của tộc trưởng, có thể khiến cho tộc Chim an cư lạc nghiệp. Tôi không nghĩ tới, cậu ta lại độc ác giống như Đông Phương Y, vậy mà còn thông đồng làm bậy với Đông Phương Y. Đại lục Đông Phương vốn dĩ đã lạc hậu, còn rơi vào trong tay Đông Phương Y, không biết sẽ biến thành cái dạng gì. Tôi nghĩ nếu Đông Phương Kỳ thượng vị, khẳng định sẽ không biến thành như vậy.

Đan Kỳ đang xem lịch sử trò chuyện:…..

Cậu trả lời.

Bình Hành Tứ giới [Đan Kỳ]: Hai người…. thảo luận chuyện của tôi trước mặt tôi, có phải hơi quá đáng hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.