Tôi Ăn Cẩu Lương Mà Lớn Lên

Chương 25: 25: Hình Tượng Tổng Tài 24k




Edit+Beta: Mỹ Nữ Ái Đường
Do not reup
Sau mười phút hôn lưỡi, Dịch Huyên đã bị Ninh Khang đưa vào văn phòng trợ lý viết báo cáo.
Một đường trở về, Dịch Huyên đều cúi đầu, sợ bị nhìn thấy cánh môi sưng đỏ của mình.
Sau khi hết khẩn trương, trong lòng cô lại cảm thấy rất ngọt ngào.

Bởi vì được nếm viên đường này, cô tự nhiên siêu thích tình yêu công sở, còn có chút trông mong vào tình tiết tiếp theo.
Nữ nhân là một loại sinh vật hay thay lòng.
Dịch Huyên bình phục xong, sau đó mở máy tính, bắt đầu làm việc.
Đương nhiên, cô không phải viết báo cáo hôn môi mà là sửa lại phần việc của mình.
Lúc nãy Ninh Khang đã nói qua, cô hằng ngày cần báo cáo một số công việc: đầu tiên, tập hợp các hạng mục và tình huống hiện tại của công ty, thứ hai, làm tốt việc khảo sát công tác, hoạt động xã hội, sắp xếp và nhắc nhở mọi người, thứ ba là các việc liên quan đến giấy tờ như là thông cáo.
Vì NK mới thành lập không lâu, trước mắt các việc đều là Ninh Khang tự xử.

Nhưng sáng nay nhiều việc quá nên liền giao cho Dịch Huyên.
Dịch Huyên download văn kiện xuống, đều là những thứ cô quen thuộc.

Cô liền uống nước, cảm thấy hôn bạn trai nhiều cũng có lúc miệng khô lưỡi khô.
Trong đầu vừa nghĩ tới Ninh Khang, anh liền nhắn tin tới: Dưới bàn làm việc của em có một hộp cẩu kỷ, em nhớ pha uống.
Dịch Huyên duỗi tay đẩy ngăn bàn, quả thật có một hộp hắc cẩu kỷ, uống nhiều còn có tác dụng chống lão hóa.
Bạn trai săn sóc như vậy, Dịch Huyên liền nhắn qua: Đêm nay thưởng cho anh hôn em đó.
Ninh Khang: Kéo dài nửa tiếng thì được.
Nửa tiếng, chắc cô thiếu oxi luôn quá.
Dịch Huyên: Anh mau mau làm việc đi, không là một giây hôn cũng không có đâu đó.
Ninh Khang: Tuân mệnh, vợ iu.
Thật là biết cách làm cho cô mặt đỏ chân run.

Xem ra, tình yêu văn phòng vẫn là ảnh hưởng công việc.
Trước mắt NK có 5 hạng mục, trừ bỏ xưởng dệt Diệp Thị và Dịch Ký, ba cái còn lại đều là xí nghiệp kỹ thuật.
Đặc biệt hơn là cả ba cái đều nổi danh trong nước, Dịch Huyên thật sự cảm thán tài năng của Ninh Khang.
Một buổi sáng, cô đều đọc xong 5 hợp đồng, dù bên trong đề cập không ít thuật ngữ chuyên ngành, nhưng trước đây cô đã từng cùng Lâm giáo sư nghiên cứu qua nên cũng không quá khó khăn.
Trưa 12 giờ, có người gõ cửa, cô nói "Mời vào", thế nhưng trước mặt lại là một anh chàng đưa cơm hộp.
Dịch Huyên còn đang định nói mình không gọi, thì anh ta đã nói: "Đây là Ninh tiên sinh đặt cho cô, cô ký nhận giúp."
"Cảm ơn anh..." Dịch Huyên chậm nửa nhịp đáp.
Sau khi anh chàng giao cơm rời đi, Dịch Huyên liền nhắn cho Ninh Khang: Ninh tổng, cơm hộp bự quá, không xứng với chức trợ lý của em.
Ninh Khang: Không quan trọng, nó xứng với chức bạn gái của em.
Dịch Huyên:.....
Năm phút sau, Ninh Khang từ phòng thí nghiệm trở về, hai người cùng ăn cơm.
"Đúng rồi, hôm nay em xem hợp đồng của Dịch Ký và Diệp Thị, phát hiện giá anh đưa ra với Dịch Ký thấp hơn rất nhiều, anh không phải vì ba em mà cố ý đấy chứ." Dịch Huyên hỏi.
Ninh Khang lắc đầu "Tuy rằng anh có ưu đãi nhưng giá không phải quá thấp, thật ra là Diệp Gia Minh đưa anh thêm tiền để đẩy nhanh tiến độ."
"Đưa thêm? Anh ấy không phải còn thiếu 30 vạn sao?" Dịch Huyên không hiểu.
Thì ra, lúc đầu Ninh Khang tính giá ưu đãi giảm 20%, nhưng sau khi Diệp Gia Minh biết được tình yêu của anh với cô thì liền đòi giảm thêm 30 vạn.

Ninh Khang cũng chẳng phải người tốt gì cho cam, anh liền tăng giá ban đầu lên, lại chậm tiến độ lại, cuối cùng thành công làm cho Diệp Gia Minh sợ hãi.
"Em sợ anh ấy báo thù quá, có nên giảm lại chút không anh?" Dịch Huyên hỏi, cô quá rõ ông anh họ của mình.
Ninh Khang tỏ vẻ bình tĩnh, nói "Tiền kiếm được cũng là vào túi em, em muốn xử lí như nào cũng được."
Bởi vì vấn đề này, Dịch Huyên quyết định bỏ rơi tình huynh muội plastic.
Sau giờ trưa, Ninh Khang liền về phòng thí nghiệm, phòng anh không có chỗ ngủ, liền muốn cùng Dịch Huyên về chung cư ngủ.

Thật ra hai nơi chỉ cách nhau đúng một con đường.
Nhưng Dịch Huyên lại từ chối, lần đầu tiên đi làm, cô không thể sa đọa a.
Sau khi đi bộ cùng anh đến cửa, cô hỏi "Chiều nay anh có muốn uống hắc kỷ tử không, em pha cho, vừa cường tráng vừa chống lão hóa."

"Không cần." Ninh Khang rũ mắt nhìn cô "Có em rồi thì anh đâu cần bổ sung thêm gì chứ."
"...." Thẳng nam kĩ thuật nói lời âu yếm quả nhiên là next level mà.
Hôm nay tan tầm, Ninh Khang thế mà lại không bắt mọi người tăng ca, bởi vì nói rằng muốn khao mọi người đi ăn mừng công ty có thêm thành viên mới.
"Lão đại, anh bất công, lúc em mới vào thì làm gì có đãi ngộ này." Một kỹ sư cố ý hét to.
Ninh Khang mặt không đỏ tim không run mà trực tiếp ôm lấy vai Dịch Huyên, nói "Cậu có phải bạn gái tôi đâu."
"......"
Được lắm, thế là sếp đã cho toàn bộ nhân viên một đống cơm chó.
Dịch Huyên thật ra muốn tận hưởng tình yêu văn phòng lén lút, nhưng Ninh Khang lại một phát công khai.

Dù không công khai thì ai cũng thấy hai người có gian tình, nhưng cô vẫn ngượng ngùng a.
"Anh có thể duy trì hình tượng tổng tài 24K không vậy hả?" Dịch Huyên rầu rầu.
Ninh Khang lại rất bình tĩnh "Anh đang làm gương cho họ đó, dạy họ như thế nào đội vợ lên đầu."
Dịch Huyên đỏ mặt "Ai là vợ anh?"
"Sớm hay muộn thì đều là vợ anh cả."
Đoàn người cùng nhau đi tiệm cơm Tây lúc trước Ninh Khang và Dịch Huyên từng ngồi ăn.

Đại khái Ninh Khang đã đặt bàn sẵn, nên tiệm cơm Tây cho bọn họ hẳn một chỗ view đẹp, phục vụ vô cùng tận tình.
NK trừ các cô dì tài vụ thì hầu hết đều là đàn ông.

Làm việc cả ngày, chỉ chờ đến giây phút này để đi kiếm thịt ăn.
Ninh Khang ôm Dịch Huyên ngồi một góc, nói "Em muốn ăn gì anh lấy?"
Dịch Huyên lắc đầu, nói: "Để bọn họ ăn trước đi, em chưa đói."
Ninh Khang có chút ghét bỏ nhìn nhân viên của mình "Thật là không nghĩ rằng họ lại giống như cả đời chưa từng được ăn thịt."

"Anh phải thông cảm cho những người độc thân chứ, đâu phải giống như anh, mỗi ngày đều có thịt ăn." Kevin không biết từ nơi nào xuất hiện, sau đó vỗ vai Ninh Khang ngồi xuống.
Ánh mắt anh ta dừng lại ở trên người Ninh Khang, nhưng trong mắt của Dịch Huyên, đó chính là ước muốn cháy bỏng với bạn trai của cô!!!
Tuy rằng biết bạn trai của mình thẳng đến nỗi không thể thẳng hơn, nhưng đối với những bé Tuesday có mindset "cứng quá thì gãy" cô không thể buông tha.
Lúc đầu thì chỉ có Ninh Khang ôm cô, nhưng cuối cùng cô lại chủ động nhích lại gần anh, dính anh như sam.
Ninh Khang đã cười.
Kevin khi thấy một màn này định giải thích nhưng Ninh Khang lại mở miệng "Vương Triều vừa nói cho tui một ý tưởng không tồi, ông đi tìm cậu ta đi."
Kevin vừa đi, Dịch Huyên đã hỏi Ninh Khang: "Anh ta tại sao lại tới chứ, chẳng lẽ là bi3n thái sao?"
"Cậu ta là đối tác start-up của NK"
"Cái gì!! Sao anh có thể để người như vậy bên cạnh?" Dịch Huyên khiếp sợ, có chút bực bội.
Ninh Khang ôm người cô càng chặt, có chút bất đắc dĩ nói "Lúc đó tuyển cậu ta chỉ vì tài năng, anh làm sao biết được cậu ta gay chứ."
(Kevin: quá oan ức rồi!!!)
Dịch Huyên cũng biết việc này không thể trách Ninh Khang, nhưng tâm lý vẫn không khỏi xao động, "Anh thật là trêu hoa ghẹo nguyệt, hại em cả ngày lo lắng."
Ninh Khang nhất thời không nói chuyện, Dịch Huyên ngẩng đầu lên, chỉ thấy một đôi mắt nhu mì như nước, thanh âm từ tính cất lên "Điền tên em vào mục partner thì em không cần sợ anh bị đoạt mất rồi."
Dịch Huyên trong ngoài không đồng nhất nói "Đừng nhân cơ hội lừa em gả cho anh."
Ăn xong cũng đã là 11 giờ đêm rồi, quá giờ giới nghiêm của KTX, thế là Dịch Huyên chỉ có thể về nhà.
"Em có ngại qua chỗ anh chắp vá một đêm không? Ninh Khang kiến nghị.
Dịch Huyên lập tức từ chối, cô cảm thấy chắp vá một đêm rất có thể biến thành lăn lộn một đêm.
Tuy rằng mọi người đều thành niên, nhưng có một số chuyện nước chảy thành sông.

Chỉ là hai người vừa mới yêu nhau mấy hôm, làm chuyện đó nhanh quá thì cũng kì.
Đối với Dịch Huyên thái độ, Ninh Khang đã đoán trước được phần nào, anh liền làm người bạn trai tốt đưa cô về nhà.
"8h sáng mai anh đón em." Ninh Khang dặn cô.
"Thôi, em ngồi tàu điện ngầm là được."
Chung cư và NK ở đối diện nhau, cô không muốn anh đi vòng qua nội thành để đón cô.
Ninh Khang kiên trì "8h anh xuất hiện ở đây, em đừng hòng đi tàu điện ngầm."
"Thôi được." Dịch Huyên đầu hàng.
Dịch Huyên xuống xe, vào nhà, quay đầu nhìn lại còn thấy xe Ninh Khang chưa đi.
Bạn trai tốt vậy, cô có quá ác hay không huhu.
Ngày hôm sau, 8h Dịch Huyên đẩy cửa ra ngoài, đã thấy Ninh Khang cùng với bún bò cô thích đang đợi.

Dịch Huyên cảm động đồng thời lại càng thêm áy náy.
Cô âm thầm hạ quyết tâm, cô không thể để Ninh Khang bôn ba như vậy nữa, bình thường vừa thực nghiệm vừa kinh doanh là đủ vất vả rồi.
Cô nhất định phải tan làm đúng giờ.
Đôi lúc Ninh Khang không cần tăng ca, hai ngươi liền ở quảng trường gần đó hẹn hò, xem phim, ăn cơm, dạo phố, giống như những cặp tình nhân bình thường khác.
Chỉ có điều do ngoại hình nổi trội nên sẽ nhận được không ít sự chú ý.
Vì quảng trường gần Lan Công, thế là không ít sinh viên sẽ trộm nhìn họ thêm một chút nếu lỡ bắt gặp.
Gần đây có một bộ phim vô cùng hot.

Dịch Huyên ăn cơm với Ninh Khang xong thì cùng anh đi xem.
Có một số việc từ khi bắt đầu đã không đổi, chính là bọn họ luôn mua ghế ngồi tình nhân.
Trước khi phim chiếu, hai người đi mua đồ ăn.
Dịch Huyên gọi một ly trà sữa trân châu, một hộp bắp rang, nghiêng đầu hỏi Ninh Khang: "Anh muốn ăn cái gì?"
"Bắp rang bơ, nhưng trà sữa đổi thành size L." anh nói xong thì liền lôi điện thoại ra tính tiền.
Trong lúc ngồi đợi, Dịch Huyên ăn bắp, đút cho anh hai miếng, hỏi "Anh không uống trà sữa sao?"
"Uống chứ! Không phải anh upsize rồi sao, hai người chúng ta cùng nhau uống."
"Thật là..." Dịch Huyên trong lòng sớm đã nổ pháo hoa tứ phía rồi.
Hai người vừa ngồi xuống, Dịch Huyên mới nhớ lại có một chuyện quên báo cáo với anh "Thành phố Ngọc Lan vừa gửi lời mời tham dự khảo sát công nghệ 4.0 ở nước Đức và Hà Lan, anh có đi không."
Anh chăm chú nhìn cô, nói "Đi."
Lát sau lại bổ sung, "Em cũng đi."
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường:
Hôm nay nhà trẻ tổ chức buổi dã ngoại ở công viên gần đó, mọi người cùng nhau vui đùa.

Không xa, có một chú chó vàng lớn đang cọ cọ người chủ nhân.
Các bạn nhỏ: Cô giáo ơi, bé chó là đang muốn cắn người sao?
Cô giáo: Không phải đâu, nó đang làm nũng đó, giống như các bạn nhỏ làm nũng với papa mama vậy đó!
Các bạn nhỏ: Hahahaha, lớn như vậy mà còn làm nũng!
Nhất Nhất: Tại sao lại kì cục chứ, papa bé hơn ba chục nồi bánh chưng, còn gần 1m9 nhưng mỗi ngày vẫn làm nũng với mama mà!
Cô giáo:.......



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.