Tôi Bán Thức Ăn Trên Wechat Phát Tài

Chương 10



15.11.2021

Người dịch: Autumnnolove

---

Là một thực tập sinh nho nhỏ, lần đầu tiên Tiểu Ngô được các đồng nghiệp hoan nghênh như vậy, sau đó cô liền chia sẻ số wechat của bạn học cho mọi người, nếu không phải kinh tế không cho phép, cô cũng muốn mua một hộp bánh a giao về ăn thử.

Hây da! Chờ đến lúc được phát tiền lương cũng có thể cân nhắc một chút, nhưng mà...cũng không biết là liệu qua tuần lễ khai trương có khôi phục lại giá gốc hay không.

Tiểu Ngô đang nghĩ tới việc tranh thủ đi hỏi Hướng Vãn một chút, chị Lưu không biết đã đi tới bên cạnh cô từ khi nào, thấp giọng hỏi: "Bạn học của em bán bánh a giao thực sự tốt như vậy sao?"

"Dạ?". Tiểu Ngô quay đầu, sau đó đáp lời: "Em chưa có ăn thử, nhưng mà nhìn dáng vẻ của chị Triệu, chắc chắn là không tệ đâu."

"Em là bạn học, mua bánh a giao chắc có giá hữu nghị đúng không?". Chị Lưu nói.

Tiểu Ngô nghe ra ý tứ trong lời nói của chị ta, hiểu nhưng giả bộ hồ đồ: "Em với cậu ấy chỉ là bạn học bình thường thôi, giao tình còn chưa thân tới mức đó, chắc là không có giá hữu nghị đâu."

Nghe vậy, chị Lưu thất vọng nói: "Vậy thì bạn học này của em cũng quá keo kiệt rồi!"

Nói chung là vẫn cảm thấy bánh a giao này quá mắc, nói xong lời này chị ta liền đi khỏi.

Tiểu Ngô lúc này xem như đã rõ vì cái gì mà rất nhiều người trong công ty đều không thích giao thiệp với chị ta, đồng thời trong lòng cũng quyết định, về sau vẫn nên cách xa chị ta một chút.

Nhưng mà, nghĩ lại người này trước đó còn khinh thường bạn học của mình mà bây giờ lại rục rịch muốn mua bánh a giao, trong lòng Tiểu Ngô liền có cảm giác tự hào "bạn học của mình trâu bò như thế".

--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--

Ngày hôm đó sau khi tan làm, cô nhịn không được nhắn tin vào group lớp.

[ Wuwuwuwu* : Các cậu có ai mua bánh a giao kia của Hướng Vãn không? ]

(*) - 屋吴舞务: cụm này là tên nick chat thôi chứ không phải cụm từ điển tích điển cố gì đâu. Phát âm của cụm này là "u ủ ù u", chữ thứ hai chính là họ Ngô của bạn này. (Wattpad: Autumnnolove)

[ lily: Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi? ]

Sử Lị Lệ nhìn thấy tin nhắn, trong lòng nghĩ chẳng lẽ người ta ăn xong bánh a giao của Hướng Vãn phát sinh vấn đề gì, cô liền nhảy ra hỏi.

[ wuwuwuwu: Cậu có mua không? ]

[ lily: Không có, quá đắt, có tiền mua thứ khác không tốt hơn sao ]

[ lily: Cậu mua à? Sau khi ăn xong bị làm sao? ]

Chắc không phải là người ta ăn xong phải vào bệnh viện đi? Chậc chậc, người không chuyên cũng dám tùy tiện làm thức ăn bán, xem lần này cô ta làm được trò trống gì a!

Trong lòng Sử Lị Lệ không khỏi vui sướng khi nghĩ rằng người khác gặp họa.

[ wuwuwuwu: Eeeee....Tôi cũng không có mua, nhưng mà có một đồng nghiệp của tôi mua, nói là hiệu quả đặc biệt tốt, hơn nữa hai ngày nay khí sắc của chị ấy thoạt nhìn xác thật là rất hồng hào, bên phòng làm việc của tôi có rất nhiều đồng nghiệp nữ sau khi được chị ấy giới thiệu đều tìm tôi để xin wechat của Hướng Vãn, chắc là có không ít người sẽ mua ]

[ wuwuwuwu: Tôi cảm thấy Hướng Vãn thật sự quá lợi hại, người thì xinh đẹp, đầu óc thông minh, năng lực làm việc còn mạnh như vậy, trong khi chúng ta còn đang khổ khổ cực cực thực tập thì cậu ấy đã trực tiếp gây dựng sự nghiệp thành công rồi, ngưỡng mộ... ]

Sử Lị Lệ còn đang cho rằng sắp có trò hay để xem, nhìn thấy hai đoạn tin nhắn này của Tiểu Ngô, trên mặt đều biến đen, chỉ cảm thấy cái kiểu "bình hoa" chạm vào liền vỡ tan tành như thế này, có cái gì mà ngưỡng mộ.

Trùng hợp là lúc này cũng có bạn học đã mua bánh a giao đang trực tuyến.

[ Huyên Huyên: Mình có mua! Bánh a giao Hướng Vãn làm hiệu quả thật sự tuyệt vời, mùa thu mùa đông tay chân mình đặc biệt dễ nhiễm lạnh, sau khi ăn bánh a giao nhà cậu ấy, cảm giác khí huyết đầy đủ, tay chân cũng không còn lạnh như vậy, quan trọng nhất chính là, hương vị còn rất ngon nữa, mình không muốn nói là ban đầu mình còn suýt chút nữa xem nó thành đồ ăn vặt để ăn đâu [che mặt cười ra nước mắt] ]

[ Huyên Huyên: Đề cử cho các bạn học nữ lớp mình đều có thể mua ăn thử, lúc mình mới mua về, mẹ mình còn nói loại thức ăn mang tính chất dưỡng sinh như thế này không thể mua bậy đâu, kết quả là cùng mình ăn vài ngày, mẹ mình lại trực tiếp lên tiếng kêu mình mua thêm nhiều một chút, mình cũng nhân cơ hội này nói rõ giá cả với mẹ, còn đang cho rằng bà ấy ngại giá đắt, ai biết bà ấy không nói hai lời trực tiếp chuyển cho mình 3000 luôn [cười ra nước mắt] ]

Nếu là Dương Điềm hay là mấy người bạn chơi thân với Hướng Vãn lên nói tốt cho cô, người trong group còn phải suy xét thật giả một chút. Nhưng hiện tại, đầu tiên là có Tiểu Ngô, sau đó lại có Huyên Huyên đều chân thành giới thiệu, mọi người đều không khỏi tò mò.

Trong lúc nhất thời, nhóm người ít nói trong group chat sôi nổi lên tiếng, dò hỏi Huyên Huyên phải thật sự tốt như vậy hay không.

Sử Lị Lệ nhìn thấy hướng gió trong group lớp, trong lòng cô ta rất khó chịu, còn đang định nói gì đó, lại trực tiếp bị Huyên Huyên kết thúc đề tài.

[ Huyên Huyên: Thật sự tốt lắm, các cậu mua một hộp ăn thử sẽ biết mà, cũng đừng cảm thấy giá cả của nó đắt, các cậu nghĩ xem, mua một bộ mỹ phẩm dưỡng da tốt một chút cũng không chênh lệch cái giá này là bao, hơn nữa mua bánh a giao là điều dưỡng khí sắc từ trong ra ngoài luôn...Thôi không nói nữa đâu, hoạt động khuyến mãi còn hai ngày cuối cùng, mình phải nhanh chóng đi tìm cậu ấy chốt đơn đây ~ ]

Chỉ cần là đồ tốt, mọi người tự nhiên sẽ giới thiệu cho nhau biết, đặc biệt là giống như bánh a giao của Hướng Vãn, hiệu quả tức thì, cho dù khách hàng không có ý định đi quảng cáo dùm, nhưng người khác nhìn thấy khí sắc của họ tốt lên, sẽ không nhịn được hỏi nhiều một câu, khách hàng không tự chủ liền nhắc tới gần đây ăn bánh a giao, có kết quả sống sờ sờ trước mắt, có mấy người có thể không động tâm?

Vì thế, ngày thứ sáu sau khi khai trương, Hướng Vãn bắt đầu thu được rất nhiều yêu cầu kết bạn, có người trước tiên còn nhờ cô tư vấn vài câu, có người trực tiếp chuyển khoản đính kèm địa chỉ.

Buổi tối, Hướng Vãn thống kê một chút, kinh ngạc phát hiện, lúc trước cô thật sự quá xem nhẹ đồ vật mà hệ thống xuất ra, vốn đang cho rằng không thể hoàn thành được nhiệm vụ đầu tiên, hiện tại còn chưa hết một tuần, cũng đã hoàn thành hơn một nửa.

Ngoài việc hoàn thành nhiệm vụ, còn có một chuyện khác khiến cô cao hứng hơn, đó chính là đơn càng ngày càng nhiều, cô đã kiếm được một vạn tiền lời.

Đây là lần đầu tiên trong đời cô kiếm được nhiêu tiền như vậy, nhìn số dư trong tài khoản, tâm tình của Hướng Vãn thật sự có chút kích động.

"Hệ thống, cảm ơn cậu!"

Hướng Vãn cảm thấy, cô thật sự quá may mắn vì có thể gặp được hệ thống, thậm chí cô còn muốn đem phần may mắn này chia sẻ ra ngoài một ít.

Bây giờ mới chỉ bắt đầu, cô dự định chờ kiếm được nhiều tiền hơn nữa, cô sẽ quyên góp một phần ra ngoài giúp đỡ những người cần giúp, cũng coi như là một cách chia sẻ phần may mắn này.

Hoạt động cuối cùng của một ngày, vẫn có không ít người gửi yêu cầu kết bạn tới, Hướng Vãn còn nhận được điện thoại của người nhà.

Nghe được mẹ không ngớt lời khen ngợi hiệu quả của bánh a giao cô gửi về, nói rằng người thân bạn bè bên này đều hỏi bà mua bánh a giao ở đâu, Hướng Vãn suy nghi một chút, quyết định vẫn nên nói sự thật cho mẹ biết.

Biết được cô không tiếp tục thực tập nữa mà cùng người khác hợp tác làm bánh a giao, mẹ Hướng kinh ngạc một chút, nhưng cũng không phản đối, dù sao thì con gái cũng nói rồi, bánh a giao này ăn vào cảm giác cũng thực tốt, bất quá...

"Nếu không thực tập ở bên kia nữa, chi bằng trở về nhà đi, dù sao bánh a giao ở đâu làm cũng được mà đúng không? Nhà chúng ta có một phòng không sử dụng, nếu là ngại phòng quá nhỏ, chúng ta cũng có thể trực tiếp mua cho con một cái mặt tiền..."

Hướng Vãn đã đoán trước được sẽ như thế này, nhưng nghĩ đến sau khi về nhà, trọng tâm của mọi người đều sẽ đặt hết lên người mình, cô vẫn nói: "Không được, phòng chế biến bên này đều đã chuẩn bị xong hết rồi...Hơn nữa thành phố H cũng cách nhà chúng ta không xa, chờ lúc rảnh rỗi con lại trở về cũng rất tiện..."

Sau khi làm mẹ Hướng quên đi suy nghĩ muốn cô trở về nhà, Hướng Vãn lại vui vẻ chia sẻ tin tức cô kiếm được: "Mẹ, đợi lát nữa con chuyển một nửa cho mẹ, mẹ thích gì thì cứ mua cho chính mình cùng ba và em trai nữa."

Mẹ Hướng nghe con gái nói, trên mặt cười tươi như hoa nở, trong miệng lại cự tuyệt nói: "Không cần, ba mẹ có tiền, con giữ lại chính mình dùng..."

Lần này ba và em trai cũng ở nhà, mẹ con hai người hàn huyên một hồi, di động liền rơi vào tay của ba Hướng.

Ba Hướng rất nghiêm khắc với con trai, nhưng đối với đứa con gái từ nhỏ đã bệnh tật ốm yếu này, nói chuyện cũng không dám lớn tiếng.

"Gần đây thân thể con thế nào? Tiền có đủ dùng không? Có muốn ba đi chuyển tiền cho con không?"

Nghe được ba vấn đề mở đầu muôn thuở của ba Hướng, Hướng Vãn nhịn không được cười rộ lên: "Không cần, bây giờ con đã có thể kiếm tiền, có thể đưa tiền cho ba và mẹ mua ít đồ..."

Cảm thấy quả nhiên con gái mới là cái áo bông nhỏ, mới vừa kiếm được tiền đã nghĩ tới mình, ba Hướng ghét bỏ đảo mắt nhìn qua đứa con trai đang đứng bên cạnh muốn đoạt lấy di động trong tay mình, ngữ khí vẫn ôn hòa: "Con giữ lại tự mình chi tiêu, ba có tiền..."

Đứa em trai Hướng Dật này chờ hơn nửa ngày cuối cùng cũng nhận được điện thoại, vừa ôm di động liền gào lên một hồi: "Chị, em rất nhớ chị đó! Chừng nào chị về? Không ấy để em đi tìm chị, em muốn ở cùng chị, không muốn ở nhà đâu!"

"Lại làm sao vậy? Vì sao không muốn ở nhà?". Nghe được thanh âm lúc nào cũng tràn trề sức sống của em trai, Hướng Vãn cười hỏi.

Ba mẹ đang ở bên cạnh, Hướng Dật không dám cáo trạng, chỉ có thể kêu la nói nhớ cô.

Hướng Vãn lần lượt trò chuyện cùng ba và em trai, sau đó di động lại chuyển tới tay mẹ Hướng, mẹ Hướng nói rằng bà sẽ giúp cô quảng cáo bánh a giao một chút.

Hướng Vãn cười cười cúp điện thoại, không bao lâu liền nhận được thông báo chuyển khoản từ mẹ Hướng trên wechat, cho biết đây là tiền mà thân thích và bạn bè nhờ bà mua bánh a giao.

Vốn dĩ Hướng Vãn còn đang suy nghĩ không biết có nên giảm giá một chút hay không, mẹ Hướng đã trực tiếp từ chối, thân thích bạn bè còn dặn dò bà nhắc người bán làm nhanh một chút đều bị bà vứt ra sau đầu, nói Hướng Vãn chậm rãi mà làm, ngàn vạn lần không cần làm bản thân mệt mỏi.

Hướng Vãn nhận chuyển khoản, đứng dậy đi vào phòng bếp vô khuẩn bắt đầu bận rộn. Trong khoảng thời gian này, cô làm bánh a giao cũng coi như là quen thuộc rồi, một ngày làm ra hai ba mươi hộp cũng không thành vấn đề, chính là có chút bận, trên cơ bản không có thời gian làm chuyện khác.

Trưa hôm đó, sau khi từ phòng bếp vô khuẩn ra ngoài, Hướng Vãn suy nghĩ một chút liền đăng một hình ảnh thời gian đếm ngược tới lúc kết thúc hoạt động khai trương.

Sau khi đăng lên wechat, lập tức có không ít khách hàng gửi tin nhắn tới hỏi có phải ngày mai giá cả thật sự trở về 1996 đồng hay không.

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của Hướng Vãn, không ít khách hàng lại chuyển khoản tới để mua thêm mấy đơn.

Chờ đến lúc cô chuẩn bị đi ngủ, nhiệm vụ bán ra một trăm phần bánh a giao trong vòng một tháng chỉ còn kém một bước.

998 đồng cùng 1996 đồng vẫn có khác biệt rất lớn, cái giá trước mọi người khẽ cắn môi một cái cũng có thể mua, giá sau lại phải do dự thật lâu.

Sau khi hoạt động kết thúc, vẫn có nhiều người yêu cầu kết bạn với Hướng Vãn, nhưng mà sau khi dò hỏi biết được đã kết thúc hoạt động khai trương, có người không nói gì nữa, có người năn nỉ ỉ ôi muốn tiếp tục mua hàng với giá sự kiện, có người trực tiếp xóa bỏ wechat của Hướng Vãn.

Bởi vì nguyên nhân này mà nhiệm vụ chỉ còn kém một bước lại trước sau không thể hoàn thành, cũng may là Hướng Vãn cũng không vội.

--Người dịch: Autumnnolove--

Lại chờ đến một cái cuối tuần, ba người Dương Điềm cuối cùng cũng đều rảnh, hẹn cùng nhau tới tìm Hướng Vãn.

Tuy rằng các cô ấy nói Hướng Vãn đừng khách sáo, nhưng cô vẫn tự mình ra cửa mua đồ ăn, mất hết nửa buổi sáng để hầm xong một nồi canh.

Không dậy muộn vào cuối tuần chính là lãng phí, Dương Điềm ngủ một giấc tới gần 10 giờ mới bò dậy chạy đến nhà Hướng Vãn.

Ba cô bạn còn chưa ăn bữa sáng đã chạy tới nhà cô, Hướng Vãn vừa mới mở cửa ra, các cô ấy liền trăm miệng một lời phát ra một câu cảm thán: "Thơm quá đi!"

"Lại không ăn bữa sáng sao?". Hướng Vãn để các cô ấy vào bên trong, ngữ khí có chút bất đắc dĩ.

Dương Điềm vừa gật đầu, vừa hít hít cái mũi giống như một chú cún con, nghe thấy mùi hương phát ra từ phòng bếp: "Vãn Vãn lại nấu món ngon gì đó? Quả thực là thơm chết người luôn!"

"Súp cà rốt bắp sườn heo, còn bỏ thêm táo đỏ và kỷ tử". Thứ tốt tất nhiên là muốn chia sẻ cùng bạn tốt, táo đỏ và kỷ tử trong súp đều lấy được từ hệ thống.

Nhưng mà canh vẫn còn chưa hầm xong, Hướng Vãn chỉ có thể để các cô ấy ăn trước đồ ăn vặt để lót bụng. Mấy người này cũng không khách khí với cô, ngồi ở trên sô pha, cầm lấy đồ ăn vặt cô chuẩn bị sẵn để trên bàn trà, vừa ăn vừa trò truyện cùng cô. Đã lâu không gặp, mọi người đều có rất nhiều lời muốn nói.

Mấy người Dương Điềm từng người một nói về tình huống gần đây của bản thân trước, sau đó mới nhìn về Hướng Vãn: "Thế nào, mấy ngày nay sinh ý như thế nào?"

"Nhờ phúc của các cậu, khá tốt". Hướng Vãn cũng không phải đang nói chuyện khách sáo với các cô ấy, mà xác thật là các cô ấy giới thiệu không ít khách hàng tới đây.

"Chủ yếu vẫn là bánh a giao cậu làm rất ngon, mà nói ra thì mình mới là người nhờ phúc của cậu, từ sau khi giới thiệu bánh a giao nhà cậu cho các đồng nghiệp, bây giờ mình đã hoàn toàn được tiếp nhận vào bộ phận, có chuyện gì các chị ấy cũng dẫn mình theo...". Dương Điềm vừa gặm khô bò vừa nói.

"Đúng đó! Nhân duyên của mình ở trong công ty cũng càng ngày càng tốt!"

"Nhưng mà Vãn Vãn cũng phải chú ý một chút, đừng có làm mệt quá, dù sao tiền kiếm bao nhiêu cũng không đủ..."

Lại hàn huyên một hồi, mùi hương trong phòng càng ngày càng nồng đậm. Hướng Vãn thấy các cô ấy vừa nói chuyện vừa trông ngóng về phía phòng bếp, cầm di động nhìn thời gian sau đó cười cười đứng dậy. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.