Tôi Bị Hệ Thống Check In Du Lịch Trói Chặt

Chương 47



Lúc này, Cơm Cháy và Quýt cũng vừa mới về, bọn họ thấy Đường Tư Kỳ liền hỏi: "Hôm nay cậu ăn cơm rồi chứ?"

"Ăn rồi, đồ ăn ngoài hai cậu gọi cho tớ rất ngon, cảm ơn nha!" Cơm trưa của Đường Tư Kỳ là do họ gọi cho cô.

"Cậu đấy, ra ngoài chơi thì cứ chơi thoải mái luôn đi, còn làm việc, hại tớ mấy ngày nay không dám gọi cậu, sợ bị Quýt nói làm ảnh hưởng cậu làm việc." Cơm Cháy nói.

Quýt cũng đi tới: "Tiểu Kỳ, tớ thấy bài đăng của cậu ở trang chủ của Dianping, series cố đô cậu vẽ tớ đã xem rất kĩ! Cậu giỏi quá!"

Cơm Cháy lại nói: "Cậu vẫn chưa ăn cơm tối đúng không? Chúng ta đi ăn đi, tớ vừa gặp một anh người Đông Bắc, anh ấy nhiệt liệt đề cử một hàng thịt nướng, bảo bọn tớ nhất định phải đến đó ăn."

Cơm Cháy không thịt không vui, nghe thấy có quán thịt nướng ngon liền không nhịn được.

Mấy ngày nay Đường Tư Kỳ luôn ở nhà nghỉ, may mà có hai người họ gọi đồ ăn về cho, cô bèn ra ngoài cùng họ, trong lòng nghĩ lần này có thể mời họ ăn để cảm ơn.

Đi tới quán thịt nướng, Cơm Cháy và Quýt vừa nói chuyện hôm nay đi đâu chơi gì, vừa nhanh chóng gọi một loạt đồ ăn.

Đường Tư Kỳ thì mở Wechat ra, khách hàng ban nãy đã thêm Wechat của cô.

Chị Phương homestay Chanh Dây: “Xin chào, xin hỏi bạn là Cùng Kỳ sao?”

Cùng Kỳ: “Vâng, đúng là em, xin hỏi có phải chị gửi lời nhắn hợp tác ở Weibo của em không?”

Chị Phương homestay Chanh Dây: “Đúng là chị, chị muốn tìm họa sĩ giúp chị vẽ mấy bức tranh minh họa thương mại cho homestay, hôm nay chị lướt Dianping, thấy mấy bức "Tiểu Kỳ du lịch Hàng Châu" của em thì vô cùng yêu thích, em có thể tới homestay của chị trải nghiệm vài hôm không, chị có thể cung cấp chỗ ở cho 3 ngày 2 đêm, có bao gồm bữa sáng miễn phí, nếu em thích, chị hy vọng em có thể vẽ homestay của chị vào series "Tiểu Kỳ du lịch Hàng Châu". Nếu như em vẽ thêm cả mấy bức tranh thương mại cho chị thì sẽ tính phí riêng, em thấy sao?”

Cùng Kỳ: “Nghĩa là em có thể ở 3 ngày 2 đêm, chỉ cần em vẽ homestay của chị vào series "Tiểu Kỳ du lịch Hàng Châu"?”

Chị Phương homestay Chanh Dây: “Tất nhiên, đó là chị hy vọng, nếu như em ở thấy không ổn thì có thể không vẽ, coi như là biết thêm người bạn. Một tuần sắp tới đều được, sớm nhất thì hôm nay có thể vào ở luôn, địa chỉ chỗ chị ở gần chùa Linh Ẩn.”

Đường Tư Kỳ cũng hơi thích thích, không ngờ bài đăng Dianping lần này lại có hiệu quả như vậy, giúp cô đạt được cơ hội này.

Cô nhìn Quýt và Cơm Cháy đang nói chuyện sôi nổi, cố kiềm chế lại nội tâm hưng phấn.

Cùng Kỳ: “Chị Phương, không biết chị có thể sắp xếp cho 3 người được không ạ?”

Đường Tư Kỳ nghĩ nếu Quýt và Cơm Cháy cũng muốn đi cùng, vậy thì càng tốt. Nếu như đối phương không sắp xếp được vậy thì cô chỉ đành đến đấy một mình.

Chị Phương homestay Chanh Dây: “Không vấn đề gì, chỗ chị có thể đón nhiều nhất 4 người. Nếu em đã quyết định được thời gian thì có thể nói với chị để chị dễ chuẩn bị, ngoài ra các em có thể gửi địa chỉ cho chị, chị cho xe tới đón các em. Còn về hoàn cảnh của homestay thì em có thể xem ở vòng bạn bè của chị.”

Oa, chị Phương chu đáo thật.

Đường Tư Kỳ ngẩng đầu nói với Cơm Cháy và Quýt: "Các cậu có muốn đến homestay gần chùa Linh Ẩn trải nghiệm 2 đêm không?" Cô dừng một chút: "Là kiểu có bao gồm bữa sáng ấy?"

Cơm Cháy và Quýt đang tranh luận, hai người nghe vậy thì đồng thời quay đầu lại, ngơ ngác: "Cái gì? Homestay gì cơ?"

Đường Tư Kỳ mở vòng bạn bè của chị Phương, ấn mở một video, ba cái đầu chụm sát vào nhau nghiên cứu.

Cơm Cháy: "Oa, chỗ này có cảm giác tiên khí ngập tràn, hoàn cảnh tốt thật. Muốn đi muốn đi, nhưng mà bao nhiêu tiền?"

Quýt khẽ cau mày: "Tớ từng xem thử homestay gần Tây Hồ, homestay bình thường cũng phải hơn 200, hoàn cảnh tốt một chút thì 300, 400, trang trí chỗ này như vậy… sợ là chúng ta không ở nổi."

Hóa ra homestay đắt vậy ư!

Đường Tư Kỳ hắng giọng: "Ừm, không mất tiền."

Cơm Cháy tăng cao âm lượng: "Cái gì? Không mất tiền?"

Cô sờ sờ trán Đường Tư Kỳ, nói nhỏ: "Đứa nhỏ này làm việc hai hôm nay nên ấm đầu rồi ư…"

Đường Tư Kỳ giải thích: "Ừm… Bởi vì… Chủ homestay này thấy tranh tớ vẽ trên Dianping, chị ấy hy vọng tớ có thể vẽ homestay vào trong series tranh đó, tất nhiên là nếu tớ thấy thích thì mới phải vẽ. Thù lao là để tớ ở miễn phí 2 đêm, có bao gốm cả bữa sáng."

Cơm Cháy khó tin, còn có chuyện tốt như vậy ư?

"Thật… Thật sự không mất tiền?" Cơm Cháy hỏi lại như muốn xác nhận.

Đường Tư Kỳ gật đầu: "Cậu nhìn này, chị chủ homestay nói có thể ở nhiều nhất là 4 người, ba người chúng ta có thể cùng đến đó, các cậu muốn đi không?"

Quýt chưa từng thấy chuyện này bao giờ: "Thích thật đấy! Cơm Cháy, cậu muốn đi không?"

Rất hiển nhiên là cô ấy cũng muốn đi.

Lúc này, chủ tiệm thịt nướng bắt đầu đem đồ ăn tới, Cơm Cháy đến nướng thịt cũng không chú ý, lập tức nói: "Tất nhiên là muốn rồi! Hoàn cảnh tốt vậy mà, hơn nữa bọn mình cũng chưa đến chùa Linh Ẩn chơi, còn không mất tiền nữa, chần chờ chi? Tiểu Kỳ, cậu mời bọn tớ đi cùng thật hả?"

Đường Tư Kỳ cười nói: "Một mình tớ đi cũng chán, các cậu muốn đi thì để tớ trả lời chị Phương."

Quýt suy nghĩ một chút rồi nói: "Bọn tớ đi với cậu. Nhưng mà cậu đừng để chị ý cho xe tới đón, có địa chỉ rồi bọn mình tự gọi xe tới cũng được, ngoài ra thì gửi địa chỉ cho lão Trương nữa, nhỡ có chuyện gì thì vẫn có nhiều người biết chúng ta đi đâu, như vậy an toàn hơn, các cậu thấy đúng không?"

Đường Tư Kỳ bị tâm tư cẩn thận chu đáo của Quýt thuyết phục, đúng thật, đồ miễn phí cẩn thận có bẫy, cô chỉ là tay mơ trong chuyện đi du lịch, lão Trương không tồi, báo địa điểm cho lão Trương cũng sẽ an toàn hơn.

"Được, cứ vậy đi."

Sau khi quyết định xong thời gian, Đường Tư Kỳ nhanh chóng trả lời chị Phương, nói cho chị ấy biết rằng ba người bọn họ sẽ tới, hơn nữa cũng không cần phải cho xe tới đón.

Chị Phương gửi hướng dẫn đến homestay cho cô xong thì log out.

Ba cô gái vui vẻ ăn thịt nướng, mong đợi hành trình homestay ngày mai.

Tiệm thịt nướng chỉ có 7 cái bàn, cửa hàng buôn bán rất tốt, chẳng mấy chốc mà khách đã ngồi kín.

Cơm Cháy rất am hiểu chuyện nướng thịt, cô ấy phụ trách toàn bộ khâu nướng, đặc biệt là thịt bò, phải chú ý lửa, thịt bò Cơm Cháy nướng đúng thật quá tuyệt vời, thiếu chút thì sống mà lâu chút nữa thì sẽ không cắn nổi.

Thịt ba chỉ của quán cũng rất được yêu thích, Cơm Cháy nướng thịt ba chỉ cũng rất cẩn thận, phải nướng sao cho bì thịt hơi giòn giòn mới ngon.

Bởi vì Đường Tư Kỳ không thích ăn thịt mỡ, vậy nên Cơm Cháy rất quan tâm cô, chọn cho cô phần thịt nạc hơn, phối hợp với nước có ga See Hawthorn, thật đúng là vô cùng tuyệt vời!

Đường Tư Kỳ ăn một miếng thịt ba chỉ, uống một ngụm See Hawthorn, hoàn toàn không thấy ngấy chút nào!

Quả nhiên, sau một thời gian làm việc, không có gì hạnh phúc hơn là được ăn một bữa thịt nướng.

Ngoài thịt ra, đồ chay của hàng này cũng rất ngon, nấm hương nướng tỏi, tỏi này là do chủ hàng tự mình nghiên cứu ra, cho tỏi vào trong hộp nhôm nướng, nấm hương càng ngấm vị hơn, món này thậm chí còn được yêu thích hơn cả thịt.

Ăn xong bữa thịt nướng, Đường Tư Kỳ lấy điện thoại ra check in.

[Chúc mừng ký chủ check in "Thịt nướng cơm hộp Lão Để tử" thành công, đạt cấp A, khen thưởng 24 giờ thời gian sống, 300 đồng vàng, tổng 5757 đồng vàng, thời gian sống còn lại: 490 giờ.”

Ăn đồ ăn ngon, check in được cấp A, hoàn thành tác phẩm, được chọn làm tác phẩm chất lượng cao trên Dianping, còn được mời đến homestay làm khách. Đường Tư Kỳ cảm giác hôm nay đúng là hoàn hảo không có chỗ chê.



Hôm sau, ba cô gái trả phòng, nhanh nhẹn thu dọn hành lý, đây là lần đầu Đường Tư Kỳ dùng vali mới, các cô thu dọn xong thì làm thủ tục trả phòng với nhà nghỉ.

Để tiết kiệm tiền, ba người bắt xe bus tới gần homestay, sau đó đi bộ thêm một đoạn, rất nhanh đã tới homestay mà chị Phương nói.

"Homestay Chanh Dây, chính là chỗ này!" Cơm Cháy vui vẻ nói.

Homestay có 3 căn nhà hai tầng, xếp thành hàng ngang, có tầm nhìn ra núi vô cùng đẹp.

"Oa, không ngờ chỗ này lại giống hệt trong ảnh." Cơm cháy không nhịn được cảm khái.

Quýt cũng đang quan sát bên ngoài homestay, nơi đây có rất nhiều cây cối, mọi nơi đều nhìn ra được chủ nhân đã chăm sóc cẩn thận, chắc hẳn sẽ rất tốt.

Cô âm thầm đánh giá như vậy.

Đường Tư Kỳ kéo vali đi vào, lúc này một người tầm 40 tuổi ra đón.

"Xin chào, em chính là Cùng Kỳ đúng không?" Chị Phương cười hỏi.

Đường Tư Kỳ cười nói: "Vâng ạ."

Chị Phương trêu: "Em đoán xem làm sao chị lại nhận ra em?"

Đường Tư Kỳ: "Dạ?"

"Em trông rất giống hình em vẽ trên Weibo, chị nhìn một lát là nhận ra trong ba người, em chính là Cùng Kỳ. Haha!" Chị Phương nhiệt tình nói.

"Cảm ơn chị đã cho bọn em ở miễn phí." Đường Tư Kỳ đi vào homestay, tuy trước đây cô chưa từng ở homestay bao giờ, nhưng nơi này vô cùng tinh xảo đẹp đẽ, tiền phòng 1 đêm chắc chắn không rẻ.

"Là chị phải cảm ơn em vì đã đồng ý tới, còn có cả bạn em nữa. Tiểu Kỳ, là như vậy, vốn là 3 căn homestay chỉ có 2 căn là căn gia đình, nhưng căn còn lại hôm nay có người đặt mất rồi, vậy nên chị xếp em ở căn riêng biệt, chính là căn nhà thứ 3 kia, có hai tầng, ở trên là phòng giường lớn, tầng dưới là phòng 2 giường đơn. Các em có thể thoải mái sử dụng hai tầng của nhà và khu vực công cộng, giữa các căn có rào tre, vậy nên khá riêng tư, để chị dẫn bọn em đi xem phòng trước."

Lúc hai người nói chuyện, Quýt ở bên cạnh nghe, Cơm Cháy thì ở sân trêu mèo, nghe chị chủ nói đưa bọn họ đi xem phòng thì cũng không nghĩ gì nhiều, đợi cô đến căn mà chị chủ nói thì mới nhận ra.

"Trời ơi! Ý chị là căn này cho chúng em ở? Đây… Đây là… biệt thự?"

Chị Phương cười nói: "Chị không thích gọi nhà mình là biệt thự, nó chỉ là một căn nhà bình thường, không to lớn như vậy, mỗi một cái cây, mỗi một bông hoa đều do chị tự tay chăm sóc, trang trí cũng do tự mình làm, vậy nên chị thấy nơi đây càng có hương vị gia đình hơn là biệt thự."

Lúc chị Phương nói chuyện có sự dịu dàng của phụ nữ Giang Nam, nụ cười cũng vô cùng thân thiện, điều này làm người đối diện thấy rất thoải mái.

Chị dẫn ba người họ đi tham quan một vòng, lại để lại bí kíp vui chơi ăn uống gần đây, cuối cùng còn đặc biệt dặn dò: "Ở 3 ngày 2 đêm, sẽ không có người khác tới làm phiền các em, cần quét dọn thì cứ nhắn Wechat cho chị, chỉ là trong nhà có 5 con mèo, bọn nó có thể sẽ tới sân thượng chơi, nhưng bình thường chúng nó cũng không vào phòng, các em chỉ cần đóng kĩ cửa sổ là được."

Chị Phương nói xong thì để lại chìa khóa rồi rời đi.

Ba cô gái ngồi trên sofa tầng 1, cảm thấy bản thân như đang nằm mơ vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.