Tôi Bỏ Chạy Sau Khi Ngược Bốn Tên Tra Công

Chương 133: Đại kết cục



Edit - beta: Axianbuxian12


Lộ Nhậm duỗi tay ra, nửa đường lại đổi hướng, xoay tay cầm sợi tơ màu trắng nối trên người.


Cậu thấp giọng nói: "Tiểu Quân, mi có thể nghe thấy không."


Tiểu Quân ở trong không gian giới tử bỗng nhiên run lên, cả cục bột trắng đều nổ tung. Sau đó, nó nghe thấy giọng Lộ Nhậm.


【 Nghe thấy rồi, nghe thấy rồi, sao cậu làm được vậy? 】


Lộ Nhậm cười cười: "Ta muốn liên hệ với mi, thế là được rồi, dù sao cũng là......"


Cậu không nói hết lời, chuyển đề tài: "Ta muốn nói chuyện với cùng nhân của mi, khả năng là, cần mi hỗ trợ."


Tiểu Quân vui vẻ, thân thể tròn vo tung tăng trên không trung, bay tới bên cạnh Thương Hành.


Thương Hành vẫn đứng trước rừng trúc, ánh mắt xa xăm, tay cầm một cái chén trúc to bằng gốc trúc, vẻ mặt không chút dao động.


Tiểu Quân cảm khái, không hổ là chủ nhân nó, Hành quân Đạo quân tu hành không biết bao nhiêu năm tháng, cho dù vào thời điểm này, cũng rất vững vàng.


Nó nhớ tới thái độ của mấy hóa thân khi đối mặt với Lộ Nhậm, không khỏi cảm thấy có chút tức giận, cảm thấy thái độ Thương Hành như vậy, chẳng có chút nào giống như là trạng thái rơi vào bể tình không thể tự kiềm chế cả.


Tiểu Quân chửi thầm ở trong lòng một câu.


Bình tĩnh như vậy, vợ chạy mất cũng đáng, hừ!


Lộ Nhậm: "Tiểu Quân, mi đang nói cái gì đấy?"


【 Éc! 】


Tiểu Quân giật mình, suýt chút nữa thì nổ tung, không ngờ tới trong trạng thái này Lộ Nhậm lại có thể nghe thấy tiếng lòng của nó.


Nó nhanh chân cầu cứu, lớn tiếng nói: "Chủ nhân! Chủ nhân!"


"......"


Không có phản ứng.


Tiểu Quân nóng nảy, nói: "Chủ nhân, vợ ngài chạy rồi!"


Rắc ——


Một tiếng vang giòn tan, cái chén trúc bị tay không bóp vỡ.


Tiểu Quân trợn mắt há mồm, trúc trong không gian giới tử này cũng không phải là trúc bình thường, là trúc kim cương thượng phẩm dùng để luyện khí, có tính cứng cao, không có thủ đoạn đặc biệt thì chém không đứt được!


Xem ra, chủ nhân nó căn bản chỉ là bình tĩnh bên ngoài, trong lòng lại hoạt động rất phong phú.


Tiểu Quân âm thầm đắc ý, nó nói rồi mà, với tính cách của Thương Hành sao có thể rộng lượng và bình tĩnh như vậy. Lúc trước ở thế giới bọn họ, Thương Hành chính là nhân vật có thể ngăn em bé khóc đêm.


Hắn là tông sư lập ra phái Thái Huyền Tông, tuy rằng rất lâu sau đó không hỏi đến sự vui của tông môn, nhưng toàn bộ đệ tử Thái Huyền Tông nhìn thấy hắn, chính là kiểu thở mạnh chút cũng không dám.


Hành quân Đạo quân, hỉ nộ vô thường, tính tình cổ quái, đây là điều mọi người đều biết.


Chỉ có khí linh Tiểu Quân theo Thương Hành đã lâu mới biết, đó là bởi vì hắn đã từng vì tìm ra cách đột phá giam cầm của Thiên Đạo, mà mạnh mẽ phân linh hồn mình để chuyển sinh.


Mỗi một linh hồn sau khi chuyển thế, đều trở thành thiên chi kiêu tử ảnh hưởng tới thời cuộc, mục đích Thương Hành đã đạt được, nhưng cũng tạo thành phiền phức nho nhỏ.


Linh hồn bị tách ra có ý thức độc lập, làm hắn thường xuyên chịu ảnh hưởng. Dùng thuật ngữ thế giới này để giải thích, chính là đa nhân cách.


Đây cũng là nguyên nhân Thương Hành trong mắt thế nhân hỉ nộ vô thường, tính tình cổ quái, đặc biệt là nhân cách "Thời Diễn", quả thực là cách hành sự không khác gì Ma đạo Ma quân.


Sau này, vì giải quyết vấn đề này, Thương Hành luyện ra bốn hóa thân, vào thời điểm cần thiết, thả linh hồn bị tách ra vào trong đó.


"Mi lặp lại lời vừa rồi lần nữa."


Tiểu Quân lấy lại tinh thần, trong lòng hét lên không ổn, nó kích thích nhân cách "Thời Diễn" xuất hiện rồi. Nhân cách này cực đoan nhất, làm việc không từ thủ đoạn.


Tiêu đời.


Tiểu Quân run bần bật, nhìn Thương Hành treo nụ tươi cười "thương hiệu" đi tới.


"Mi nói, vợ ta, Lộ Nhậm, chạy rồi?"


"Lộ Nhậm còn chưa được coi là vợ ngài đâu." Tiểu Quân nhỏ giọng làu bàu.


"Hửm?"


"Không không không, ta nói là, Lộ Nhậm có chuyện muốn nói với ngài."


Tiểu Quân nhanh chóng lôi tấm khiên ra, chỉ cần Lộ Nhậm xuất hiện, nhân cách "Thời Diễn" tuổi gì.


Quả nhiên, khí thế trên người Thương Hành hơi thay đổi, vẫn mang theo nụ cười, nhưng không còn cảm giác làm người nổi da gà nữa.


Hắn theo bản năng vuốt lại tóc và chỉnh lại quần áo, lúc này mới điểm một cái vào Tiểu Quân.


Lộ Nhậm ở bên này, nhìn thấy sợi tơ hơi sáng lên, thân ảnh Thương Hành xuất hiện ở trước mặt cậu.


Cậu biết, đây là hình chiếu thông qua Tiểu Quân, giống kiểu video call.


Thương Hành hỏi: "Em tìm ta có việc sao?"


"Ừm." Lộ Nhậm gật đầu, "Tôi có chút phiền muộn."


Cậu cho rằng, nhân cách Kỷ Kiêu đang chiếm thế lý trí của Thương Hành, thế là mở lòng, chuyện gì cũng đều nói cho đối phương.


"Tôi rất do dự, cứ cảm thấy nhận lấy những sức mạnh này rồi thì......tôi sẽ mất đi chính mình."


Thương Hành cười, nói; "Em có nhớ câu nói kia không, hỏi bản tâm của em."


Lộ Nhậm sửng sốt, hỏi: "Lời của vị Phật môn tông sư kia?"


Thương Hành gật đầu: "Là ta thả một phần ý thức xuống, mượn miệng ông ta nói cho em."


Lộ Nhậm như đang suy tư gì đó, không nói nữa.


Vẻ mặt Thương Hành lại hơi thay đổi, hắn rũ mắt, nhanh chóng thu hết những chỗ không đúng lại.


"Có điều, em không tò mò tại sao ta lại xuất hiện ở đây sao?"


Lộ Nhậm lấy lại tinh thần, thuận theo hỏi một câu: "Ừm, vừa rồi khi tôi tiếp nhận ký ức, cũng đã suy nghĩ vấn đề này, anh xuất hiện đánh thức tôi, anh là của ân nhân của tôi."


"Ta không muốn làm ân nhân của em." Thương Hành nói, "Hơn nữa, sự thật cũng không phải là như thế."


Lộ Nhậm sững sờ, hỏi: "Tại sao?"


"Ta phi thăng thất bại." Thương Hành hoàn toàn không cảm thấy đây là bí mật gì cả, kể hết ra.


"Sau khi phi thăng thất bại, vì để bảo vệ nguyên thần, ta ở trong 3000 thế giới tìm kiếm nơi có thể trốn để tiếp tục tu hành. Ta chỉ có thể ẩn thân trong không gian giới tử, chỉ có thể để bốn hóa thân ra ngoài tìm kiếm."


Thương Hành nói đến đây, dừng lại, nói: "Ta không nghĩ tới, bốn hóa thân của ta, đều lựa chọn cùng một nơi."


Lộ Nhậm không hiểu, hỏi: "Thế giới này, rõ ràng chỉ là một thế giới mới sinh, đối với anh, đây không phải nơi thích hợp nhất."


Sau khi khôi phục ký ức, Lộ Nhậm tuy không lấy lại sức mạnh, nhưng cũng đã hiểu rõ về bản chất thế giới và sự lí giải về Đạo.


Cậu chưa từng rời khỏi thế giới này, nhưng biết trong 3000 thế giới, quê hương của Thương Hành là nơi linh khí vô cùng dồi dào, có thể tiếp nhận linh hồn càng mạnh mẽ hơn.


Mặc kệ là suy xét ở phương diện nào, cái thế giới nhỏ vừa mới thành hình, vô cùng yếu ớt này đều không phải lựa chọn tốt nhất cho Thương Hành.


Thương Hành cười, nói: "Không phải tất cả mọi chuyện, đều có thể đưa ra quyết định sau khi dùng lý trí và cân nhắc lợi và hại. Bốn "ta", đều bị một ánh sáng thu hút."


Lộ Nhậm: "Hử? Không phải điều tôi đang nghĩ đấy chứ?"


"Chính là như em nghĩ đấy, bốn phần linh hồn, tuy tính cách khác nhau, nhưng trước sau vẫn là một thể, bị cùng một linh hồn hấp dẫn."


Câu chuyện phía sau, đã rất rõ ràng. Bốn hoá thân của Thương Hành đều lựa chọn cùng một thế giới nhỏ, vì che giấu thân phận kẻ ngoại lai, đã mượn số liệu của khí vận chi tử ở bốn tuyến cốt truyện.


Mà bản thể của Thương Hành, cũng chính là thuộc tính mộc đại biểu cho nguồn gốc sinh mệnh, vẫn luôn ngủ say trong không gian giới tử này. Ý thức hắn quá mạnh mẽ, thế giới mới sinh này không thể tiếp nhận.


Lộ Nhậm được bốn phần linh hồn đánh thức, mà bốn hóa thân của Thương Hành lại bị cơ chế tu sửa cốt truyện phát hiện manh mối. Bọn họ đủ mạnh, nhưng lại có một nhược điểm.


Động lòng. Động lòng rồi, thế là bị cấy buff cuồng yêu.


Thế là, bốn phân hồn của Thương Hành cũng suýt chút nữa rơi vào trạng thái tuần hoàn vô ý thức, bị cơ chế tu sửa cốt truyện càng ngày càng mạnh, muốn thay thế chỗ tiêu hao gần hết năng lượng.


Vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, bản thể đã tỉnh lại trong nháy mắt, bảo Tiểu Quân tới tìm Lộ Nhậm, ký kết hiệp nghị.


Lộ Nhậm nghe đến đó, trong lòng cảm khái, nói: "Hoá ra cái hiệp nghị kia, là cứu anh, cũng là cứu tôi."


Thương Hành gật đầu, không nói gì.


Lòng Lộ Nhậm càng thêm cảm khái, nói: "Tôi thật sự không ngờ tới, sự tồn tại giống như anh, vậy mà cũng sẽ bị hố một vố lớn như vậy, suýt chút nữa bị một cái cơ chế tu sửa cốt truyện như virus kia giết chết."


Thương Hành liếc cậu, nói: "Vậy còn phải xem nguyên nhân là gì, tình kiếp từ trước đến nay không dễ vượt qua."


Lộ Nhậm nhíu mày, hỏi:" Tình kiếp?"


"Tình kiếp khó độ." Thương Hành giơ tay, chạm nhẹ vào má Lộ Nhậm một chút. Chỉ là bây giờ hắn không phải là thực thể, không thể thật sự chạm đến Lộ Nhậm.


Lộ Nhậm lại vô cớ cảm thấy, cậu có thể cảm nhận được độ ấm trên ngón tay của đối phương. Cậu không nói gì hết, cũng không động đậy.


Thương Hành thu tay về, nói một câu: "Ta lại vui vẻ chịu đựng, có thể quen biết em, có thể cùng em trải qua hết những chuyện, ta rất vui."


Lòng Lộ Nhậm đột nhiên rung động, chuyện vẫn luôn bị sương mù che phủ, trước giờ cậu luôn trốn tránh trở nên rõ ràng hơn. Cậu giương mắt, nhìn về phía Thương Hành.


"Nếu, tôi lựa chọn tiếp nhận những sức mạnh, anh sẽ làm gì?"


Sắc mặt Thương Hành hơi đổi, im lặng hồi lâu, bỗng nhiên mỉm cười: "Thẳng thắn mà nói, ta không phải một người sẽ dễ dàng từ bỏ, cho dù em tiếp nhận những sức mạnh này, lần nữa trở thành Thiên Đạo, ta cũng có cách đánh thức em, nếu em đã từng là Lộ Nhậm, vậy em chính là Lộ Nhậm. Sự thật này, sẽ không thay đổi."


Ngay lúc này, Lộ Nhậm từ trong ánh mắt hắn, nhìn thấy sự cố chấp thuộc về "Thời Diễn". Cậu lại......


Không hề phản cảm, ngược lại cảm thấy yên tâm.


Lộ Nhậm mở miệng nói: "Tôi nghĩ kỹ rồi, cứ như vậy đi."


Nói xong, cậu cắt đứt liên hệ với Tiểu Quân.


Khi Tiểu Quân từ trạng thái công cụ liên lạc khôi phục về trạng thái linh khí, chủ nhân nó đang ngồi bên nhà trúc.


Trên bàn chỉ có một ấm trà xanh.


Tiểu Quân không hiểu, hỏi: "Hai người nói gì vậy? Lộ Nhậm đâu?"


Thương Hành liếc nó một cái, nói: "Đợi."


Lúc sau, hắn không nói một lời, không biết đang suy nghĩ cái gì.


Lòng Tiểu Quân nóng như lửa đốt, nhưng biết rõ tính Thương Hành, cũng không dám nói thêm cái gì. Nếu, nếu Lộ Nhậm thật sự lựa chọn tiếp nhận sức mạnh, trở thành Thiên Đạo.


Vậy không biết Thương Hành sẽ làm ra chuyện gì......


Ngay lúc này, phía trước nhà trúc toả ra ánh sang ngũ sắc nhè nhẹ, một cánh cửa bỗng nhiên xuất hiện, bên trong xuất một hiện bóng người, chính là Lộ Nhậm.


Tiểu Quân hoan hô một tiếng, đang định nhào qua, lại cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, lần nữa bị ép biến thành trạng thái sương trắng.


Thương Hành thu tay, đi về hướng Lộ Nhậm.


"Em đã trở lại."


Lộ Nhậm gật đầu: "Ừm, tôi đã trở về."


Thương Hành hỏi: "Em, không phải một lòng muốn sức mạnh sao, sao lại lựa chọn từ bỏ."


Lộ Nhậm nhìn hắn, cười một tiếng: "Lộ Nhậm tôi là ai chứ, muốn có sức mạnh phải dựa vào tự mình tu luyện được, cái loại sức mạnh tiếp nhận xong thì sẽ không còn là bản thân nữa, tôi bị quỷ ám mới nhận......"


Cậu còn chưa dứt lời, thì đột nhiên bị ôm chặt, ôm chặt đến mức làm xương sườn Lộ Nhậm có hơi đau.


Qua hồi lâu, Lộ Nhậm lại không được tự nhiên nói thêm một câu.


"Đương nhiên, cũng có liên quan tới anh."


"Ừ." trong giọng Thương Hành mang theo chút ý cười.


"Ở nơi đó, tôi nhìn thấy, tôi rất nhanh có thể đột phá, rời khỏi thế giới nhỏ này hướng đến thế giới rộng lớn hơn." Lộ Nhậm dừng một chút, "Trước lúc đó, anh có thể cùng tôi tu hành ở cái thế giới nhỏ này không?"


Thương Hành lại nhẹ nhàng lắc lắc đầu. Lộ Nhậm sửng sốt, đang muốn đẩy hắn ra, thì lại nghe Thương Hành mở miệng nói một câu.


"Không phải ta, là bọn họ. Linh hồn ta quá mạnh mẽ, một khi dùng hình thái hoàn chỉnh xuất hiện, thì sẽ bị thế giới này bài xích ra ngoài. Ta chỉ có thể dùng hình thái hóa thân xuất hiện ở bên ngoài."


Sét đánh giữa trời quang.


Lộ Nhậm ngây người.


"Mấy, mấy người......"


Ý cười Thương Hành càng sâu, nói: "Đây không phải chuyện ta có thể quyết định, phải hỏi bản tâm của ta."


Lộ Nhậm: "......"


Lúc này, Tiểu Quân lăn lộn ngưng tụ ra thực thể, lớn tiếng cổ vũ: "Lộ Nhậm, tin tưởng bản thân, cậu có thể ứng phó!"


Ta cảm thấy không thể!


Lộ Nhậm cảm thấy, sau khi cậu lừa bốn khí vận chi tử, quyết đoán bỏ chạy mới là thượng sách.


Kế sách tốt nhất.


_____
Chính văn kết thúc.
Mai có ngoại truyện nha, ngoại truyện có thịt mà mọi người luôn mong chờ đó🌝.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.