Tối Cổ Cường Tông - Quân Thường Tiếu

Chương 343: Đa tạ cái con khỉ ấy!



Giang Tà cảm thấy bên tai không ngừng có âm thanh vang vọng, sắc mặt hắn dần dần hung tợn.





Một cỗ lực lượng ngỗ nghịch điên cuồng lan tràn trong thể nội, dần dần ăn mòn vào tư duy, khiến cho hắn cúi thấp đầu xuống.





Sau cùng, Hắn không cam tâm lẫn không tình nguyện, nghiến răng nói:





"Người hầu Giang Tà, tham kiến chủ thượng!"






Hắn thề bản thân không hề muốn nói như thế, nhưng tư duy và mồm miệng hết lần này tới lần khác, không theo sự khống chế mà cứ mạnh mẽ thốt ra!





Liễu Uyển Thi cảm thấy không tin vào mắt mình.





Người này vừa rồi còn kiên định nói với mình, Thiết Cốt Phái chỉ là cặn bã, không chứa nổi tôn đại phật này, vì cái gì mới chớp mắt một cái đã xưng người hầu, lại còn bái kiến chủ thương nữa chứ!





Đúng vậy!





Hắn vừa rồi mới nói, nếu như bản thân khuất phục sẽ theo họ chưởng môn, về sau chẳng lẽ phải gọi hắn là Quân Tà?








Giang Tà không có suy nghĩ đến cái vấn đề, sau này mình họ Quân hay vẫn là họ Giang, thay vào đó trong lòng hắn gào thét nói:





"Có ai nói cho ta biết, chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này!"





"Két két!"





Xiềng xích bị tháo bỏ, hắn đã được thả tự do.





Giang Tà rất muốn giơ lên bàn tay mềm yếu bất lực đánh vào mặt mình, kết quả lại tạo thành tư thế chắp tay, khó khăn nói:





"Đa tạ chủ thượng!"





Đa tạ cái con khỉ ấy!





Đây không phải lời ta muốn nói!





Một giây này, Giang Tà rõ ràng tư duy vẫn bình thường, nhưng có một luồng lực lượng đặc thù khiến hắn phải nghe lệnh của Quân Thường Tiếu!





Đây chính là công dụng của Chiêu Hàng Lệnh.





Mặc kệ ngươi có là người kiên định bất khuất, mặc cho ngươi có là vương giả võ đạo.





Chỉ cần bị ảnh hưởng bởi Chiêu Hàng Lệnh, kết quả cũng chỉ mặc cho người ta sai khiến, một điểm phản đối cũng không có.





Đáng tiếc.





Không thể trực tiếp thôi miên tư duy, chỉ có thể miễn cưỡng khống chế mà thôi.





Dù hiện tại Giang Tà phải bất đắc dĩ nghe lệnh của Quân Thường Tiếu, nhưng trong lòng hắn vẫn còn không phục.





Đây chính là —— ngươi chiếm được thân thể ta, không chiếm được linh hồn ta!





Quân Thường Tiếu chẳng bận tâm.





Hắn chỉ muốn đối phương nghe lệnh của mình, dù chỉ có thời gian là hai tháng ngắn ngủi, cũng nắm chắc có thể cảm hóa đối phương, cam tâm tình truyện trở thành người hầu của mình.





"Tới đây."





Quân Thường Tiếu ngồi trên ghế, bắt chéo hai chân nói:





"Khai ra toàn bộ một năm một mười sự việc Ma Sát tông nhằm vào Thiết Cốt Phái ta."





Đối lại là trước đó, Giang Tà khẳng định chết cũng không nói!





Bất quá cỗ năng lượng đặc thù khống chế thân thể và ý thức, ngay lập tức mạnh dạn nói không sót một chỗ.





Nói rất rõ, rất kỹ càng.





Càng để hắn kinh ngạc hơn chính là, từ lúc nào lời mình nói ra có thứ tự, có tổ chức như vậy rồi?





Quân Thường Tiếu nắm được tin tức từ miệng của Giang Tà, đầy là đại đà chủ phân đà Tây Nam Dương Châu ban bố nhiệm vụ, tiêu diệt Thiết Cốt Phái, lấy về vũ khí chứa khí linh.





Nhưng mà..





Hắn cau mày nói:



"Chỉ có vậy thôi sao?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.