Khi buổi quay phim tiến hành được một nửa, Dương Miên Miên đọc được tin tức thượng cổ thành Liệt Lâu đã được phát hiện, phát hiện này đã làm chấn động giới khảo cổ học, trong khoảng thời gian ngắn đã nằm ngay đầu đề của nhiều báo cùng trang web lớn, mà cái tên Liệt Lâu kì lạ này cũng trong một đên ngắn ngủi ấy được nhân loại biết đến.
Dương Miên Miên không biết cổ thành và tấm bia đá có phải sẽ hối hận hay không.
Trước khi đi, cô hỏi chúng nó: “Nhân loại là một loại động vật rất kỳ quái, có lẽ có một ngày, bọn họ sẽ đem các ngươi tách ra, đem các ngươi chuyển đến một nơi hoàn toàn hoàn lạ lẫm, với mỹ danh rằng bảo hộ các ngươi, tôi hoàn toàn không thể bảo đảm tương lai sẽ là bộ dáng gì, có thể là tốt, cũng có thể là xấu, các ngươi thật sự nghĩ kỹ chưa?”
Tấm bia đá thực sự quật cường: “Chỉ cần bọn họ biết đến Liệt Lâu, tôi liền cảm thấy đáng giá.”
Cổ thành "tắc lưỡi" thở dài: “Chúng tôi dù là nơi nào cũng sẽ không đi, chúng ta đước sinh ra ở chỗ này, thì sẽ chết đi tại nơi đây, con người có sinh lão bệnh tử, chúng tôi có xuất hiện và tiêu vong, cưỡng cầu sẽ không có nghĩa lý gì.”
Tấm bia đá đột nhiên hứng thú, chen lời: “Tôi trước kia từng nghe người qua đường nói rằng, trong nhân loại có vị hoàng đế, mong cầu dược trường sinh bất lão, vì sao phải như vậy?”
Dương Miên Miên chưa định đáp, liền nghe thấy cổ thành nói: “Bởi vì nhân loại có lòng tham, luôn luôn mong cầu những thứ không thuộc về mình.”
Đối với những lời này, Dương Miên Miên không có cách nào phản bác lại.
Gió cát lại nổi lên, cổ thành nói: “Ngươi cần phải đi rồi.”
“Các người sẽ không hối hận sao?” Cô xác nhận lại lần cuối cùng.
Cổ thành hình như đang cười: "Tâm nguyện của nó, vốn luôn muốn thay nó hoàn thành, nếu thật sự có một ngày như vậy, nó sẽ giúp chúng ta.”
Giúp các ngươi, như thế nào giúp đây? Dương Miên Miên nghĩ, hay là phải để cát bụi phủ kín chúng, để nhân loại không còn thấy tung tích của nó nữa sao?
Nếu thật sự như vậy, âu cũng là một chuyện tốt.
Kinh Sở tắm xong ra ngoài liền thấy khuôn mặt nhỏ của Miên Miên chăm chú nhìn vào tin tức khảo cổ đang phát trên TV, anh thấy có chút kì quái, nhìn kỹ lại một chút, phát hiện nới đó cách chỗ tiểu Dương mất tích lần trước không xa mấy, anh nhướng mày, trực giác nói cho anh biết, nơi này hình như có điểm kỳ lạ.
Nhưng nghĩ lại, anh vẫn không thể làm rõ, chỉ đơn giản nói: “Sao còn không nghỉ ngơi, đã khuya rồi đấy, sáng sớm ngày mai không phải có việc cần ra ngoài hửm?”
Dương Miên Miên từ khi có việc làm liền liên tục đi sớm về trễ, như vậy cũng khá ổn, với lịch làm việc của Kinh Sở thuận tiện có thể được bạn trai đưa đón khi tan tầm cảm giác thật là sảng khoái.
~(≧▽≦)/~
Mà nửa tháng tới cô mỗi ngày đều mệt đến chết đi sống lại, trở về tắm rửa xong liền ngủ luôn, điều này cũng làm cho mấy tiểu đồng bọn ở tủ đầu giường cảm thấy chính mình bị cô vắng vẻ:
“Thờ điểm nhân gia được sủng ái nhá, một ngày có thể thị tẩm thật nhiều thứ, nhưng bây giờ đã qua nửa tháng rồi! Ta đây đang bị biếm lãnh cung sao (×﹏×)
Tiểu đồng bọn vừa khóc vừa tố cáo, Dương Miên Miên cũng có chút động tâm, cô từ lúc cùng Kinh Sở ở bên nhau đã bị chúng uy hiếp đó, nhưng cũng không có cách nào, bạn trai cô vừa có trù nghệ siêu, tính cách cũng tốt, kỹ thuật lại càng tốt.
Nàng rầm rì rầm rì hướng vào ngực anh bày tỏ, thuận tiện giấu giếm, Kinh Sở bị Miên Miên trêu chọc đến độ khó nhịn, khoảng thời gian trước ăn khổ, được mấy ngày liền tốt mấy ngày đi, nhưng mấy ngày nay hình như... có hơi lâu rồi.
Anh gằn giọng nói: “Ngày mai em còn muốn dậy sớm mà.”
Dương Miên Miên thất vọng.
Kinh Sở cúi đầu nhìn cô, kỳ thật anh vẫn còn do dự, nhưng chưa do dự xong, chuông điện thoại đã vang lên một tiếng, anh liền thấy không ổn.
“Đội trưởng! Có mạng người!” Liễu Ngọc có một chút chột dạ, cho nên cố ý phóng đại giọng nói.
Kinh Sở tinh tường: " Sẽ đến ngay.”
Dương Miên Miên hận không thể đem hung thủ bằm nát tan ra.
Kinh Sở lại xoa đầu cô: “Tự mình ngoan ngoãn nghỉ ngơi đi, nếu anh không về kịp thì sáng sẽ gọi điện kêu em thức, em không được tắt điện thoain rồi tiếp tục ngủ đâu đấy, hiểu chưa.”
Ở chung đã lâu, kết quả là điểm xấu tốt, thói quen của đối phương đều đã hiểu rõ nằm lòng, bao gồm cả việc buổi sáng khi cô thức giấc, sẽ có nhiều thói quen bất lương.
Dương Miên Miên rầu rĩ không vui nhưng cũng đành đáp ứng anh.
Bởi vì không được thỏa mãn, ngày hôm sau cảm xúc của cô không tốt chút xíu xiu nào cả, người duy nhất có thể nói được mấy lời với cô là Tiết Thiệu hôm nay cả ngày đều phải bồi nữ hai NG, làm cho người của toàn bộ tổ quay đều bực bội.
Huống chi trời nay còn nóng đến vậy. Dương Miên Miên trốn ở trong phòng nhìn bọn họ diễn mà đồng tình khóc giúp một phen.
Diễn viên trong bộ phim này ngoại trừ cô là người ngoại đạo đa phần đều là minh tinh, không nói đến mức luôn nóng hổi nhưng ai cũng có mức độ nổi không nhỏ, theo lý thuyết đều là tiền bối của cô.
Giới giải trí là một nơi rất kỳ quái, đây là một cái xem hậu thuẫn, cũng là nơi xem trọng thực lực, hậu thuẫn tuy cao chưa chắc tạo danh khí lớn, nhưng thực lực cao thì chắc chắn. Cho nên đôi khi sẽ tạo thành một cái hiện tượng như vầy, vai phụ hoặc là vai ác ( lớn lên còn không đẹp hình không có người thích) nhân vật tuy rằng có khả năng xuất đạo vài thập niên, lại chưa chắc khi xuất đạo không đến mười năm đã nổi danh, kia lúc này địa vị ai sẽ cao hơn?
*Winnie: Khúc này rối không? Rối!!!
Bất quá quy củ như vậy hiển nhiên ở trên người Dương Miên Miên không xuất hiện điều gì ngoài ý muốn, cô là người không hậu thuẫn lại là người mới, hoàn toàn bị xếp vào tầng chót.
Nhưng cô vốn dĩ là người không thích qut củ, hoặc nói là cô không phải người muốn dung nhập vòa cái vòng luẩn quẩn này. Đóng phim sẽ cố gắng diễn tốt, nghiêm túc. Nhưng lúc không diễn sẽ trốn trong góc phòng không thích giao lưu, không tạo quan hệ, không cố tình nịnh nọt lấy lệ.
Trâu Dịch năm đó có nói qua cô không thích hợp để phát triển ở giới giải trí, lần này thuần túy chỉ là làm công kiếm tiền
Nhưng có đôi khi người không thích chuyện, chuyện tự tìm người.
Đương đạo diễn mắng nữ hai rằng trạng thái cô ta không tốt cũng không cần kéo cả đoàn lui về phía sau, cô ta còn không bằng Dương Miên Miên- một người mới, nữ hai trước mặt nhẫn nhịn đối với đạo diễn, nhưng sau lưng lại đem Dương Miên Miên ghi hận trong lòng.
Giới giải trí, có người EQ cao, có người EQ thấp, nữ hai hiển nhiên thuộc về người vế sau, nếu một hai phải ghi thù Dương Miên Miên mà nói, đó chính là ngực bự nên ngốc nghếch, trong khi tranh đoạt vai diễn, bởi vì thua người đóng nữ chính hiện tại nên chỉ có thể đóng nữ hai, hiện tại Miên Miên cũng giả ngốc, không rảnh khiêu khích cô ta.
Đầu tiên là chỉ cây dâu mà mắng cây hòe nói Miên Miên đi cửa sau, lại còn châm chọc mỉa mai nói cô dựa vào quy tắc bò giường.
Dương Miên Miên cư nhiên không cảm thấy tức giận, trước kia gặp được chuyện như vầy cô đã sớm đáp trả lại, nhưng từ khi trải qua sống chết từ sa mạc một chuyến, cô phát hiện độ nhẫn nhịn của bản thân đã nâng cao không ít, giống như việc lần này chỉ là việc nhỏ, mà nó sẽ không thể làm coi mất kiên nhẫn, tức giận.
Không rảnh đi quản chuyện người không quan trọng. Cô cứ nghĩ như vậy, nên bình tĩnh mà tiếp tục luyện tập lời thoại.
Trâu Dịch vừa lúc lại đây quan sát, vừa nghe lời này liền đáp trả: “Diêu Lệ Lệ kia, cô tự quản tốt miệng người của mình đi, đừng đem lão tử chọc tức!”
Diêu Lệ Lệ là người đại diện của nữ hai, cùng Trâu Dịch có giao tiếp qua, biết hắn một mực bênh vực người mình hơn nữa không biết xấu hổ, thật muốn bôu đen tất cả mọi người, muốn mọi người cam bái hạ phong, trước kia có một nữ nghệ sĩ bởi vì hắc qua hắn mang lâm diều mà bị cắt cảnh chiếu, từ đây rời khỏi vòng luẩn quẩn biến mất không để lại dấu vết.
Nữ hai bị người đại diện khuyên vài câu, lúc này mới dừng nói, không cao hứng mà rời khỏi phòng hóa trang.