Tinh Diệu là quà tặng đắt nhất trên nền tảng livestream, 2000 tệ một cái, với hiệu ứng ánh sao đổi màu mà mình có thể tự lựa chọn màu sắc.
Hiệu ứng trên màn hình vẫn đang tiếp tục, thông báo ‘Đào Thời Diên tặng Tinh Diệu x35, Đào Thời Diên tặng Tinh Diệu x50’ vẫn đang liên tục nhảy ra, Trình Hề rốt cục cũng hiểu đang xảy ra chuyện gì, cậu vội vã tìm một cái điện thoại khác, đăng nhập wechat rồi cúi đầu gõ chữ:
Đối với người nổi tiếng mà nói, đặc biệt là những người xuất thân từ gia đình giàu có như nhà họ Trình và nhà họ Đào, mười mấy vạn đúng là chẳng thấm tháp gì, còn chẳng đủ để mua một cái đồng hồ.
Nhưng Trình Hề vẫn thấy ngại, nếu như là người bình thường, mười mấy vạn này có thể là sinh hoạt phí trong vòng một năm.
Chuyển khoản trên wechat có hạn mức, cậu đã thử rồi, thẻ của cậu một lần có thể chuyển được nhiều nhất 50000 tệ.
Nhưng đối phương không nhận, giao diện nhật ký trò chuyện dừng lại tại đây.
Biển sao màu cam trên màn hình vẫn không dừng lại, cùng với các hiệu ứng đặc biệt, màn hình bình luận của fans cũng sắp che khuất khuôn mặt nhỏ của Trình Hề rồi.
Hiệu ứng đặc biệt che lấp màn hình bình luận, ngay cả điện thoại đời mới nhất cũng bị lag.
[Mấy người đoán xem Trình Trình cúi đầu làm gì vậy?]
[Chắc chắn là đang gửi wechat cho Diên cưa, “Cảm ơn cưa cưa, đêm nay tư thế tùy anh chọn”]
[A a a a a a tui nhìn thấy tình yêu rồi a a a a!!]
[Fan CP tanh tưởi cút đi. Mong @nhân viên quản lý hãy xóa hết mấy cái bình luận 18+ đi, cảm ơn.]
[Huhuhu không ngờ trước khi ngủ tiện tay ấn vào livestream mà cũng bị nhét đầy một họng cơm tró, mị cmn không ngủ được TT]
[Tôi không ngờ, lần đầu tiên xem Diên cưa livestream lại là trong phòng livestream của người khác, mà còn là tặng quà cho người ta nữa chứ. Vậy anh có thể tự làm một cái được không, fans của anh đáng thương lắm đó, tụi em đều thèm đến mức khóc huhu rồi đó anh biết không?]
[Bao giờ mới có bộ phim tiếp theo của Diên cưa vậy?]
[Muốn mlem sẹo của Diên cưa muốn mlem sẹo của Diên cưa muốn mlem sẹo của Diên cưa ]
Lúc này, hệ thống lại có thêm hai cái thông báo.
[Chúc mừng Đào Thời Diên thăng cấp lên level 26]
[Chúc mừng Đào Thời Diên nhận được danh hiệu ‘Đại gia ném tiền’]
Đại gia ném tiền? Có ý gì?
Trình Hề định mở giao diện để kiểm tra danh hiệu, nhưng màn hình bình luận đã đi trước một bước nói cho cậu biết đáp án.
[Đờ mờ cái danh hiệu tiêu phí hết 300000 tệ đã xuất hiện rồi, streamer Tiểu Trình có thỏa mãn với thu nhập hôm nay không haha]
[300000 tệ là đủ để trả khoản tiền đặt cọc ở nhà của tui rồi, ông chủ ơi ngoại hình của tui trông giống Trình Hề khoảng 0,5% á, hay là ông chủ cũng vung tiền cho tui nhé?]
[Nhóc Hề ngu người rồi, nên là rốt cục thì hai người đang chơi trò gì vậy??]
Ba trăm ngàn…..
Chuyển khoản trên điện thoại bị thu hồi, Trình Hề biết gọi người ta trên wechat cũng vô dụng. Cậu liếm liếm môi, định trực tiếp bảo anh dừng lại.
Tình thế đang cấp bách nên cậu cũng không nghĩ nhiều, mà mở miệng nói: “Cưa cưa, được rồi, đừng tặng nữa!”
Tay đang ấn trên màn hình của Đào Thời Diên chợt khựng lại.
Màn hình bình luận: [… Há? Cậu nói gì? Giọng điệu làm nũng này tồn tại thật ư???]
Trình Hề phát hiện ra mình gọi sai thì cũng đã muộn: “….”
Sau này sẽ không bao giờ livestream nữa QAQ!!!
Mặc dù buột miệng nói ra xưng hô riêng giữa hai người nên bị trêu ghẹo, nhưng so với lần trước thì cũng không tính là lật xe, Trình Hề mắt điếc tai ngơ tiếp tục livestream.
May mà sau khi cậu bảo dừng thì Đào Thời Diên tặng ngày càng chậm đi, rồi rốt cục cũng dừng tay. Khoảnh khắc livestream kết thúc vào 23h30, Trình Hề hoàn toàn chẳng đếm nổi đối phương đã xài hết bao nhiêu tiền nữa.
Theo sự phân chia của nền tảng, thì chắc cũng khoảng sáu trăm bảy trăm ngàn.
Đối với Trình Hề mà nói, sáu trăm bảy trăm chỉ là một con số nhỏ, lúc còn học cấp hai thẻ tín dụng mà cha cậu đưa cho cậu hạn mức đã là một triệu rồi.
Nhưng Đào Thời Diên không nợ cậu, không có trách nhiệm cũng chẳng có nghĩa vụ phải cho cậu nhiều tiền như vậy.
Quan trọng nhất là —— sao tự nhiên Đào Thời Diên lại tặng quà cho cậu?
Hình như nền tảng livestream đâu có mời bọn họ tuyên truyền?!
Sạc pin cho điện thoại, Trình Hề vào phòng tắm tắm rửa. Lúc đi ra đã là 23h50, cậu lăn qua lộn lại mãi không ngủ được, cuối cùng không nhịn được mà nằm nhoài trên gối đầu, rồi lấy điện thoại qua:
Ba phút sau,
…. Tốt cái đầu anh ấy.
Trình Hề tức giận đấm lên gối mấy cái.
Thảo nào cứ ra ra vào vào rất nhiều lần… shhh, trong lòng Trình Hề chợt xuất hiện một suy nghĩ rất lạ.
—— Không phải là vì xem cậu livestream mà họ Đào mới cố ý download app đấy chứ?
Ngón tay dừng lại trên màn hình một lát, chữ gõ ra xong lại xóa đi từng chữ từng chữ một, Trình Hề cực kỳ xoắn xuýt.
Ngộ nhỡ không phải người ta cố ý download app thì sao.
Vậy thì cũng tưởng bở quá rồi đó!
Nhìn hàng chữ ‘Đối phương đang nhập’, Đào Thời Diên cử động ngón tay, ban nãy cứ ấn tặng quà mãi, nên làm khớp xương hơi bị cứng đơ.
Đợi gần ba phút, giao diện vẫn y xì như cũ. Thậm chí anh còn tưởng tượng ra được dáng vẻ xoắn xuýt của anh bạn nhỏ, chắc chắn là đang nhíu chặt mày, gò má thì ửng hồng.
Nên anh không nhịn được mà trêu cậu:
Anh bạn nhỏ nói dối một chút cũng không sao, Đào Thời Diên ngầm cho phép loại hành vi này. Anh đi đến trước cửa sổ, nhìn bóng đêm ở bên ngoài:
Thấy cuộc trò chuyện sắp kết thúc, Trình Hề biết không hỏi thì sẽ không còn cơ hội nữa, nên vội vàng nói:
Đào Thời Diên rất thẳng thắn:
“Ừm….”
Trình Hề cắn răng: “Ừm… sao anh lại phải tặng quà cho em nhỉ?”
Kỳ lạ là, chữ ‘nhỉ’ sau cùng không hiểu sao lại làm thần kinh của Đào Thời Diên cảm thấy thoải mái.
Khóe miệng anh chợt gợn lên chút ý cười, anh trêu cậu: “Vì muốn nghe cậu gọi cưa cưa.”
Màn hình đứng lại.
Chắc Orange đã tức giận rồi.
Dù sao cũng là một ngày quan trọng, Đào Thời Diên không muốn ghẹo cậu quá ác. Anh thu lại suy nghĩ xấu xa của mình, rồi liếc mắt nhìn đồng hồ.
23h59.
Ánh trăng kéo tầng mây đen thành một lỗ hổng, để lộ từng tia sáng. Đào Thời Diên nhìn lên bầu trời, rồi giơ điện thoại lên, ấn gửi tin nhắn thoại:
“Trình Hề, mặt trăng trong ngày sinh nhật cậu rất đẹp.”
Không nói chúc mừng sinh nhật, vì biết cậu không vui.
Không hỏi cậu tổ chức như thế nào, bởi vì biết rõ cậu không thể ăn mừng.
Chỉ muốn nói cho cậu biết, mặt trăng trong ngày sinh nhật cậu rất đẹp.
Nên đối với thế giới này, cậu quý giá biết bao, cậu xứng đáng với sự tồn tại này, cậu là một trong những phần tử không thể thiếu.
Trình Hề ngẩng đầu, nhìn bên ngoài cửa sổ cực kỳ lâu, sau đó nhắm mắt lại, vùi mặt vào trong gối.
Thời gian nghỉ lúc nào cũng trôi qua rất nhanh, sau kỳ nghỉ ngắn ngủi đến mức lộn ruột lộn gan, Trình Hề tập hợp cùng những khách mời còn lại, tập trung quay hết mấy kỳ còn lại của《Hành trình》.
Trạm thứ ba là ở đảo không người, trạm thứ tư ở rừng mưa nhiệt đới, trạm thứ năm ở hẻm núi lớn châu Phi, trạm thứ sáu là Thập vạn đại sơn ở Thần Nông Gia… càng đến giai đoạn về sau mọi người càng oán than khắp nơi, ai cũng nói là không phải đang tham gia show du lịch, mà cmn là X-change.
Đối với chuyện này, đạo diễn Lưu cũng buông tay.
Hết cách rồi, mục đích làm chương trình của tụi này, là lấy việc hành hạ khách mời làm nhiệm vụ của mình đó!
Mà sau khi bất chấp tất cả giúp Trình Hề làm sáng tỏ, Vương Tử Hàn vốn tưởng kiếp nghệ sĩ của mình sẽ kết thúc ở đây, nhưng không ngờ bên quan hệ công chúng không những không mắng gã không biết liêm sỉ, mà còn khen ngợi sự can đảm của gã.
Dù sao thì cũng chẳng có được bao nhiêu người nổi tiếng sẵn sàng công khai khía cạnh không thể nói của mình cho người khác thấy.
Hơn nữa việc gã đi tiếp rượu là do công ty gợi ý kèm theo một số yếu tố ép buộc, nếu không thì mấy lão già biến thái cũng sẽ không bỏ thuốc rồi mới đưa người đi.
Hoàn toàn khác với những gì gã tưởng tượng, sự nổi tiếng của gã đã bộc lộ rõ rệt trong một khoảng thời gian ngắn. Vốn vẫn luôn dao động ở tuyến hai, giờ đã vững vàng ngồi ở vị trí tiểu sinh tuyến một của mảng phim truyền hình trong nước!
Hạ tuần tháng 9, kỳ đầu tiên của《Hành Trình Đầy Bất Ngờ》được phát sóng trong sự háo hức của muôn người.
Đội hình khách mời hùng hậu, cộng thêm màn ra mắt show thực tế quy mô lớn của ảnh đế Đào, cộng thêm giai đoạn đầu tuyên truyền đúng chỗ, cộng thêm một vài video trailer đã vượt ra khỏi giới…
Chẳng khác nào bùng nổ độ nổi tiếng.
Ngày đầu tiên phát sóng, những bài đăng liên quan đến khách mời và nội dung đều lần lượt lên hotsearch, tên của chương trình trực tiếp leo lên vị trí thứ nhất kèm theo một chữ ‘bạo’; số lượt xem trên toàn bộ nền tảng đã vượt quá 50 triệu, số lượt click đã vượt quá 100 triệu; mức độ thảo luận trên diễn đàn vẫn rất cao, dư luận và bảng xếp hạng đều bay trên trời.
Điểm tốt nhất là ekip chương trình không biên tập ác ý để push ai, giẫm đạp ai, mà phát sóng toàn cảnh hành trình rất chân thực.
Vì vậy, lúc nhìn thấy lần đầu tiên gặp nhau, Trình Hề chào Mạnh Bạch: “Tôi là Trình Hề đang nằm trên hotsearch”, khán giả rất ngạc nhiên: Ôi, hiểu mà, em giai ngầu quá xá!
Lúc nhìn thấy Trình Hề và Đào Thời Diên anh một lời tôi một lời tìm ra manh mối, khán giả chậc lưỡi: Hai người thật sự không phải tâm ý tương thông sao?
Nhìn thấy Trình Hề ung dung đọc thơ của Shelly, fans ra sức vỗ đùi: Trời ơi, rốt cục thì cậu còn cất giấu bao nhiêu kho báu chưa lấy ra nữa vậy, đời này có thể thoát fan không?
Nhìn thấy Trình Hề quay phải nhiệm vụ ẩn giả gái, khán giả trực tiếp cười điên cuồng.
[Đờ mờ đờ mờ đờ mờ cuối cùng cũng hiểu vì sao chương trình lại có tên là Hành Trình Đầy Bất Ngờ rồi, có thể coi việc giả gái là phần thưởng, không hổ là mi, Đông Tranh TV!]
Ngay sau đó, diễn biến kéo đến chỗ Trình Hề thay đồ nữ ra, bí ẩn thế kỷ khiến mọi người bị quấy nhiễu bao lâu nay ——《Ai là người nói ‘rất đẹp’》 chưa đánh đã bại.
Mọi người sôi nổi bình luận: [Tôi nhớ có người đã thề, nếu ảnh đế Đào nói ‘rất đẹp’ thì cổ sẽ livestream ăn cớt. Chắc giờ có thể thực hiện lời thề rồi nhỉ, @Diên Hề szd ra ăn cớt đi!]
[@Diên Hề szd ra ăn cớt đi!]
[@Diên Hề szd ra ăn cớt đi!]
………..
Tình yêu của Alice và Carl ở trạm đầu tiên làm người ta xúc động, lúc tổng kết điểm, hành động tặng thẻ buff may mắn cho Trình Hề của Đào Thời Diên lại làm fans CP lộ vẻ xúc động —— Hóa ra vào lúc mà chúng ta không biết, tình yêu đã lặng lẽ nảy sinh!
Bước sang kỳ hai ‘Thâm cung hỗn loạn’, chặng đường Vương phi thăng chức ký chính thức được bắt đầu.
Kỹ năng hát Thiên Tân Khoái Bản của Trình Hề bị khán giả cười quá trời;
Tiếp đó Đào Thời Diên tuyên Trình tú nữ thị tẩm, mọi người đều nói khẩu vị của Hoàng đế nặng thật;
Về sau, có một đại thần đã dùng đoạn video thái tử thèm muốn cơ thể của Trình tú nữ để làm tư liệu, cắt nối thành một cái FMV cha con tranh đoạt hồng nhan mà phản bội nhau, mức độ ngược thân ngược tâm có thể so sánh với tình yêu vượt chủng loại giữa Vịt Donald x Cừu Vui Vẻ. Không ngờ lại độc chiếm mấy ngày trên trang chủ. Đáng sợ là, khu bình luận thậm chí còn có tà giáo ship Thái tử x Trình tú nữ! May mà số lượng không nhiều, bị fan CP Diên Hề trực tiếp bóp chết từ trong trứng.
Mà khoảnh khắc Trình tú nữ bị bỏ phiếu tử vong, mọi người đều đổ mồ hôi lạnh.
Mãi cho đến tận khi thấy cậu lấy thẻ buff may mắn ra, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
Rồi lại bị nghẹn họng.
Chẳng có ai ngờ, công dụng của thẻ buff may mắn lại là mang thai Long chủng.
Mà trước đó, Trình tú nữ chỉ từng được lâm hạnh một lần.
Cái này gọi là gì?
Gọi là ý trời đó! Trời cao đã định trước là phải mang thai!
Khán giả vừa cảm thán “Không hổ là Hành Trình Đầy Bất Ngờ”, vừa đưa hashtag #Trình_Hề_một_đêm_mang_Long_chủng lên hotsearch. AO3, LOFT, thậm chí cả trên Tấn Giang đều có thể nhìn thấy fanfic do các thái thái viết, fans CP của Diên Hề ưỡn ngực tự hào nói: CP nhà khác phát đường có là gì đâu chứ, CP nhà này mang thai luôn rồi kìa!
Rồi con trai còn có cả tên nữa, cmn tên là Đào Trạch Niên!
Tôi hỏi nhé, chỉ riêng chuyện này thôi, có phải là không có ai bằng được CP nhà tôi không?
Vậy còn chờ gì nữa, nhanh tới ship CP do mệnh trời chú định nè!!!
Cuối tháng 10, đã là cuối thu, 《Hành trình》chính thức kết thúc. Dựa vào show thực tế cực kỳ hot này, giá trị bản thân của mỗi vị khách mời ít nhiều gì cũng được nâng cao.
Trong đó, Trình Hề là quan trọng nhất, không chỉ lọt vào mắt xanh của công chúng, số lượng fans hâm mộ đã đạt 8 triệu – gấp năm lần trước khi ghi hình, mà còn dùng thành tích tốt nhất trong sáu trạm để giành được giải thưởng cuối cùng thuộc về quán quân mùa giải —— Người đại diện của Delive A tại Trung Quốc.
Trước khi rời ekip chương trình, để cảm ơn sự hi sinh của khách mời, ekip chương trình đã tổ chức tiệc chúc mừng. Với tư cách là người thắng lớn nhất, Trình Hề không thể tránh khỏi việc bị chuốc rượu.
Thẩm Ý: “Trình Nhi, chúng ta đều là ca sĩ hát và nhảy, so với show thực tế, chị càng mong sau này chúng ta có cơ hội hợp tác trên sân khấu hơn. Vì ca sĩ hát và nhảy, cạn ly!”
Trình Hề: “….Cạn.”
Hứa Lệ Sơ: “Hix hix hix Cam Nhỏ, sau khi không còn ở bên nhau nữa liệu cậu có quên tôi không? Quên thì cứ quên, chỉ cần cậu và idol của tôi hạnh phúc là được rồi. Nào, để tri ân tình yêu không được đáp lại của tôi, cụng ly!”
Trình Hề: “…Đừng yêu tôi, không có kết quả đâu. Cạn.”
Vương Tử Hàn: “Trình Trình, tôi vừa phát hiện ra một nhà hàng bán đồ ăn nhẹ ngon lắm, đã mua và gửi đến tận nhà cho cậu rồi. Đúng rồi, tôi nhận được thư mời mua hàng trong ứng dụng cho các sản phẩm mùa đông mới của Riddle, chúng ta cùng nhau tới Paris xem thử đi… mấy người đừng rót cho Trình Trình nữa được không? Tửu lượng của cậu ấy không tốt… được rồi, để tôi uống thay cậu ấy.”
“Không cần.” Vương Tử Hàn vừa mới cầm lấy ly rượu mà Hứa Lệ Sơ đưa tới, đã bị một bàn tay trắng trẻo lạnh tanh cướp lấy.
Đào Thời Diên để ly rượu qua một bên, rồi hất đầu với Trình Hề: “Đạo diễn Lưu gọi cậu kìa.”
Rốt cục cũng có cơ hội để né cái đám yêu tinh dính người này, Trình Hề thở phào nhẹ nhõm rồi vội vàng bước theo sau lưng Đào Thời Diên.
Từ khi được Trình Hề cứu, Vương Tử Hàn không thèm để ý đến Mạnh Bạch nữa, mà hóa thân thành cái bánh nhân đậu suốt ngày dính trên người Trình Hề. Một ngày hai ngày còn đỡ, giờ nhìn thấy gã là tai Trình Hề lại ong ong.
Tiệc mừng được tổ chức trong nhà hàng xoay trên tầng cao nhất của khách sạn, băng qua hành lang gấp khúc thật dài, là một khu vườn trên không ở ngoài trời rất rộng.
Vì đạo diễn Lưu bao cả tầng, nên lúc này vườn hoa trên không rất yên tĩnh. Trình Hề nhìn quanh một vòng, giọng lè nhè: “Đạo diễn Lưu đâu?”
“Đang nằm úp sấp trên bàn.”
“Không phải anh bảo chú ấy gọi em sao?”
“Nếu như tôi không dẫn cậu ra đây,” Đào Thời Diên duỗi ngón trỏ ra gõ lên trán cậu: “Thì lát nữa cậu cũng nằm úp sấp giống đạo diễn Lưu luôn đó.”
Tửu lượng của Trình Hề rất bình thường, mấy năm nay không tham gia xã giao, nên chẳng tiến bộ được chút nào. Cậu phải thừa nhận là đối phương nói rất đúng, không cần đợi lát nữa, mà giờ cậu đã muốn nằm sấp lắm rồi.
Trình Hề đi đến mép sân thượng, khuỷu tay chống trên lan can, khom lưng dùng hai tay chống quai hàm.
Tiệc mừng là một dịp trang trọng, hôm nay cậu mặc một bộ vest kẻ sọc phong cách Anh màu nâu nhạt. Lúc khom lưng mông bị quần tây siết chặt, Đào Thời Diên dừng bước, rồi lập tức đi đến bên cạnh cậu.
Gió đêm mát mẻ, hai người một người đứng thẳng một người khom lưng, chẳng nói với nhau câu nào.
Có lẽ hơn mười phút sau, lúc Đào Thời Diên tưởng rằng người bên cạnh đã ngủ, thì thấy cậu nhóc hít mũi, giống như một chú mèo đang ngửi đồ: “Mùi trên người anh là gì vậy?”
Cậu thử hút thuốc rồi, nhưng không có hiệu quả. Nước hoa thì đã hỏi Trương Tĩnh nhãn hiệu, mua cùng loại, nhưng cũng chẳng có chuyện gì xảy ra.
Đào Thời Diên hỏi ngược lại: “Thích mùi của tôi à?”
“…Không thích,” Trình Hề ậm ờ nói: “Tò mò thôi.”
Đào Thời Diên khẽ bật cười: “Ồ, vậy à, vậy tôi không nói nữa.”
Trình Hề: “….”
Trình Hề căm giận đứng thẳng dậy, muốn tranh luận với đối phương, nhưng nhất thời không tìm được lập trường để tranh luận, nhịn một lúc rồi lại nhoài người trên lan can lần nữa.
“Được rồi, em hơi thích mùi hương trên người anh.”
“Vì sao?” Đào Thời Diên thật sự rất tò mò, chứ không phải là thấy buồn cười.
Trình Hề không biết trả lời như thế nào, nếu là lúc mới quen, cậu có thể nửa thật nửa giả nói “Em có chứng mất ngủ, chỉ ngửi thấy mùi hương của anh mới có thể ngủ được.”
Nhưng giờ quen nhau lâu rồi, đặc biệt là sau khi ngày sinh nhật qua đi, cậu hoàn toàn không thể nói được.
Câu nói này nghe quá mức mập mờ, cậu không muốn Đào Thời Diên nghĩ để tiếp cận người khác mà cớ gì cậu cũng có thể bịa ra được.
“… Thích là một loại cảm giác, đâu có nhiều lý do như vậy,” Trình Hề hơi nóng, nên bực bội cởi vest ra: “Anh hỏi nhiều thật đó.”
Haiz, lại chọc người ta xù lông rồi. Đào Thời Diên vuốt lông: “Được rồi, nhưng tôi cũng không biết trên người mình có mùi gì cả. Nhưng nếu cậu muốn, thì tôi có một cách.”
“Cách gì?”
Đào Thời Diên cởi áo vest màu đen của mình ra, khoác lên người Trình Hề.
Nhiệt độ cơ thể nhàn nhạt kèm theo mùi hương quen thuộc ập đến, Trình Hề lập tức cảm thấy thoải mái. Cậu cúi đầu ngửi ngửi vạt áo vest màu đen ——
Chưa đợi đã ghiền, trên người đã thấy mát mẻ.
Áo bị người ta lấy đi mất rồi!
Đào Thời Diên dùng ngón trỏ khều cổ áo: “Muốn à?”
“…Muốn,” người say tuân theo ý muốn của trái tim mình: “Muốn.”
“Cái áo này trên thế giới chỉ có 30 cái, không thể cho không cậu được, mà phải có điều kiện.”
Đào Thời Diên bước lên trước, cong khóe miệng, giọng vừa trầm thấp vừa nhẹ: “Nào, làm nũng đi.”