Tối Cường Hệ Thống

Chương 349: Ta Nói Đánh Được Liền Đánh Được



Lưu Lăng Phong giờ khắc này nhìn vòng xoáy đen nhánh bên trong hư không kia, cũng ngắn ngủi bị tình huống trước mắt làm cho bối rối.

- Cha, ngươi tới quá hung mãnh đi.

Lưu Lăng Phong nhìn uy thế hư không thời khắc này cũng bị dọa sợ hết hồn.

Hai tông chủ Thiên Địa Tông cùng Sơn Hải Tông tại dưới cỗ sức mạnh nghiền ép này, đột nhiên run lên, nguồn sức mạnh kia ép thẳng tới nội tâm, để cho bọn hắn không có một tia kháng cự.

- Nguồn sức mạnh này đến cùng là đến từ đâu.

Tông chủ Thiên Địa Tông nhìn dị tượng cuồng bạo bên trong hư không kia, trong lòng nhấc lên cơn sóng thần.

Mà coi như đánh chết, hắn cũng sẽ không tin tưởng, nguồn sức mạnh này là kẻ ngu si trước mắt này làm ra.

Tông chủ Sơn Hải Tông cũng là như thế, tại phía dưới cỗ sức mạnh hắn cũng cảm giác tự mình dường như là một con kiến vậy.

Những Tông chủ các tông môn khác giờ khắc này đã không thể giữ vững bình tĩnh, từng cái từng cái đứng lên sau đó đưa mắt nhìn về phía cái bóng người đang đứng ở nơi đó.

Chẳng lẽ chính là như đối phương nói, nguồn sức mạnh này là do hắn triệu hoán đi ra.

- Vân Tiên, chuyện này...

Tiền nhiệm Tông chủ Huyền Kiếm Các, lúc này không biết nên nói cái gì, tất cả những thứ này tới quá đột ngột.

- Ta cũng không biết, đây rốt cuộc là cái gì, chẳng lẽ là có kẻ địch tập kích mà ta không biết được

Huyền Vân Tiên ngây người mà hỏi.

...

- Ha ha, để cho các ngươi đánh ta, ta nói cho các ngươi biết, đây là sức mạnh của cha ta đến bảo bọc ta, hai người các ngươi run rẩy đi cho ta.

Lưu Lăng Phong gào thét lên một tiếng sắc bén.

- Cha a...

- Oanh...

Quy tắc chi long xoay quanh bên trong vòng xoáy đen kịt kia, dữ tợn gầm thét lên, sau đó quay quanh mà xuống, hướng về phía Lưu Lăng Phong bay tới.

- Phong nhi, tránh ra, nguy hiểm.

Huyền Vân Tiên vừa nhìn, nhất thời biến sắc.

- Không có chuyện gì.

Lưu Lăng Phong nhìn cái quy tắc cự long do thiên hàng mà xuống, không có một tia sợ hãi, ngược lại là cực kỳ chờ mong.

...

- Ầm ầm.

Trong chớp mắt, ánh sáng phân tán, mọi người phải che chắn mắt lại, đạo hào quang này thật sự là quá chói mắt, căn bản là không có cách nào có thể thấy rõ hết thảy trước mắt.

Thời điểm ánh sáng tiêu tan, mọi người thấy một màn trước mắt này, cũng đều triệt để bối rối.

Đây rốt cuộc là cái gì?

- Chuyện này...

Huyền Vân Tiên nhìn bóng ảnh to lớn trôi nổi sau lưng Lưu Lăng Phong, cả người phảng phất như đứng không nỗi vậy, nếu như không phải có người đỡ một bên thì đã té ngã rồi.

- Là hắn...

...

Lưu Lăng Phong không có cảm nhận được tự thân biến hóa, nhưng mà thời điểm khi ánh mắt nhìn về phía sau lưng, chính là trợn tròn mắt, sau đó nhất thời kêu lên sợ hãi.

- Cha a...

Quy tắc chi long cuối cùng hóa thành bóng hình Lâm Phàm, lẳng lặng trôi nổi sau lưng Lưu Lăng Phong.

- Hừ, thấy được chưa, đây chính là cha ta, hai người các ngươi còn dám ở trước mặt ta tinh tướng, cũng không biết các ngươi lấy đâu ra dũng khí?

Lưu Lăng Phong cao ngạo ngẩng đầu lên, vung tay áo một cái, bá khí trắc lậu nói.

- Ngươi...

Tông chủ hai tông giờ khắc này biến sắc, nhưng cũng rất kiêng kỵ nhìn cái bóng đang trôi nổi sau lưng Lưu Lăng Phong.

Đây rốt cuộc là món đồ gì, sao có khả năng làm ra những chuyện như vậy.

...

- Sư phụ, ngươi thấy chưa, ta đã nói, Huyền Kiếm Các chúng ta có cha bảo bọc, còn có thể sợ ai.

Lưu Lăng Phong cười nói.

Huyền Vân Tiên nhìn cái bóng mờ trôi nổi sau lưng Lưu Lăng Phong, sau đó nhìn về bốn phía, phảng phất là đang tìm kiếm cái gì.

- Ngươi đi ra đi, ta biết ngươi không chết.

Huyền Vân Tiên nhìn hư không, hô lên.

Tông chủ các tông đến đây tham gia lần nghi thức đăng cơ này, không biết lời này từ Huyền Tông chủ là đang nói với ai, ý tứ trong này lại là cái gì?

- Đi ra a...

Huyền Vân Tiên sẽ không tin tưởng Phong nhi nói cho tới khi cái kia phủ xuống, thứ đó rõ ràng chính là sợi quy tắc ngưng tụ thành.

Bây giờ sợi quy tắc xuất hiện, như vậy người cũng nhất định không có chết.

Nhưng mà tháng trước mình mới đi Thánh Tông, thi thể kia còn nằm ở trong quan tài thủy tinh, chưa hề động đậy qua.

Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Huyền Vân Tiên hiện tại rất là bức thiết muốn biết.

...

Lâm Phàm ẩn giấu ở bên trong hư không, giờ khắc này thở dài, nguyên bản còn muốn để Lưu Lăng Phong làm một màn ngưu bức, nhưng là nhìn tình hình bây giờ như vậy là không thể được rồi.

Huyền Vân Tiên thần tình kích động, bên trên khuôn mặt tuyệt mỹ kia tràn đầy vẻ cấp thiết.

Mà ngay tại lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện tại bên trong thiên địa, sau đó chậm rãi bay xuống.

Huyền Vân Tiên ngây người nhìn cái đạo thân ảnh đang chậm rãi đi tới đó, phảng phất như không dám tin vào hai mắt của mình.

Một năm nay, ngày nào nàng đều nghĩ tới, nhưng mà mỗi một lần hi vọng bay lên, lại nhìn đến cái thi thể đang nằm trong quan tài thì hi vọng liền tan vỡ.

Hắn không thể sống lại.

Nhưng bây giờ đây, xuất hiện ở trước mặt mình chính là cái hình bóng quen thuộc ngày đêm nhớ mong kia, là chân thật sao?

Lâm Phàm nhìn Huyền Vân Tiên, một năm này tuy nói không dài, thế nhưng đối với một ít người mà nói thì sống một ngày bằng cả một năm.

Lâm Phàm không biết mình nên nói cái gì, sau đó lộ ra vẻ tươi cười.

- Thật không tiện, vừa sống lại, vì lẽ đó...

Lâm Phàm lời nói vẫn chưa xong, một bóng người đa nhào tới trong lồng ngực hắn.

Lâm Phàm sững sờ, sau đó cười yếu ớt một tiếng, hai tay ôm lấy eo nhỏ Vân Tiên, vỗ vỗ sau lưng, không nói gì quá nhiều.

Tình huống như thế có lẽ cần một chút thời gian để tiếp nhận đi.

- Trở về là tốt rồi...

Huyền Vân Tiên giờ khắc này còn nơi nào giống với một tông môn chi chủ, vẻ hạnh phúc trên khuôn mặt kia dường như tiểu nữ nhân vậy.

Lưu Lăng Phong đứng ở một bên, cũng khóc bùm bùm.

Lôi Hằng Phong lên trước muốn an ủi một hồi bạn tốt, nhưng thời điểm vừa đi tới thì Lưu Lăng Phong liền lôi bả vai Lôi Hằng Phong, tựa ở trên khóc lóc.

Mà Lôi Hằng Phong giờ khắc này chính là một mặt như mơ..., Lưu huynh, ngươi ít nhất phải chú ý hình tượng một chút a.

Tông chủ các tông giờ khắc này cũng ngây ngẩn cả người.

Tất cả những thứ này đến cùng là tình huống thế nào? Huyền Tông chủ cùng người đàn ông này có quan hệ như thế nào?

Mà người đàn ông này đến cùng là ai?

Cái cỗ sức mạnh kinh khủng ấy bây giờ vẫn như cũ quấn quanh ở trong lòng bọn họ, đó là một loại sức mạnh để bọn họ không ngừng run rẩy.

- Tốt, nhiều người nhìn như vậy đây, hôm nay là ngày nàng đăng cơ, có một số việc, từ từ nói, ta sẽ đợi ở đây một thời gian ngắn.

Lâm Phàm nói ra.

- Ân.

Huyền Vân Tiên gật gật đầu, sau đó lau khóe mắt một cái, sau đó chú ý tới những cái Tông chủ các tông môn xung quanh kia ánh mắt đang quái dị nhìn nàng, sắc mặt liền hơi đỏ lên.

- Cha a... Ngươi đã tới, ta bị hai người bọn họ khi dễ.

Vào lúc này, Lưu Lăng Phong lập tức lên trước, ôm bắp đùi Lâm Phàm khóc lóc kể lể.

Lâm Phàm nhìn Lưu Lăng Phong ôm bắp đùi mình, cũng bất đắc dĩ nở nụ cười một tiếng:

- Bị người khi dễ, vậy thì đánh trở lại.

- Nhưng là, ta đánh không lại bọn hắn.

Lưu Lăng Phong nói ra.

- Không có việc gì, ta nói đánh được, liền đánh thắng được.

Lâm Phàm lạnh nhạt nói.

- Được.

...

Lâm Phàm nhìn về phía hai cái Tông chủ Thiên Địa Tông cùng Sơn Hải Tông, trong ánh mắt bình thản nhưng lập loè ánh sáng để người ta sợ hãi.

Thời điểm Tông chủ Thiên Địa Tông cùng Tông chủ Sơn Hải Tông nhìn đến ánh mắt Lâm Phàm, nội tâm liền đột nhiên run lên.

- Hừ, các ngươi bắt nạt ta, ăn ta một quyền.

Lưu Lăng Phong đối với Lâm Phàm đó là tin tưởng mù quáng, giờ khắc này cũng mặc kệ đối phương có bao nhiêu trâu, chính là một quyền đánh tới.

- Ầm...

Thân thể Tông chủ Thiên Địa Tông đột nhiên rơi xuống ở phía xa.

- Ha ha, xem các ngươi còn dám hay không bắt nạt ta, nhìn ta đánh.

Lưu Lăng Phong nhìn tình huống trước mắt, cũng là kích động vạn phần.

...

Đối với Tông chủ Thiên Địa Tông cùng Tông chủ Sơn Hải Tông mà nói, muốn bóp chết Lưu Lăng Phong đó là sự tình đơn giản đến cực điểm, nhưng vào lúc này bọn họ cũng không dám hoàn thủ.

Cái nam nhân thần bí kia tuy không hề động thủ, thế nhưng ánh mắt vừa qua đó lại làm cho bọn họ phảng phất như rơi xuống hầm băng âm hàn thấu xương, không gượng lên nổi một tia chống cự.

Bọn họ đều tin nếu như dám hoàn thủ, thì như vậy trong nháy mắt, tính mạng của bọn họ chỉ sợ cũng phải triệt để tiêu vong

----------------------------------------------------------------------------------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.