Tối Cường Hệ Thống

Chương 462: Để Công Hiệu Của Thuốc Từ Từ Bay



Dịch: Jin.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên Chi Sào.

Nguồn:

-Tên này quá kinh khủng rồi, không được, tuyệt đối không thể để hắn bắt được mình nếu không có mọc thêm cánh cũng không thoát được.

Lúc này Lâm Phàm liền cắn chặt răng lại, bất chấp phía trước là vực sâu, thân thể hòa vào trong "Thổ Linh Trường Hà", xông xáo khắp nơi rồi tiến vào một mảng trời đất khác.

-Muốn chạy, xem ngươi có thể chạy được không."

Long Huyền phẫn nộ hừ một tiếng, sự kiên nhẫn sớm đã bị Lâm Phàm làm mất đi rồi.

Đau đớn ở trên mông khiến hắn cảm thấy được nhục nhã, tuy không muốn giết Lâm Phàm nhưng cũng phải dạy bảo tên Nhân tộc này một chút.

Lúc này, Long Huyền lại lần nữa xuất ra một trảo, nhưng lần này lại không phải là bắt lấy mảng đất dày nặng mà là hướng về phía Lâm Phàm đang chạy trốn.

Năm ngón tay dường như nắm hết cả một mảng trời xanh, nhắm thẳng vào Lâm Phàm ở phía trước, rồi đột nhiên hình thành một bức tường ánh sáng, chặn lấy đường đi của Lâm Phàm. Đồng thời đến kèm theo nó lại là một lực hút cuồn cuộn, chấn động khiến Lâm Phàm phải ngoi lên.

-Ôi trời, ặc……

Lâm Phàm bị luồng sức mạnh này ép văng ra ngoài, thân hình chao đảo, liên tục bị đẩy lùi về sau mười mấy trượng.

-Ngươi là một cao thủ vị trí Hoang Thiên vậy mà ức hiếp một người tu vi thấp như ta thế này người không thấy hổ thẹn sao.

Lâm Phàm hùng hùng hổ hổ nói, không hề có chút xấu hổ nào.

Có điều, đối với chuyện ức hiếp những kẻ yếu thế này, bản thân Lâm Phàm cũng rất thích nhưng nay bị người ta ức hiếp đến tận trên đầu rồi thì làm sao mà có thể nhẫn nhịn được.

Giờ có đánh cũng không đánh lại được, ngoài việc mắng chửi ra còn có thể làm gì nữa đây?

-Tiểu tử, ngươi là người vô cùng xảo quyệt mà đối phó với loại người xảo quyệt như ngươi thì cần gì thể diện, ngươi hãy tự kiểm điểm lại bản thân mình đi.

Long Huyền nhìn Lâm Phàm rồi hất ống tay áo một cái, con Lôi Long trăm trượng cuốn tới, dữ tợn gầm thét.

-Lại là chiêu này.

Lâm Phàm nhìn thấy con Lôi Long trăm trượng này, tức thì không nói gì nữa ngay lập tức tiến vào trạng thái ẩn thân rồi tháo chạy về phía xa.

Nhưng con Lôi Long trăm trượng này che kín cả bầu trời thân thể dài dằng dặc, trôi lửng lơ trong hư không, trông nó mênh mông vô hạn, thân thể nó cuộn lại một cái liền hình thành một cơn bão táp mạnh mẽ, rồi nhấc bổng Lâm Phàm lên.

-Đậu xanh, đây là cái thứ quỷ quái gì đây.

Lâm Phàm không có bất kỳ sức phản kháng nào liền bị Lôi Long quấn quanh, căn bản không động đậy được.

Sức mạnh cuồn cuộn trong cơ thể Lâm Phàm bộc phát ra nhưng lại giống như hòn đá chìm vào trong biển lớn mà không có chút gợn sóng nào.

-Huyết Hải ma công, thu mình.

“Huyết Hải ma công" tu luyện đến cảnh giới tầng thứ chín nên xương to xương nhỏ đều có thể tùy ý biến hóa. Nhưng cứ mỗi khi Lâm Phàm thu mình nhỏ lại một tấc thì con Lôi Long này cũng siết chặt thêm một phân, không cho Lâm Phàm bất kỳ cơ hội phản kháng nào.

-Tiểu tử, ngươi đừng phản kháng nữa, đây là Khốn Long Tiên, là đạo khí trung phẩm, biến hóa khôn lường, bất luận ngươi giãy giụa thế nào đi nữa cũng không thể thoát ra được đâu, hãy tiết kiệm chút sức lực đi.

Long Huyền cười nhạt, nhìn tên Nhân tộc quỷ kế đa đoan này bị mình chế ngự, trong lòng cũng có chút vui vẻ.

-Thả ta ra, tiểu gia ta làm sao có thể ngã trong tay ngươi được, người chẳng ra làm sao cả, mau mau thả ta ra, muốn bắt được ta ở Cổ Thánh giới chỉ có Cổ tộc mà thôi, lẽ nào ngươi chính là kẻ ăn bám bọn Cổ Tộc sao?

Thân thể Lâm Phàm tản ra ánh sáng ngọc lưu ly,"Tuyên Cổ Bất Diệt" đang vận chuyển đến mức cực hạn nhưng cũng không có chút tác dụng nào.

Long Huyền nghe đến câu này của Lâm Phàm, sắc mặt hơi biến đổi, rồi bình tĩnh trở lại.

-Không sai, ta là người Long tộc đã nương nhờ Cổ tộc.

-Khốn kiếp, tên nhu nhược, kẻ phản bội, có gan lại thả ta ra, ta sẽ cùng người đấu đến long trời lở đất.

Lâm Phàm gào thét lên, thanh âm đầy phẫn nộ.

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, trong lòng Lâm Phàm cũng đã hoảng sợ đôi chút rồi, nếu như bị đưa tới chỗ bọn Cổ Tộc, chắc chắn sẽ thập tử vô sinh.

-Mắng đi, ta đã quen rồi, có điều ngươi yên tâm, Long Huyền ta đảm bảo, ngươi sẽ không phải lo lắng cho tính mạng của mình.

Long Huyền nói.

-Hừ, không phải lo lắng về tính mạng, chính là muốn khiến tiểu gia giống ngươi, trở thành tay sai của Cổ tộc hay sao? Nói ngươi biết, tiểu gia không sợ chết.

Lâm Phàm phẫn nộ quát lên:

-Nhìn ngươi lớn vậy ra dáng một con chó lắm, thì ra ngươi là một con chó thật, tiểu gia coi thường ngươi, xem thường ngươi, ngay cả nhìn ngươi một cái cũng không muốn nữa.

Lúc này, lồng ngực Long Huyền đột nhiên lên xuống phập phồng, sắc mặt đã dần dần đỏ ửng lên.

-Haha, thế nào rồi, đã xấu hổ nhục nhã rồi đúng không, tiểu gia nói ngươi biết, nếu đã xấu hổ nhục nhã rồi thì mau thả ta ra, ta còn có thể coi trọng ngươi một chút.

Lâm Phàm nhìn thấy Long Huyền có chút bất ổn liền tự nhủ trong lòng, công phu mắng người của mình lại tăng cao không ít rồi, mắng chửi người khác từ xa mà lại có thể khiến một vị cao thủ vị trí Hoang Thiên khí huyết cuồn cuộn, quả thật là nhân tài nha.

-Sao thế này?

Lúc này sắc mặt Long Huyền biến đổi mạnh, hắn cảm thấy trong cơ thể có một luồng khí tức không tên rất mạnh mẽ đột nhiên xông vào trong cơ thể, khiến cho khí huyết rối loạn sôi lên sùng sục.

Trong cơ thể Long Huyền đã ngưng tụ một lượng lớn sức mạnh Thánh linh, tạo thành một con rồng thánh linh, nên muốn nuốt chửng luồng khí tức kỳ lạ này rồi chấn động làm vỡ vụn nó.

Nhưng con rồng thánh linh này khi tiếp xúc va chạm với luồng khí tức này lại quay cuồng lên rồi không ngừng vỡ vụn, sau cùng hóa thành từng luồng từng luồng sức mạnh Thánh Linh,

-Tiểu tử, ngươi rốt cuộc đã làm gì đối với ta?

Hai con ngươi của Long Huyền đột ngột mở to, sắc mặt tràn đầy giận dữ.

Mà Lâm Phàm lúc này nhìn thấy hai con ngươi của Long Huyền, thần sắc cũng hơi đờ đẫn đi, bởi vì hai con ngươi của Lâm Phàm, lúc này đã biến thành màu đỏ tươi không gì sánh được dường như muốn nuốt chửng mình vậy.

-Cái gì chứ, tiểu gia bị người trói ở đây, làm được cái mẹ gì ngươi chứ.

Lâm Phàm gầm thét lên.

Nhưng ngay lúc này, Lâm Phàm đột nhiên phát hiện ra, tình hình này giống như đã trúng dược tính của "Đại Phàm Ca" rồi.

Đúng rồi, tên này bị trúng "Phi Thiên", mà mình lúc chế luyện "Phi Thiên" thì đã cho thêm "Đại Phàm Ca" vào, khi nãy rõ ràng đã xuyên vào nhưng lại bị Long Huyền ngăn cản lại.

Tuy nói "Phi Thiên" không có xuyên vào toàn bộ nhưng công hiệu của vị thuốc "Đại Phàm ca" ở phía trên mặt đó chắc chắn đã ngấm vào rồi.

-Haha....Báo ứng đó, đây là báo ứng của việc ngươi trở thành tay sai của Cổ tộc.

Lâm Phàm cười lớn, không ngờ rằng "Phi Thiên" lợi hại như vậy, không hổ danh là bảo bối của tiểu gia luyện chế.

-Ngươi.......

Long Huyền nhìn Lâm Phàm, nhưng lúc này lại không phải lúc trừng phạt đối phương, bởi vì luồng khí tức này ở trong cơ thể bắt đầu bạo động lên rồi, rất có khả năng không khống chế được rồi bộc phát ra bất cứ lúc nào.

-Long Giới thổ nạp.

Lúc này Long Huyền khàn giọng gầm lên một tiếng, toàn thân tản ra ánh sáng chói mắt, cánh tay vốn thanh dài mảnh khảnh của Lôi Long đột nhiên bị biến đổi, vảy rồng phủ dày đặc toàn thân, hai tay cũng đã biến thành móng rồng.

Hư không rung động mạnh mẽ, một luồng lốc xoáy xuất hiện, luồng lốc xoáy dường như nối liền với nơi nào đó, lập tức một luồng long khí ngập trời phun trào ra.

Những luồng long khí này như có tri thức linh hồn vậy, biến hóa huyền ảo thành những con rồng dài trắng như tuyết, chui vào bên trong cơ thể Long Huyền.

-Khốn kiếp, tên này đang trấn áp công hiệu của "Đại Phàm Ca".

Lâm Phàm nhìn thấy cảnh này, tinh thần cũng chấn động một phen, bởi từ trước đến nay chưa thấy ai có thể khắc chế "Đại Phàm Ca".

Rõ ràng là "Đại Phàm Ca" đã không được nữa rồi, không có cách nào khiến cao thủ như tên Long Huyền này có thể đánh mất thần trí một cách triệt để.

Lúc này trong mắt Lâm Phàm, trên đỉnh đầu của Long Huyền có từng lớp lớp sương mù màu đỏ nhẹ nhàng bay ra, đó chính là dược lực"Đại Phàm Ca".

Không được, tuyệt đối không thể tiếp tục đợi được nữa, bằng không đợi tên này đem "Đại Phàm Ca" tống khứ toàn bộ ra khỏi cơ thể thì mình sẽ gặp phải bi kịch.

Nhưng "Khốn Long Tiên" này thực sự quá lợi hại, căn bản không có cách nào trốn thoát ra được.

-Ba đầu sáu tay ma thân pháp tướng.

-Vĩnh hằng chi phủ"

Lâm Phàm lúc này không thể nhúc nhích được nên chỉ có thể dùng tay của ma thân pháp tướng để cầm vĩnh hằng chi phủ mà chặt chém cái thứ đồ chơi này.

Tuy vĩnh hằng chi phủ chỉ là mảnh vỡ thần khí, nhưng vẫn được gọi là chí bảo, nó có sức công phá vô cùng mạnh, có thể chặt đứt được“Khốn Long Tiên” này.

Nhưng lại xảy ra một việc khiến Lâm Phàm vô cùng kinh ngạc.

Giữa lúc "Pháp tướng ma thân" vừa xuất hiện, tức thì "Khốn Long Tiên" đó lập tức phát ra một luồng ánh sáng rồi trói luôn cả “Pháp tướng ma thân” lại cùng với Lâm Phàm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.