- Ha ha, không tồi, không tồi, Túc Sát Chi Khí trong Vạn Sát Cổ Vực quả nhiên khiến Chiến Vương Diệt Thế Quyền của ta tiến bộ hơn.
Trong một khu Túc Sát Chi Khí vô cùng vẩn đục, một tên đầu trọc người mặc áo giáp Đằng Long đen kịt, đang ngồi khoanh gối hấp thu luồng khí hậu xung quanh.
Hắn này là người của Chiến Giới, có cặp thiết quyền vô địch thiên hạ, phi thăng tới Cổ Thánh Giới bằng quyền chính đạo.
- Giá như có thể ở đây tu luyện mười năm thì chắc chắn có thể đưa được Chiến Vương Diệt Thế Quyền lên tới đỉnh cao, nhưng bọn Cổ Tộc đương nhiên sẽ không cho ta cơ hội này, xem ra sau này phải thường xuyên đến đây mới được.
Ánh mắt của Chiến Vô Địch có chút thất vọng, thậm chí ẩn chứa vẻ hận thù. Nếu như có thể chiếm nơi đây thành của riêng thì tốt biết bao.
Nhưng suy nghĩ này chỉ trong chớp nhoáng rồi ngay lập tức bị gạt ra khỏi đầu, sức mạnh của Cổ Tộc quá rõ ràng, đừng nói đến việc chiếm nơi đây thành của riêng, mà ngay việc có thể sống sót ra được khỏi đây không cũng là một vấn đề.
- Nơi đây bị bọn Cổ Tộc nắm giữ đã lâu, không biết có cơ duyên tiềm ẩn hay không, nhưng có những cơ duyên nếu như có duyên giành được thì cho dù là bọn Cổ Tộc cũng chưa chắc có thể phát hiện ra. Tu luyện thêm chút nữa rồi sẽ đi xem xét xung quanh.
Chiến Vô Địch tự nhủ.
Đám người tiến vào lần này, ai cũng đi lên từ sinh tử, dã tâm của bọn Cổ Tộc đương nhiên họ đều biết, nhưng nay tất cả Bí Cảnh đã biết trong Cổ Thánh Giới đều bị bọn Cổ Tộc nắm giữ.
Người các giới muốn tiến vào Bí Cảnh quả là khó hơn cả đi lên trời.
Mà nay, chỉ cần giao nộp một trăm mạng người liền có thể tiến vào, tuy thủ đoạn hơi dã man, nhưng vì tương lai thì chút tổn thất cỏn con này đâu có đáng gì.
- Tà Tinh huynh, huynh đến rồi đấy à.
Lúc này, Chiến Vô Địch đang hấp thu Túc Sát Chi Khí nhưng cảm nhận được tình hình xung quanh, không mở mắt mà chỉ khẽ nhếch miệng hỏi mà thôi.
Chiến Vô Địch không coi Vạn Tà Tinh ra gì, bởi tu vi của đối thủ hắn nắm rất rõ, đây không phải là đối thủ của hắn, mà lại đang trong lúc hấp thu Túc Sát Chi Khí nên hắn cũng không muốn kết thúc tại thời điểm này.
Với thân thể vạn kiếp đều không thể phá vỡ của hắn, Vạn Tà Tinh có thể làm gì được hắn chứ.
Nếu như Vạn Tà Tinh thực sự dám ra tay đánh lén hắn, ngay lập tức hắn sẽ có thể trấn áp ngay.
……
Lâm Phàm nấp trong bóng tối quan sát tên mặc áo giáp đen, chiến ý của hắn vô cùng dạt dào như những lưỡi giao sắc nhọn cắt xé hư không, hiển nhiên là người của Chiến Giới.
Mà tu vi lại là Hoang Thiên Vị sơ kỳ nên cũng được coi là một tay cao thủ.
Với thực lực bản thân đã ngưng tụ thành hạt giống chân pháp, liều mình với hắn đâu có khó khăn gì, hơn nữa tên này tu luyện trong pháp môn nên chỉ có một môn công pháp được ngưng tụ thành hạt giống chân pháp, không đến nỗi phải sợ hãi hắn.
Lâm Phàm chờ đợi, không biết tên Vạn Tà Tinh này sẽ giở thủ đoạn gì.
- Tà Tinh huynh, huynh làm cái gì vậy.
Ngay lúc này, đôi mắt đang nhắm nghiền của Chiến Vô Địch đột nhiên nhíu lại, một đôi tay mát lạnh nhẹ nhàng vuốt ve đầu hắn, dần dần luồn xuống vòng qua cổ rồi trượt thẳng xuống phía dưới.
- Tà Tinh huynh, trò đùa này không hay ho gì cả, dừng tay lại đi.
Chiến Vô Địch đang đắm chìm trong tu luyện, đột nhiên quát lớn, tiếng quát đó vang lên từ sâu thẳm trái tim, nếu những người tu vi thấp rất có khả năng sẽ bị tiếng quát đó dọa cho vỡ mật.
Chiến Vô Địch không biết hắn này rốt cuộc muốn làm gì, nhưng lúc này đang ngưng tụ một viên kết tinh “túc sát”, nên không thể để việc sắp thành lại hỏng được, nhưng ngay lập tức, Chiến Vô Địch liền mở to đôi mắt.
Một luồng ánh sáng kinh sợ bộc phát ra.
- Vạn Tà Tinh, ngươi muốn chết sao.
Chiến Vô Địch không dám tin đôi tay của Vạn Tà Tinh lại dám túm lấy cái thứ ở giữa đũng quần của mình khiến hắn vô cùng kinh ngạc.
Lúc này, Lâm Phàm cũng há hốc mồm, vẻ mặt không dám tin, không ngờ rằng Vạn Tà Tinh lại biến thái như vậy, túm luôn cái thứ ở giữa đũng quần của Chiến Vô Địch mà lại còn không biết xấu hổ bóp bóp mấy cái.
- Ta muốn ăn ngươi…..
Vạn Tà Tinh hai mắt đỏ rực, đè Chiến Vô Địch xuống đất rồi cru môi hôn lấy hôn để vào mặt của hắn.
- Vạn Tà Tinh, ngươi chết đi cho ta……..
Lúc này, Chiến Vô Địch hoàn toàn nổi điên, hắn không ngờ Vạn Tà Tinh lại dám làm chuyện như thế này với mình.
Rầm!
Chiến Vô Địch tung ra một quyền kinh thiên động địa muốn trực tiếp đánh bay Vạn Tà Tinh.
- Trời, huynh đệ ngươi sờ vào đâu vậy.
Lâm Phàm nhìn cảnh tượng trước mắt, sắc mặt có chút thay đổi, tên kia người không được đánh chết Vạn Tà Tinh không thì ta sẽ bị mất toi kinh nghiệm.
Nhưng lúc này, điều khiến Lâm Phàm vô cùng ngạc nhiên đó là Vạn Tà Tinh sau khi dính một quyền của Chiến Vô Địch mà lại chỉ nhổ ra một ngụm máu tươi mà không có chút gì đáng ngại.
- Tại sao lại có thể như thế…..
Lâm Phàm không thể hiểu được tại sao Vạn Tà Tinh chỉ là Thanh Thiên Vị đại viên mãn mà Chiến Vô Địch lại là Hoang Thiên Vị sơ kỳ, cho dù chỉ chênh lệch một cảnh giới nhưng thông thường chỉ với một quyền của Hoang Thiên Vị đã đủ để khiến cho đối phương thịt nát xương tan rồi.
- Không được phản kháng, sẽ rất nhanh thôi…..
Vạn Tà Tinh điên cuồng gào thét, sau đó lại liều mạng xông lên.
- Ngươi điên thật rồi…….
Chiến Vô Địch gào lên, tung ra một quyền muốn triệt để giết chết Vạn Tà Tinh.
Mặc dù là chỗ quen biết, nhưng tên này lại dở trò với hắn, tội quả đáng muôn chết.
……
Khi này, Lâm Phàm cũng vô cùng sửng sốt, bắt đầu nghi ngờ “Đại Phàm Ca”, mặc dù nó rất mạnh nhưng với tình hình hiện tại hình như có điều gì đó không đúng.
Lẽ nào “Đại Phàm Ca” sau khi ngưng tụ thành công công pháp, công dụng lại có chút thay đổi sao?
Lẽ nào những người đang trong thời kỳ phát dục, sức phòng ngự hoặc sức chiến đấu lại trở nên mạnh mẽ hơn hay sao?
Nếu không phải thì nên giải thích sao đây, đứng trước Chiến Vô Địch mà Vạn Tà Tinh lại có thể kiên trì được lâu như vậy.
Lúc này, Vạn Tà Tinh nằm sấp sau lưng của Chiến Vô Địch, thân hình như một con linh xà quấn quanh người hắn, gặm lấy gặm để cổ của hắn, quần áo của Vạn Tà Tinh ngày càng ít đi, dường như muốn sử dụng chiêu thức tấn công từ phía sau vậy.
Lâm Phàm vẫn đang lặng lẽ quan sát, sau đó liền nắm bắt cơ hội, di chuyển thân hình, vận chuyển hạt giống chân pháp rồi gầm lên một tiếng.
- Thương Khung.
Một ánh rìu sáng xé rách trời đất.
Lúc này, Chiến Vô Địch đang bị Vạn Tà Tinh quấn quanh đột nhiên sởn gai ốc, cảm giác nguy hiểm dâng trào trong tim, song quyền tung ra, chiến ý vô song.
- Chiến Vương Diệt Thế Quyền.
Tuy Chiến Vô Địch chưa tu luyện “Chiến Vương Diệt Thế Quyền” đạt tới đỉnh cao, nhưng đã ngưng tụ môn công pháp này thành hạt giống chân pháp, quyền chưởng chấn động hư không giống như hủy thiên diệt địa, tấn công về phía Lâm Phàm.
- Á………
Mày ngay tại lúc này, Vạn Tà Tinh nằm sấp sau lưng của Chiến Vô Địch liền hơi động đậy khiến hắn đột nhiên kêu lên thảm thiết.
- Đồ khốn nạn, ta muốn ngươi chết.
Lúc này, Chiến Vô Địch vô cùng tức giận, túm lấy Vạn Tà Tinh định kéo hắn lại, nhưng Vạn Tà Tinh sau ở phía sau lưng giống như miếng dán keo da chó, dùng bao nhiêu sức cũng không kéo ra được.
- Chân Áo Nghĩa Hủy Diệt Cước.
Lâm Phàm động đậy người, tung ra một cú đá chân, phá vỡ trời đất, mang theo một sự hoan lạc bất tận sút thẳng xuống dưới háng của Chiến Vô Địch.
- Á
Tiếng hét càng thê thảm hơn cất lên từ miệng của Chiến Vô Địch, vị trí gần đũng quần vô cùng đau đớn giống như sông nước dạt dào liên tục không ngừng nghỉ.
Chiến Vô Địch cúi lưng ưỡn mông, Vạn Tà Tinh ở phía sau đột nhiên run lên sung sướng giống như phát hiện ra một Đại Lục mới vậy.
- Chết hết đi cho ta…….
Lâm Phàm vội nắm bắt lấy cơ hội này, vung rìu lên.
Một mũi tên trúng hai đích.
Bóng rìu hiện lên, Thương Khung đột nhiên bộc phát ra ngoài trực tiếp cắt đứt cả vùng thứ nguyên này.