Tối Cường Hệ Thống

Chương 559: Đê Tiện, Vô Liêm Sỉ



Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Lâm Phàm không ngờ tới, chi linh cùng khí linh của những công pháp này, mà cũng biết tranh cướp, xem ra, chỉ số thông minh của bọn chúng xem ra cũng không kém.

Động Thiên của mình bây giờ chính là thế giới này, tuy phạm vi không lớn lắm, nhưng cũng hơn mười vạn dặm.

Tuy chỉ là một thế giới sơ khai, nhưng cái nên có đều có, cái gì cũng không thiếu.

“Mười tám tầng Địa Ngục” là khu vực mồ mả, khu vực cần được trấn thủ.

Mà Thiên Đạo cũng cần trấn thủ, khống chế một phương.

Bên trong Động Thiên ắt sẽ có sinh linh, vạn vật, Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương nhiệt tình dạy dỗ, trừ hắn ra không ai có thể đảm nhiệm được.

-Chủ nhân, từ khi vừa mới bắt đầu ta đã theo ngươi, còn hắn dù là thân hình to con hay bản lĩnh, cái gì cũng không có, từ sáng đến tối chỉ có biết ăn ăn và ăn, gặp phải kẻ địch ngay cả một cái rắm cũng dám phóng, nếu để cho hắn trấn thủ Động Thiên Thiên Đạo, nói không chừng ngày nào đó có kẻ địch đi vào, liền bị người ta đánh thành đầu heo mất.

Đại Phàm Ca chi linh nói.

-Láo toét, ta chính là Thượng Cổ Đại Yêu, huyết thống chí cao, uy nghiêm vô song, làm kinh hãi cả Động Thiên, ngươi khí chất dung tục như thế, sao có thể phục tùng được ai.

Thượng Cổ Đại Yêu mắng.

-Hừ, Động Thiên sau này nhất định sẽ có sinh linh, vạn vật, ngươi có bản lãnh gì chăm sóc bọn họ?

Đại Phàm Ca chi linh nói.

-Vậy ngươi thì có bản lãnh gì?

Thượng Cổ Đại Yêu hỏi ngược lại.

-Hừ, hừ.

Đại Phàm Ca chi linh cười gằn hai tiếng

-Ta có bản lãnh gì? Bản lãnh của ta nhiều hơn ngươi nghĩ rất nhiều, ta là Đại Phàm Ca chi linh, có thể bổ sung linh khí cho Động Thiên, ta còn có thể hô mưa gọi gió, tưới nhuần vạn vật, ta còn có thể...

Đại Phàm Ca chi linh lải nhải một hồi, ngay cả Lâm Phàm nghe xong lông mày cũng dựng ngược lên.

-Khoác lác, ngươi ở đó mà tiếp tục bốc phét đi, ngươi bổ sung linh khí cho Động Thiên, ta tin, còn chuyện tùy ý hô mưa gọi gió, ngươi cho rằng ngươi là ai?

Thượng Cổ Đại Yêu nói.

Đại Phàm Ca chi linh nhìn Thượng Cổ Đại Yêu, ánh mắt trở nên quyết đoán, sau đó chỉ vào một điểm, Trường Giang biến thành một đường nước, phóng lên trời.

Đại Phàm Ca chi linh một ngụm nuốt cả một con sông vào bụng, sau đó thỏa mãn ợ một tiếng.

-Ngươi xem kỹ vào cho ta, Đại Phàm Ca chi linh ta, mới là nhân tuyển tốt nhất để bảo vệ Động Thiên Thiên Đạo, mới là chi chủ của Động Thiên, vì chủ nhân, vì sự phát triển của Động Thiên, ta cái gì cũng có thể hi sinh, nguyện ý trả giá.

Đại Phàm Ca chi linh gầm thét, hành động kế tiếp, làm cho Lâm Phàm cứng cmn họng.

Chỉ thấy hắn đột nhiên cởi quần xuống, sau đó cầm lấy tiểu huynh đệ của mình mà quơ qua quơ lại, nước tiểu tung tóe khắp nơi.

Trong chớp mắt, thiên linh mưa phất phới rơi xuống khắp nơi.

-Con mẹ nó...

Lâm Phàm thấy cảnh này, trợn tròn mắt, cmn nếu để cho con hàng này trấn thủ Động Thiên Thiên Đạo, vậy Động Thiên của mình, chẳng phải biến thành nhà vệ sinh công cộng sao.

-Ngươi... Ngươi.

Lúc này, Thượng Cổ Đại Yêu cũng bị hành động này của Đại Phàm Ca chi linh lm chấn động không nói ra lời, tại sao có thể có một tên vô liêm sỉ, không biết xấu hổ như vậy chứ.

-Tất cả câm miệng.

Lâm Phàm gào to một tiếng, cái đm, không biết ca đã làm ra tội gì, mà gặp cái đám ôn này.

-Phi Thiên tọa trấn Động Thiên Thiên đạo.

Lâm Phàm vung tay lên, lời vàng ý ngọc, thuận miệng đọc ra bùa chú Động Thiên Thiên Đạo, phát ra một ánh hào quang.

Từ nơi sâu xa u tối, một đạo sức mạnh truyền xuống, bao phủ lên người Long Huyền cùng Tịch Quang.

-Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương giáo hóa vạn vật.

-Thượng Cổ Đại Yêu trấn thủ Mười Tám Tầng Địa Ngục.

-Đại Phàm Ca chi linh bổ sung linh khí, dò xét Động Thiên.

...

Lâm Phàm vừa mở miệng, là một ánh hào quang, hết thảy khí linh cùng công pháp chi linh đều phải phục tùng.

Động Thiên đã thoát khỏi biến cố, từ nay về sau thành tựu vô hạn.

Lâm Phàm có thể cảm nhận được, thời điểm vượt qua lôi kiếp, sức mạnh của bản thân liên tục tăng lên, so với lúc trước thì cường đại hơn rất nhiều, rất rất nhiều.

Thủy Hỏa Bí Cảnh lần này, đối với Lâm Phàm, tuy nguy hiểm vạn phần, thế nhưng thu hoạch không tồi.

Cường độ thân thể tăng lên, Động Thiên lên cấp, mà mình lại tu luyện được võ đạo thần linh, cũng được tăng mạnh, so với lúc trước càng mạnh hơn.

Thậm chí, Lâm Phàm có cảm giác, một quyền của mình đánh ra, ẩn chứa một lực lượng vô cùng mạnh mẽ.

Đương nhiên cái này không có kinh khủng như thế, thế nhưng cũng để Lâm Phàm thấy được, thực lực của chính mình, đã mạnh đến một trình độ nhất định.

Coi như là cảnh giới Thần Thiên Vị Bất Tử cấp bốn, Lâm Phàm có thể dùng một quyền “oanh” một phát, là sml.

...

Đám người Hồng Vân tiên tử đang tìm kiếm Lâm Phàm, hy vọng có thể dò ra manh mối gì đó, trong lúc đó, hư không rung động, một bóng người xuất hiện.

-Lâm Phàm.

Mọi người thấy đạo thân ảnh này, thần tình kích động.

Hồng Vân tiên tử đến gần Lâm Phàm, đánh giá trên dưới, nội tâm vô cùng khiếp sợ, khí tức ngày càng lớn mạnh, cũng ngày càng thần bí.

-Động Thiên lôi kiếp, ngươi đã vượt qua?

Hồng Vân tiên tử hỏi.

-Ừ, vượt qua.

Lâm Phàm gật đầu, không có một tia do dự.

Hồng Vân tiên tử biết Lâm Phàm không chết, nhất định là vượt qua được lôi kiếp, giờ phút này nghe hắn chính miệng thừa nhận, sự quả quyết này của Lâm Phàm càng làm cho nàng khiếp sợ vạn phần.

Đám người Vân Hà trưởng lão, thì nói không ra lời.

Động Thiên lôi kiếp mạnh mẽ như vậy mà có thể vượt qua, cần bao nhiêu cơ duyên, bao nhiêu khí vận chứ.

Từ nay về sau, trời cao đất dày, tùy ý bay lượn.

-Tốt, tốt, không hổ là thiên kiêu Nhân Tộc.

Vân Hà trưởng lão kích động nói.

Thiên Vân cùng Mộc Thanh lên trước chúc mừng, đồng thời đối với thực lực của Lâm Phàm, cực kì sợ hãi, bọn họ đứng bên người Lâm Phàm, cảm giác mình đối mặt không là một người, mà là một vũ trụ.

Ngụy Thiên đỡ Phương Vĩ Phong, trốn trong đám người, cúi đầu, không dám nhìn thẳng Lâm Phàm.

-Lâm Phàm, Thủy Hỏa Bí Cảnh lần này thật sự cảm ơn ngươi, nếu như không có ngươi, sợ là chúng ta không thể thoát khỏi nơi này.

Vân Hà nói.

-Kỳ thực nếu như không phải các ngươi đem bảo bối trong Thủy Hỏa Bí Cảnh cho ta, ta cũng không khả năng chống đỡ đến bây giờ.

Lâm Phàm nói thật lòng.

Nếu như không nhờ những Đạo Khí cùng Linh Khí này, đụng Cổ Tộc thôi cũng không có khả năng chống đỡ rồi.

Đối với Lâm Phàm mà nói, cảm tạ nhất vẫn là Cổ Tộc, nếu như không có đám Cổ Tộc, Động Thiên lôi kiếp này, thật sự là sụp hố cmn rồi.

Trong lòng Vân Hà trưởng lão dị thường mừng rỡ, tuy Đạo Khí cùng Linh Khí Thủy Hỏa Bí Cảnh rất quý giá, nhưng có thể cùng một Nhân Tộc thiên kiêu có tiềm lực đến bậc này kết thiện duyên, là một hỉ sự nha.

-Bây giờ đại quân Cổ Tộc đã bị diệt sạch, Cổ Tộc chắc chắn sẽ không để yên, không bằng đến Vân Tông làm khách một phen.

Vân Hà trưởng lão nói.

Lâm Phàm do dự trong chốc lát, cuối cùng gật gật đầu.

-Vừa vặn ta cũng muốn đi bái phỏng một chút.

Lâm Phàm muốn đi xem điển tịchVân Tông.

Qua chuyện này, Lâm Phàm sâu sắc hiểu rõ, tầm quan trọng của tri thức.

Huống hồ Động Thiên đã thoát khỏi biến cố, cần một lượng lớn kiến thức, xây dựng lại tất cả trong đó.

Giờ phút này, Ngụy Thiên đã khắc sâu sợ hãi đối với Lâm Phàm, bất quá đối với Phương Vĩ Phong mà nói, vẫn cừu hận vạn phần.

Bây giờ nghe được Lâm Phàm muốn đi Vân Tông, trong lòng càng tức giận giống như sông lớn cuồn cuộn, tuôn trào không thôi.

-Tốt, chỉ cần đến Vân Tông, nhất định sẽ cho ngươi xem.

Phương Vĩ Phong trong mắt mập mờ hung quang.

Lâm Phàm quay đầu, thấy được ánh mắt bất thiện của hắn, tuy nó tiêu tan trong chớp mắt, thế nhưng đối với Lâm Phàm hiện tại, tất cả ác ý, trong lòng đều có thể cảm nhận được.

Lâm Phàm cũng không để chuyện này trong lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.