Người dịch: Tài Biên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Lâm Phàm nhìn cổ mây đen đang ùn ùn kéo đến phía xa, trong đó ẩn dấu một luồng khí tức, làm cho người ta cảm thấy rất ngột ngạt.
Đặc biệt là cung điện ẩn giấu trong đám mây kia, giống như Địa ngục, trong đó có ác quỷ gào thét, Quỷ Thần cất bước đi lại.
- Nó là cái gì mà thần bí vậy nhỉ?
Thời điểm Lâm Phàm nghi hoặc, thì tộc trưởng Mị Tộc lại nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, Lâm Phàm nhìn thấy thần sắc của nàng, rõ ràng nàng biết lai lịch của toà cung điện kia.
- Tộc trưởng, đây là cái gì? Nó có lai lịch thế nào? Lâm Phàm hỏi.
- Đây là hành cung của Thái Tử Tà Minh.
Sắc mặt của tộc trưởng Mị Tộc cực kỳ khó coi, thân thể không tự chủ được bắt đầu run rẩy, còn sợ hãi hơn khi gặp Cổ Tộc.
Tà Minh Thái Tử?
Lâm Phàm không biết Tà Minh Thái Tử là ai, nhưng hắn biết có một tổ chức tà ác tên là Tà Minh, Tà Minh Thái Tử chẳng lẽ là người của Tà Minh hay sao.
Đám người Tử Vận các nàng vừa trải qua cảm giác giành lại được sự sống, đang rất vui vẻ, nhưng lúc này các nàng lại cực kỳ kinh hoảng.
Bởi vì các nàng biết, Tà Minh Thái Tử rất tàn nhẫn, có không ít tộc nhân Mị Tộc bị hắn bắt đi, không bao lâu sau, trả lại chính là từng bộ thi thể giống như thây khô vậy.
Mị Tộc không biết, sao Tà Minh Thái Tử có thể tìm được các nàng, mỗi lần rời khỏi tộc địa, là sẽ bị Tà Minh Thái Tử tìm được, cho nên, trong thâm tâm các nàng rất khủng hoảng, như cá chậu chim lồng.
Hiện giờ, vừa trải qua sự giết chóc của đại quân Cổ Tộc, không nghĩ rằng bị Tà Minh đuổi theo.
- Đại Đế Nhân tộc, xin ngài cứu lấy chúng ta!
Lúc này Tử Vận đem ánh mắt nhìn về Lâm Phàm, lộ vẻ cầu xin.
Nhìn tình hình trước mắt, thực lực Đại đế Nhân tộc rất mạnh, chỉ cần hắn xuất thủ thì Mị Tộc có thể thoát được một kiếp này.
Nhưng Tà Minh rất nổi danh trong Cổ Thánh Giới, người của Tà Minh đều là hạng người hung ác, đặc biệt là Tà Minh Thái Tử thần bí, nghe đồn hắn là cường giả dưới một người trên vạn người.
- Lát nữa, các ngươi trốn đi.
Cảm ứng của Lâm Phàm xuyên thấu thiên địa, ánh mắt nhìn về phía xa.
Từ nơi xa kia, có người đang dò xét đến đây, hình như là có người đang tìm chính mình.
Tộc nhân Mị Tộc nghe được câu này, sắc mặt biến đổi, nói như vậy có nghĩa, Đại Đế Nhân tộc cũng không phải là đối thủ Tà Minh Thái Tử sao?
Thế nhưng nghĩ lại những thủ đoạn của Tà Minh Thái Tử, các nàng dần trở lại bình thường.
Tộc trưởng Mị Tộc đời trước cũng vì không phục Tà Minh Thái Tử làm ác mà đứng dậy chống đối, cuối cùng bị hắn trấn áp, thậm chí ngay cả một cơ hội phản kháng cũng không có.
- Đại Đế Nhân tộc ngài đi đi, ngài không phải là đối thủ của hắn đâu, không cần lo cho chúng ta.
Tộc nhân Mị Tộc tộc thở dài một tiếng, bọn họ vẫn còn quá yếu, dù tránh được lần này, nhưng có thể trốn được mấy lần thêm nữa đây.
- Không phải vậy, Tà Minh Thái Tử tuy mạnh nhưng không thể làm gì ta đâu, chỉ là, lát nữa sẽ có thêm một nhân vật khủng bố khác giáng lâm ở đây. Cho nên, các ngươi phải tránh đi.
Trong lòng Lâm Phàm mặc dù có chút sốt sắng, nhưng hắn nhất định phải làm như thế.
Vì nếu như không tận mắt thấy một lần, trong lòng Lâm Phàm sẽ sinh ra sợ hãi. Như vậy sẽ không có sức chiến đấu nữa.
- Chúng ta có thể ở đây giúp ngươi. Tộc trưởng nhìn Lâm Phàm, nói.
Lâm Phàm búng ngón tay một cái, một giọt máu tươi chảy ra.
- Lát nữa, người đến đây chính là Cổ Tộc Chí Cao. Cho nên, các ngươi phải tránh đi và hãy mang theo giọt máu tươi này, cố gắng bảo tồn nó.
Thời điểm mọi người nghe Lâm Phàm nói câu này, từng người từng người sắc mặt đại biến, hô hấp bắt đầu trở nên dồn dập.
- Cổ Tộc Chí Cao?
Bốn chữ này vừa ra, giống như trời sập vậy, khiến người ta không có chút sức chống cực nào, thời điểm khi nghe đến bốn chữ này, tay chân đã lạnh.
Nếu như mang Tà Minh Thái Tử cùng Cổ Tộc Chí Cao so sánh thì giống như Tiểu vu gặp đại vu mà thôi.
Kỳ thực Lâm Phàm cũng sớm nghĩ đến, hành vi của mình quá mức ngang ngược khiến cho Chí Cao Cổ Tộc nổi giận, bởi vì hắn coi tộc nhân của hắn giống như giun dế, nghiền ép trực tiếp.
Từ chuyện ở Tuyệt Vọng Thành rồi Uy Quân Vương, đại quân Cổ Tộc trong Thủy Hỏa bí cảnh, giờ là một đám Cổ Tộc, nhiều không kể hết.
Mình đã uy hiếp nghiêm trọng đến Cổ Tộc vì vậy Cổ Tộc Chí Cao cũng tuyệt đối sẽ không buông tha chính mình.
Nếu tộc nhân Cổ Tộc không làm được, vậy thì hắn sẽ đích thân giáng lâm, bóp chết Lâm Phàm từ trong trứng nước.
Nếu bây giờ, Lâm Phàm muốn chạy trốn không ai có thể ngăn được, cũng không ai có thể tìm được hắn.
Bởi vì trên người hắn có hệ thống, chỉ cần hắn không để lộ tia khí tức ra ngoài, thì bọn chúng sẽ rất khó tìm kiếm hắn, hơn nữa, nếu tiến vào trạng thái ẩn thân, coi như là Cổ Tộc Chí Cao, muốn tìm cũng không có biện pháp.
Lâm Phàm biết Cổ Tộc Chí Cao rất mạnh, còn mạnh mẽ đên trình độ nào thì hắn lại không biết.
Bởi vậy hắn muốn nhìn một chút xem thực lực của Chí cao Cổ Tộc như thế nào.
Thăm dò rõ ràng thực lực của đối phương, thì con đường sau này sẽ chỉ còn một hướng thôi, dễ đi hơn.
- Đi thôi.
Chiến ý Cổ Thánh Giới tăng vọt, máu huyết cũng bắt đầu sôi trào, Cổ Tộc Chí Cao, đây chính là nhân vật mạnh nhất Cổ Thánh Giới a.
Coi như không địch lại, nhưng nếu như, ngay cả dũng khí đối mặt cũng không có vậy thì quá nhu nhược rồi.
Giờ khắc này Tử Vận mở miệng nói.
- Đại Đế Nhân tộc, mời ngài xoay người qua đây.
Lâm Phàm hơi nghi ngờ rồi hít một hơi thật sâu, xoay người lại nhìn nàng cười, hỏi.
- Làm sao vậy?
Tử Vận nhấc tay, lập tức một màn ánh sáng xuất hiện trước mặt nàng, giống như máy quay phim vậy, lưu trữ hình ảnh trước mắt lại, sau đó nàng bắt một thủ pháp kỳ lạ nào đó,, màn ánh sáng trong nháy mắt hóa thành vô số phần, bay ra bốn phương tám hướng.
Lâm Phàm tò mò hỏi.
- Đây là cái gì?
- Đây là Kính Tượng Quang Mạc, thiên phú của Mị Tộc, những điểm sáng này sẽ phân tán ra bốn phương tám hướng trong Cổ Thánh Giới, để cho sinh linh các chủng tộc trong Đại Thiên thế giới biết, từ đó, bọn họ có thể biết chuyện đang xảy ra ở đây, ngài là người nghĩa hiệp, nhất định phải để cho tất cả sinh linh nhìn thấy, để họ vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng, bởi vì ngài là người thứ sáu chính diện đối kháng Cổ Tộc Chí Cao.
...
Nghe được lời này, trong lòng Lâm Phàm nhất thời vui vẻ, không nghĩ tới nơi này còn có loại đồ chơi như thế, cái này giống như truyền hình trực tiếp đây mà?
Không nghĩ đén, Cổ Thánh Giới hiện đại như vậy.
Lát nữa, phải xuất hiện trước các chủng tộc của Đại Thiên thế giới, Lâm Phàm không khỏi sửa sang lại một chút, bất kể nói thế nào, cũng phải đẹp trai một chút, hớ hớ.
Trong chớp mắt, những điểm sáng này phân tán khắp nơi.
Ở phương xa, có một sinh linh nhìn thấy quang điểm này, nắm trong tay, trong nháy mắt, điểm sáng đã biến thành một khuôn mặt, trong hình không ai khác chính là Lâm Phàm cùng tộc nhân Mị Tộc.
- Đại Đế Nhân tộc cứu vớt Mị Tộc trong nước sôi lửa bỏng, giết chết vô số Cổ Tộc, Tà Minh Thái Tử và Cổ Tộc Chí Cao cũng đã đến.
Tên sinh linh này vốn muốn bóp nát điểm sáng, nhưng khi nghe được câu này lại biến sắc.
- Cổ Tộc Chí Cao.
Bốn chữ này đối với bất kỳ sinh linh nào của Đại Thiên thế giới mà nói, nó như ma quỷ trong, làm cho người ta sợ hãi.
Lâm Phàm từ Tuyệt Vọng Thành cứu ra sinh linh các chủng tộc, sau đó đưa bọn họ gia nhập vào trong các tông môn.
Trong Hoang Cổ Long Tông.
Một tên được cứu ra từ Tuyệt Vọng Thành, mỗi ngày đều nghĩ lại khoảng thời gian trước đây, cảm giác không còn là con người, đâu giống như bây giờ ung dung tự tại.
Mà ngay lúc này, một vệt ánh sáng chậm rãi bay xuống.
Tên kia đem nắm nó trong tay, sau khi nghe lời nói và hình ảnh trong đó, sắc mặt hắn đại biến, kích động mặt đỏ tới mang tai.
- Mọi người mau đến mà xem, Nhân tộc Đại Đế muốn chạm mặt cùng Cổ Tộc Chí Cao.
Tên này là người Long tộc, nên tiếng gào rất lớn, cùng lúc đó, tiếng long ngâm kinh thiên động địa, nổi lên bốn phía.
Mọi người trong Hoang Cổ Long Tông nghe tiếng gầm này đều lộ vẻ không vui, nhưng khi nghe lời nói trong màn sáng thì từng người sắc mặt đại biến, sau đó từ bốn phương tám hướng chạy tới.
Nhân tộc Đại Đế, Lâm Phàm.
Danh tự này bọn họ cũng không xa lạ gì, bởi vì đây là thần tượng của họ a.