Người dịch: Tài Biên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
- Sinh linh này có phải phát hiện quỷ kế của chúng ta hay không.
- Không thể, chúng ta ẩn giấu thần thức trong chân pháp hạt giống, không bị phát hiện dễ vậy đâu.
- Hay đúng là hắn đang chọn.
- Nhanh một chút, nhanh một chút, nếu như để Cổ Tộc Chí Cao phát hiện sinh linh này không có bị luyện hoá thì tất cả sẽ uổng phí.
Mười lão đầu rất gấp gáp thế nhưng Lâm Phàm thì chả gấp gáp tý nào cả.
Hắn nghĩ đến một chuyện.
Cường giả như Chí Cao chỉ cần một chút động tĩnh thôi là có thể phát hiện được, cướp đoạt “Thánh Dương Đan” hoặc chém những lão đầu này, chỉ có thể hai chọn một.
Ai nha, khó quyết định quá.
Nhưng nếu để Lâm Phàm chọn thì hắn tình nguyện chn lấy ngàn tỉ “Thánh Dương Đan” kia.
Kiến thức Lâm Phàm không phải trước kia có thể so sánh, từ khi trong Tàng Thư Các Vân Tông đọc đủ các lại thư tịch, đầu óc diễn hóa ra từng vị trí tuệ chi thần.
Những trí tuệ chi thần này sẽ bày mưu tính kế cho Lâm Phàm, chọn phương án tốt nhất để giải quyết sự tình, nhưng Lâm Phàm có lúc sẽ không nghe theo, nhiều chuyện nên đi theo bản tâm thì hơn.
Mười tên này dù là cường giả Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị, nhưng bị Chí Cao trấn áp tại nơi này, một thân tu vi sớm còn trên danh nghĩa.
Chỉ có danh hào Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị nhưng không có sức mạnh tương ứng.
Vạn năm không thể tu luyện, ngày đêm cô đọng Thánh Dương Đan, căn cơ sớm đã bị hủy hoại.
Mà hiện giờ, mười người quay chung quanh thành một vòng chính, tạo một cái trận pháp cô đọng Thánh Dương Đan.
Chí Cao thực lực mạnh mẽ bực nào, một hơi thở phun ra nuốt vào tỏa ra Thánh Linh khí, nhân vật khủng bố nhất bực này, dù hiện giờ “Ngô Đồng Thần Thụ”, thúc ngựa cũng đuổi không kịp.
Mà Thánh Linh khí cho những lão đầu này cô đọng Thánh Dương đan, vô biên vô hạn không có giới hạn.
Thánh Dương Đan nơi này không biết đã tích lũy bao nhiêu năm,, số lượng không thể ước tính, nếu như lấy được thì phát tài rồi.
Nếu giết một người, trận pháp sẽ xuất hiện biến hóa, với thực lực của Cổ Tộc Chí Cao, sẽ cảm ứng được ngay tức khắc, lúc đó không biết có thể giết hết mấy ông này không nữa.
Tâm tư Lâm Phàm chuyển động, yên lặng quyết định.
Nhưng đám lão giả đã sớm cuống lên.
Bọn họ thả ra chân pháp hạt giống của bản thân, vì dụ hắn mắc câu, nhưng làm bọn họ bất đắc dĩ chính là tên này không hề đụng tới, cứ ngó tới nhìn lui mà chả chạm vào.
- Tiểu hữu, ngươi xem thế nào rồi? Có vừa ý thần thông nào không?”
- Nếu như không được, chúng ta có thể rót toàn bộ chân pháp hạt giống vào người ngươi, chúng ta có thể giúp ngươi hoa các chân pháp hạt giống làm một thể, từ nay về sau, nhất phi trùng thiên, đột phá tầng tầng không gì cản trở.
- Không cần, những chân pháp hạt giống này không thích hợp với ta, nhưng mở gông xiềng cho các ngươi không phải vấn đề gì lớn, mấu chốt là ta phải mở như thế nào? Lâm Phàm cười nhẹ nói.
Lời này của Lâm Phàm làm bọn họ cứng họng.
Những gông xiềng này, do tự tay Chí Cao gia trì, không thể dễ dàng mở ra như vậy được.
Chẳng qua hiện nay có một cơ hội thật tốt bày ra trước mắt, bọn họ làm sao có khả năng cam lòng từ bỏ, sau đó từng người suy tư.
Để những lão đầu này suy nghĩ Lâm Phàm lại đem ánh mắt nhìn về phía Thánh Dương đan tựa như dòng sông phía trong trận pháp kia.
- Nơi này có bao nhiêu Thánh Dương Đan vậy? Lâm Phàm tò mò hỏi.
- Ba triệu tỷ.
Lúc này, Xích Hồng Ma Tôn đang rất phiền, thế nhưng đối với đại gia trước mắt này, nên hắn hỏi gì, phải trả lời cái đó.
Lâm Phàm nghe số lượng Thánh Dương đan thì đột nhiên sững sờ, có chút không dám tin.
- Ba triệu tỷ?
Ôi mẹ của ta ơi, nếu để ta đếm thì cho dù đếm tới thiên hoang địa lão, cũng chưa xong nữa.
Nếu bộc phát toàn bộ ba triệu tỷ Thánh Dương Đan này trong Đạo khí, không biết có thể nổ nát Cổ Thánh Giới hay không?
Lâm Phàm đứng trước mặt dòng sông Thánh Dương Đan, tâm tư chuyển động.
- Liều mạng, tuyệt đối sẽ không thiệt thòi, so với mấy lão đầu này thì lời hơn rất nhiều.
- Ba triệu tỷ, ba triệu tỷ đấy, không biết đời này mình có thể ngưng luyện ra đến từng đó hay không.
Lúc này, Chí Cao đã mở cho Lâm Phàm một con đường, hắn hận mình trước đây không nghĩ đến việc này, nô dịch một đám cường giả trong Động Thiên, ngày đêm cô đọng Thánh Dương Đan cho hắn, thì làm sao nghèo xác nghèo xơ như bây giờ.
- Tiểu hữu, ngươi muốn làm gì?
- Tiểu hữu, những Thánh Dương Đan này của Cổ Tộc Chí Cao, ngàn lần không thể chạm đụng vào, sẽ bị cảm ứng ngay, đến lúc đó chạy không kịp đâu.
- Tiểu hữu...
Thập lão nhìn Lâm Phàm đến gần Thánh Dương Đan, nhất thời sắc mặt đại biến, muốn ngăn chặn nhưng không còn kịp nữa rồi.
Bọn họ biết số lượng Thánh Dương Đan lớn thế này này đối với bất kỳ sinh linh nào đều là một khoản tài phú trên trời, không ai có thể tự kiềm chế được, dù sao đây cũng là tích luỹ vạn năm của Cổ Tộc Chí Cao.
- Ha ha, những lão bất tử các ngươi mai phục thần thức trong mầm móng chân pháp, nếu bổn thiếu gia rót thần thức vào trong đó, nói không chừng đã bị các ngươi đoạt xá, dám chơi trò âm mưu với ta, những Thánh Dương Đan này, ta thu.
“Côn Bằng Thổ Nạp!”
“Động Thiên bao phủ!”
Trong chớp mắt Lâm Phàm há to miệng rộng, khí thôn sơn hà, không ngừng nghỉ hút Thánh Dương Đan vào trong bụng.
Sức mạnh to lớn bạo phát trong nháy mắt, Động Thiên bao phủ dòng sông Thánh Dương Đan lại.
Một con Thánh Dương chi long bị Lâm Phàm bắt lấy.
Một trảo giơ cao trực tiếp bắt một con Thánh Dương chi long vùi vào Động Thiên.
Hai triệu tỷ tới tay.
Một triệu tỷ Thánh Dương Đan, chính là một con Thánh Dương chi long.
- Ngươi điên rồi…
Thập lão đầu nhìn thấy sinh linh này càn rỡ, cướp đoạt Thánh Dương Đan, sắc mặt đại biến.
Cướp đoạt để làm gì, nơi này là trong cơ thể Cổ Tộc Chí Cao, chẳng lẽ hắn có thể ra ngoài sao.
Ba triệu tỷ Thánh Dương Đan trong nháy mắt Lâm Phàm đã lấy xong.
Nhưng Lâm Phàm chưa kịp hưng phấn thì bầu trời đột nhiên rung động, một vòng xoáy khổng lồ xuất hiện.
- Sinh linh kia, ngươi dám cướp đoạt của cải của bản Chí Cao, ngươi đáng chết.
Một âm thanh bá đạo từ vòng xoáy truyền ra ngoài.
Những lão giả kia nghe thấy âm thanh này, sắc mặt đại biến, lộ vẻ hoảng sợ tột cùng.
Trong chớp mắt, một bóng người bất ngờ xuất hiện trước mặt Lâm Phàm.
Chí Cao nhìn sinh linh trước mắt này, mặt không hề có cảm xúc, thế nhưng nội tâm sững sờ, hắn có chút không rõ, sinh linh này rốt cuộc làm sao thoát khỏi sự luyện hoá của hắn.
Bất luận là đồ vật gì, khi nuốt vào trong bụng cho dù là chí bảo cũng hóa thành pháp lực tinh thuần nhất.
Chẳng qua bây giờ, hết thảy đã không trọng yếu nữa, bởi vì kết cục của hắn chỉ có chết.
- Chí Cao, ngươi nuốt ta vào mà không thể luyện hoá thì mắc mớ gì đến ta, số Thánh Dương Đan này là của ta rồi, ngươi muốn lấy lại cũng không thể.
Lâm Phàm lạnh lẽo nói một tiếng, thực lực của Chí Cao, hắn rất rõ biết, thật sự vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng đối với Lâm Phàm, nhân sinh chính là phải đấu tranhm không đánh được cũng phải đánh.
- Chết!
Cổ Tộc Chí Cao không nói gì thêm, một tay mở ra, che kín bầu trời chộp tới Lâm Phàm.