Người dịch: Minh Thư Biên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
- Tất cả thành viên tiểu đội Cuồng Long tập hợp.
Sau khi Nhiếp Cuồng Long trở lại đại bản doanh, sắc mặt âm trầm quát lên một tiếng.
Âm thanh đi qua chỗ nào, chỗ muốn rung lên, tất cả thành viên lập tức tập hợp, không biết chuyện gì đã xảy ra.
- Đội trưởng, sao lại tức giận như vậy, xảy ra chuyện gì hay sao?
Thành viên tiểu đội Cuồng Long nhìn sắc mặt âm trầm đáng sợ của đội trưởng, đã biết có chuyện lớn xảy ra.
- Hừ, vừa rồi có một tiểu đội không biết sống chết, dám khiêu khích ta, mọi người chuẩn bị sẵn sàng theo ta, đi giáo huấn bọn họ, cho bọn hắn biết tiểu đội Cuồng Long ta không phải dễ trêu chọc như vậy.
Nhiếp Cuồng Long nói.
- Có một tiểu đội không biết sống chết vậy hả, được lắm, chúng ta đã lâu chưa động thủ rồi.
- Dám động vào chúng ta, chỉ có một con đường chết.
- Dám khiêu khích bọn ta, dù Thiên Vương Lão Tử cũng cản không được.
Cả đám sau khi nghe chuyện này, không thể nhẫn nhịn được, từng người tỏa ra sát khí nghiêm nghị, hận không thể lập tức đi qua dạy dỗ đám coi trời bằng vung kia.
Mà sau khi Phong Vô Song trở về Kiếm Thần tiểu đội, tụ tập thành viên, xuất phát về phía Quân Khởi Nghĩa.
Thời khắc này, mưa gió dao động, một ít sinh linh Thủ Hộ Chi Địa đều phát hiện động tĩnh của tiểu đội Cuồng Long và tiểu đội Kiếm Thần, không biết chuyện gì xảy ra, có điều hẳn là chuyện nghiêm trọng.
Hai tiểu đội Cuồng Long và Kiếm Thần Thủ rất nổi danh trong Thủ Hộ Chi Địa, làm thiên hạ kinh sợ, đặc biệt khi điều động tất cả thành viên càng khủng khiếp hơn, hiển nhiên sẽ có một trận đại chiến xảy ra.
Thủ Hộ Chi Địa, không được dùng pháp lực để quyết đấu, đó là công nhận.
...
- Đội trưởng, ta đã trở về, hoàn mỹ hoàn thành nhiệm vụ, còn sót lại 3 vạn điểm cống hiến.
Triệu Tiểu Mao vội vã chạy trở về.
- Ta không phải kêu ngươi mua hết sao?
- Đội trưởng, nhẫn chứa đồ của ta đầy rồi, không chứa nổi nữa.
Triệu Tiểu Mao vẻ mặt đau khổ nói, 50 ngàn điểm cống hiến thật sự quá nhiều, hơn nữa, vật liệu ở đây rất rẻ, bởi vì sinh linh Đại Thiên chủng tộc căn bản không thể luyện khí, dù có Cổ Tộc Luyện khí sư cũng rất ít, hơn nữa bọn kia chỉ có thể luyện chế ra linh khí thông thường.
Lâm Phàm kiểm tra vật liệu một hồi, thấy nhẫn trữ vật đã bị chất đầy, không ngờ rằng vật liệu ở đây lại rẻ như vậy.
- Đội trưởng, vừa rồi trên đường trở về, ta thấy chỗ làm cờ, bởi vậy ta tự chủ trương làm một chiến kỳ.
Triệu Tiểu Mao lấy chiến kỳ ra, nói.
- Ừ, có thể.
Lâm Phàm hài lòng gật đầu.
Tổng số thành viên hiện giờ có 150 người, số lượng này trong Thủ Hộ Chi Địa không tính là gì, nếu so sánh với Cuồng Long và Kiếm Thần, như lấy trứng chọi đá, có điều Lâm Phàm muốn làm loại trứng cứng nhất, dùng nó đánh nát đá.
Luyện khí! Luyện chế thành bộ trang bị.
Tốt nhất là trang bị đến tận răng.
-- Toàn bộ ngồi khoanh chân, bản đội trưởng muốn đưa lên đầu các ngươi ngươi tuyệt kỹ thành danh của bản đội trưởng.
Lâm Phàm nói với đông đảo thành viên.
- Vâng.
Toàn bộ thành viên lúc này đang nhiệt huyết dâng trào, bọn họ biết lát nữa sẽ có một trận đại chiến, đây là trận chiến đấu đầu tiên của Quân Khởi Nghĩa, cho dù có bị đánh như chó, cũng phải phản kháng đến cùng.
...
- Quân Khởi Nghĩa này thật sự quá ngáo, dù hoàn thành nhiệm vụ Thiên cấp Trung phẩm thì thế nào, tiểu đội Cuồng Long và Kiếm Thần hoàn toàn có thể nghiền ép bọn họ.
- Tiểu đội mới lập, không biết trời cao đất rộng mà thôi.
- Đợi hai tiểu đội kia đến, Quân Khởi Nghĩa chắc chắn sẽ gặp bi kịch, hoa cúc nở đầy đất, ngẫm lại có chút bi thảm a.
- Chúng ta đứng ở đây nhìn được rồi, không dùng pháp lực để quyết đấu lâu rồi chưa được thấy đó.
Liễu Sắc Vi nghe lời nói của mọi người xung quanh, sắc mặt đột nhiên biến đổi, sau đó đi lên phía trước hỏi dò:
- Các ngươi muốn đấu với Cuồng Long và Kiếm Thần à?
Điều này, theo Liễu Sắc Vi chính là tự tìm đường chết, thực lực của hai tiểu đội này cực kỳ thâm hậu, nhân số lại đông, cho dù không dùng pháp lực, đủ đánh Quân Khởi Nghĩa thành chó nhà có tang luôn.
Hơn nữa, gây ra mâu thuẫn như vậy, sau này bọn họ khó hỗn ở còn tiếp Thủ Hộ Chi Địa này rồi.
- Ừ.
Lâm Phàm lạnh nhạt nói.
- Không thể nào, chuyện này không tốt tý nào đâu.
Liễu Sắc Vi khuyên bảo nói.
- Đây không phải đả kích, mà là lập uy, bản Đế muốn tất cả mọi người biết, trong Thủ Hộ Chi Địa, Quân Khởi Nghĩa là lợi hại nhất.
Lâm Phàm rất tin tưởng với lần này, không phải đánh nhau tập thể thôi sao, ai sợ ai.
Liễu Sắc Vi nhìn Lâm Phàm tràn đầy tự tin, không biết nên nói cái gì.
- Được rồi, ngươi ở một bên nhìn là được.
Lâm Phàm khoát tay, sau đó thần niệm bạo phát, trực tiếp quán đỉnh cho 150 thành viên.
Chân Áo Nghĩa Hủy Diệt Chi Cước, Hắc Hổ Đào Tâm.
Tuy rằng bọn họ lấy được chỉ là bản nguyên ban đầu, nhưng đã đủ đánh nhau rồi.
- Đây là tuyệt kỹ gì, thật độc ác.
- Đúng đấy, hiện tại, toàn thân ta đều tràn đầy sức mạnh vậy.
- Đội trưởng không hổ là đội trưởng, quán đỉnh cho chúng ta chiêu thức mạnh mẽ như vậy.
- Hừ, chờ tiểu đội Cuồng Long và Kiếm Thần đến, ta nhất định phải để cho bọn họ biết sự lợi hại của mình.
...
Cách đó không xa.
Bên các tiểu đội đang đứng xem, có tiểu đội Phong Thiên thình lình xuất hiện.
- Quân Khởi Nghĩa này, không lên được vị trí cao đâu, hữu dũng vô mưu, không đáng sợ tí nào.
Phong Vô Địch liếc mắt nhìn đã không thèm quan tâm nữa, xoay người rời đi.
Nghe nói đội trưởng Quân Khởi Nghĩa trấn áp Lôi Đình Quân Vương nên muốn đến nhìn một chút, nhóm cường giả này xây dựng tiểu đội như thế nào, nhưng lúc đội trưởng có sức vô não của của Quân Khởi Nghĩa, hắn càng nhìn càng thấy chướng mắt.
- Quân Khởi Nghĩa, ra nhận lấy cái chết!
Đúng lúc này, một tiếng nổ ầm vang lên.
Tiểu đội Cuồng Long và Kiếm Thần đến đồng thời, liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng ăn ý gật gật đầu.
Hôm nay bọn họ muốn lấy nhiều địch ít, hoàn toàn đánh tan Quân Khởi Nghĩa này.
Tiểu đội Cuồng Long đến rồi.
Tiểu đội Kiếm Thần cũng tới.
-Hai tiểu đội đều toàn quân xuất chinh, Quân Khởi Nghĩa có phải xong đời rồi không?
Thời điểm hai người Nhiếp Cuồng Long và Phong Vô Song dắt thành viên đi tới quảng trường, Quân Khởi Nghĩa đã đứng ở nơi đó.
Lâm Phàm cầm cờ trong tay, khí tức tăng vọt, đột nhiên hơi dùng sức, cắm lá cờ trên trên mặt đất.
- Toàn thể Quân Khởi Nghĩa nghe lệnh, đợi lát nữa, phải đánh đến khi tự bọn họ quỳ xuống xin tha mới thôi.
Lâm Phàm hô to.
- Vâng, đội trưởng.
Tất cả thành viên Quân Khởi Nghĩa rống lớn, tâm tình vô cùng kích động, tràn đầy sức chiến đấu.
Vào lúc này, người vây xem xung quanh đã tránh ra, bọn họ không muốn bị dính phốt.
Quyền cước không có mắt, nếu thật sự đánh nhau, quá gần sẽ bị dính vào, khi đó đúng là bi kịch.
Người của tiểu đội Cuồng Long đều như người điên, từng tàn nhẫn thu thập mấy tiểu đội dám đối nghịch với bọn họ, từ nay về sau, mỗi một người đều trở nên đàng hoàng, không dám lỗ mãng.
Trường kiếm trong tay Phong Vô Song đã bỏ vào trữ vật không gian, sau đó cao ngạo đi tới trước mặt Lâm Phàm.
- Ngươi nhớ kỹ, lát nữa ngươi sẽ rất thảm.
Phong Vô Song lạnh lùng nhìn Lâm Phàm.
- Ha ha!
Lâm Phàm cười một tiếng, trong mắt đột nhiên bùng nổ ra một đạo tinh quang, một cước đạp về đũng quần Phong Vô Song.
- Trước đại chiến, không nên phí lời, đập bọn nó cho ca, xông lên!
Mà Phong Vô Song vốn dĩ muốn đến trước mặt Lâm Phàm nói thêm vài lời hung ác, nhưng không nghĩ rằng tên này một lời không hợp liền động cước, trong chớp mắt, một luồng cảm giác đau đớn xông lên tận đầu Phong Vô Song.
Phù phù một tiếng!
Phong Vô Song quỳ xuống đất, không đứng dậy nổi.
Trước đại chiến, phe địch tổn thất một tên đại tướng.
- Muốn chết, giết chết Quân Khởi Nghĩa cho ta.
Nhiếp Cuồng Long quát một tiếng, vung tay lên, đại quân mênh mông cuồn cuộn nhưng một đám chó điên xông về Quân Khởi Nghĩa.
Bọn họ muốn dùng nhân số tuyệt đối hoàn toàn nghiền ép Quân Khởi Nghĩa, để cho bọn chúng biết cái gì gọi là tàn nhẫn.