Tối Cường Hệ Thống

Chương 841: Đồ Chơi Em Gái Ngươi Ấy



Người dịch: Sunshine
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Người dịch: Sunshine
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Âm thanh xấu hổ của Lâm Phàm vang vọng đất trời, đây là một loại nhục nhã a, điều Lâm Phàm không dám tưởng tượng.

Nhớ năm đó, Lâm Phàm dạy dỗ không biết bao nhiêu người, mỗi lần đều tự mình vung roi, quất lên thân thể những cường giả kia, khoảng thời gian đó, khiến Lâm Phàm có cảm giác thành công.

Nhưng bây giờ đã thay đổi điên đảo, mình lại bị người khác trói lại vung roi, quả thật không tưởng tượng nổi.

- Tử Vong Ma Thần, ngươi đừng như vậy!

Lâm Phàm kêu la om sòm, nội tâm đau đớn.

Dung nhan xinh đẹp của Tử Vong Ma Thần vẫn duy trì vẻ hưng phấn, mỗi một lần vung roi, như đang giải phóng dục vọng.

Theo Lâm Phàm, khi nàng bị mê hoặc tâm trí đã biến thành một nữ nhân biến thái.

Lúc này, Lâm Phàm hối hận rồi, sớm biết vậy đã để Thượng Cổ Đại Yêu ra thay mình, chuyện này nếu để người khác thấy, về sau biết giấu mặt đi đâu.

Đùng!

Một roi quất vào người Lâm Phàm không tổn thương da lại tổn thương trong lòng.

- Keng, chúc mừng Thân Thể Vĩnh Hằng kinh nghiệm tăng thêm 100.

Trời ạ!

Lâm Phàm muốn chết rồi, lấy thực lực của Tử Vong Ma Thần đánh ra một roi, còn không phải quất mình chết đi sống lại sao, nhưng uy lực bây giờ không lớn, hình như đang chậm rãi đùa giỡn hắn thì phải.

Lực đạo mỗi roi quất xuống không lớn không nhỏ, không tăng được bao nhiêu kinh nghiệm.

Rầm!

Mũi nhọn đen kịt của roi dài đột nhiên vẩy một cái, Lâm Phàm kinh hoảng.

Xé tan!

Áo bị roi đánh nát, làm lộ thân thể mảnh mai yếu đuối của Lâm Phàm.

- Trời ạ, cứu mạng a....

Lâm Phàm hô to, gặp phải thứ biến thái rồi, đkmn, quất roi thôi còn chưa đủ, chẳng lẽ muốn trần truồng ngược đãi mới chịu.

- Tử Vong Ma Thần Đại tỷ tỷ, hiện tại ban ngày ban mặt, không tốt lắm a.

Lâm Phàm gào thét, giẫy giụa, tình huống hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn.

Cường độ thân thể Lâm Phàm đã là Thần Thiên Vị tầng thứ mười Vĩnh Hằng Thần Vị, nhưng bây giờ, một mảnh đỏ lừ trên thân thể, từng vết roi hiện lên rõ rệt.

Thật đúng là không có cách nào gặp người khác...

- Ha ha!

Tử Vong Ma Thần nhìn thân thể Lâm Phàm, vui sướng cười lớn, như rất hưng phấn.

Theo Lâm Phàm, bản thân mình đã khiến tiềm năng đặc thù trong Tử Vong Ma Thần bộc phát.

Ăn Lạt Điều em gái ngươi a.

Lâm Phàm sâu sắc hối hận rồi, cố gắng cho nữ nhân kia ăn Lạt Điều còn bỏ thêm Đại Phàm Ca chi linh, tự mình hại mình không thể sống a.

- Đại Phàm Ca chi linh, nhanh chóng giải độc đi.

Trong lòng Lâm Phàm hô to.

Nhưng Đại Phàm Ca chi linh cũng không thể làm gì.

- Lão ca, không giải được, đây là tinh hoa của ta, uy lực vô cùng lớn, chỉ có thể yên lặng chịu đựng.

Đại Phàm Ca chi linh nhìn một màn trước mắt này, tâm tình dâng trào cảm xúc mãnh liệt.

Mà Thượng Cổ Đại Yêu giờ khắc này cũng rất vui mừng, nước mắt tuôn rơi, chủ nhân đối với mình thật tốt.

Khổ như thế vẫn phải tự mình chịu đựng.

Tuy tôn nghiêm của Thượng Cổ Đại Yêu đã bị Lâm Phàm giẫm đạp nhiều lần, nhưng với tình huống bây giờ, Thượng Cổ Đại Yêu không thể nhịn được nữa.

Trong đôi mắt màu đỏ của Tử Vong Ma Thần lập loè ánh sáng yêu dị, đôi môi hơi vểnh lên rất tà ác.

Phù phù!

Trái tim Lâm Phàm nhúc nhích, pháp lực toàn thân chạy loạn như biển rộng mênh mông, tuy nhiên lại không có biện pháp nào.

Thực lực của Tử Vong Ma Thần cao hơn Lâm Phàm nhiều, căn bản không thể giãy dụa mở những xích sắt này ra.

Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên? Hiện tại cũng vô dụng thôi, căn bản không thi triển được.

Lâm Phàm nghĩ ra rất nhiều tuyệt chiêu nhưng phát hiện tất cả những thứ này chưa từng sử dụng.

Thời khắc này, Lâm Phàm có xung động muốn khóc, chẳng lẽ hôm nay sẽ bị Tử Vong Ma Thần ngược đãi đến chết.

Lâm Phàm tự nhiên nghĩ đến Thủy Hỏa Đại Đế, tuy Thủy Hỏa Đại Đế rất bá đạo nhưng ít ra vẫn có chút ôn nhu a.

- Ai u, mẹ ơi, đừng.

Lúc này, Lâm Phàm đột nhiên phát hiện roi da đen nhánh kia dường như có linh tính, quấn quanh trên quần Lâm Phàm, tùy thời đều có thể lột xuống.

- Tử Vong Ma Thần ngươi đừng như vậy a, nếu ngươi muốn, về sau ngươi phải chịu trách nhiệm đó.

- Ta là Nhân tộc Đại Đế, ta một ngày một ngày, một ngày… ý là một ngày nào đó, ngươi sẽ rất bi thảm.

Lâm Phàm hô to, cũng bất chấp tất cả, nói ra ý nghĩ của mình.

Tử Vong Ma Thần bắt đầu cười lớn.

- Được... Tốt....

Lâm Phàm nhìn đầu lưỡi phấn hồng của Tử Vong Ma Thần, đang liếm môi, nội tâm ngưng lại, giời ạ, gặp phải lão thủ rồi.

- Cứu mạng a, sắp xảy ra án mạng rồi.

Lâm Phàm ra hết sức la hét, tuyệt đối phải bảo vệ phòng tuyến cuối cùng cho tốt.

Ào ào ào!

Lâm Phàm đột nhiên mở to hai mắt, phát hiện quần của mình từ từ bị cởi ra, vẻ mặt hắn biến đổi, không thể tiếp tục như thế này.

- Mẹ ơi, đừng... đừng, không thể cởi xuống, huynh đệ của mình sắp bị lộ ra rồi.

Trong lòng Lâm Phàm gầm thét.

Nếu sớm biết như vậy, đánh chết hắn cũng không dám dùng một chiêu kia.

Hiện tại, Đại Phàm Ca chi linh thật sự quá mức bá đạo, trước đây bất kể là ai, chỉ cần trúng chiêu, sẽ hung mãnh điên cuồng đâm đại địa, nhưng bây giờ đã thay đổi.

Bây giờ không những không đâm đại địa mà đang bộc phát dục vọng bản thân ra.

Tử Vong Ma Thần càng bị kích hoạt hình thức nữ vương xử phạt, mà người bị hại này dĩ nhiên biến thành mình.

- Không....

Lâm Phàm cuồng rống, nhưng ngay tức khắc sau đó, một mái tóc dài che phủ tầm mắt Lâm Phàm, mùi hướng thơm ngát đột nhiên bay đến chóp mũi hắn.

- A!

Lâm Phàm xấu hổ kêu lên một tiếng, phát hiện huynh đệ của mình bị một thứ gì đó bắt được, nhiệt độ ấm áp, có chút ôn nhuyễn.

Lúc này, một âm thanh truyền vào trong tai Lâm Phàm, khi nghe được âm thanh này, Lâm Phàm sững sờ, không dám tin.

- Thi Diễm, đã qua mấy kỷ nguyên rồi, hiện tại ta muốn độc chiếm ngươi, ngươi không muốn cho ta chạm vào hay sao?

Thanh âm chát chúa, như thiên âm nhưng tràn đầy bá đạo.

- Thủy Hỏa Đại Đế....

Lâm Phàm nhìn người tới, nội tâm ngưng lại, ánh mắt nhìn xuống dưới, tay ngọc của nàng đang trực tiếp nắm lấy tiểu huynh đệ của mình, tay còn lại nắm lấy roi da.

Xoạt xoạt!

Nàng dùng lực một chút, roi đen kia hóa thành tinh quang bay đến trước mặt Tử Vong Ma Thần, hóa thành lưỡi hái tử thần.

- Buông tay, đau, đau....

Lâm Phàm phát hiện Thủy Hỏa Đại Đế gia sức nắm, dùng thêm chút lực nữa rất có thể phá nát a.

- Hừ, nhớ kỹ, ngươi do bản Đế độc chiếm, nếu ngươi dám phản bội bản Đế, bản Đế chắc chắn sẽ bóp nát ngươi.

Thủy Hỏa Đại Đế ngẩng đầu, cặp mắt dài nhỏ xinh đẹp nhìn Lâm Phàm, không phải đang nói đùa.

- Ngươi đừng quá kiêu ngạo.

Lâm Phàm nhìn Thủy Hỏa Đại Đế, nhất thời không phục.

Bản thân mình là Nhân tộc Đại Đế, sao bị đàn bà trấn áp được.

Tuy nói con mụ này hiện tại mãnh liệt hơn mình, nhưng mình cũng không sợ.

- Đừng, đừng, đau, đau....

Lâm Phàm kiên cường được một giây đồng hồ, sau đó biến sắc hô to lên.

- Hanh....

Giờ này, Tử Vong Ma Thần phẫn nộ quát lên một tiếng, trong mắt lập loè lửa giận.

- Thủy Hỏa Đại Đế, đây là đồ chơi của bản Ma thần....

Rầm!

Thiên địa bỗng nhiên rúng động, một đạo cầu vồng chia nhỏ không gian.

Lâm Phàm giờ chỉ muốn chửi tục một câu.

- Đồ chơi em gái ngươi ấy....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.