Tối Cường Hệ Thống

Chương 855: Tam Đại Chí Cường



Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Phật âm quấn quanh tựa như Thiên Âm, phật quang đầy trời bao phủ thiên địa, lực lượng hài hòa tràn ngập trong hư không.

Một đài sen màu vàng xuất hiện, mà người bên trên đài sen cư nhiên lại là Lão tổ Phật Tộc.

Vào lúc này, Lão tổ Phật Tộc thần sắc trang nghiêm, không nhìn ra một tia khác thường, nhưng trong nội tâm, lại có lửa giận đang hừng hực thiêu đốt

Báo thù không để qua đêm, Lão tổ Phật Tộc thân là cường giả, chịu thiệt lớn trong tay của một giun dế Nhân tộc, sao hắn có thể chịu được.

- Lại là ngươi.

Trong lòng Lâm Phàm cứng lại, cảm thấy có gì đó không ổn.

Thích Già Tôn Giả đã trở thành cường giả Vĩnh Hằng Thần Vị cũng đã tỉnh lại, thời điểm nhìn người tới trước mặt cũng kinh hãi biến sắc, nội tâm đột nhiên nhảy lên.

Gà con treo lơ lửng sau lưng Lão tổ Phật Tộc, đôi mắt gà gian giảo nhìn nhìn xung quanh, đối với Gà con, nhóm cường giả này thật sự quá kinh khủng.

- Tham kiến Lão tổ Phật Tộc.

Lúc này Thiên Vương các tộc đã nhìn thấy người tới, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn, bọn họ không ngờ chí cường của Phật tộc lại giáng lâm ở đây.

Lão tổ Phật Tộc nhìn những sinh linh này, nhẹ giọng mở miệng:

- A Di đà phật!

Lão tổ Phật Tộc cũng không để bọn tiểu bối này trong lòng, nhưng hắn không dám coi thường những chí cường phía sau bọn hắn, theo lão tổ Phật Tộc, hắn thích độ hóa những người gọi là tiểu bối này nhất, để chúng vùi đầu vào Phật Tộc, tùy hắn điều động.

- Con lừa trọc, ngươi tới đây làm gì, chẳng lẽ giáo huấn lần trước còn chưa đủ?

Lâm Phàm đối mặt với nguy hiểm cũng không sợ, hô to một tiếng.

Lời nói của Lâm Phàm khiến những sinh linh Đại Thiên chủng tộc đang đứng xung quanh kinh hãi không thôi, bọn họ không nghĩ tới tên này lại bá đạo như thế, người trước mắt này chính là lão tổ Phật Tộc nha, chí cường giả của Phật Tộc đó.

- A Di đà phật.

Lão tổ Phật Tộc miệng niệm phật hiệu, không lộ ra chút biểu cảm nào, hiển nhiên không muốn bị mất mặt trước mặt bọn tiểu bối, sau đó mở miệng nói:

- Các ngươi nên rời đi rồi.

Nhóm những Thiên Vương này không có được Vĩnh Hằng Chi Vị, tuy có chút không cam lòng nhưng giờ lão tổ Phật Tộc đã lên tiếng, bọn họ có thể không nghe theo sao, chỉ đành liếc mắt nhìn hai người Lâm Phàm một cái, rồi sau đó lập tức trốn vào hư không, rời khỏi vùng thế giới này.

Sau khi mọi người rời đi, khuôn mặt trang nghiêm của lão tổ Phật Tộc liền phát sinh biến hóa, trở nên cực kỳ âm trầm

- Nghiệp chướng, hôm nay bản lão tổ sẽ bắt được các ngươi.

- Ha ha!

Lâm Phàm bắt đầu cười lớn, sau đó vẻ mặt khinh thường:

- Chỉ bằng ngươi? Lần trước không biết ai bị bản Đế đánh như chó thế nhỉ.

- Nhớ kỹ, bản Đế có thể lần thứ nhất đánh ngươi thành chó thì chắc chắn có thể đánh ngươi lần thứ hai.

Lâm Phàm nói.

- Lão ca, nắm chắc phần thắng chứ?

Thích Già Tôn giả hỏi, vì sao hắn lại có cảm giác không thể tin được vậy nhỉ.

- Câm miệng, thành thật đứng một chỗ đi.

Lâm Phàm nghiêm túc nói.

Nãy giờ Lâm Phàm luôn có một cảm giác nguy hiểm, cảm giác này rất huyền diệu.

- Lão tổ Phật Tộc, đây chính là Nhân tộc trong lời nói của ngươi à? Thực lực thật sự rất yếu a.

- Nhân tộc yếu đuối ư, có thể trêu chọc lão tổ Phật Tộc đến mức không tiếc nhờ chúng ta ra tay trợ giúp, xem ra có chút bản lĩnh đó.

Trong chớp mắt, bỗng có hai đạo thanh âm uy nghiêm truyền đến từ trong hư không.

Lâm Phàm nghe được những lời nói này, thân thể run lên, trong mắt lóe lên vẻ nghiêm túc, quả nhiên đúng như mình nghĩ, con lừa trọc này tìm người khác giúp đỡ.

Vù!

Hư không rung động, một mảnh Tinh Hà bao phủ xuất hiện, Tinh Hà cô đọng, một đại hán đứng trong đất trời.

Đồng thời có thêm một tấm màn đen, che kín bầu trời, bóng tối vô cùng vô tận ăn mòn tất cả, một thanh niên tà mị chắp hai tay sau lưng, dùng ánh mắt như đang nhìn giun dế nhìn xuống Lâm Phàm.

- Mẹ nó!

Không biết từ đâu nhô ra hai tên này, Lâm Phàm hoàn toàn trợn tròn, này con mẹ nó, muốn bức người khác đến chết mới thôi hay sao.

Cái này rõ ràng không cho người ta cơ hội trở mình.

- Hai vị Đại Đế đã tới.

Lão tổ Phật Tộc nhìn thấy hai người, lạnh nhạt nói.

- Đương nhiên, nếu đã hứa rồi thì vì sao lại không đến, có điều thực lực của Nhân tộc này thật sự quá yếu, Chí Tôn Cảnh, một cái xoay tay là có thể trấn áp rồi, chẳng lẽ Lão tổ Phật Tộc thật sự chịu thiệt lớn trong tay hắn hay sao?

Tinh Tộc Chi Tổ cười nói, từ từ đánh giá Lâm Phàm, không phát hiện có gì lạ thường.

Nhưng một tên Nhân tộc có thể trở thành cường giả Chí Tôn Cảnh, thật khiến Tinh Tộc Chi Tổ hết sức hiếu kỳ.

- Một giun dế Nhân tộc, giết trong một chiêu.

Dạ Ma Chi Tổ lạnh lùng nói.

Đối với những cường giả như bọn hắn, những tên như Lâm Phàm, căn bản không để trong mắt.

Đầu Lâm Phàm lúc này muốn nổ tung rồi, tình huống này đã vượt qua dự kiến của hắn.

Hắn không ngờ lão tổ Phật Tộc lại đuổi cùng giết tận mình, không cho mình bất cứ cơ hội nào.

Hơn nữa, để Lâm Phàm bất ngờ là việc lão tổ Phật Tộc vô liêm sỉ đến trình độ này, còn tìm tới hai người trợ giúp hắn.

Mà hai người này cũng đều là những chí cường giả, một đối một, Lâm Phàm còn chưa chắc chém chết bọn họ, không cần nói đến hiện tại có tới ba tên, con mẹ nó chứ, nếu như động thủ, tuyệt đối sẽ bị đánh như chó luôn.

- Lão ca, chúng ta phải làm sao bây giờ?

Thích Già Tôn Giả cảm nhận được một luồng sức mạnh tựa như vực sâu từ trên người hai người này, trong lòng tự nhiên biết, hai người này không dễ đối phó.

Thực lực Lâm Phàm tuy rất mạnh nhưng tuyệt đối không phải đối thủ của họ.

- Còn có thể làm sao? Tất nhiên là phải chạy rồi!

Lâm Phàm nhanh chóng khởi động Cổ Thánh Tế Đàn, chuẩn bị chạy trốn.

- Ha ha, Nhân tộc nho nhỏ lại muốn chạy trốn trước mặt Tinh Tộc Chi Tổ ta, thực sự có chút buồn cười.

Tinh Tộc Chi Tổ cười nhạt một tiếng, ngón tay xoay tròn trực tiếp bắt lấy Lâm Phàm từ trong hư không ra ngoài.

- Thật là huyền diệu, lại có thể câu thông vạn giới, đáng tiếc còn kém một chút.

Tinh Tộc Chi Tổ cười nói.

Thần sắc Lâm Phàm biến đổi, hắn lợi dụng Cổ Thánh Tế Đàn để trốn thoát mà vẫn bị bọn họ phát hiện.

Tình huống như thế là chuyện Lâm Phàm chưa bao giờ nghĩ tới.

- Ở trước mặt chúng ta mà còn muốn chạy trốn, cũng quá khinh thường chúng ta rồi.

Lão tổ Phật Tộc âm trầm nói.

Tam đại cường giả quần sát một Chí Tôn Cảnh, điều này nếu truyền ra ngoài, chỉ sợ sẽ bị người ta cười chết.

- Còn gì để nói với giun dế này không.

Trong chớp mắt, Dạ Ma Chi Tổ đột nhiên ra tay, một chưởng đánh tới, lực lượng mênh mông bạo phát, cho dù một chưởng nhẹ nhàng, nhưng Lâm Phàm cũng không thể địch nổi.

- Thiêu đốt!

Lúc này, Lâm Phàm thiêu đốt Thánh Dương Đan đấm ra một quyền, thời điểm va chạm với một chưởng kia, một luồng sức mạnh cường hãn bắt đầu tuôn ra.

Phốc!

Lâm Phàm lùi về sau một bước, trong ánh mắt lập loè vẻ nghiêm túc.

Hắn không nghĩ những cường giả này tùy tiện một chưởng lại có uy lực như thế, cho dù hắn có thiêu đốt Thánh Dương Đan cũng không thể chống đỡ được.

- Có chút thú vị đấy.

Dạ Ma Chi Tổ nhìn một màn trước mắt, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh lùng.

Lâm Phàm phẫn nộ không thôi, cái mẹ nó chứ.

“Đinh, độ thiện cảm của Dạ Ma tộc giảm xuống mức căm ghét.”

“Đinh, độ thiện cảm của Tinh Tộc giảm xuống mức căm ghét.”

...

Độ hảo cảm của hai tộc này giảm xuống là chuyện trong dự liệu của Lâm Phàm.

“Ác ác!”

Lúc này Gà con bỗng nhào tới người Lâm Phàm, nhìn thấy khóe miệng Lâm Phàm vươn chút máu tươi làm nó hết sức đau lòng, sau đó nó nhìn về phía ba đại cường giả, tức giận mở rộng đôi cánh.

- Đám ghê tởm, bản Gà con muốn đâm chết các ngươi.

- Gà con lui về.

Lâm Phàm trực tiếp ném Gà con vào l-ng ngực Thích Già Tôn Giả, sau đó đầu óc bắt đầu vận chuyển.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.