Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Quyển 1 - Chương 8: Muốn chết sao?



Cùng lúc đó, tại phòng huấn luyện câu lạc bộ chiến đội Trường An.

Ánh đèn nhu hoà chiếu rọi một loạt dãy máy tính cao cấp được xếp thành hàng chỉnh tề. Buổi chiều đa số các tuyển thủ đều trở về ký túc xá tranh thủ nghỉ ngơi, cho nên trong phòng huấn luyện lúc này vô cùng vắng vẻ, chỉ có duy nhất một người ngồi trước một chiếc máy tính ở góc trong cùng, thi thoảng lại truyền đến âm thanh gõ bàn phím thanh thuý.

Một nam nhân vẻ mặt lãnh đạm đi vào phòng huấn luyện, bước đến sau lưng người nọ, mở miệng nói "Hân Nhiên, em chưa đi nghỉ à?"

Hứa Hân Nhiên quay đầu lại, nở nụ cười chào hỏi "Tần đội."

Kia là một nữ sinh với gương mặt trái xoan xinh xắn với mái tóc tém sát tai, vẻ ngoài của cô tạo cảm giác thoải mái gọn gàng cho người đối diện, cô nàng chính là Hứa Hân Nhiên, một trong những tuyển thủ chủ lực của chiến đội Trường An, ID là Hân Nhiên Tự Đắc, môn phái Thiếu Lâm, cô là một trong số ít những tuyển thủ nữ tính ít ỏi của giới liên minh.

Nhắc đến cũng rất kỳ quái, về hai vị chủ lực này của chiến đội Trường An...

Phó đội trưởng Tần Dạ, nam lại chơi nhân vật nữ...

Chủ lực Hứa Hân Nhiên, nữ lại chơi đại sư...

Phóng viên nào lần đầu tiên phỏng vấn chiến đội Trường An cũng sẽ vướng vào cái hiểu lầm to tướng như vầy, tất cả đều đem Hứa Hân Nhiên áp vào "nữ thần Dạ Sắc", đồng thời coi Tần Dạ như là Hân Nhiên Tự Đắc đại sư, sau đó mới bàng hoàng phát giác... trái ngược lại mới là đúng, hai người này có thể xem như hai nhân yêu điển hình đi ngược với giới tính thật của mình trong giới liên minh...

Hứa Hân Nhiên cũng là một vị tuyển thủ xuất sắc, thân là một trong số ít nữ tính tuyển thủ của liên minh chuyên nghiệp, hơn nữa lại còn chơi đại sư Thiếu Lâm cận chiến, có thể đoán ra được nữ sinh này nghị lực cùng bền bỉ đến cỡ nào, có đôi khi còn khiến các đội trưởng chiến đội khác cũng phải ngả mũ bái phục.

Hứa Hân Nhiên thấy đội phó nhà mình lập tức ngừng thao tác trên tay nói "Em đang xem thông báo trên trang chủ, Tần đội sao anh không về ký túc xá nghỉ ngơi, có chuyện gì sao?"

Tần Dạ gật đầu nói "Em có rất nhiều tài khoản Thiếu Lâm đúng không? Lấy một cái cho anh mượn."

Các tuyển thủ chuyên nghiệp đa số đều có nhiều acc phụ. Trong game có tám đại môn phái trong game phân nhánh hai mươi bốn lưu phái, cách chơi cũng đa dạng vô cùng, là tuyển thủ chuyên nghiệp thì bắt buộc phải nắm rõ đấu pháp cơ bản của hai mươi bốn lưu phái. Có cau biết người biết ta mới có thể đứng trên đỉnh bất bại, mỗi một tuyển thủ chuyên nghiệp đều phải hiểu biết một cách toàn diện tất cả kỹ năng cùng liên chiêu của hai mươi bốn lưu phái— đây gần như là kiến thức trụ cột cần có của mỗi một tuyển thủ chuyên nghiệp

Tần Dạ am hiểu nhất chính là Nga Mi trảo lưu phái, nhưng những lưu phái khác anh cũng biết sơ qua một chút.

Có điều anh không có chuyên môn kiến tạo tài khoản Thiếu Lâm, cho nên phải tìm cô nàng đại sư Hân Nhiên này mượn một cái.

Đội phó đã mở lời, Hứa Hân Nhiên tự nhiên sẽ không từ chối, nhanh chóng lôi ra một quyển sổ tay đưa cho Tần Dạ, bên trong viết một loạt các tài khoản cùng với mật mã, phía sau mỗi tài khoản còn ghi chú một loạt các tin tức cơ bản của nhân vật, cấp bậc chiến giới, trang bị phối hợp, cách thêm điểm cho kỹ năng, vân vân...

Hứa Hân Nhiên là một nữ sinh vô cùng cẩn thận lại nghiêm túc, đám đại thần đứng đầu giới không ai dám coi thường cô bé thoạt nhìn nhỏ nhắn lại gầy yếu này, nữ sinh vóc dáng thấp bé nhưng lại ẩn giấu sức bộc phát mười phần, chỉ cần lơ là một chút thôi là vô cùng có khả năng bị một bộ liên chiêu của cô gái này đánh chết.

Tần Dạ nhận quyển sổ tay từ Hứa Hân Nhiên, lựa chọn một tài khoản chiến giới bốn, nhập mật mã login.

Hứa Hân Nhiên nghi hoặc hỏi "Tần đội, acc này em chưa kịp làm trang bị cho nó, mấy hôm trước vừa mới tạo liền đưa cho cày thuê lên level max cấp cho nó, cạnh kỹ trường cũng chỉ là tuỳ tiện đánh mấy ván... Anh lấy acc là định tham gia đánh xếp hạng hả? Em chọn acc khác tốt hơn giúp anh nha?"

Tần Dạ thản nhiên nói "Không cần."

Hứa Hân Nhiên càng thêm nghi hoặc "Acc này mới bắt đầu luyện, chiến giới cũng mới đánh lên tới thứ bốn..."

Giới tuyển thủ trong liên minh mỗi khi vào game đánh xếp hạng, cơ hồ đều là ở đẳng cấp chiến giới cao nhất, tức chiến giới bảy, thích nhất là tạo clone hành lẫn nhau. Đối với họ thì đánh với các chiến giới thấp hơn thật sự rất chán, bởi vì chênh lệch trình độ quá lớn, giống như bắt sinh viên toán học đi đọc thuộc lòng bảng cửu chương vậy, hoàn toàn là làm việc vô nghĩa.

Hứa Hân Nhiên tỏ vẻ khó hiểu vô cùng: Tần đội tự nhiên đặc biệt tìm mình mượn acc Thiếu Lâm, sao lại chọn cái acc rác mới vừa max cấp như vậy?

Tần Dạ nói "Hành gà thôi, đủ rồi."

Hứa Han Nhiên "..."

Hoá ra là vậy!

Hứa Hân Nhiên cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, trong nháy mắt đột nhiên cảm thấy đồng tình "chú gà" kia...

Bị Tần đội hành, tự mà cầu phúc đi...

***

Lý Tưởng ngồi trước máy tính nhìn màn hình, xoa tay nóng lòng muốn thử, Ngô Trạch Văn mãi mới chịu sinh ra chút hứng thú với trò chơi này, nhất định phải tranh thủ ở trước mặt cậu ta tỏ ra mình thật uy phong lẫm liệt, cho cậu ta biết mình lợi hại tới cỡ nào!

Lôi chủ của phòng lôi đài kia là một Thiếu Lâm, cấp max, tên là "Rồi sau đó", trang bị trên người rất là rác, miễn cưỡng xem như đủ một bộ đồ tím, không hề được cường hoá.

Lý Tưởng gửi tán gẫu "Đại sư có đó không?"

Đối phương trả lời "Có."

Lý Tưởng nói tiếp "Ok tới luôn, chuẩn bị bắt đầu!"

Đối phương hồi phục "Ừ."

Lý Tưởng thuận tay bấm nút chuẩn bị, trên màn hình liền xuất hiện con số 5, 4, 3, 2, 1 đếm ngược...

Ngay lúc thời gian đếm ngược kết thúc, Lý Tưởng tay phải cầm chuột trượt một cái, tay trái nhanh chóng ấn lên hot-key khinh công trên bàn phím, trên màn hình Đường Môn lập tức đảo người nhảy về phía sau, nhanh chóng kẽo giãn khoảng cách với Thiếu Lâm, đồng thời trong lúc nhảy vọt lên, trường cung trong tay cũng kéo đầy, một mũi tên lấp lánh màu xanh "vút" một tiếng trực tiếp bắn về phía ngực Thiếu Lâm—

Truỳ Tâm Tiễn!

Lúc Lý Tưởng ra kỹ năng, trong lòng cậu chàng tràn đầy đắc ý, mình chính là nhắm chuẩn ngực đối phương đột ngột bắn một phát, đại đa số nhân đối với kiểu tập kích bất thình lình này đều sẽ vì bối rối mà trốn không thoát, ăn một skill này kiểu gì cũng ngực nở hoa, rút mấy ngàn điểm máu tuyệt đối chuẩn chuẩn.

Nhưng, ngoài dự liệu của Lý Tưởng chính là, Thiếu Lâm kia ở trong nháy mắt mũi tên bị bắn qua, đột nhiên nghiên người đầy xảo diệu, mũi tên cũng tuỳ theo đó dán sát ngực mà trượt qua!

Lý Tưởng lập tức khinh công nhảy ngược về phía sau, trường cung một lần nữa kéo căng, mũi tên lạnh như băng lại lần nữa bắn ra——

Đoạt Mệnh Tiễn!

Kỹ năng trung giai của lưu phái Đường Môn Cung Tiễn, hướng về bất kì phương hướng bắn ra một mũi tên bén nhọn, có thể xuyên thấu hết thảy chướng ngại vật trên lộ tuyến mũi tên bay qua, tạo thành lượng sát thương vật lý nhất định đối với mục tiêu bị bắn trúng, phạm vi công kích 40m, sát thương sẽ tuỳ theo khoảng cách mà gia tăng phần trăm.

Kỹ năng này có thể xem như bản lĩnh đặc biệt của Đường Môn Cung Tiễn, cũng là kỹ năng có phạm vi công kích xa nhất trong tất cả các lưu phái.

Trong phạm vi 40m, cộng thêm tuỳ khoảng cách mà tăng phần trăm mức độ sát thương, nói cách khác, khoảng cách công kích càng xa, sát thương tạo thành sẽ càng cao. Tiếc là nơi này không phải là bản đồ dã ngoại, lôi đài hình tròn chu vi có hạn, Thiếu Lâm đứng ở giữa lôi đài, khoảng cách xa nhất Lý Tưởng có thể kéo giãn ra giữa mình và đối phương cũng chỉ có 20m, một mũi tên này bắn trúng, tuy rằng không thể một kích tất sát, nhưng lượng sát thương tạo thành cũng có thể lên đến hơn mười ngàn máu.

Nhưng, khiến Lý Tưởng kinh ngạc là, ngay tại khoảnh khắc cậu vừa mới ra tay, đối phương giống như là đã sớm đoán trước đươc vậy, trong nháy mắt thi triển khinh công bước nhỏ, lại thêm một cái lộn ngược về sau, khiến mũi tên trực tiếp bay lướt qua đỉnh đầu!

—— dự đoán như thần!

Hai kỹ năng giữ nhà toàn bộ đều thất bại, Lý Tưởng lập tức quýnh lên, tốc độ tay cũng bạo phát, bấm một lượt dùng hết tất cả các kỹ năng bắn về phía đối thủ..

Xuyên Vân Tiễn! Truỳ Tâm Tiễn! Hàn Băng Tiễn! Đoạt Mệnh Tiễn! Thất Tiễn Tề Phát! Vũ Tiễn Lưu Tinh!

Trên màn ảnh, một đống lớn mũi tên bùm bùm bay về phía Thiếu Lâm, nhìn giống như muốn bắn người ta thành con nhím vậy!

Nhưng khiến cho người khác khó tin là, đại sư Thiếu Lâm kia lại có thể cực kỳ bình tĩnh dùng khinh công nhảy bước nhỏ tránh né tất cả các công kích trong một rừng mưa tên như vậy, ngoại trừ Thất Tiễn Tề Phát cùng với Vũ Tiễn Lưu Tinh là hai loại kỹ năng aoe không cách nào tránh thoát được phải chịu một chút sát thương ra, các kỹ năng công kích đơn thể còn lại toàn bộ đều bị tránh né.

Đánh nửa ngày, tất cả kỹ năng đều ra hết, máu của đại sư vẫn còn trên 80%.

Lý Tưởng càng thêm nôn nóng, vừa định tiến lên bắn thêm một phát Truỳ Tâm Tiễn nữa nhưng chưa kịp ra tay, trước mắt đột nhiên chớp lên ——

Long Trảo Thủ!

Kỹ năng trung giai thông dụng của Thiếu Lâm, có thể dùng tay kéo mục tiêu chỉ định trong phạm vi 20m lôi đến trước mặt, kèm theo hiệu quả huyễn huân 3s.

Lý Tưởng nhất thời sơ suất bị đôi phương chớp được cơ hội, trực tiếp dùng Long Trảo Thủ lôi đến trước mặt, lúc này có muốn chạy trốn cũng không kịp, đối phương nhân lúc Đường Môn bị huyễn huân đứng im tại chỗ, lập tức tung ra La Hán Quyền Pháp thức thứ nhất đến tám, một loạt liên kích ra trong chớp nhoáng, đánh cho Đường Môn đầy mặt đều là máu...

Lý Tưởng:...

Game Over.

Cảnh tượng kia nếu tua ngược trở lại, kỳ thật cũng khá buồn cười, cảm giác tựa như một con chuột ngu xuẩn đứng trước mặt con mèo giương nanh múa vuốt nhảy nhót nửa ngày, mới đầu mèo còn hưng trí cùng nó chơi đùa một lát, sau lại thực sự mất hết kiên nhẫn, móng vuốt vung lên đè lại, chụp chết hết phim...

Ngô Trạch Văn lần đầu tiên nhìn người khác pk, rất nhiều thứ đều là xem mà không hiểu, nhưng cũng cảm thấy Lý Tưởng giống như... có chút đáng thương.

Lưu Xuyên đứng bên cạnh cười đến vô tình: Hành vậy mới sướng!!

Lý Tưởng thua thảm như vậy, cảm thấy mất mặt vô cùng, vội vàng gửi tin tán gẫu "Mới nãy sơ ý, lại đi lại đi!"

***

Ván đầu tiên kỳ thật Tần Dạ đã rất nương tay rồi.

Tuy là đấu pháp của Dạ Sắc thiên về sắc bén, nhưng cũng vô cùng cẩn thận, trước lúc chưa rõ tình huống của đối thủ như thế nào, anh sẽ không bao giờ vì xúc động mà ra tay, Lưu Xuyên vô duyên vô cớ đá cho mình cái bao cát bảo mình hành hạ, kỳ thật trong lòng Tần Dạ cũng rất muốn nhìn xem, cái bao cát này rốt cuộc "nặng" cỡ nào.

Lưu Xuyên bảo người bạn cùng phòng này của mình tốc độ tay rất tốt, Tần Dạ vốn ôm một bụng "thử xem tốc độ cỡ nào" mà đánh, nên ban đầu mới không ra tay mà nhường một khoảng thời gian cho đối phương ra kỹ năng trước để thử thăm dò tình huống.

Kết quả phát hiện đối phương thật sự là một con gà đến mức không thể gà hơn, Tần Dạ lập tức ra tay, một chiêu liền diệt.

Ván thứ hai, Tần Dạ không hề nương tay.

Đếm ngược vừa kết thúc, vừa vào trận, Thiếu Lâm đại sư đột nhiên dùng khinh công bay vọt tới, nhảy đến trước mặt Đường Môn của Lý Tưởng——

Thiên Cân Trụy!

Bên tai nổ lên một tiếng vang thật lớn, Thiếu Lâm từ không trung rơi xuống mặt đất, đánh ngã toàn bộ địch nhân trong phạm vi xung quanh, tạo thành một lượng lớn sát thương nội công!

Đường Môn bị Thiên Cân Trụy đập cho một phát hôn mê, té cái bẹp trên mặt đất, tầm nhìn hỗn loạn. Tiếp theo sau bị đại sư đánh chết như thế nào, Lý Tưởng cũng không biết, nói chung là không có cách nào đánh trả...

Ván đầu tiên, đại sư còn kiên nhẫn "chơi" với mình một hồi...

Ván thứ hai, vô cùng trực tiếp, vô cùng bạo lực —— đấm phát chết luôn...

Lý Tưởng bị đánh tới choáng váng.

Lý Tưởng ngồi trước máy tính, hai mắt chăm chăm nhìn màn hình, hoang mang gãi đầu, hoàn toàn không rõ mình chết như thế nào.

Cơ mà không sao, Lý Tưởng tính cách chính là chưa bao giờ chịu thua, càng ăn hành càng dũng mãnh!

Lý Tưởng lồm cồm từ dưới đất bò dậy, đánh chữ nói "Lại lại!"

***

Tần Dạ hơi hơi nhíu mày nhìn màn hình.

Người này trình độ thật sự là gà có đẳng cấp, tuỳ tiện đánh bừa mà đối phương cũng đánh không lại, đừng quên acc Thiếu Lâm mà Tần Dạ đang chơi là cái acc trang bị kém tới mức rác rưởi... Giả dụ như anh dùng acc chính Nga My của mình, tên này tuyệt đối không sống nổi mười giây trước mặt mình.

Nhưng, kỳ quái là... người này bị một bộ liên chiêu giết chết lại còn vui vẻ bật dậy, chạy tới trước mắt mình hớn hở... lại lần nữa?

Đúng là thừa dũng khí

Tần Dạ lạnh nhạt nói "Còn muốn đánh nữa?"

Lý Tưởng không phục nói "Mới nãy sơ ý, lại một trận!"

Tần Dạ khoé môi hơi hơi cong lên.

Hai tay nhanh chóng lướt trên bàn phím gõ chữ, trực tiếp phát tán gẫu trên kênh chat cận——

"Muốn chết đúng không? Ok, tôi thoả mãn cậu."

_____________________

Giải thích một chút:

(+) Kỹ năng aoe: AOE (Area Of Effect: phạm vi ảnh hưởng lan), nói nôm na là skill quần công ý, một phát đánh một bầy.

Advertisements

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.