Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 107: Bẩy rập (1)



Đứng tại đầu phố góc rẽ, Trương gia Trương Khánh Phương nhìn xem Tô Tín bóng lưng khẽ cười nói: “Ta nói lão Mạnh ah, ngươi càng ngày lăn lộn càng thụt lùi, ngày xưa Tam Anh hội các ngươi có thực lực hùng bá Thường Ninh phủ, bây giờ lại bị tiểu tử bức ép tới mức này.”

Mặc dù sự thật chính là như thế nhưng Mạnh Trường Hà lại khó nén được tức giận.

Nhưng đối mặt với đệ tử dòng chính của Tương Nam Trương gia, uy danh ba đại thế gia Tương Nam phải lớn hơn các đại môn phái Dịch Kiếm Môn tại võ lâm Trung Nguyên xa xôi mười phần.

Cho nên Mạnh Trường Hà dù xấu hổ và giận dữ cũng đành phải cố mà nặn ra nụ cười, nói: “Các ngươi không nên xem thường người trẻ tuổi kia, người này vô cùng tà tính.”

“Tô Tín một đường từ bang chúng tầng dưới chót nhất nhảy lên làm minh chủ liên minh bang phái Thường Ninh phủ chỉ trong thời gian một năm, hơn nữa sư thúc Trần Chiêu của ta chết trong tay của hắn.”

Nguyễn Minh Nguyệt xùy cười một tiếng: “Dùng thực lực Hậu Thiên đại viên mãn đánh chết võ giả Tiên Thiên? Nói đùa gì vậy!”

Mạnh Trường Hà xùy cười: “Đây là thật, Tô Tín ở trước mặt cao tầng bang phái Thường Ninh phủ dùng một loại chân khí như hỏa diễm chém ra ngoài, ngay sau đó miểu sát Trần Chiêu.”

Chuyện xảy ra bất ngờ nên làm cho mọi người phản ứng đầu tiên chính là hoài nghi, hiện tại ba người Trương Khánh Phương chính là như thế, bọn họ không tin.

Trong đó Tưởng Nguyên Đông thực lực mạnh nhất trong ba người khoát khoát tay nói: “Được rồi, lão Mạnh ngươi không cần phải nói, chỉ cần ngươi có thể giúp chúng ta đoạt được bảo tàng này, chúng ta sẽ giải quyết Tô Tín giúp ngươi.”

“Kỳ thật đám người Tưởng Nguyên Đông có kế hoạch từ trước, chính là có bảo tàng xuất hiện như lời đồn, bọn họ sẽ lợi dụng lực lượng của Tam Anh hội cướp đoạt bảo tàng.”

Đừng nhìn thực lực võ giả Tiên Thiên cường đại nhưng toàn bộ Tam Anh hội lại có tới năm vạn người, đệ tử tinh anh có tu luyện nội công, đả thông hơn mười khiếu cũng hơn ngàn người.

Mã kiến nhiều cắn chết voi, những lực lượng này đủ cải biến cuộc chiến.

Tuy Mạnh Trường Hà biết rõ hành động làm thế sẽ đắc tội Dịch Kiếm Môn cùng Thanh Thành kiếm phái và cả Niên Bang nhưng hắn không thể không làm.

Một là vì ba đại thế gia chính là rắn rít địa phương, nếu hắn dám cự tuyệt thì quá sức tưởng tượng.

Một phương diện khác ba người đồng ý chỉ cần Mạnh Trường Hà vận dụng lực lượng Tam Anh hội giúp bọn họ, sau khi chuyện thành công thì bọn họ sẽ giúp Mạnh Trường Hà diệt trừ Tô Tín.

Mạnh Trường Hà hận Tô Tín thấu xương, trong tình huống này cho dù là thế lực hay thực lực thì hắn đã không phải là đối thủ của Tô Tín, chỉ có mượn nhờ ngoại lực chèo chống mà thôi.

Mà ba đại thế gia Tương Nam không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.

Nhìn thấy thân ảnh Tô Tín biến mất, đám người Tưởng Nguyên Đông gật đầu, chỉ có Trương Khánh Phương lặng lẽ xoa xoa tờ giấy trong tay, trên mặt hắn lộ ra thần sắc quỷ dị.

Ba người này và Mạnh Trường Hà đang nhìn mình, Tô Tín không có phát hiện ra, thân thần của hắn hiện tại đang tiến vào không gian hệ thống.

Vừa rồi hắn đi đường khẩu thì hệ thống đã tuyên bố nhiệm vụ chi nhánh hoàn toàn mới.

“Kích hoạt chi nhánh: chính đạo công địch miêu tả nhiệm vụ: đánh chết đệ tử tông môn chính đạo ban thưởng giá trị phản phái.”

“Ban thưởng giá trị phản phái có quan hệ với thực lực của người bị đánh chết, mỗi khi giết một người ban thưởng một lần, hạn mức cao nhất 1000 điểm.”

“Thất bại trừng phạt: thời hạn một năm, thất bại khấu trừ 1000 điểm giá trị phản phái.”

“Ha ha, chính đạo công địch? Đây chính là nhiệm vụ ép mình phải đối lập với chính đạo hay sao?”

Kỳ thật trong tích tắc nhiệm vụ này xuất hiện thì Tô Tín nghĩ đến chính là Phương Đông Đình.

Tên này chính là đệ tử tông môn chính đạo hàng thật giá thật, giết hắn đoán chừng sẽ có không ít giá trị phản phái.

Hắn cũng chỉ suy nghĩ một ít mà thôi, với thực lực Tô Tín hiện tại cho dù thủ đoạn ra hết cũng khó có thể giết đối phương.

Chênh lệch một đại cảnh giới đúng là khó đền bù, chỉ có vận dụng tiêu hao phẩm mới có thể trong một chiêu đánh chết đối phương.

Dùng thực lực của Phương Đông Đình, tối thiểu Tô Tín muốn hối đoái một môn vũ kỹ cấp bậc tam tinh nửa mới có thể giết chết đối phương.

Nhưng tiêu hao phẩm tam tinh nửa có giá cao tới 320 điểm giá trị phản phái, nếu không biết giết Phương Đông Đình sẽ lỗ vốn.

Hệ thống chỉ nói là ban thưởng giá trị phản phái có quan hệ với thực lực của người bị giết, ai biết Phương Đông Đình hắn có đáng giá giá trị phản phái như vậy không?

Huống hồ cho dù đáng giá thì Tô Tín cũng không muốn động thủ trong Thường Ninh phủ, như vậy cho dù giết Phương Đông Đình thì hắn cũng dính một thân máu tươi hôi thối.

Hắn và Tạ Chỉ Yến vừa mới phát sinh xung đột với Phương Đông Đình, kế tiếp Phương Đông Đình chết tại Thường Ninh phủ, loại chuyện này dùng mông nghĩ cũng biết xảy ra chuyện gì.

Sau lưng Tạ Chỉ Yến có Dịch Kiếm Môn, tự nhiên không cần sợ người Thanh Thành kiếm phái đến gây phiền toái, nhưng Tô Tín hắn là người cô đơn, Thanh Thành kiếm phái muốn diệt hắn quả thực quá dễ dàng.

Huống hồ Phương Đông Đình còn là nhi tử trưởng lão Thanh Thành kiếm phái, việc đánh nhỏ già đến là cực kỳ bình thường.

Tạm thời đặt nhiệm vụ qua một bên, dù sao có thời gian một năm nên hắn không có gì phải lo lắng.

Sau khi đi quanh Thường Ninh phủ dò xét một vòng, lúc Tô Tín trở lại đường khẩu thì sắc trời đã tối đen.

Thủ hạ bang chúng của hắn đã quay về, bọn họ là người nên cần nghỉ ngơi, dù sao Tạ Chỉ Yến không nóng nảy tìm được chìa khóa.

Tô Tín không có làm thêm việc gì, hắn quay về khu nhà ở Kim Nguyệt phường.

Mấy ngày nay người năm đại bang phái cầm hình ảnh chìa khóa tìm khắp Thường Ninh phủ, đương nhiên có chút bang phái thái độ không tốt làm cho cả Thường Ninh phủ thần hồn nát thần tính.

Cho nên lúc này sắc trời hơi tối lại, tất cửa hàng lớn nhỏ đều đóng cửa, cả con đường dài im ắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.