Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 1129: Kiếm chủng (1)



Vũ Sư nhìn Tô Tín, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh lùng:

- Tồn tại Hóa Thần Cảnh đã sớm vượt qua giai đoạn luyện tinh hóa khí, có thể đạt tới tình trạng tích cốc, nếu nguyên khí thiên địa không còn, ngươi còn có thể tích cốc bao nhiêu thời gian.

- Đám người rời đi mang chìa khóa Cửu Trọng Kiếm Các ra ngoài, bên trong Cửu Trọng Kiếm Các nhất định phải có chìa khóa mới có thể mở ra.

- Cho nên lúc ban đầu đám người bị nhốt trong Cửu Trọng Kiếm Các nhất định sẽ bị chôn sống, cho dù bọn họ đói không chết cũng sẽ hao hết thọ nguyên và chết già!

Tô Tín nghe tràng cảnh Vũ Sư nói, cho dù với tâm tính của hắn cũng không rét mà run.

Tử chiến với người ta nhiều lần, Tô Tín tuyệt đối không có điên cuồng tới mức không quan tâm sinh tử.

Nhưng không sợ chết thì không sợ chết, không có tên võ giả nào nguyện ý trơ mắt nhìn mình bị chết đói, tầm thường vô vi trên trăm tuổi rồi già chết.

Chỉ có điều trong Cửu Trọng Kiếm Các chỉ có một ít dấu vết chiến đấu nhưng cũng không có phát hiện thi thể võ giả.

Tô Tín cũng nghĩ tới lão tổ Ninh gia lưu lại kiếm gãy.

Lúc trước lão tổ Ninh gia cũng là một trong những người rời khỏi Cửu Trọng Kiếm Các, hắn lại tự tiện đúc ra một thanh chìa khóa của Cửu Trọng Kiếm Các, đoán chừng hắn muốn quay trở lại Cửu Trọng Kiếm Các, hơn nữa không chỉ một người như hắn muốn làm như thế, cho nên một đoạn kiếm gãy khác cũng nằm trong tay kẻ khác.

Chỉ có điều về sau không biết tại sao lão tổ Ninh gia và người nọ cải biến chủ ý, vẫn không bao giờ sử dụng kiếm gãy.

Một đoàn người dò xét bốn phía, trong kiếm các tầng một không có thứ gì trọng yếu, xem ra chỉ là nơi bồi dưỡng đệ tử trẻ tuổi trong Cửu Trọng Kiếm Các.

Những người này không có chất béo gì đáng nói, những thứ đạt được trong kiếm uyển là trân quý nhất.

Vũ Sư ngẫm lại nói:

- Tô đại nhân, trực tiếp phá vỡ không gian, đi tới một trọng kiếm các khác đi.

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Đầu tiên chờ chút đã, đi loạn như con ruồi không đầu rất dễ dàng mất phương hướng, đi nhầm không gian, do đó lãng phí rất nhiều thời gian.

-Cửu Trọng Kiếm Các đã xếp đặt không phải từ dưới lên trên, vậy có lẽ có quy luật mới đúng, không thể nào xếp đặt lung tung, nếu như có thể tìm được quy luật, chắc hẳn chúng ta sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Vũ Sư trầm ngâm một lát liền gật đầu, Tô Tín nói đúng, nơi này là một cánh cửa khóa.

Không gian đều là tồn tại độc lập, từ một trọng kiếm các nơi này đến một trọng kiếm các khác sẽ không lạc đường nhưng nếu như đi loạn lộn xộn, đi qua ba, bốn kiếm các liền có khả năng đi trở về, như vậy thật sự lãng phí thời gian.

Chỉ có điều Vũ Sư lần đầu tiên đi vào Cửu Trọng Kiếm Các, hơn nữa trong tư liệu bọn họ thu thập về Cửu Trọng Kiếm Các cũng không có miêu tả về phương diện này.

Thậm chí nếu không phải đám yêu nhân Bạch Liên giáo bỗng nhiên xông tới quấy rối, Thiên đình sẽ không biết chín không gian của Cửu Trọng Kiếm Các được xếp đặt song song.

Vào lúc này sắc mặt Vũ Sư hơi động, hắn lấy một viên ngọc thạch trong lồng ngực ra, phía trên tỏa ra ánh sáng chói mắt.

Sau khi Vũ Sư xem xong liền trầm giọng nói:

- Đế Quân truyền tin tức, hắn phát hiện Cửu Trọng Kiếm Các xếp đặt dựa theo trình tự, không phải lộn xộn, mà là xếp đặt theo vị trí cửu cung, vị trí của chúng ta là ‘ khảm ’ vị.

- Bây giờ Đế Quân phát hiện kiếm trủng, đang tranh phong với Bạch Liên giáo, là ở ‘ ly ’ vị, chúng ta nên đi qua trợ giúp.

Nội tâm Tô Tín hơi động, trong Thiên đình có thể bị được gọi là Đế Quân chỉ có cường giả Dương Thần Cảnh.

Tô Tín bất động thanh sắc hỏi:

- Là vị Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế?

Vũ Sư lắc lắc đầu nói:

- Không đúng, là Bắc Cực Tử Vi Đại Đế.

Tô Tín xuất ra kiếm gãy, hắn mở cánh cửa tới vị trí ‘ ly ’ vị, đi theo đám người Vũ Sư tiến vào trong đó.

Vừa mới bước vào, đập vào mắt là biển kiếm.

Đỉnh đầu giắt kiếm, trên mặt đất cũng có kiếm đâm vào đất, ngay cả trong không khí cũng tỏa ra kiếm khí khôn cùng!

Nơi này là kiếm chủng của Cửu Trọng Kiếm Các, cũng là một trong các bộ phận trọng yếu nhất tạo thành Cửu Trọng Kiếm Các.

Kiếm giả thượng cổ đều có truyền thống táng kiếm, võ giả thân tử đạo tiêu cũng mai táng cả bội kiếm bản thân, nơi bọn họ chọn là kiếm chủng.

Hơn nữa Cửu Trọng Kiếm Các ngày xưa là thủy tổ kiếm đạo, bọn họ chấp nhất với kiếm còn vượt qua võ giả tưởng tượng.

Đối với những kiếm giả Cửu Trọng Kiếm Các mà nói, kiếm là sinh mạng thứ hai của bọn họ, cũng là tồn tại duy nhất được bọn họ tín nhiệm.

Một khi kiếm trong tay mình b gẫy hoặc là sinh ra tổn hại, nhất định phải thay đổi, cho dù thay thế binh khí mới, bọn họ cũng sẽ chôn phối kiếm vào trong kiếm chủng.

Cho nên qua nhiều năm như vậy, trường kiếm trong kiếm chủng nhiều tới mức khủng bố, đồng thời cũng là tài phú kinh người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.