Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 1197: Người thông minh



Tô Tín mang người trở lại triều đình, hắn đi vào hoàng cung báo cáo quá trình và thu hoạch với Cơ Hạo Điển.

Tô Tín dùng tài nguyên ít nhất hoàn thành chuyện lớn nhất, Cơ Hạo Điển hết sức hài lòng, động viên Tô Tín vài câu sau đó cho hắn rời đi.

Hiện tại Cơ Hạo Điển đã tìm người nghiên cứu bạch ngọc thạch bản.

Đương nhiên không phải hắn nghiên cứu, mà là tông sư nghiên cứu trận đạo do Đại Chu bồi dưỡng làm, Cơ Hạo Điển hứng thú nhất chính là quan sát bọn họ nghiên cứu bạch ngọc thạch bản, hai mắt hắn tỏa sáng, trừ một ít đại sự trong triều đình, Cơ Hạo Điển không quan tâm những việc khác.

Tô Tín rời khỏi hoàng cung, nhưng trong mắt hắn lộ ra một tia đăm chiêu.

Hắn dâng bạch ngọc thạch bản lên đã làm Cơ Hạo Điển phát điên?

Tô Tín không cảm thấy áy náy, đối với hắn mà nói, Cơ Hạo Điển sống hay chết đều không sao cả.

Cơ Hạo Điển còn sống, ấn tượng về Tô Tín trong mắt hắn, Tô Tín có thể đi lên vị trí cao hơn.

Nếu Cơ Hạo Điển chết thì càng đơn giản, Đại Chu không có hoàng đế uy phong vô thượng tồn tại, Tô Tín có không gian thi triển nhiều hơn nữa…

Tô Tín vừa trở lại Lục Phiến Môn, Hoàng Bỉnh Thành đã dẫn một người tới gặp Tô Tín, đó chính là mồi nhử của Tô Tín, chính là Tề Long.

Tề Long lần này rất thảm, hắn bắt cóc cháu trai Hóa Thần cảnh của Thanh Thành kiếm phái, bị hắn phái một đám võ giả Tiên Thiên chặn giết, bản thân đã bị trọng thương, rốt cục cũng trở lại Thịnh Kinh thành.

Hiện tại không tới vài ngày, thời điểm Tề Long tới gặp Tô Tín, sắc mặt hắn vẫn tái nhợt.

Hắn ở trong Thịnh Kinh thành nhiều ngày như vậy, tự nhiên cũng nghe nói một loạt hành động của Tô Tín.

Hắn không phải người ngu, tự nhiên biết rõ tính chất nhóm người mình là cái gì, Tô Tín nói nhiệm vụ chính là dùng bọn họ làm mồi nhử, dùng làm mồi nhử để đối phó Thanh Thành kiếm phái mà thôi.

Có thể nói nhiệm vụ của bọn họ là đi tìm chết, mặc kệ chết bao nhiêu người, dù sao phải có người nằm lại Xuyên Nam đạo, nằm ở cửa ra vào Thanh Thành kiếm phái, bởi như vậy Tô Tín mới có thể lấy cớ tiến công Thanh Thành kiếm phái.

Tề Long cũng biết việc này, nhưng thần kỳ là Tề Long không oán hận.

Hắn suy nghĩ rất đơn giản, bởi vì lúc trước Tô Tín không nói tính chất của nhiệm vụ, nhưng hắn đã nói rõ nguy hiểm của nhiệm vụ, ban thưởng thập phần mê người, thực tế tình huống cũng là cửu tử nhất sinh, hoàn toàn xem ngươi lựa chọn thế nào.

Trong tình huống như thế, kỳ thật Tô Tín đã diễn giải rất nhiều rồi, tối thiểu không có ép bọn họ đi chịu chết.

Bản thân Tề Long lăn lộn từ tầng dưới chót, bởi vì tu luyện công pháp ma đạo cho nên tính cách âm trầm, không phải loại người thích lề mề, bởi vì việc này mà oán hận Tô Tín vũ nhục tôn nghiêm của mình, dùng hắn làm mồi nhử các loại…

Ngược lại Tề Long còn thầm khen Tô đại nhân quả nhiên có phách lực, có thể làm ra đại sự nghịch thiên tiêu diệt tông môn đỉnh cấp.

Hắn là kẻ yếu, mà kẻ yếu phải có giác ngộ của kẻ yếu, Tô Tín hiện tại đang ở địa vị cao, dùng tính mạng mười sáu tiểu bộ đầu cảnh giới Tiên Thiên tiến công Thanh Thành kiếm phái, Tề Long xem ra việc này rất bình thường.

Thậm chí trước kia Tề Long đảm nhiệm truy phong tuần bổ, hắn còn dùng tính mạng đồng liêu hấp dẫn đối phương, cuối cùng đánh chết mục tiêu nhiệm vụ.

Dù sao Tề Long nghĩ đến, nếu đặt mình trên vị trí Tô đại nhân, bản thân mình cũng làm như vậy.

- Thuộc hạ tham kiến đại nhân!

Tề Long thi lễ với Tô Tín, gương mặt trắng bệch nhưng lại đỏ ửng, hiển nhiên hắn rất hưng phấn.

Bởi vì lúc trước Tô Tín đã từng nói qua, có thể thành công mang võ giả Thanh Thành kiếm phái trở về gặp Tô Tín, hắn sẽ ban cho kẻ đó thực lực Hóa Thần cảnh võ đạo tông sư.

Về sau Tề Long biết rõ đệ tử Thanh Thành kiếm phái không dùng được vào việc gì, nhưng Tô Tín nói rất đáng tin, dù sao hắn hứa hẹn trước mặt nhiều bộ đầu Lục Phiến Môn như vậy, hắn không có khả năng đổi ý.

Quả nhiên, Tô Tín nghe Tề Long báo cáo thì thỏa mãn gật đầu:

- Làm không tệ.

Kỳ thật Tề Long làm mọi việc tại Xuyên Nam đạo đều có tập sự mật thám báo cho Tô Tín, cho nên hắn rất hài lòng với biểu hiện mà Tề Long biểu hiện ra ngoài.

Trước kia Tề Long không có nói suy đoán của mình với các bộ đầu khác, cũng mặc cho bọn họ tùy tiện đi tới các đạo quan, đây là kẻ tâm cơ thâm trầm và tàn nhẫn.

Về sau Tề Long lựa chọn tấn công đạo quan yếu nhất, hợp lý lợi dụng lực lượng tập sự mật thám, từ đó đã chứng minh thực lực của đối phương.

Loại người tâm cơ thâm trầm và tàn nhẫn, có năng lực, có dã tâm, Tô Tín rất thích.

Hắn không sợ thủ hạ của mình có dã tâm, chỉ sợ thủ hạ của mình là một đám phế vật.

Hiện tại Tề Long đã thể hiện rõ năng lực và thực lực của mình, Tô Tín cũng hoàn thành hứa hẹn của hắn.

Cho nên Tô Tín trực tiếp cầm lực lượng còn sót lại trong Thanh Liên chủng dẫn đạo vào người Tề Long, giúp hắn đột phá Hóa Thần cảnh.

Lực lượng Thanh Liên chủng tiêu hao hết, nó cũng hóa thành tro bụi, sắc mặt Tề Long đỏ rực vì kích động, hắn thi lễ với Tô Tín:

- Ty chức đa tạ đại nhân ban thưởng!

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Không cần cám ơn, đây là ngươi nên được.

- Hiện tại ta cũng thực hiện hứa hẹn khác, nói đi, ngươi muốn trở lại truy phong tuần bổ hay gia nhập tập sự mật thám, hoặc ngươi đảm nhận tổng bộ đầu các đạo, tất cả đều do ngươi chọn.

Tề Long không hề nghĩ ngợi đã nói:

- Tin tưởng đại nhân trước kia cũng nhìn ra thiếu hụt của thuộc hạ, hiện tại đại nhân trợ giúp ty chức đột phá Hóa Thần cảnh, phần ân tình này Tề Long ta khẳng định ghi nhớ, cho nên cho là tập sự mật thám hay làm truy phong tuần bổ, ta sẽ không đi, ty chức muốn tiếp tục ở bên cạnh đại nhân!

Tề Long là người thông minh, ở thế gia cần nhờ trưởng bối, ở tông môn cần nhờ sư trưởng, hiện tại đặt trong triều đình, hắn cần phải tìm núi dựa.

Tề Long biết rõ truy phong tuần bổ và tập sự mật thám uy phong, làm tổng bộ đầu một đạo càng uy phong hơn nữa.

Nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi không có chỗ dựa, cho dù ngồi vào vị trí này, ngươi có thể làm gì?

Tề Long là gia hỏa rất có dã tâm, hiện tại chút thực lực ấy tuyệt đối không phải cực hạn của hắn, cho nên hắn lựa chọn tiếp tục đi theo Tô Tín.

Hiện tại người nào trong Lục Phiến Môn không biết đi theo Tô đại nhân có thịt ăn?

Tô đại nhân hiện tại được hoàng đế sủng ái, bệ hạ rất thưởng thức Tô đại nhân.

Trọng yếu nhất Tô đại nhân có thực lực cường đại, đi theo cường giả sẽ có tiền đồ vô lượng.

Huống hồ với thế cujc Lục Phiến Môn hiện tại, hắn chỉ có thể gia nhập Tô Tín.

Thời điểm tiến công Thanh Thành kiếm phái, Tô Tín công nhiên chèn ép Phương Cửu Nguyên cùng Liễu Vô Tiền, thủ hạ của hai người này rất bất mãn.

Nhưng đám người này không dám oán hận Tô Tín, ngược lại sẽ oán hận đại nhân nhà mình đấu không lại Tô Tín.

Cũng không phải bọn họ bất trung Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền, đây là nhân tính mà thôi.

Dù sao trừ tâm phúc của bọn họ, những người khác đều là đồng liêu Lục Phiến Môn, ngươi không thể mang lại lợi ích cho ta, còn trách ta thay đổi địa vị hay sao?

Cho nên trong khoảng thời gian này, thủ hạ của Phương Cửu Nguyên cùng Liễu Vô Tiền suy giảm rất nhiều, hai người âm thầm chửi bới Tô Tín nhiều lần.

Chính bởi vì như thế, hiện tại trong Lục Phiến Môn đáng giá đầu nhập vào chỉ có Thiết gia cùng Tô Tín.

Nhưng phương thức làm việc của Thiết gia quá mức bản khắc, quy củ quá nhiều, huống hồ người Thiết gia quá nhiều, không phải mỗi người khác họ đều được Thiết gia thưởng thức như Tô Tín.

Tề Long biết thực lực và tính cách của mình, Thiết gia không thích hợp với hắn, cho nên Tề Long lựa chọn Tô Tín.

Tô Tín thoả mãn gật đầu, Tề Long này thủ đoạn tàn nhẫn có dã tâm, hiện tại mình dùng lực lượng Thanh Liên chủng quán đỉnh cho hắn, không chỉ giúp hắn tấn cấp Hóa Thần cảnh, huống chi còn tiêu trừ thiếu hụt trong công pháp của hắn, thành tựu tương lai của hắn cũng không chỉ là Hóa Thần cảnh đơn giản như vậy.

Bây giờ đối với phương đã biết điều như thế, Tô Tín không nhiều nói cái gì, hắn chỉ nói:

- Rất tốt, trong khoảng thời gian này, ngươi đi theo bên cạnh ta.

Ánh mắt Tề Long lộ ra một tia mừng như điên, Tô Tín nói như vậy đã chuẩn bị thu mình làm tâm phúc.

- Vâng, đại nhân! Ty chức chắc chắn không phụ ân huệ của đại nhân!

Tô Tín phất tay, vừa định bảo Tề Long xuống dưới, đột nhiên hắn nhớ tới gì đó, bỗng nhiên nói:

- Đúng rồi, ngươi có mang đệ tử Thanh Thành kiếm phái tới đây không? Hắn chết chưa?

Tề Long sững sờ, sau đó lắc đầu nói:

- Hắn chưa chết, có điều ty chức sợ phiền toái, cho nên đã phế võ công của hắn, hơn nữa còn đánh gãy gân tay gân chân của hắn, cho dù hắn không chết cũng biến thành phế nhân.

Tô Tín trầm ngâm chốc lát, nói:

- Dẫn hắn tới gặp ta.

Mặc dù Tề Long hiếu kỳ vì cái gì Tô Tín phải gặp phế vật kia, nhưng hắn lăn lộn trong Lục Phiến Môn thời gian dài như vậy, hắn biết rõ không nên hỏi nhiều, không nên hỏi tuyệt đối không được lắm miệng.

Hiện tại Tô Tín đã lưu hắn bên người, như vậy Tề Long cần làm rất đơn giản, đó chính là phục tùng, phục tùng tuyệt đối.

Tô Tín bảo hắn giết ai thì hắn giết ai, không hỏi nguyên nhân.

Một lúc sau, Tề Long dẫn tân quan chủ mập mạp tới, nhìn thấy Tô Tín, quan chủ mập mạp kia ngây ngốc, toàn thân run rẩy.

Đương nhiên hắn có lý do sợ hãi, bởi vì người trẻ tuổi trước mắt đã tiêu diệt Thanh Thành kiếm phái, đã diệt núi dựa nửa đời sau của hắn!

Hắn là phế vật hợp cách, kỳ thật hắn sống rất phong phú, dựa vào uy phong của tổ tiên nên làm mưa làm gió trong đạo quan, quả thật hắn là thổ hoàng đế.

Hiện tại tổ tông của hắn bị Tô Tín giết, ngay cả tông môn cũng bị diệt, hắn hiện tại không phải quan chủ của Thanh Thành kiếm phái, hắn chỉ là phế nhân không có võ công mà thôi, hi vọng của hắn chính là sống sót.

Chỉ có điều nhìn thấy mập mạp sợ hãi tè ra quần, Tô Tín cau mày, Thanh Thành kiếm phái bồi dưỡng ra phế vật như vậy sao?

Nhưng không có sao, dù sao càng phế vật càng tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.