Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 1226: Xuất Quan



Thực lực của Tạo Hóa Đạo Môn rất mạnh, mạnh đến mức không đặt tông môn đỉnh cấp vào trong mắt.

Cửu ngục tà ma trước kia có thực lực cực mạnh, thời điểm cường thịnh nhất thậm chí có thể lực địch hơn mười tông môn chính đạo, uy thế rất khủng bố, có thể nói ma diễm ngập trời.

Trận chiến chính tà mấy trăm năm trước, ma đạo nguyên khí đại thương, hơn nữa bọn họ nội đấu rất hung ác, cuối cùng đã biến thành như hiện tại, không có thực lực sẽ không dám đi lại trên giang hồ.

Hiện tại tông môn ma đạo đã khôi phục nguyên khí, cho nên bọn họ không cam lòng ẩn nấp nữa, trên giang hồ hiện tại có không ít tin tức về võ giả ma đạo.

Tạo Hóa Đạo Môn chẳng muốn quản việc này, bọn họ lại không muốn làm minh chủ võ lâm gì đó, chỉ cần những tông môn ma đạo không chọc tới trên đầu Tạo Hóa Đạo Môn bọn họ thì không ai ra tay.

Chỉ có điều lúc này chỉ có thể trách Thất Sát Ma Cung không may, Tạo Hóa Đạo Môn rỗi rãnh không có chuyện gì, lại muốn động thủ với Thiếu Lâm tự, thuận tiện thu thập bọn họ một ít.

Nghe Trương Bá Đoan phân phó, đạo nhân trẻ tuổi gật đầu, lập tức đi an bài.

Lúc này Trương Bá Đoan không tưới nước, hắn chỉ cầm bình nước đứng đó suy nghĩ..

Dường như Huyết Ma hoa bắt được cơ hội, cho nên nó trực tiếp há miệng cắn Trương Bá Đoan.

Trương Bá Đoan lại không nhúc nhích, hắn chỉ cau mày, Huyết Ma hoa vừa rồi vô cùng dữ tợn lại hóa thành tro bụi.

Trương Bá Đoan lắc đầu nói:

- Thời buổi rối loạn, chậc chậc, trên giang hồ có nhiều việc như vậy sao? Không thể thành thật một chút? Lúc này mới an ổn bao nhiêu năm.

Thở dài một tiếng, Trương Bá Đoan ném bình nước và đi vào phòng.

Lúc này đã qua một tháng, khi Thiếu Lâm tự không có động tác kế tiếp, người trên giang hồ cảm giác được không thú vị nên không quan tâm việc này.

Tô Tín vẫn bế quan nhưng hắn chỉ có thể xuất quan.

Tô Tín đã hấp thu tất cả lực lượng của Phật Cốt Xá Lợi, hắn chỉ mất thời gian một tháng đã tu luyện Kim Cương Bất Phôi Thần Công tới đại thành.

Phải biết rằng các võ tăng Thiếu Lâm tự muốn tu luyện tới loại tình trạng này, bọn họ không chỉ có cần thiên phú, còn cần thời gian vài chục năm, thậm chí không có vài chục năm hoặc trăm năm sẽ không tu tới đại thành.

Nhưng Tô Tín mượn lực lượng Phật Cốt Xá Lợi đã có thể tu luyện tới đại thành trong vòng một tháng, hơn nữa không gặp tác dụng phụ gì, tốc độ như thế rất khủng bố.

Đương nhiên cần trả cái giá lớn, Phật Cốt Xá Lợi bị Tô Tín hấp thu toàn bộ, hiện tại đã biến thành một đống tro cốt.

Phải biết rằng đây chính là Xá Lợi do cường giả Chân Vũ cảnh lưu lại, kết quả bị Tô Tín hấp thu toàn bộ lực lượng, Tô Tín lại tu hành Kim Cương Bất Phôi Thần Công đến đại thành, có thể nghĩ công pháp này khủng bố, người bình thường tu luyện, nếu không có đại nghị lực sẽ không thể tu hành tới đại thành.

Chỉ có điều rất đáng tiếc, Kim Cương Bất Phôi Thần Công của Tô Tín đại thành nhưng hắn không thể tu luyện Bất Diệt Kim Thân đến.

Bất Diệt Kim Thân là dị biến sau khi tu luyện Kim Cương Bất Phôi Thần Công tới đại thành, trừ người sáng tạo ra Kim Cương Bất Phôi Thần Công, hậu nhân không ai biến thái tới mức tu hành Kim Cương Bất Phôi Thần Công diễn biến ra Bất Diệt Kim Thân.

Chỉ có điều Bất Diệt Kim Thân cần cảm ngộ, nếu như lực lượng đầy đủ cũng có thể tu hành đại thành.

Trong tay Tô Tín cầm bản ghi chép tu luyện Bất Diệt Kim Thân của cường giả Chân Vũ cảnh Thiếu Lâm tự lưu lại, việc này chỉ giúp Tô Tín nhìn thấy phương hướng mà thôi.

Võ đạo của mỗi người không giống nhau, trên Bất Diệt Kim Thân còn có ghi lại quá trình tu hành Bất Diệt Kim Thân của cường giả Thiếu Lâm tự, mỗi người có suy nghĩ không giống nhau, Tô Tín chỉ có thể tham khảo.

Cho nên nhìn thấy điểm này, Tô Tín không tiếp tục bế quan, dù sao cũng không tác dụng gì, hắn chờ cơ hội cảm ngộ mới tu luyện tiếp.

Sau khi xuất quan, Tề Long và Hoàng Bỉnh Thành nhận được tin tức nên chạy tới.

Tô Tín ngồi ở chủ vị, hắn uống trà và hỏi Tề Long:

- Thành Thịnh Kinh xảy ra chuyện gì hay sao?

Tề Long lắc đầu nói:

- Gần đây không xảy ra chuyện gì, sau chuyện lần trước, người Mật Tông đã trung thực hơn nhiều, dường như bọn họ nghiên cứu gì đó, cho nên dù có được thân phận quốc giáo cũng không ra ngoài truyền đạo.

Tô Tín gật đầu, hắn nhìn sang Hoàng Bỉnh Thành, nói:

- Lão Hoàng, tình huống trên giang hồ như thế nào?

Sau khi Tề Long đầu nhập vào Tô Tín, hắn giao Tề Long quản lý sự vụ thành Thịnh Kinh và Bắc Nguyên đạo, hiện tại Hoàng Bỉnh Thành phụ trách nhiệm vụ tình báo trên giang hồ.

Hơn nữa sau chuyện Thanh Thành kiếm phái lần trước, Tô Tín cũng bắt đầu chú ý tới tình báo.

Giang hồ rất lớn, cho nên cần vô số võ giả truyền tin tức qua lại, từ đó sinh ra chức nghiệp phong môi giang hồ.

Phong môi chỉ có thể là phong môi, bọn họ truyền tin tức nhiều lắm là chuyện bát quái, không thể xem thành tình báo.

Hơn nữa thế lực đỉnh cấp trên giang hồ không cần phong môi, thân là thế lực hùng bá một phương giang hồ, bọn họ cần cam đoan bản thân biết mọi việc trong địa bàn của mình, không có gì có thể giấu diếm bọn họ.

Nhưng nó cũng có tính hạn chế, bọn họ chỉ có thể bảo chứng tin tức linh thông trong thế lực, lại không hiểu tin tức bên ngoài.

Giống như Thanh Thành kiếm phái, lần trước Tô Tín đi tới bốn kiếm phái khác, cho dù tin tức bí mật nhưng có không ít người trong bốn kiếm phái nhìn thấy.

Nếu như Thanh Thành kiếm phái cũng có được hệ thống tình báo khủng bố như Lục Phiến Môn, nói không chừng bọn họ có thể từ hành tung của Tô Tín mà đoán ra mục đích, sau đó chế định sách lược nhắm vào, đáng tiếc, bọn họ không có.

Nghĩ lại cũng rất bình thường, cả giang hồ không có bao nhiêu thế lực giống Đại Chu, có cứ điểm tại bốn mươi chín đạo, thậm chí ngay cả Đông Tấn, Kim Trướng Hãn Quốc to như vậy cũng có người Đại Chu.

Cho nên Tô Tín muốn phát triển tình báo, hắn cần phái tập sự mật thám của Lục Phiến Môn đi làm.

Tổ chức tập sự mật thám thuộc về Lục Phiến Môn, nhưng tập sự mật thám lại không phải của hắn.

Cho nên Tô Tín vẫn phân phó Hoàng Bỉnh Thành âm thầm phát triển một ít tập sự mật thám thành người nhà.

Không phải quan hệ thượng hạ cấp sai phái làm việc, mà là ‘ tâm phúc ’ chân chính.

Mặc dù hành vi của Tô Tín là công khai dùng việc công biến thành lợi ích của mình, nhưng kỳ thật tứ đại thần bộ của Lục Phiến Môn đều làm như thế.

Trước kia Lưu Phượng Vũ đã làm, hiện tại Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền cũng đã làm, Tô Tín làm như vậy cũng không có vấn đề gì, dù sao thân phận của hắn còn bày ra đó.

Nếu hắn không làm như vậy, Cơ Hạo Điển sẽ lo lắng.

Dù sao Tô Tín không có một chút tư tâm và một lòng với Thiết gia, Lục Phiến Môn sẽ trở thành một nhà độc đại, Cơ Hạo Điển tuyệt đối không cho phép loại tình huống này xảy ra.

Hoàng Bỉnh Thành cười ha hả, nói:

- Lão đại, đầu tiên nói tin tức tốt trước, Giang Nam đạo bên kia truyền đến tin tức, Cao Trường Thanh và Triệu Nhất Minh lần lượt đột phá đến Hóa Thần Cảnh.

Tô Tín gật đầu, hắn không cảm thấy ngạc nhiên, dùng thực lực bọn họ cộng thêm Tô Tín trợ giúp bằng thiên hỏa tinh hoa, bọn họ cũng nên đột phá cảnh giới.

Hơn nữa thiên hỏa tinh hoa có thể cải thiện tiềm lực và thể chất của một người, bọn họ vốn có thiên phú không tệ, hơn nữa thực lực đều là Thần Cung cảnh đỉnh phong, hiện tại đột phá Hóa Thần Cảnh cũng là chuyện bình thường.

Trọng yếu nhất là, Giang Nam đạo hiện tại có nhiều võ giả Hóa Thần Cảnh trấn áp tràng diện, nếu không đối mặt Tiêu gia, Lục Phiến Môn Giang Nam đạo không cần sợ ai.

Hoàng Bỉnh Thành tiếp tục nói:

- Còn nữa, sau khi chuyện này truyền vào giang hồ, Thiếu Lâm tự không có ra tay, mà là lựa chọn tiếp tục ẩn nhẫn.

Tô Tín hơi kinh ngạc một lúc, hắn thật không nghĩ tới việc này.

Tô Tín khinh thường cười lạnh một tiếng, nói:

- Không nghĩ tới đường đường Thiếu Lâm tự võ lâm chí tôn ngày xưa cũng là thứ bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, ăn thua thiết lớn tại thành Thịnh Kinh mà bọn họ vẫn nhịn được.

Tô Tín nhớ rõ lúc hắn giết Giác Nghiêm, Huyền Minh tự mình đến thành Thịnh Kinh gây sự với hắn.

Lúc này Thiếu Lâm tự không chết người, nhưng tổn thất còn lớn hơn việc Giác Nghiêm bị giết lúc trước.

Cho nên Tô Tín còn tưởng rằng Thiếu Lâm tự khẳng định sẽ phái người đến thành Thịnh Kinh đòi công đạo, không nói việc khác, tối thiểu cũng phái người mạnh như Huyền Chân đến mới được.

Nhưng không nghĩ tới cuối cùng Thiếu Lâm tự không dám phóng cái rắm, vấn đề này rõ ràng là muốn ẩn nhẫn, đây không phải hành vi của kẻ bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh thì gọi là cái gì?

Nhưng lần này Tô Tín đã hiểu lầm Thiếu Lâm tự.

Lúc trước Thiếu Lâm tự cũng không muốn đi thành Thịnh Kinh gây sự với Tô Tín, bởi vì kẻ ngu ngốc cũng biết đi thành Thịnh Kinh giết người triều đình chính là tát vào mặt triều đình, trong thành Thịnh Kinh nhiều cường giả như vậy, chỉ cần Tô Tín ở trong thành một ngày, cho dù Huyền Khổ đến cũng không thể giết Tô Tín.

Lần trước Huyền Minh đến gây sự với Tô Tín cũng không phải là ý của Thiếu Lâm tự, mà là Huyền Minh ra tay muốn ra tay vì Huyền Quan.

Tuy không có gì ý nghĩa nhưng chỉ muốn tìm công đạo cho Huyền Quan mà thôi.

Tô Tín dùng tay gõ gõ cái bàn, nói:

- Tạm thời buông việc này, nếu Thiếu Lâm tự đã ẩn nhẫn thì bọn họ sẽ không động thủ, cho nên hiện tại ta có chuyện giao cho các ngươi xử lý.

- Thỉnh đại nhân phân phó.

Hoàng Bỉnh Thành và Tề Long đều gật đầu, Tô Tín có nhiệm vụ và giao cho hai người bọn họ, có thể nghĩ nhiệm vụ này quan trọng cỡ nào.

- Các ngươi có phái người nhìn chằm chằm bên Tô gia hay không?

Tô Tín hỏi.

Tề Long và Hoàng Bỉnh Thành sững sờ, bọn họ không có kịp phản ứng trước lời của Tô Tín, lúc Tô Tín nhắc tới Tô gia, bọn họ mới bừng tỉnh đại ngộ, chính là Ngô Đồng sơn Ninh Viễn Đường Tô gia.

Vấn đề này không thuộc Tề Long quản lý, dù sao khi đó hắn còn chưa gia nhập thế lực của Tô Tín, cho nên Hoàng Bỉnh Thành nói thẳng:

- Sau trận chiến Ngô Đồng sơn lần trước, lão tổ Tô gia trọng thương, Tô gia tổn thương nguyên khí nặng nề, tổn thất không ít tộc nhân, cho nên trong khoảng thời gian này Tô gia trung thực không ít, nhưng ta vẫn phái người quan sát chung quanh Tô gia, chỉ có điều người không nhiều lắm.

Hoàng Bỉnh Thành biết rõ thù hận giữa Tô Tín và Tô gia, cho nên hắn không thả lỏng cảnh giác với Tô gia, hắn vẫn phái người lưu ý nơi này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.