Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 182: Lũng đoạn sinh ý (2)



Yến Thịnh Hằng bên cạnh thản nhiên nói: “Thập tam đệ, tiểu muội dù thế nào cũng là tỷ tỷ của ngươi, ngươi cứ xưng hô như vậy sao?”

Yến Kế Hằng cười lạnh nói: “Cửu ca, ngươi cũng đừng có giả vờ từ bi nữ, lúc trước có người nói nàng không phải con thân sinh của phụ thân không phải là ngươi nói sao?”

Yến Thịnh Hằng lạnh lùng nói: “Thập tam đệ, ăn có thể ăn bậy nhưng không thể nói lung tung.”

Yến Trọng Hằng thấy hai bên cãi nhau thì xem kịch vui.

Hai người này một ngụy quân tử thích làm ra vẻ hào sảng nghĩa khí mời chào nhân tâm, một là tiểu thí hài ỷ vào bản thân còn nhỏ tuổi được phụ thân sủng ái nên không đặt các huynh trưởng vào trong mắt, dù sao tại Yến Trọng Hằng xem ra cũng không thứ gì tốt.

“Đừng cãi, tiểu muội tới rồi.”

Yến Thư Hằng quát một tiếng, sắc mặt lập tức biến đổi.

Mọi người cùng nhìn sang đường cái, chỉ thấy bên phía Yến Khuynh Tuyết trừ Lương Bávà Mạnh Thanh Trạch ra, lúc này còn có thêm ba gương mặt quen thuộc.

Ba người này chính là‘ khi bại khi thắng ’ Hồng Liệt Đào thứ mười ba phong vân bảng, thứ mười sáu ‘ Đoạn Đao Thủ ’ Niếp Phương, thứ hai mươi mốt Đông Lâm võ quán quán chủ Đào Thiên!

Tại sao ba người này lại đi chung với Yến Khuynh Tuyết? Phải biết rằng bọn họ từng mời chào ba người này nhưng phí hết tâm cơ lại không thành công..

Cho dù nhìn từ phương diện nào thì bọn họ cũng mạnh hơn Yến Khuynh Tuyết rất nhiều, chẳng lẽ ba gia hỏa này mù mắt hay sao? Vậy mà lựa chọn Yến Khuynh Tuyết mà không phải lựa chọn bọn họ.

Hơn nữa bốn người đều âm thầm hối hận ngày hôm qua rút người giám thị trở về, bọn họ lại không biết được tin tức lớn như thế.

Từ lần trước Tô Tín đại phát thần uy cho nên đám người Yến Trọng Hằng thật sự có phần kiêng kị, cho nên cũng thu người giám thị Yến Khuynh Tuyết trở về.

Nhưng không nghĩ tới ngày hôm sau Yến Khuynh Tuyết đã làm ra chuyện lớn như thế, nếu biết rõ Yến Khuynh Tuyết có thể mời chào ba người này, bọn họ nhất định sẽ trì hoãn thời gian lựa chọn thương lộ, hơn nữa vận dụng át chủ bài của mình.

Hiện tại đã muộn rồi.

Thần sắc Yến Trọng Hằng âm lãnh nói: “Tiểu muội ah tiểu muội, ngươi chơi chiêu này rất tốt a, ta thật sự hiếu kỳ, rốt cuộc ngươi dựa vào cái gì mời chào bọn họ.”

Hồng Liệt Đào khinh thường nói: “Nhìn bộ dạng âm dương quái khí của ngươi hiện tại, lão tử lúc trước không chọn ngươi là đúng, lão tử nguyện ý đi theo ai thì theo ai, ngươi quản được sao?”

“Lớn mật!”

Võ giả áo đỏ sau lưng Yến Trọng Hằng tức giận quát một tiếng, trên người hắn sinh ra khí thế của cường giả Tiên Thiên sơ kỳ.

Yến Trọng Hằng bình thường mang theo Trương Nghiễm, còn có một võ giả mẫu thân mời từ Ly Hỏa giáo tới chính là kẻ này.

Hồng Liệt Đào khinh thường cười cười: “Ly Hỏa giáo Vương Thông Đảm ah, bại tướng dưới tay mà thôi, có bản lĩnh lên phong vân lôi đánh một trận, xem lão tử giáo huấn ngươi thế nào!”

Tên Ly Hỏa giáo Vương Thông Đảm tức giận sắc mặt tái nhợt nhưng không nói câu nào, bởi vì hắn thật sự không phải đối thủ của Hồng Liệt Đào.

Cho dù là đệ tử đại phái nhưng cũng có phân chia thực lực cao thấp Vương Thông Đảm không thể nghi ngờ thuộc về loại thực lực yếu kém.

Đệ tử thực lực cường đại chân chính, dù cho muốn tới trợ giúp Yến Trọng Hằng cũng chỉ ra tay vào lúc cần thiết, lúc bình thường tất cả mọi người sẽ tu luyện trong tông môn, nào có thời gian rỗi suốt ngày đi dạo sau lưng Yến Trọng Hằng?

Cho nên chỉ có đệ tử yếu kém và cho ra rìa như Vương Thông Đảm mới bị phái tới bảo hộ Yến Trọng Hằng, thuận tiện truyền tin tức cho bọn họ.

Lần trước Yến Trọng Hằng muốn mời chào Hồng Liệt Đào, người xuất thủ đầu tiên chính là hắn, kết quả bị Hồng Liệt Đào hung hăng giáo huấn nhục nhã một phen.

Cuối cùng Yến Trọng Hằng tìm đến đệ tử hạch tâm của Ly Hỏa giáo, tuy thắng Hồng Liệt Đào nhưng hắn không phục, rơi vào đường cùng Yến Trọng Hằng cũng đành phải buông tha mời chào.

“Tốt, rất tốt! Yến Khuynh Tuyết, ta thật sự xem thường ngươi.”

Yến Trọng Hằng lạnh lùng ném ra những lời này liền giữ lấy Vương Thông Đảm đang tức sùi bọt mép.

Hiện tại không chỉ là chuyện của một mình hắn, vài huynh đệ khác cũng cảm nhận được nguy cơ nồng đậm.

Tính toán cả Lương bá, thủ hạ trong tay Yến Khuynh Tuyết có tới năm tên võ giả Tiên Thiên, hơn nữa trong đó còn có Mạnh Thanh Trạch là cường giả Nhân Bảng cường đại.

Có thể nói bọn họ không xin tông môn sau lưng giúp đỡ, như vậy thực lực thủ hạ do bọn họ mời chào trong thành Thương Sơn không phải là đối thủ của nàng.

Niếp Phương lười biếng nói: “Ta nói các ngươi có đánh nữa hay không? Ta còn có một kiện binh khí chưa có làm xong a, chẳng muốn lãng phí thời gian với các ngươi, không phải ba ván hai thắng sao? Trận đầu tiên do ta lên đi.”

Niếp Phương nói xong liền leo lên phong vân lôi, cũng không cho đối phương thời gian phản ứng.

Yến Kế Hằng hung dữ nhìn Yến Khuynh Tuyết, hắn lạnh lùng nói: “Lão Cốc, ngươi lên!”

“Vâng, công tử.”

Một tên võ giả trung niên với vẻ mặt sầu khổ đi lên phong vân lôi.

Hắn không phải Yến Kế Hằng mời chào đến, mà là được Yến Hoàng Cửu đưa tới bên cạnh Yến Kế Hằng, có thể nói là gia thần Yến gia, cho nên hắn dù cho muốn cự tuyệt cũng không thể không ra tay.

Về phần giao thủ với Niếp Phương, hắn không có một chút nắm chắc nào.

Hắn cũng đánh qua phong vân lôi, hắn dừng ở vị trí hai mươi tám liền rời khỏi, hắn còn kém Niếp Phương là võ giả xếp trong top hai mươi không nhỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.