Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 862: Tô Minh Viễn (2)



Người Tô gia trong Côn Luân bí cảnh đều có vẻ mặt ngạo mạn, quả thực tự phụ đến không đặt ai vào trong mắt.

Tô Minh Viễn lại bình thường hơn rất nhiều, trên người cũng có tỏa ra khí chất và phong cách cổ xưa, nhưng tư thái còn tốt hơn đám người Tô Trọng Hải cuồng vọng không đầu không cuối.

Tô Tín nhú chắp tay nói:

- Tô tiền bối hôm nay tới tìm ta là vì chuyện gì? Là chuyện ta đả thương Tô gia các ngươi trong Côn Luân bí cảnh hay sao?

Tô Minh Viễn lắc lắc đầu nói:

- Dựa theo bối phận mà nói, ngươi không gọi ta là tiền bối, có lẽ gọi ta là gia lão hoặc là tộc thúc, ta từng chỉ điểm phụ thân ngươi khi còn bé.

- Thứ hai, không phải Tô gia ‘ các ngươi ’, mà là ‘ Tô gia ’ chúng ta, trong cơ thể ngươi chảy huyết mạch Tô gia, là huyết mạch nồng đậm nhất Tô gia.

Tô Tín không có hứng thú chơi trò văn tự, hắn chỉ cau mày nói:

- Phụ thân ta từng là người Tô gia?

Trong trí nhớ của Tô Tín không có ký ức về phụ thân.

Lúc trước trong Côn Luân bí cảnh hắn có nghe Tô Trọng Uy nói chuyện, trong cơ thể mình có lẽ có huyết mạch Tô gia, hắn cho rằng mình chỉ là chi thứ mà thôi, không nghĩ tới phụ thân mình là huyết mạch dòng chính Tô gia.

Tô Minh Viễn gật gật đầu, hắn nói chuyện của Tô Trọng Sơn cho Tô Tín nghe, cũng không giấu diếm cái gì.

- Hiện tại ngươi nên biết, trong cơ thể ngươi chảy huyết mạch dòng chính Tô gia, cho nên ngươi cũng chỉ có thể là người Tô gia ta.

Sau khi Tô Tín nghe xong chuyện này lại cười lạnh, nói:

- Các ngươi bức tử phụ thân ta, hiện tại còn muốn ta trở về Tô gia?

Nói thật Tô Tín không có tâm lý tức giận Tô gia bức tử Tô Trọng Sơn.

Đối với Tô Tín hiện tại, thậm chí trí nhớ về phụ mẫu Tô Tín kiếp này còn không được đầy đủ, ngươi còn trông cậy vào Tô Tín sẽ sinh ra cảm tình gì?

Cho nên đối với Tô Tín mà nói, cái tên Tô Trọng Sơn chỉ là người xa lạ với hắn, thân nhân duy nhất ở kiếp này là một mình Hinh Nhi mà thôi.

Huống chi Tô Tín xem ra Tô Trọng Sơn cũng là người tâm tư đơn thuần dễ xúc động, có trời mới biết hắn làm sao tu luyện tới Hóa Thần Cảnh.

Cho dù ngươi có bất mãn với Tô gia, ngươi muốn rời khỏi Tô gia cưới thê tử là nữ nhân bình thường, ngươi không thể ít xuất hiện hay sao?

Kết quả ngươi còn làm ra động tĩnh lớn như thế, thậm chí còn đầu độc tâm tư thế hệ trẻ Tô gia di động, bởi như vậy Tô gia không hận ngươi tận xương mới kỳ quái.

Thậm chí vấn đề này đổi lại Tô Tín, hắn sẽ âm thầm ẩn nấp, chậm rãi tích góp thực lực từng tí một, sau đó leo lên vị trí đủ cao sẽ âm thầm cổ động nhân tâm.

Đợi đến lúc thế lực và địa vị đầy đủ sánh ngang với đám người bảo thủ trong Tô gia, hắn sẽ phát động hành động và trực tiếp phân liệt Tô gia.

Dù sao Tô Tín xem ra vị ‘ phụ thân ’ này quá không thành thục.

Tô Minh Viễn lắc lắc đầu nói:

- Sai, phụ thân ngươi tự sát, không phải Tô gia chúng ta giết.

- Đối với đệ tử dòng chính, cho dù hắn phạm sai lầm lớn bằng trời, Tô gia chúng ta cũng sẽ không biết giết hắn, chỉ nhốt hắn mà thôi.

Tô Tín khoát tay nói:

- Không tự do, không bằng chết! Dù sao phụ thân ta tự sát cũng là các ngươi bức tử.

Tô Minh Viễn nhìn Tô Tín, bỗng nhiên hắn cảm giác Tô Tín quá bình tĩnh, việc này làm nội tâm hắn sinh ra một tia hàn ý.

Tuy Tô Minh Viễn nói Tô Trọng Sơn không phải Tô gia giết, nhưng kỳ thật hắn cũng biết, Tô Trọng Sơn đã bị Tô gia bức tử.

Nhưng hiện tại hai người bọn họ nói chuyện nhưng Tô Tín lại bình tĩnh một cách không ngờ, giống như người ngồi trước mặt hắn là người bình thường, mà không phải cừu nhân giết phụ thân, không có bi thương cũng không có phẫn nộ.

Cho dù thái độ của Tô Tín làm cho hắn cảm giác có chút không thoải mái, nhưng vì muốn Tô Tín gia nhập Tô gia, Tô Minh Viễn vẫn nói:

- Ngươi hẳn biết rõ thực lực của Tô gia, chuyện của phụ thân ngươi chỉ là quá khứ, hiện tại nếu ngươi theo ta về Tô gia nhận tổ quy tông, ta cam đoan không có người nào làm khó dễ ngươi.

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Thật có lỗi, ta không có hứng thú, Tô Tín ta sau lưng không có gia tộc chèo chống cũng tu luyện tới trình độ hiện tại.

- Ta chưa tới ba mươi đã ngồi lên vị trí tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh, quyền lực của ta trong Lục Phiến Môn gần với tứ đại thần bộ.

- Hiện tại Lưu Phượng Vũ bỏ mạng ngoài ý muốn, tứ đại thần có ghế trống, ngươi nói ta có thể ngồi lên vị trí này hay không?

- Cho dù ta hiện tại không ngồi lên, tương lai ta cũng sẽ ngồi lên vị trí này.

- Một bên là vị trí một trong tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn, có thể so sánh với tông chủ tông môn.

- Một bên là đi Tô gia, bị Tô gia các ngươi bóc lột, cái gì cũng phải giao một phần cho gia tộc trước.

- Hai lựa chọn, ta tin tưởng chỉ cần không phải ngu ngốc cũng biết sẽ chọn như thế nào.

Nghe Tô Tín nói lời này, Tô Minh Viễn lập tức cảm giác một tia không đúng, cái gì gọi là bóc lột? Chính mình nói phải giao đồ vật cho Tô gia khi nào?

- Tô Tín ngươi có ý gì? Tô gia chúng ta cho tới bây giờ không có ý bóc lột ngươi, ta cũng không nói qua lời này.

Tô Tín lạnh lùng nói:

- Ngươi chưa nói qua, nhưng hai vị võ giả Hóa Thần Cảnh Tô gia cũng đã nói qua, chẳng lẽ bọn họ không đại biểu Tô gia sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.