Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 884: Tô gia giao dịch (2)



Nếu không có võ giả Dương Thần Cảnh tọa trấn, Tô gia bọn họ thể triệt để mất đi thực lực dừng chân trên giang hồ.

Chỉ sợ đến cuối cùng có thể tìm được nơi nghỉ ngơi cũng không cách nào tranh phong với những tông môn đỉnh phong giang hồ.

Sau khi nghị sự kết thúc, bỗng nhiên Tô Minh Viễn cảm giác ngọc bội trong túi giới tử tỏa sáng, trong mắt hắn sáng ngời, lập tức chạy tới thành Thịnh Kinh.

Nơi Tô gia lánh đời cách thành Thịnh Kinh một đoạn nhưng Tô Minh Viễn dùng tốc độ võ giả Dung Thần Cảnh chạy đi, chỉ không tới mười ngày là tới thành Thịnh Kinh.

Lần nữa nhìn thấy Tô Tín, Tô Minh Viễn hỏi:

- Ngươi đã trở thành tứ đại thần bộ?

Nơi Tô Tín tiếp kiến hắn chính là địa điểm văn phòng của Lưu Phượng Vũ, trong tổng bộ Lục Phiến Môn, cho nên Tô Minh Viễn lúc này kịp phản ứng.

Lúc trước Tô Tín đã từng nói qua hắn tranh cử tứ đại thần bộ, khi đó Tô Minh Viễn cũng không cho rằng Tô Tín thật sự có thể thành công.

Luận công tích, luận quyền thế trong tay Tô Tín thật sự xem như vượt qua những tứ đại thần bộ dự bị khác.

Nhưng vấn đề là thực lực Tô Tín lại không đủ mạnh, dù sao hắn chỉ có thực lực Hóa Thần Cảnh mà thôi.

Nhưng không nghĩ tới lúc này mới qua vài ngày, Tô Tín thật sự thành công đạt được vị trí tứ đại thần bộ.

Tô Minh Viễn âm thầm hưng phấn, vị trí Tô Tín càng cao, trợ giúp Tô gia bọn họ lại càng lớn.

Tô Tín gật đầu nói:

- Tô tiền bối, chúng ta nên thương lượng với nhau một chút Tô gia làm sao dung nhập giang hồ, ngươi yên tâm, Tô Tín ta là người rất xem trọng chữ tín, lần này tuyệt đối sẽ không để Tô gia có hại chịu thiệt.

Tô Minh Viễn vụng trộm thở dài một hơi, Tô Tín xưng hô hắn là Tô tiền bối, xem ra hắn không có hảo cảm gì với Tô gia, việc này là giao dịch mà thôi, thái độ giải quyết việc chung.

Nghĩ lại cũng bình thường, phụ thân Tô Tín là Tô gia bọn họ bức tử, Tô Tín từ nhỏ không đạt được chỗ tốt gì từ Tô gia, hiện tại hắn còn trẻ tuổi đã là tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn, hắn càng không cần phải khẩn cầu Tô gia.

Cho nên bởi như vậy, Tô Tín không bởi vì chuyện lúc trước oán hận Tô gia là không tệ, làm sao còn có suy nghĩ dung nhập vào trong Tô gia?

Tô Minh Viễn lắc đầu đáng tiếc.

Tô Tín không đến ba mươi tuổi liền ngồi vào vị trí tứ đại thần bộ, nếu như hắn chịu thật tình thật ý trợ giúp Tô gia, vậy Tô gia bọn họ lúc này sẽ thuận lợi dừng chân trên giang hồ.

Dứt bỏ những ý niệm này trong đầu, Tô Minh Viễn hỏi:

- Tô gia chúng ta hiện tại cần một nơi phong thủy bảo địa dừng chân, tốt nhất là bên trong Bắc Nguyên đạo, nếu hành động tùy tiện, chúng ta sợ kích thích những thế lực giang hồ kia, làm cho bọn họ trực tiếp nhắm vào Tô gia.

Giang hồ chính là cái bánh nướng, mỗi thế lực đỉnh cấp ăn trong địa bàn của mình, không can thiệp chuyện của nhau.

Nếu như một thế lực tam lưu hoặc nhị lưu quật khởi cũng bỏ đi, bởi vì thế lực bản thân bọn họ nhỏ, cũng không ăn bao nhiêu thứ, không ảnh hưởng tới lợi ích của những tông môn đỉnh cấp.

Nhưng Tô gia không giống, có trên trăm võ giả Nguyên Thần Cảnh, trong đó còn có một võ giả Dương Thần Cảnh, Tô gia thật sự quá mạnh mẽ, chuyện này chẳng khác gì giành ăn, cho nên một khi Tô gia đặt chân giang hồ sẽ làm giang hồ chấn động.

Tô Tín xuất ra bản đồ Đại Chu bốn mươi chín đạo:

- Những chuyện này ta đã suy nghĩ xong rồi, ngay tại giao giới giữa Bắc Nguyên đạo cùng Hà Nam đạo, Ngô Đồng Sơn.

Nơi này có lai lịch không nhỏ, Ngô Đồng Sơn chính là căn cứ địa thế lực đạo phỉ thứ hai thiên hạ tranh phong với Thái Hành sơn trại.

Lưu Phượng Vũ là đại đương gia cuối cùng của Ngô Đồng Sơn, chỉ có điều Ngô Đồng Sơn thế hệ hắn suy sụp tới cực điểm, cuối cùng hoàn toàn bị Thái Hành sơn trại phá hủy, Lưu Phượng Vũ thoát được một mạng, gia nhập Lục Phiến Môn.

Ngô Đồng Sơn phải bị Thái Hành sơn trại chiếm cứ mới đúng, chỉ có điều Ngô Đồng Sơn cách Thái Hành sơn trại quá xa, cho nên những đạo phỉ Thái Hành sơn trực tiếp bỏ qua nơi này..

Ngô Đồng Sơn có thể thai nghén ra thế lực đạo phỉ tranh phong với Thái Hành sơn trại, tự nhiên cũng là một khu bảo địa dễ thủ khó công, nguyên khí thiên địa nồng đậm, cho nên đã từng có không ít tông môn nhị lưu thậm chí tông môn nhất lưu muốn chiếm cứ.

Chỉ có điều lúc ấy Ngô Đồng Sơn không còn, nhưng Lưu Phượng Vũ lại còn sống, Ngô Đồng Sơn chính là tổ nghiệp của hắnm hắn làm sao có thể cho người khác nhúng chàm.

Cho nên Lưu Phượng Vũ can thiệp, những thế lực đánh chủ ý Ngô Đồng Sơn liên tục bị cảnh cáo, cho nên bảo địa này không có người hỏi thăm.

Hiện tại Lưu Phượng Vũ chết, Tô Tín liền muốn giap Ngô Đồng Sơn cho Ninh Viễn Đường Tô gia.

Hơn nữa chung quanh nơi này không có thế lực cường đại, cách thành Thịnh Kinh đủ xa, ở biên giới Hà Nam đạo và Bắc Nguyên đạo, cách Thiếu Lâm tự cùng Thái Hành sơn trại đủ xa.

Tuy Tô Minh Viễn lại không vừa ý:

- Vùng núi phía đông Bắc Nguyên đạo là một nhánh của long mạch, nguyên khí thiên địa nồng đậm, vì sao không an bài chúng ta ở phía đông?

Tô Tín liếc Tô Minh Viễn:

- Phía đông là địa bàn Bắc Nguyên Độc Cô thị một trong lục đại thế gia, nếu Tô gia các ngươi có lực lượng giành ăn trong miệng Bắc Nguyên Độc Cô thị, ta không có ý kiến, chỉ có điều ta sẽ không giúp các ngươi đối phó Độc Cô thị.

Nghe Tô Tín vừa nói như vậy, Tô Minh Viễn cười cười xấu hổ, nói:

- Vậy thì tốt, ta đồng ý phần kế hoạch này, vừa vặn lần này ngươi theo ta đi Tô gia một chuyến, ta chính thức cho ngươi nhận tổ quy tông, hơn nữa theo điều kiện sẽ mở bí cảnh Tô gia giúp ngươi tu luyện.

Tô Tín gật gật đầu, hắn phải đi Tô gia một chuyến, nhưng hắn biết rõ, đoán chừng Tô gia có rất nhiều người nhìn hắn không vừa mắt, nhưng nơi có thể giúp mình gia tăng tu vi thật lớn, Tô Tín sẽ không buông tha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.