Cũng may mắn thiên phú Hoàng Vũ tốt mới có tu vi hiện tại, nếu không dựa theo hắn dạy bảo, đừng nói cảnh giới Tiên Thiên, chỉ sợ ngay cả Hậu Thiên đại viên mãn cũng rất tốn sức.
Hiện tại Tô Tín bảo Hoàng Vũ làm như vậy là cũng cố võ đạo trụ cột của hắn.
Dù sao Hoàng Vũ hiện tại không thiếu thiên phú, cảnh giới cũng không thấp nhưng căn cơ lại bất ổn, chỉ cần đánh tốt căn cơ lần nữa, thực lực của hắn nhất định sẽ tăng lên khá lớn.
Kết quả trong vòng mười ngày, Hoàng Vũ vẫn bị Tô Tín dùng loại phương thức thao luyện gần như tra tấn này, hắn hận muốn giết Tô Tín.
Chỉ có điều đáng tiếc Hoàng Minh Đức lại hạ quyết tâm cho phép Tô Tín thao luyện Hoàng Vũ một phen, cho nên mười ngày qua hắn không xuất hiện.
Chờ qua mười ngày Hoàng Minh Đức xuất hiện lần nữa, Hoàng Vũ đã lao vào trong ngực Hoàng Minh Đức và khóc lóc kể lể, muốn Hoàng Minh Đức phanh thây xé xác Tô Tín, nhất định phải làm hắn sống không bằng chết.
Hoàng Minh Đức hơi xấu hổ nhìn Tô Tín, cho dù Tô Tín không phải sư phụ Hoàng Vũ, mà là lão sư, nhưng thân là người trong giang hồ, đặc biệt là người chính đạo trong giang hồ, tôn sư trọng đạo là chuyện cực kỳ nghiêm túc, bất kính với lão sư, chuyện này truyền ra ngoài sẽ không hay.
Tô Tín nhún nhún vai nói:
- Hoàng gia chủ không cần chú ý, tại hạ cũng chỉ nhận tiền làm việc mà thôi, hiện tại đã qua mười ngày, thực lực Hoàng Vũ cũng có một ít tiến bộ nhỏ bé, Hoàng gia chủ có thể thử thực lực của hắn, nhìn xem phương thức dạy bảo đệ tử của ta thế nào.
Hoàng Minh Đức gật gật đầu, bỗng nhiên hắn đánh một chưởng về phía Hoàng Vũ, không có sử dụng chân khí, chỉ vận dụng lực lượng đơn thuần mà thôi.
Hoàng Vũ hạ kêu to một tiếng, vô ý thức liền bắt đầu phản kích, động tác liên tiếp cực kỳ thành thạo, tốc độ phản ứng cũng không chậm.
Nhìn đến đây Hoàng Minh Đức kêu một tiếng, lộ ra sắc mặt kinh ngạc.
Trước kia Hoàng Vũ có thực lực cảnh giới Tiên Thiên nhưng thực lực lại không xứng đôi với chiến kỹ, nếu như hiện tại Hoàng Vũ đi ra ngoài mới bước chân vào giang hồ, hắn đấu sinh tử chưa chắc thắng được võ giả Hậu Thiên.
Trong vòng mười ngày, cho dù tốc độ phản ứng hay ra tay mạnh yếu, Hoàng Vũ đã mạnh hơn trước rất rõ ràng.
Đặc biệt là chân khí bản thân Hoàng Vũ cũng thập phần ngưng thực, nếu như lúc trước chân khí của hắn mỏng manh như nước, hiện tại đã đậm đặc rất nhiều.
Chỉ động thủ vài chiêu, Hoàng Minh Đức liền ngừng tay, vuốt râu cười to nói:
- Hảo hảo hảo! Sở tiên sinh quả nhiên không hổ là đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, trình độ dạy đồ đệ không tồi.
Tô Tín lạnh nhạt gật đầu nói:
- Đây chẳng qua là chức trách mà thôi.
Tròng mắt Hoàng Vũ đảo quanh, hắn cũng không nghĩ tới thủ đoạn tra tấn của Sở Độ lại có thể giúp thực lực của mình tăng nhiều như vậy.
Ngay cả như vậy nội tâm Hoàng Vũ cũng oán hận Tô Tín, oán hận Tô Tín đã có thể giúp mình trở nên mạnh mẽ, nhưng vì sao lại chọn thủ đoạn tra tấn như thế chứ?
Nhưng hắn không dám nói những lời này với Hoàng Minh Đức, ngược lại làm ra dáng vẻ cao hứng nói:
- Ông ngoại, thực lực của ta đã có tiến bộ, ta có thể ra ngoài du ngoạn hay không? Hoàng gia chúng ta đến chung quanh Ngô Đồng Sơn nhưng ta còn chưa đu xem kỹ đấy.
Thời gian mười ngày qua suýt nữa làm Hoàng Vũ nín hỏng, hiện tại hắn cũng bất chấp cáo trạng Tô Tín, so với bôi đen Tô Tín, có thể ra đi du ngoạn mới là trọng yếu nhất.
Nhưng không đợi Hoàng Minh Đức mở miệng, Tô Tín đã nói:
- Hoàng gia chủ, võ đạo quý ở kiên trì bền bỉ, nếu không cho dù thiên phú mạnh hơn nữa cũng vô dụng.
- Hiện tại thời gian ta dạy bảo Hoàng Vũ mới mười ngày, thậm chí còn không tính là có hiệu quả, thời điểm này phải nhất cổ tác khí, trực tiếp đánh tốt căn cơ của hắn, ra ngoài du ngoạn chỉ lãng phí thời gian mà thôi.
Vừa nghe Tô Tín nói lời này, Hoàng Vũ lập tức dùng ánh mắt hung dữ nhìn Tô Tín.
Gia hỏa này không chỉ tra tấn mình, hiện tại còn muốn ngăn cản mình ra ngoài chơi đùa, quả thực tâm hắn đáng tru!
Hoàng Vũ cũng có biện pháp, hắn trực tiếp cầu khẩn làm nũng với Hoàng Minh Đức, chỉ cần Hoàng Minh Đức mở miệng đáp ứng, Sở Độ không thể ngăn cản.
Tô Tín chỉ nhìn hành động của Hoàng Vũ, nhưng trong lòng thì lắc đầu, nhi tử Độc Cô Diêm đã bị Hoàng gia nuôi phế rồi.
Hoàng Vũ năm nay đã mười bảy tuổi, thực lực tuy cường đại, đã có cảnh giới Tiên Thiên nhưng vấn đề đặt trong tông môn khác, võ giả tuổi này cơ bản đã được đưa vào giang hồ.
Tuy không nói tâm cơ thâm trầm, đa mưu túc trí, nhưng tối thiểu cũng sơ bộ tiếp xúc giang hồ, hiểu được một ít kinh nghiệm giang hồ.
Như Hoàng Vũ hiện tại, người ta đã bắt đầu mới bước chân vào giang hồ, hơn nữa hắn còn ở nơi này ôm đùi Hoàng Minh Đức làm nũng, còn không phải bị nuôi phế là gì?
Hết lần này tới lần khác Hoàng Minh Đức lại ăn dáng vẻ này của Hoàng Vũ.
Nhìn thấy cháu ngoại như trân bảo muốn đi ra ngoài, Hoàng Minh Đức đành phải cười khổ nói với Tô Tín:
- Sở tiên sinh, Hoàng Vũ còn nhỏ tuổi, tâm còn chưa định, cho hắn ra ngoài nghỉ ngơi một ngày, ngày mai lại tu hành.
Tô Tín hừ lạnh một tiếng nói:
- Nếu như về sau thực lực Hoàng Vũ không cách nào tiến bộ nữa, Hoàng gia chủ cũng đừng tới tìm ta, dù sao phương thức huấn luyện đệ tử của Sở Độ ta cũng hung bạo như vậy.
Hoàng Minh Đức lắc lắc đầu nói:
- Đương nhiên sẽ không, Sở tiên sinh thân là tự đệ tử tục gia Thiếu Lâm, bồi dưỡng người Hoàng gia cũng phải dựa theo phương thức này, phương thức tu luyện của Thiếu Lâm tự trong Phật môn tam tự một sao có thể đơn giản thô bạo chứ?