Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 976: Bước đầu tiên (2)



Mười mấy tuổi đã đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên, đây là tốc độ chỉ có đệ tử đại thế gia và tông môn mới có.

Lại nhìn dáng vẻ hung hăng càn quấy của Hoàng Vũ, tất cả mọi người sợ hãi hắn là đệ tử xuất thân thế lực lớn, cho nên mới có loại thực lực và cuồng ngạo như vậy.

Những võ giả nơi này không muốn gây chuyện, cho nên cũng không có ai đứng ra chấp nhặt với hắn.

Nhìn thấy cảnh này, Hoàng Vũ lập tức đắc ý hừ một tiếng, mang theo tùy tùng đi tới tầng cao nhất uống rượu.

Tô Tín thu hết những việc này vào trong mắt.

Qua không tới nửa canh giờ, một tên võ giả tướng mạo bình thường đi đến bên người Tô Tín và biến mất trong hẻm nhỏ bên cạnh, Tô Tín cũng đi qua, hắn vừa bước đi, một quả đồng hoàn dưới đất bị chấn bay lên.

Tô Tín bóp nát đồng hoàn, nhìn ghi chép tình báo bên trong, trên môi Tô Tín nở nụ cười.

Lúc trước hắn bảo mật thám Lục Phiến Môn trọng điểm chú ý Ninh Viễn Đường Tô gia, hiện tại quả nhiên có thu hoạch.

Thì ra hắn còn ý định ẩn nấp trong Hoàng gia một thời gian ngắn mới có thể tìm được cơ hội, không nghĩ tới lúc này Hoàng Vũ đi ra ngoài du ngoạn lần đầu tiên đã giúp Tô Tín thuận lợi bước ra một bước đầu tiên, Tô Tín chỉ có thể nói vận mệnh đã như vậy, chẳng trách người khác.

Lúc này bên ngoài châu phủ, vài tên võ giả Thần Cung Cảnh vây quanh hai tên đệ tử Tô gia mặc trường bào phong cách cổ xưa, hắn bị mật thám Lục Phiến Môn giám thị đi vào trong châu phủ.

Hai tên đệ tử Tô gia đều rất tuổi trẻ, một người nhìn mới mười bảy, mười tám tuổi, nhưng đã là võ giả Tiên Thiên Linh Khiếu Cảnh.

Người khác lại có thực lực Hóa Thần Cảnh, nhìn vẻ ngoài hắn còn chưa tới ba mươi, cũng lộ cực kỳ trẻ tuổi.

Hai người này đã từng đánh nhau với Tô Tín, một chính là Tô Trọng Viễn bị Tô Tín đánh trọng thương trong Côn Luân bí cảnh, một người còn lại chính là Tô Tử Ngọc bởi vì nói năng lỗ mãng với Tô Tín trong Ninh Viễn Đường nên bị giáo huấn.

Nhân số huyết mạch dòng chính Tô gia rất ít, cho nên có đôi khi bối phận không phù hợp với tuổi.

Ví dụ như Tô Trọng Viễn có thể hai mươi mấy tuổi liền đột phá đến Hóa Thần Cảnh, hiện tại hắn chỉ mới ba mươi mà thôi.

Mà Tô Tử Ngọc lại nhỏ hơn Tô Trọng Viễn hai đời nhưng hắn chỉ nhỏ hơn Tô Trọng Viễn mười mấy tuổi mà thôi.

Chính vì hai người bọn họ đều cực kỳ trẻ tuổi trong huyết mạch dòng chính Tô gia, cho nên hai người này thường xuyên lăn lộn với nhau.

Lúc này Tô Tử Ngọc nhìn cảnh tượng phồn vinh trong châu phủ thì chặc lưỡi thở dài:

- Quả nhiên bên ngoài phồn hoa, trong điển tịch Tô gia ghi lại ngàn vạn năm trước Trung Nguyên còn không có cảnh tượng như vậy.

Hắn xem như nhỏ tuổi nhất trong đồng trang lứa Tô gia, cho nên khi Tô gia di chuyển đến Ngô Đồng Sơn đến nay, các đệ tử Tô gia khác thường xuyên có thể ra ngoài, hơn nữa đại biểu Tô gia đi xử lý một ít sự vụ.

Hắn còn nhỏ nên bị trưởng bối Tô gia cấm ra khỏi Ngô Đồng Sơn, đợi đến lúc Tô gia ổn định mới cho phép ra ngoài du ngoạn để tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn.

Tô Tử Ngọc rỗi rãnh đến mức nhàm chán, lúc này mới năn nỉ Tô Trọng Viễn mang theo hắn đi ra dạo chơi.

Tô Trọng Viễn thân là võ giả Hóa Thần Cảnh, trước tiên không kể năng lực làm việc của hắn thế nào, chỉ bằng hắn có thực lực Hóa Thần Cảnh cộng thêm hắn là huyết mạch dòng chính Tô gia, hắn có quyền hành không nhỏ trong Tô gia, cho nên hắn có thể mang theo Tô Tử Ngọc đi ra.

Hơn nữa bên cạnh hắn là những võ giả Thần Cung Cảnh lấy lòng, đều là người một ít tông môn đầu nhập vào Tô gia, nói chính xác là đầu nhập vào Tô Trọng Viễn.

Nghe được Tô Tử Ngọc nói thế, Tô Trọng Viễn cười cười nói:

- Tử Ngọc ngươi không có hiểu biết mà thôi, nơi này chẳng qua là châu phủ bình thường trong Bắc Nguyên đạo, thành Thịnh Kinh còn phồn hoa hơn vô số lần.

Kiến thức của Tô Trọng Viễn còn nhiều hơn Tô Tử Ngọc cả đời ở lại trong Ninh Viễn Đường nhiều nhưng nhiều cũng có hạn, hắn chưa đi ra ngoài bao nhieu lần nhưng đủ để nói khoác trước mặt Tô Tử Ngọc.

Trên mặt Tô Tử Ngọc lộ ra vẻ chờ mong.

- Tương lai chúng ta nhất định đi du ngoạn hoàng cung Đại Chu trong thành Thịnh Kinh một phen.

- Trong điển tịch Tô gia chúng ta có ghi lại hoàng cung nhất thế hoàng triều ngày xưa rất hùng vĩ, không biết hoàng cung Đại Chu hiện tại có cảnh tượng gì.

Vài tên võ giả môn phái nhỏ đi theo bên cạnh đổ mồ hôi lạnh.

Hoàng cung Đại Chu là nơi ngươi có thể tùy ý du ngoạn sao? Cũng may mắn nơi này không phải thành Thịnh Kinh, nếu không lời này bị mật thám Lục Phiến Môn nghe được, chỉ sợ sẽ dám động thủ với bọn họ ngay bên đường.

Tô Trọng Viễn cuồng ngạo nhưng cũng biết nặng nhẹ, nơi này là Bắc Nguyên đạo, ít nghị luận chuyện Đại Chu thì tốt hơn.

Cho nên hắn ho khan một tiếng nói:

- Ngươi đó, các ngươi đều là rắn rít địa phương, trong châu phủ có nơi nào náo nhiệt liền giao cho các ngươi an bài.

Đôi mắt tên võ giả Thần Cung Cảnh sau lưng Tô Trọng Viễn sáng ngời, hắn vừa định nói gì đó, nhưng đối diện có một võ giả trung niên đụng hắn một cái, thiếu chút nữa đụng vào hắn.

Tên võ giả Thần Cung Cảnh kia vừa định mắng chửi, nhưng ánh mắt của hắn vừa mới tiếp xúc với đối phương liền cảm giác hai mắt đối phương giống như vực sâu và hắn trầm luân trong đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.