Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1459: Thần Tướng ra sân (2)



Tôn Ngộ Không lấy ra Hỗn Độn Tử Kim Bổng, hưng phấn nói:

- Tốt nhất cái thứ nhất rút được là ta!

Một gậy của hắn, dưới Thiên Đạo Chí Thánh, không người có thể khiêng.

Hạ Thần Võ cũng không nói nhảm, ném kim kính lên không trung, ý chí để nó không ngã, ngón trỏ tay phải điểm một chút, một hàng con số chiếm cứ toàn bộ mặt kính, không chỉ hắn, bên cạnh còn có trưởng lão của Chí Tôn Thần Điện cũng cầm kim kính tương tự, bọn hắn phụ trách đăng ký người thắng trận.

- 107!

Thanh âm hùng hậu âm vang lên, trong tháp nháy mắt an tĩnh lại, ngay sau đó một bóng người nhảy ra, rơi vào dưới đáy.

Người này lưng hùm vai gấu, mặt mũi tràn đầy vết bẩn, hung thần ác sát, tu vi Thánh Nhân cảnh trung kỳ không chút kiêng kỵ bày ra

Sự xuất hiện của hắn đưa tới oanh động không nhỏ, hiển nhiên có tên tuổi nhất định

- 749!

Hạ Thần Võ lần nữa tuyển ra một số thứ tự, ra sân chính là Mã Diệp lúc trước tìm Hoàng Phủ Lãm Nguyệt phiền phức

Mặt mũi Mã Diệp tràn đầy nụ cười xấu xa rơi xuống đất, nhìn chằm chằm đối thủ.

Lúc này, biên giới đáy tháp dâng lên một màn sáng hơi mờ, vừa vặn từ dưới nhất dâng lên, khí thế trùng thiên, trong chớp mắt thăng đến đỉnh chóp, ngăn cách mấy trăm vạn sinh linh cùng sân bãi chiến đấu

- Trận pháp này, Đại Đạo Chí Tôn cũng không thể phá.

Mặt mũi Bách Lý Thủ Ước tràn đầy ngưng trọng nói, không nghĩ tới Hạ Thần Võ đã mạnh đến cấp độ hắn khó có thể tưởng tượng, quả nhiên là hậu sinh khả úy.

Trong lòng mọi người ngưng tụ, lời ấy không phải ám chỉ Hạ Thần Võ siêu việt Đại Đạo Chí Tôn?

Tần Quân tay trái chống cằm, buồn bực ngán ngẩm quan chiến.

Nếu Vô Song đại chiến một mực theo quy tắc đơn đấu, đoán chừng cần một đoạn thời gian rất dài mới có thể kết thúc

- Bắt đầu đi.

Thanh âm Hạ Thần Võ nhẹ nhàng truyền ra, Mã Diệp nghe xong, lúc này cười lạnh xuất thủ

Tu vi của hắn đạt tới Thánh Nhân cảnh hậu kỳ, cảnh giới siêu việt Đại Hồ tử, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt huy quyền mà đến

- Không tốt!

Đại Hồ tử thầm kêu không ổn, vô ý thức nâng lên hai tay ngăn cản.

Oanh một tiếng!

Hắn bị Mã Diệp đánh bay ra ngoài, đâm vào màn sáng, lục phủ ngũ tạng bị chấn động đến thụ thương, còn chưa chờ hắn lấy lại tinh thần, Mã Diệp quét ngang, khí thế cuồng dã, rất có khí thế Băng Sơn Đoạn Hải.

Đại Hồ tử rơi xuống, hiểm hiểm tránh thoát một cước.

Mã Diệp thừa thắng xông lên, cấp tốc đến phía sau hắn, song quyền như trọng pháo oanh ra, rắn rắn chắc chắc nện ở lưng Đại Hồ tử

- Phốc...

Đại Hồ tử thổ huyết bay ra ngoài, để không ít sinh linh lắc đầu.

Mã Diệp là vạn cổ yêu nghiệt, lực chiến đấu có thể so với Thánh Nhân cảnh viên mãn, trận chiến đấu này hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, chắc hẳn chẳng mấy chốc sẽ kết thúc

Tần Quân nhắm mắt dưỡng thần, đối với Mã Diệp, không có chút hứng thú nào.

- Gia hỏa này vẫn rất mạnh a.

Hoàng Phủ Lưu Tâm nhìn Mã Diệp ra vẻ ta đây, bĩu môi nói.

- Hừ, liền hắn? Nếu để cho vi huynh gặp được, ngươi nhìn vi huynh xé nát hắn như thế nào!

Hoàng Phủ Lãm Nguyệt mỉa mai cười một tiếng, đối với Mã Diệp, hắn xác thực không để vào mắt

Vạn cổ yêu nghiệt nhiều như vậy, không phải ai cũng có thể trở thành Quý Long Uyên

Chiến đấu không đến nửa nén hương, Đại Hồ tử liền nhận thua, Mã Diệp còn muốn tiếp tục, đáng tiếc bị Mạc Nhược Hà ngăn cản.

Một màn này ngược lại để tuyệt đại bộ phận người tham chiến âm thầm buông lỏng, bọn hắn cũng sợ địch nhân không nhìn quy tắc tiến hành giết chóc.

- Số 10.010!

Hạ Thần Võ tuyên bố người ra sân kế tiếp, thoại âm rơi xuống, Viên Hồng mang theo Hỗn Độn Linh bảo Trấn Hải Tây Phương Côn nhảy xuống.

Trấn Thế Thần Tháp lập tức oanh động lên.

Không nghĩ tới Vô Song đại chiến vừa bắt đầu, đầu tiên là vạn cổ yêu nghiệt, lại là Thần Tướng của Đại Tần thiên đình, điệu bộ này để người huyết mạch sôi sục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.