Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1560: Cơ Hạo Dạ chiến Sở Điệu Thánh Tổ (1)



Tại Thiên Đế Thạch Điện, ngoại trừ đồ đệ của Tần Quân ra, đều xưng Tần Quân là Bệ Hạ, trước kia Cơ Hạo Dạ xưng Tần Quân là Bệ Hạ, sau mới chuyển thành đồ đệ của Tần Quân, mới đầu hắn còn sẽ thử gọi sư tôn, nhưng không lâu lắm, vẫn không nhịn được gọi Bệ Hạ.

Trong lòng hắn, xưng Tần Quân là Bệ Hạ, càng thấy cung kính hơn.

Nhìn qua bóng lưng trên Chí Tôn Cửu Long Ỷ, Cơ Hạo Dạ kích động khó nhịn.

Chí Tôn Cửu Long Ỷ chậm rãi quay lại, Tần Quân cũng đi theo quay người, khuôn mặt kia cùng trong trí nhớ giống nhau như đúc đập vào mắt, Cơ Hạo Dạ càng thêm kích động, phấn khởi đến huyết dịch khắp người đang sôi trào.

- Đồ nhi, đã lâu không gặp.

Tần Quân cười khẽ nói, câu nói này lại để hắn cùng Cơ Hạo Dạ thổn thức không thôi, cảm khái vạn phần.

Hắn nói rất lâu là Sở Điệu Thánh Tổ, Bạch Đế cũng không thể nào hiểu được.

Cơ Hạo Dạ quỳ trên mặt đất, vui đến phát khóc nói:

- Vô luận bao nhiêu kỷ nguyên, đồ nhi cũng nguyện một mực chờ đợi Bệ Hạ trở về!

- Chẳng lẽ hắn thật là… không có khả năng.

Toàn thân Sở Điệu Thánh Tổ run rẩy, phảng phất như bị định trụ, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Thiên Đế, đây không phải là truyền thuyết hư vô phiêu miểu sao?

Thật tồn tại?

Bạch Đế cùng Công Tây Độc Nha cũng ở vào trong hoảng hốt, bọn hắn cũng đã được nghe nói truyền thuyết của Thiên Đế, nhưng làm sao cũng không nghĩ tới là thật.

Nhất là Bạch Đế, đồ nhi của mình lại là chúng sinh chi sư, hắn sao có thể bình tĩnh?

Hắn hoàn toàn không nghĩ ra, về phần Vận Mệnh Chi Luân, căn bản không cách nào dẫn người xuyên việt mấy trăm tỷ năm, bởi vì Bạch Đế từng thử qua.

Đáng tiếc, hắn không biết Tần Quân ngoại trừ Vận Mệnh Chi Luân, còn có Thần Thoại Hệ Thống.

- Ngươi đến rất đúng lúc, gia hỏa này muốn cầm tù trẫm.

Tần Quân liếc xéo Sở Điệu Thánh Tổ, giống như cười mà không phải cười nói.

Lời vừa nói ra, Sở Điệu Thánh Tổ kém chút dọa đến hồn phi phách tán, tuy cảnh giới của hắn cùng Cơ Hạo Dạ chênh lệch không xa, nhưng chiến lực lại ngày đêm khác biệt

Cực Viêm Ma Thần có danh xưng Hỗn Độn sinh linh mạnh nhất, năng lực chiến đấu ở trong cùng giai không có địch thủ, thậm chí có thể vượt cấp chiến đấu.

Ánh mắt của Cơ Hạo Dạ chuyển hướng Sở Điệu Thánh Tổ, chỉ một ánh mắt, liền dọa đến Sở Điệu Thánh Tổ lui lại một bước, vội vàng giải thích nói:

- Bổn Tọa không có ý tứ cầm tù hắn, là bởi vì Bổn Tọa cùng…

Hắn bỗng nhiên nghĩ đến truyền thuyết của Huyền Đương cùng Thiên Đế, lại ngây người…

Huyền Đương tựa hồ cũng là thủ hạ của Thiên Đế a.

Còn có Hoắc Khứ Bệnh, Hỗn Độn song kiệt…

Nghĩ đến đây, Sở Điệu Thánh Tổ bỗng nhiên có loại muốn đi chết, thậm chí không dám cùng Tần Quân đối mặt.

Hắn rốt cuộc hiểu vì sao Tần Quân có thể không có sợ hãi.

- Ngươi dám giam giữ Bệ Hạ sư tôn của ta.

Cơ Hạo Dạ giận tím mặt, khí tức bạo lệ làm cho cả cung điện rung động kịch liệt, thậm chí ngay cả Sở gia vũ trụ cũng vặn vẹo

Công Tây Độc Nha dọa đến vội vàng nhảy dựng lên, hoảng sợ nhìn qua Cơ Hạo Dạ.

Sơ Đại Cực Viêm Ma Thần khủng bố, nàng là từ nhỏ nghe đến lớn, để cho khắp cả người nàng băng lạnh, không biết làm sao.

- Đều là hiểu lầm.

Sắc mặt của Sở Điệu Thánh Tổ vô cùng khó xử, giờ khắc này, hắn hối hận phát điên, vì sao đi chọc sát thần Tần Quân này chứ.

Hắn còn chưa có nói xong, Cơ Hạo Dạ bỗng nhiên lướt qua bậc thang, đến đến trước mặt hắn, tay trái như lôi đình nhô ra, cấp tốc bắt mặt hắn lại, mạnh mẽ đè ép xuống

Oanh...

Vương tọa đột nhiên vỡ nát, hơn vạn thềm đá trong nháy mắt vỡ vụn, từ bên ngoài nhìn, toàn bộ ngọn núi khổng lồ bắt đầu vỡ ra, ngay cả Linh Vụ ở chung quanh cũng bắt đầu cuồn cuộn, có thể thấy được lực lượng của Cơ Hạo Dạ lớn bao nhiêu

Đá vụn vẩy ra, tóc dài của Cơ Hạo Dạ như liệt diễm chập chờn, khuôn mặt hắn dữ tợn, nhìn xuống Sở Điệu Thánh Tổ nói:

- Sư tôn của ta, há là ngươi có thể làm khó dễ?

Sở Điệu Thánh Tổ chật vật không chịu nổi, thân thể hiện lên tư thái té ngã, giờ phút này hắn giận mà không dám nói gì.

Hắn hiểu được nếu mình phản kháng, hậu quả khó mà lường được.

Ầm!

Cơ Hạo Dạ nắm lấy đầu Sở Điệu Thánh Tổ, hất lên, Sở Điệu Thánh Tổ như quả bóng bị ném bay ra ngoài, từ bên cạnh Tần Quân bay qua, hắn cấp tốc bổ nhào ở trên không trung, rơi trên mặt đất, áo bào phần phật, sắc mặt vô cùng âm trầm.

Công Tây Độc Nha nhìn ngây người, không nghĩ tới Sở Điệu Thánh Tổ ở trước mặt Cơ Hạo Dạ không chịu được một kích như thế

Bạch Đế cũng như vậy, Sơ Đại Cực Viêm Ma Thần trong truyền thuyết lại lợi hại như vậy?

Cơ Hạo Dạ đứng ở trên bậc thang, liệt diễm lượn lờ, có xu thế dần dần chuyển biến thành Cực Viêm Ma Thần Chân Thân, hắn chậm rãi quay người, nhìn xuống Sở Điệu Thánh Tổ, nói:

- Quỳ xuống! Xin lỗi Bệ Hạ của ta!

Khí thế khủng bố siêu việt Vô Cực Chí Cao Đại Đế đột nhiên bạo phát, ngoại trừ Tần Quân không có cảm nhận được, Bạch Đế cùng Công Tây Độc Nha trực tiếp co quắp ngã xuống đất, toàn bộ ngọn núi khổng lồ nổ tung, Tần Quân chỉ cảm thấy cường quang xuất hiện, vô ý thức nhắm mắt, lúc lại mở mắt, cung điện đã không thấy, Hắc Ám vũ trụ hiện lên ở trước mắt, chung quanh tất cả đều là đá vụn cùng cuồng phong.

Ánh mắt nhìn qua, vũ trụ giãy dụa kịch liệt, phảng phất như lúc nào cũng có thể sẽ phá diệt.

Huyền Lôi giao thoa, tràng cảnh càng thêm kinh dị.

Tần Quân có thể nghe được nơi xa có tiếng kêu sợ hãi, đến từ sinh linh của Sở gia.

- Chuyện gì xảy ra? Có cường địch xâm lấn?

- Sở Tổ Thánh phong nát?

- Ti... đó là khí tức gì?

- Đây là khí tức của Cực Viêm Ma Thần! Ông trời ơi! Làm sao có thể mạnh như thế?

- Chẳng lẽ là Cơ Càn Khôn? Không có khả năng, hắn không có mạnh như vậy, chẳng lẽ là Sơ Đại Cực Viêm Ma Thần? Ti...

Cơ Hạo Dạ cách Tần Quân không đến trăm mét, cả người vòng quanh liệt diễm, như là vòi rồng, phóng lên tận trời, không biết cao bao nhiêu, ánh lửa chiếu rọi ở trên người Tần Quân, cho dù Cơ Hạo Dạ cố ý không để uy áp chạm đến Tần Quân, nhưng Tần Quân vẫn có thể rõ ràng cảm nhận được hắn cường đại

- Hiện tại tiểu tử này rốt cuộc mạnh cỡ nào?

Tần Quân híp mắt nghĩ, Cơ Hạo Dạ như thế, Nguyên Sơ đại đế, Viêm Tuyên Đế Quân, Ly Võ Ma Tôn lại như thế nào?

Ma Cảnh Thương thiên phú mạnh nhất lại nghịch thiên ra sao?

Phương xa, Sở Điệu Thánh Tổ nắm chặt song quyền, cắn răng nghiến lợi nhìn Cơ Hạo Dạ, hắn không có trốn, một khi hắn chạy trốn, toàn bộ Sở gia sẽ đứng trước tai hoạ ngập đầu.

- Thiên Đế! Ta cũng chưa từng thương tổn ngươi, ngươi thật muốn bức ta vào tử lộ sao?

Sở Điệu Thánh Tổ nhìn về phía Tần Quân nói, trong lời nói tràn đầy bi phẫn.

Sau khi biết thân phận của Tần Quân, hắn cũng không dám tự xưng Bổn Tọa nữa.

Hắn kiêng kị Tần Quân còn viễn siêu Cơ Hạo Dạ, thậm chí nghĩ Tần Quân che giấu thực lực.

Trong truyền thuyết Thiên Đế ở thời kỳ Hỗn Độn là tồn tại mạnh nhất, ngay cả Tô Đế cũng không bằng. Hiện tại sẽ mạnh như thế nào?

Hắn không dám tưởng tượng.

Nghĩ đến đây, Sở Điệu Thánh Tổ sợ không thôi, nếu lúc trước hắn xuất thủ với Tần Quân, sợ rằng sẽ chết vô cùng thê thảm.

Tần Quân ngồi ở trên Chí Tôn Cửu Long Ỷ, liếc xéo lấy Sở Điệu Thánh Tổ, nhiều hứng thú nói:

- Là ngươi mang trẫm tới nơi này, chẳng lẽ ngươi không có biểu thị gì sao?

Sở Điệu Thánh Tổ tuyệt không phải người lương thiện, nếu Cơ Hạo Dạ không xuất hiện, hậu quả khó mà lường được.

Cơ Hạo Dạ hư không dạo bước đi về phía Sở Điệu Thánh Tổ, khí thế trên người càng ngày càng mạnh, phương xa Hắc Ám vũ trụ lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được sụp đổ, hắc ám như Băng Sơn hòa tan, lộ ra màn ánh sáng bảy màu, vô cùng quỷ dị.

Sở gia vũ trụ ở dưới Sở Điệu Thánh Tổ trợ giúp, kiên cố hơn vũ trụ bình thường, đáng tiếc vẫn đánh không lại uy áp của Cơ Hạo Dạ.

- Đồ nhi, đừng giết hắn.

Bạch Đế cắn răng nhìn Tần Quân nói, Sở Điệu Thánh Tổ đối với hắn có ân, hắn tự nhiên không thể nhìn Sở Điệu Thánh Tổ chết.

Nghe vậy, Cơ Hạo Dạ đột nhiên quay đầu nhìn về phía hắn, trong mắt sát quang thiểm hiện, làm Bạch Đế vô ý thức nhắm mắt.

- Ngươi đang kêu ai!

Cơ Hạo Dạ nổi giận gầm gừ để pháp lực trong cơ thể Bạch Đế hỗn loạn, kém chút thất khiếu chảy máu.

Tần Quân là sư tôn của hắn, một con kiến hôi ngay cả Vô Cực Chí Cao Đại Đế còn chưa tới, cũng dám thu sư tôn của hắn làm đồ đệ?

Đây không phải cưỡi ở trên đầu hắn sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.