Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1775: Nhị Lang cái thế vô song (2)



Các Thần Ma nghị luận ầm ĩ, Hi Linh Nữ Đế vô ý thức nhìn về phía Tần Quân, trên mặt tươi cười, nhưng phát hiện Tần Quân không có cười.

- Bệ Hạ, sao vậy?

Hi Linh Nữ Đế khẩn trương hỏi, còn tưởng rằng Tần Quân bị thương.

- Không có việc gì.

Tần Quân trả lời, nhưng hắn nắm chặt song quyền.

Hắn đang chờ đợi hậu quả khi phóng thích Dương Tiễn.

Sau khi phóng ra Dương Tiễn, hệ thống hoàn toàn tĩnh mịch, vô luận Tần Quân hỏi thăm như thế nào, nó đều không trả lời, khiến cho Dương Tiễn mang tới kinh hỉ giống như nước thủy triều thối lui.

- Ngươi có thể trốn đi nơi nào?

Dương Tiễn cầm đao đứng ngạo nghễ, tự phụ nói, nói xong, hắn nâng tay phải lên nắm vào trong hư không một cái.

Chỉ thấy không gian phía trước lấy mắt trần có thể thấy đè ép, vô số Huyết Bức đều đụng trở về.

Huyết Bức cấp tốc tụ tập, lần nữa hóa thành Từ Thị lão tổ, cánh tay phải lại cũng khỏi hẳn, phảng phất như chưa từng bị thương.

Từ Thị lão tổ nhìn chằm chằm, ánh mắt vô cùng ngoan độc, hắn cắn răng nói:

- Thiên Đế nhất định phải chết! Nếu như ngươi dám ngăn trở! Hồng Mông lại lớn, cũng không chỗ ngươi dung thân!

- Dung thân?

Dương Tiễn nghe mà nở nụ cười, cuồng ngạo nói:

- Chỗ có Bệ Hạ, chính là chỗ ta dung thân!

Nói xong, hắn cấp tốc nâng đao chém tới, trong chốc lát, ức vạn đao khí từ bốn phương tám hướng tập sát đến Từ Thị lão tổ, không gian bị xé nứt thành từng khe hở, lôi điện giao minh

Đám người Tần Quân đứng ở sau lưng Dương Tiễn, thần kỳ không có cảm giác đến bất kỳ cảm giác áp bách

Từ Thị lão tổ đương nhiên sẽ không bị dễ dàng chém giết, hai tay vừa nhấc, huyết khí từ phía sau vọt lên, cùng vô số đao khí va chạm, không gian nổ tung, tứ ngược Hỗn Độn.

Cùng lúc đó, Chu Mạnh Lang tìm đúng cơ hội, lần nữa đánh về phía Tần Quân.

Đáng tiếc lần này, Nhậm Ngã Tiếu sớm có đề phòng, cấp tốc cản ở trước mặt hắn.

- Lăn...

Nhậm Ngã Tiếu một chưởng oanh ra, chưởng phong vô hình đụng vào Chu Mạnh Lang, Chu Mạnh Lang hoảng hốt, cảm giác pháp lực của mình lại bị hút đi.

- Thật coi ta sợ ngươi sao!

Chu Mạnh Lang cuồng hống một tiếng, xé mở bề ngoài lạnh lùng, không gian ở trên đỉnh đầu bị xé mở một lỗ hổng, dài tới mấy tỉ dặm, ngay sau đó một móng vuốt hồng sắc từ đó nhô ra, không có lông tóc, như bị nướng cháy, sau khi nó xuất hiện, khe hở màu đen lại lộ ra nhỏ hẹp, có thể thấy được trảo này to lớn bao nhiêu.

Hồng trảo ép về phía Nhậm Ngã Tiếu, ở phía dưới, Nhậm Ngã Tiếu cùng đám người Tần Quân nhỏ bé đến thậm chí như cát bụi.

Nhậm Ngã Tiếu cũng không hoảng loạn, ngẩng đầu nhìn, hai đạo ánh sáng bắn ra, như ánh nắng vạch phá hắc ám, đâm xuyên hồng trảo khủng bố.

- Ngao...

Một tiếng gào thét thống khổ vang lên, nhưng không đinh tai nhức óc, phảng phất như đến từ bên ngoài vũ trụ, thanh âm yếu ớt.

Chẳng lẽ trảo này có linh?

Mọi người khẩn trương nghĩ, nếu như trảo này là móng vuốt của sinh linh nào đó, vậy nó bao lớn?

- Đinh! Bởi vì ký chủ thả ra lực lượng siêu việt cực hạn của hệ thống trước mắt, hệ thống sinh ra hỗn loạn, ở sau đó một đoạn thời gian, hệ thống bình phục hỗn loạn, mà trong khoảng thời gian này, hệ thống sẽ ngủ say!

Thanh âm hệ thống nhắc nhở bỗng nhiên vang lên, để Tần Quân nhíu mày.

- Phải ngủ say bao lâu?

Tần Quân vội vàng hỏi.

- Mấy tháng nhiều nhất một năm.

Thanh âm của hệ thống càng ngày càng nhỏ, cuối cùng tan biến ở trong đầu Tần Quân.

Tần Quân thở dài một hơi, may mắn thời gian không dài, nếu không làm sao đối mặt Kim Diêu thần giáo cùng Huyết Bức tộc?

Chỉ là hệ thống hỗn loạn sẽ sinh ra hậu quả như thế nào?

Sẽ không phải lại chạy ra một số Thần Ma chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.