Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1777: Mạnh (2)



Hi Linh Nữ Đế bắt lấy cánh tay Tần Quân, nhẹ giọng hỏi:

- Bệ Hạ bớt giận, ngày sau lại tìm bọn hắn tính sổ sách.

Kim Diêu thần giáo cùng Huyết Bức tộc hiện ra thực lực quá kinh khủng, nàng nhịn không được lo lắng Tần Quân ngày sau an nguy

Tần Quân hít sâu một hơi nói:

- Trẫm không có việc gì, các ngươi có khỏe không?

Trừ hắn ra, thủ hạ Vô Cực cảnh còn lại cũng tao ngộ nội thương trình độ khác biệt, may mắn ý thức của bọn họ đều còn rõ ràng.

- Chúng thần không có việc gì.

Mọi người trả lời, chỉ là trên mặt vẫn treo vẻ chưa tỉnh hồn.

Đông Hoàng Thái Nhất oán hận nói:

- Đáng giận, đều tại chúng ta quá yếu.

Đại Tần thiên đình ở Cổ Thánh Đế Đạo cường thế như thế nào, lại bị hai thế lực đến từ chỗ càng sâu làm cho Thiên Đế thụ thương, đối với bọn hắn mà nói, tuyệt đối là sỉ nhục lớn nhất.

Trong mắt Doanh Chính lóe ra hàn mang, cắn răng nói:

- Thù này không đội trời chung, chúng ta nhất định phải nhớ kỹ, ngày sau giết tới chỗ sâu của Cổ Thánh Đế Đạo!

Lữ Bố, Bạch Khởi, Na Tra, Lý Tồn Hiếu, Hắc Bạch Vô Thường… cũng như thế.

Từ khi Đại Tần thiên đình quật khởi, Tần Quân chưa từng thụ thương?

Hơn nữa là ở trước mặt nhiều người như vậy.

- Các ngươi cố gắng tu luyện, ngày sau trẫm sẽ đề bạt tu vi của các ngươi, đến lúc đó, Đại Tần thiên đình tiến vào chỗ sâu của Cổ Thánh Đế Đạo, trước trảm Kim Diêu thần giáo cùng Huyết Bức tộc!

Tần Quân trầm giọng phân phó nói, mọi người gật đầu, trận chiến này không chỉ đánh lòng tự tin của bọn hắn, ngược lại để cho đấu chí của bọn họ nâng cao.

Nguyên Sơ đại đế cũng nghe mà nhiệt huyết sôi trào, nắm chặt song quyền.

So sánh với mấy trăm tỷ năm trước, Tần Quân trở nên mạnh hơn, càng có dã tâm, rất hợp khẩu vị của hắn.

Lúc này, Nhậm Ngã Tiếu bỗng nhiên xuất hiện ở ngoài trăm thước, tay phải mang theo đầu lâu máu me đầm đìa của Chu Mạnh Lang, hư không dạo bước mà đến, sát khí trên người vẫn chưa tiêu tán, để các Thần Ma âm thầm kinh hãi.

Tần Quân thấy cảnh này, trên mặt rốt cục tách ra nụ cười, không biết bắt đầu từ khi nào, hắn đối với Nhậm Ngã Tiếu đã sinh ra một loại tín nhiệm, chỉ cần Nhậm Ngã Tiếu xuất thủ, liền không có địch nhân giải quyết không được.

- Tên kia đã bị ta giết, vĩnh viễn không có ngày luân hồi.

Nhậm Ngã Tiếu đi đến trước mặt Tần Quân, hai người cách xa nhau nửa mét, đứng đối mặt nhau, cho dù sát khí của hắn Gghê người, Tần Quân vẫn cười đến xán lạn.

Tần Quân vỗ vỗ bả vai của Nhậm Ngã Tiếu, cười nói:

- Khổ cực, trẫm sẽ công chiếu Đại Tần thiên đình, vì ngươi phong thưởng.

Mọi người không có ý kiến, cho dù là Dương Tiễn cũng gật đầu, tất cả đều kính nể nhìn Nhậm Ngã Tiếu.

Nhậm Ngã Tiếu lắc đầu nói:

- Tính không được cái gì, nhưng tiếp đó, ngươi phải tranh thủ thời gian theo ta đi, ta phải nhanh một chút giúp ngươi mạnh lên, hai chi thế lực kia sẽ không bỏ qua, lần tiếp theo phái cường giả tới khẳng định càng mạnh.

Càng mạnh!

Mọi người nghe mà trong lòng run lên.

Lúc này, Lý Thanh, Hoa Thánh Hải, Kiều Thiên Minh bay tới, đều rất khẩn trương, cẩn thận từng li từng tí, thậm chí không dám nhìn Nhậm Ngã Tiếu cùng Dương Tiễn.

- Chúng ta chính là Thần Tướng của Thần Tướng minh, được Vương thủ phái tới trợ giúp Thiên Đế.

Lý Thanh cung kính ôm quyền hành lễ, nói ra thật xấu hổ, bọn hắn cơ hồ không có xuất lực.

Tần Quân nghi hoặc hỏi:

- Vì sao Thần Tướng minh muốn trợ giúp trẫm?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.