Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1779: Dung hợp (2)



Nhậm Ngã Tiếu phân phó.

Tần Quân phất tay, từng khỏa Sát Lục bảo châu từ trong tay áo hắn bay ra, cấp tốc lơ lửng ở quanh người hắn, Nhậm Ngã Tiếu thấy trừng to mắt.

Vượt qua 100 ngàn Sát Lục bảo châu nổi lơ lửng, tựa như 100 ngàn sao trời hồng sắc, sáng chói tráng lệ, huyết quang chiếu rọi ở trên thân Tần Quân, khiến cho hắn quang mang vạn trượng.

- Vì sao ngươi có nhiều Sát Lục bảo châu như vậy?

Nhậm Ngã Tiếu nhíu mày hỏi, hắn nguyên lai tưởng rằng Tần Quân có thể có 100 viên là tốt rồi.

Hẳn là Tần Quân cùng Cực Đế quan hệ còn tốt hơn hắn tưởng tượng?

Tần Quân đắc ý cười nói:

- Sát Lục Đại Đạo lấy tất cả Sát Lục bảo châu tặng cho trẫm.

Không thể không nói, Cực Đế đối với hắn rất khẳng khái.

Có lẽ là vì trả ân tình ở thời kỳ Hỗn Độn.

Nhậm Ngã Tiếu hít sâu một hơi nói:

- Rất tốt! Nếu như vậy, thời gian dung hợp càng ngắn hơn!

- Chuẩn bị xong chưa?

Đối mặt Nhậm Ngã Tiếu mang theo ánh mắt cuồng nhiệt, Tần Quân nói:

- Chuẩn bị xong.

Nhậm Ngã Tiếu cũng không nói nhảm nữa, tay phải vung lên, 100 ngàn Sát Lục bảo châu cấp tốc chui vào giữa mi tâm Tần Quân, chấn động đến áo bào của Tần Quân phiêu động.

Trong chốc lát, toàn bộ vũ trụ hoang vu, tất cả Vẫn Tinh phiêu động đều đình trệ xuống.

Ý thức của Tần Quân cũng lâm vào trong hoảng hốt, ở khắc cuối cùng, hắn mơ hồ nghe được một câu:

- Hiện ra cường đại vốn có của ngươi đi! Ngươi mới là mạnh nhất!

Một đại lục huyết sắc giống như cái tổ, cư trú vô số Huyết Bức, nơi này chính là đại bản doanh của Huyết Bức tộc.

Ở trên Huyết Bức đại lục, lượn vòng lấy Huyết Bức đại quân tựa như bão cát, che khuất bầu trời, cho người ta một loại cảm giác kinh dị.

Đại Lục Trung Ương, một cung điện cao đến không cách nào nhìn ra đứng vững, phía trước là vách núi, thác nước bàng bạc bay thẳng xuống dưới, hơi nước khắp trời, phía dưới là đại dương mênh mông, trông không đến cuối cùng.

- Cái gì! Ngươi bại?

Trong cung điện bỗng nhiên truyền ra một âm thanh chấn nộ, trên bầu trời vô số Huyết Bức cả kinh tản ra.

Bên trong đại điện, đứng thẳng từng thạch tượng cao trăm vạn trượng, uy nghiêm dữ tợn.

Từ Thị lão tổ quỳ trên mặt đất, cái trán dính sát mặt đất, thân thể run rẩy, không dám ngẩng đầu.

Thái Nguyên Thủy Tổ run lẩy bẩy, đây chính là hình ảnh chúng sinh khó có thể tưởng tượng.

Ở phía trước hắn, trên đài cao đứng một thân ảnh vĩ ngạn, cao chừng vạn trượng, từ trên nhìn xuống hắn, cường quang rơi ở trên người hắn, không cách nào chính diện nhìn thấy bộ mặt thật sự.

- Thủ hạ của Thiên Đế có hai Thái Nguyên Thủy Tổ, hơn nữa cảnh giới cao hơn ta, Kim Diêu thần giáo Đại thần vương đã vẫn lạc, ta có thể còn sống sót, đúng là may mắn.

Từ Thị lão tổ rung động giải thích nói, hồi tưởng lại Dương Tiễn, hắn liền không khỏi hoảng sợ.

Khí thế của Chiến Đấu đại đạo thật sự là quá mạnh.

- Phế vật!

Thân ảnh vĩ ngạn giận quát một tiếng, kém chút chấn Từ Thị lão tổ bay ra ngoài.

Từ Thị lão tổ khổ sở, nhưng không dám giải thích, nói quá nhiều, càng dễ dàng chọc giận Huyết Bức tộc lão tổ.

- Báo… bẩm báo lão tổ, Thần Tướng minh Đông Đế đến!

Đúng lúc này, một Huyết Bức bay vào, đồng thời trong miệng truyền ra lời nói.

Thần Tướng minh Đông Đế!

Từ Thị lão tổ đột nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt không thể tin được.

Huyết Bức tộc lão tổ trầm giọng hỏi:

- Hắn tới làm cái gì? Mang theo bao nhiêu người?

- Mười người.

Huyết Bức báo tin trả lời, để Huyết Bức tộc lão tổ trầm mặc.

Cường giả trong Thần Tướng minh đều là tồn tại rong ruổi một phương, Đông Đế dám tới nơi này, mang Thần Tướng khẳng định rất mạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.