Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1840: Thiên Đế khiêu chiến Cửu Cung Vô Thượng (1)



- Cửu Cung Vô Thượng chính là Sơ Thủy ma tổ, ngay cả Đọa Thiên Kiếm Đế, Tiêu Yêu Thiên Tôn cũng đã thần phục hắn, ai có thể địch qua hắn?

- Cửu Cung Vô Thượng nhìn chằm chằm chúng ta, chúng ta không thể hành động thiếu suy nghĩ, bằng không hắn sẽ xé nát trăm năm ước hẹn.

- Trừ khi Đại Tần thiên đình có một vị Thần Tướng có thể địch nổi Cửu Cung Vô Thượng.

- Hiện tại Đại Tần thiên đình là trung tâm phong bạo của Cổ Thánh Đế Đạo, chúng ta hơi không cẩn thận, liền vạn kiếp bất phục a!

- Cửu Cung Vô Thượng không giống với địch nhân dĩ vãng, hắn quá mạnh!

Trên đại điện, quần thần đều đang khuyên, ngay cả một số Thần Tướng cũng như thế

Cường đại như Dương Tiễn, Doanh Chính, Đông Hoàng Thái Nhất cũng chỉ giữ trầm mặc, lòng của bọn hắn đều hướng về phía Tần Quân, hiểu lúc này nếu lại ủng hộ, chắc chắn đẩy Tần Quân cùng Đại Tần thiên đình hướng chỗ vạn kiếp bất phục

Tần Quân mặt không biểu tình, tất cả âm thanh đều nghe lọt vào trong tai.

Tuy biết Tiên Quan Thần Tướng đều vì Đại Tần thiên đình suy nghĩ, nhưng hắn vẫn còn có chút khó chịu.

Hắn đã không biết có bao nhiêu năm không có bị nghi vấn qua như thế.

Hai ngàn tỉ năm?

Ba ngàn tỷ năm?

Chỉ sợ càng lâu!

Nếu không phải cân nhắc đến quần thần không biết hắn xuyên việt, hắn thật nghĩ một bàn tay chụp chết tất cả.

Về sự tình hắn xuyên việt, hắn chắc chắn sẽ không nói, thậm chí không bạo lộ ra thực lực cụ thể của mình, Tần Quân thờ phụng một chuẩn tắc, vĩnh viễn không nên dùng hết át chủ bài.

Từ Hồng Mông cho tới bây giờ, hắn không cách nào xác định trôi qua bao nhiêu thời gian, trời mới biết Hồng Mông đã biến thành cái dạng gì

- Các ngươi nói hết chưa?

Tần Quân mở miệng hỏi, ngữ khí vô cùng lạnh lùng.

Trong chốc lát, tất cả mọi người cảm giác uy thế lớn lao đánh tới, dù là Dương Tiễn, Nhiễm Mẫn, Nữ Oa, Đông Hoàng Thái Nhất… cũng trừng to mắt.

- Thật mạnh, so với Cực Đế lúc trước càng mạnh.

Nhiễm Mẫn nghẹn họng nhìn trân trối, một mặt như thấy quỷ.

Doanh Chính thì mồ hôi lạnh lâm ly, lúc này mới bao lâu, tu vi của Tần Quân liền viễn siêu hắn?

Cùng lúc đó, trong một tòa phủ đệ ở Lục Đế thành, Ma Cảnh Thương đang ngắm hoa bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Thiên Đế Cung, trong mắt tràn đầy chấn kinh

- Sao khí tức của sư tôn mạnh như thế?

- Tạo Hóa Thái Hư Tôn sơ kỳ.

- Ngắn ngủi một tháng.

Ma Cảnh Thương đứng dậy, hoàn toàn không cách nào giữ vững bình tĩnh, hắn vì đột phá Tạo Hóa Thái Hư Tôn, hao tốn bao nhiêu tâm lực?

Tần Quân ngắn ngủi một tháng liền từ Hồng Mông Dung Đạo cảnh bay vọt đến Tạo Hóa Thái Hư Tôn?

Cho dù Tần Quân trùng tu, vẫn để hắn không thể tưởng tượng

- Xem ra ta vẫn là coi thường sư tôn.

Ma Cảnh Thương cười khổ nói, từ khi hắn đi qua Hồng Mông, thế giới quan mở rộng, đã biết quá nhiều tồn tại, cho nên hắn đối với Tần Quân đã không còn là ỷ lại, càng nhiều hơn chính là ý muốn bảo hộ

Hiện tại tu vi của Tần Quân đuổi kịp hắn, hắn ngoại trừ sợ hãi thán phục, cũng chỉ có thể sợ hãi thán phục

Một bên khác, trong Thiên Đế Cung

Tần Quân thu hồi uy áp, nhưng Thiên Đế oai vẫn để hết thảy mọi người trên điện trong lòng run sợ

- Trẫm muốn thống trị Cổ Thánh Đế Đạo, lời của trẫm các ngươi không nghe?

Tần Quân trầm giọng nói, âm thanh như Hồng Mông nổ tung, chấn động đến tất cả mọi người đầu váng mắt hoa, kém chút nằm sấp ngã xuống đất

Thiên Đế Thần uy!

Chúng sinh sợ hãi!

- Ai còn dám ngỗ nghịch trẫm! Phế thành thứ dân! Muôn đời không thành Thiên Đình Tiên Vị!

Tần Quân gằn từng chữ nói, đây cũng không phải là lần thứ nhất quần thần chống lại ý chí của hắn, trước kia xác thực yếu, hắn có thể hiểu được, hiện tại hắn vô cùng cường đại, cần gì lại sợ Cửu Cung Vô Thượng?

- Bách Lý Thủ Ước!

- Có thần!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.