Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1859: Nam Hồng Mông Chấp Pháp giả (2)



Tm thanh uy nghiêm vang lên lần nữa, ẩn hàm vẻ tức giận.

Sau đó đại thủ chậm rãi co lại nhập trong khe không gian, chuẩn bị rời đi.

- Dừng lại! Trẫm cho phép ngươi cứu người sao!

Lúc này, thanh âm của Tần Quân bỗng nhiên truyền đến, chỉ thấy hắn nâng tay phải lên, nắm vào trong hư không một cái, nguyên thần của Huyết Bức tộc lão tổ liền bị hắn cách không kéo qua, rơi vào trong lòng bàn tay hắn, hóa thành hình thái bỏ túi

Ánh mắt của tất cả mọi người đồng loạt chuyển dời đến trên người Tần Quân, bao quát Tôn Ngộ Không.

- Thủ đoạn thật là bá đạo!

Tôn Ngộ Không âm thầm kinh hãi, hắn thậm chí không có thấy rõ Tần Quân ra tay như thế nào.

Cái đại thủ thần bí kia bỗng nhiên biến mất, ngay sau đó trong khe không gian đi ra một bóng người, hắn mặc hắc thiết trọng giáp, khuôn mặt thô kệch lạnh lùng, tóc đen buộc ở sau đầu, mắt hổ mày rậm, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tần Quân, nói:

- Ngươi là ai?

- Trẫm chính là Thiên Đế, ngươi là ai?

Tần Quân ngồi ở trên Chí Tôn Cửu Long Ỷ, nhìn xuống hắn, lạnh giọng hỏi lại.

Nguyên thần của Huyết Bức tộc lão tổ ở trong lòng bàn tay hắn run lẩy bẩy, muốn chạy trốn, nhưng có tầng một bích chướng vô hình vây khốn hắn

- Ta chính là Mã Tuân, thủ hạ của Khánh Đế, tuy Huyết Bức tộc làm nhiều việc ác, nhưng bọn hắn ở Hồng Mông có vai trò không thể coi thường, có được đại tạo hoá, ngươi không thể giết!

Nam tử trầm giọng nói, đồng thời hắn cố gắng nghĩ ra Thiên Đế là ai.

Rất nhanh, hắn liền nghĩ đến lời đồn đại gần đây.

Sở dĩ Thần Tướng minh cùng Kim Diêu thần giáo khai chiến, giống như cũng là bởi vì một tồn tại tự xưng Thiên Đế, trừ cái đó ra, Thần Chủ Vân Điện cũng có ân oán với Thiên Đế

Chẳng lẽ đúng là người này?

Trên mặt Mã Tuân lộ ra vẻ trào phúng, dám xưng Thiên Đế, kẻ này là không muốn sống.

Thiên Đế ở Hồng Mông là cấm kỵ, ai dám dùng tên này, chắc chắn nghênh đón Hồng Mông Thiên Khiển.

- Khánh Đế là ai?

Tôn Ngộ Không nắm Hỗn Độn Tử Kim Bổng, trầm giọng hỏi.

Hắn có thể cảm giác được Mã Tuân không yếu hơn mình, rất khó tưởng tượng Khánh Đế ở phía sau Mã Tuân lại mạnh cỡ nào.

- Khánh Đế chính là Nam Hồng Mông Chấp Pháp giả.

Mã Tuân trả lời, nhấc lên Khánh Đế, hắn liền không nhịn được giơ cằm, phảng phất như hắn đúng là Khánh Đế

- Thì tính sao? Trẫm liền muốn diệt Huyết Bức Tộc!

Tần Quân hừ lạnh một tiếng, tay trái bóp mạnh, nguyên thần của Huyết Bức tộc lão tổ trong nháy mắt bị phá tán

- Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh... Huyết Bức tộc mối thù! Thu hoạch được một cơ hội Đại Đạo Truyền Thừa, một lần cực hạn giác tỉnh, một cơ hội Thần Ma Chinh Triệu, ba cơ hội rút thưởng ngẫu nhiên!

Thanh âm hệ thống nhắc nhở đi theo vang lên ở trong đầu Tần Quân, mỹ diệu dễ nghe.

- Ngươi.

Mã Tuân tức giận, Tần Quân đây là đang đánh mặt hắn, đánh mặt Khánh Đế!

- Làm sao? Không phục?

Tần Quân miệt thị hắn, lạnh giọng hỏi.

Ma Cảnh Thương trong nháy mắt đi vào sau lưng Mã Tuân, cùng Tôn Ngộ Không trước sau vây quanh Mã Tuân, sát khí của Tạo Hóa Thái Hư Tôn khóa chặt đối phương.

Mã Tuân nỗ lực bình phục tâm tình, ngước nhìn Tần Quân nói:

- Huyết Bức tộc trắng trợn giết chóc, chính là vì trợ giúp Hồng Mông phân rõ ràng phế phẩm, ngươi diệt bọn hắn, tương đương với phá hư thăng bằng, tội này, ngươi đảm đương nổi sao?

- Phá hư thăng bằng? Chẳng lẽ Hồng Mông chỉ có một cái Huyết Bức tộc sao? Trẫm không chỉ muốn diệt Huyết Bức tộc, còn muốn hủy Kim Diêu thần giáo, đánh sập Thần Chủ Vân Điện, ngươi không phục mà nói, có thể lên giết trẫm a!

Tần Quân kiêu ngạo cười nói, hoàn toàn không để đối phương vào mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.