Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1872: Mục đích của Cực Đế (1)



- Đa tạ tiền bối.

Sinh linh cầm đầu nuốt một ngụm nước bọt, ôm quyền nói, lúc này, Cực Đế quay người nhìn về phía bọn hắn

Đợi bọn hắn thấy rõ ràng khuôn mặt của Cực Đế, rất nhanh liền có sinh linh nhận ra được thân phận

- Là Bất Bại Đại Đế Cực Đế!

- Làm sao có thể là hắn.

- Ti... Cực Đế?

- Đúng là hắn, ta xem qua pho tượng của hắn.

Các sinh linh giật nảy mình, ánh mắt nhìn về phía Cực Đế tràn đầy kính sợ

Cực Đế không nhìn bọn hắn, quay người tiếp tục đi vào chỗ sâu của Hồng Mông, hắn đi không vội không chậm, phảng phất như không có mục tiêu

- Cực Đế, đa tạ ngài, chúng ta có thể báo đáp ngài như thế nào? Cứ việc phân phó!

Sinh linh cầm đầu tiếp tục nói, tâm hắn chuyển động cực nhanh, đây chính là cơ hội tốt trèo lên Cực Đế a.

Nghe vậy, Cực Đế dừng bước lại, để đám sinh linh kia kinh hỉ.

- Lăng Đế phải chăng đã xuất thế?

Cực Đế nửa quay người, lạnh nhạt liếc xéo bọn hắn hỏi.

Lăng Đế?

Các sinh linh sửng sốt, Cực Đế muốn tìm Lăng Đế?

- Không rõ ràng, đoán chừng sắp rồi, gần đây Nam Hồng Mông truyền ngôn rất nhiều.

- Tiền bối tìm Lăng Đế là có đại sự gì? Cần chúng ta làm cái gì?

Sinh linh cầm đầu cười rạng rỡ, ngượng ngập hỏi.

- Ta muốn giết Lăng Đế, các ngươi nguyện ý giúp hắn chuẩn bị quan tài không?

Cực Đế nhìn chằm chằm bọn hắn, gằn từng chữ nói, âm thanh bình tĩnh, nhưng như một cỗ hàn phong thổi vào tâm linh của bọn hắn, để bọn hắn sửng sốt, khắp cả người băng lạnh

- Ha ha ha ha...

Nhìn thấy thần sắc của bọn hắn, Cực Đế quay người ngửa đầu cười dài, bá khí lăng nhiên, trong tiếng cười sơ cuồng để Linh Hồn chúng sinh linh run rẩy

- Ta đã về, Hồng Mông nên ta là tối cao!

Nương theo câu nói này, bước chân của Cực Đế tăng tốc, trong chớp mắt liền tan biến ở cuối tinh không

Sinh linh hai mặt nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra vẻ không thể tin được.

Cực Đế muốn giết Lăng Đế?

Đây tuyệt đối là tin tức kinh bạo toàn bộ Hồng Mông Đại!

Chỗ Hồng Mông cùng Hỗn Độn giao giới, Hồng Mông nguyên khí cùng Hỗn Độn chi khí vũ trụ hoá phân thành hai

Đám người Tần Quân cưỡi mây bay đến, vùng này sinh linh cực kì thưa thớt, thậm chí ngay cả Tinh Cầu cũng rất ít, khắp nơi phiêu tán thiên thạch, tinh không tĩnh mịch

- Còn bao lâu nữa?

Tần Quân mở miệng hỏi, hắn đã không kịp chờ đợi muốn diệt trừ Thần Chủ Vân Điện, thuận tiện cứu Chuẩn Đề ra.

Tiếp Dẫn ở bên cạnh cũng mở to mắt, hắn đã nghe Tần Quân nói qua, Chuẩn Đề bị nhốt ở Thần Chủ Vân Điện, cho nên hắn cũng rất sốt ruột.

Ma Cảnh Thương nhíu mày trả lời:

- Hẳn sắp tới rồi, chúng ta cẩn thận một chút.

Nghe vậy, Tần Quân nhếch miệng lên, cười có chút băng lãnh.

Xem ra Thần Chủ Vân Điện đã biết hắn muốn đánh tới, sớm chuẩn bị sẵn sàng a.

Thần thức của hắn quét ra, tinh không căn bản không có tung tích của Thần Chủ Vân Điện, lại thêm lúc trước Thần Chủ Vân Điện đã phái một đội Hỗn Độn Thần Chủ tiến về Cổ Thánh Đế Đạo, hẳn đã một lần nữa đánh giá qua thực lực của Đại Tần thiên đình

Huyết Bức tộc cùng Kim Diêu thần giáo diệt vong, tin tức đã truyền ra ở Nam Hồng Mông, Thần Chủ Vân Điện rất có thể đã được tin tức

- Tiếp tục đi tới, trẫm ngược lại muốn xem xem bọn hắn muốn tránh bao lâu!

Tần Quân cười lạnh nói, Ma Cảnh Thương gật đầu, điều khiển mây mù bay tới đằng trước

Tôn Ngộ Không, Bạch Khởi, Tiết Nhân Quý, Viên Hồng… đều cảnh giác nhìn chung quanh.

Thời gian từng giờ từng phút trôi qua.

Đám người Tần Quân không có gặp được một sinh linh, phảng phất như đi tới tử địa.

Đại khái qua hai canh giờ, phía trước bỗng nhiên bay tới một vệt sáng xanh, như lưu tinh, tốc độ rất nhanh, nhưng ở trong mắt Tạo Hóa Thái Hư Tôn, chậm như rùa bò.

- Dừng lại!

Tiết Nhân Quý cao giọng nói, đối phương rõ ràng là bay tới chỗ bọn hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.