Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1895: Thủy chung (2)



Đối mặt câu nói này, tâm thần của Tần Quân chấn động, từ nơi sâu xa, linh hồn của hắn phảng phất như bị trọng chùy đánh trúng.

Trong chốc lát, hắn bừng tỉnh đại ngộ.

Hắn nhìn như đã trở thành Thiên Đế, tâm như bàn thạch, nhưng hắn tổng không bỏ xuống được quá khứ.

- Tiểu Quân, ngươi có con đường của ngươi, cha mẹ không phải là toàn bộ của ngươi, cũng không thể là toàn bộ của ngươi, dù sao ta cũng có qua cha mẹ.

Tần Quốc Khôn nhìn chằm chằm Tần Quân, hiền hòa cười nói, chỉ là trong mắt lộ ra một tia không bỏ

Trong một thế này, ngoại trừ mẹ của Tần Quân, Tần Quân chính là người trọng yếu nhất của hắn, hắn áy náy mấy chục năm, rốt cục nhìn thấy Tần Quân bình yên vô sự, còn trở thành Thần Tiên trường sinh bất tử, hắn thật cao hứng, cũng hiểu mình thật nên buông tay

- Chỉ là đáng tiếc, đời sau, ta không cách nào lại làm cha của ngươi, ngươi cũng tuyệt đối đừng cho ta cơ hội, cố gắng sống thật tốt.

Nụ cười của Tần Quốc Khôn khắc sâu vào trong đầu Tần Quân thật sâu, Ngọc nhi lại nhịn không được khóc thành tiếng, vội vàng che miệng.

Tần Quân vung tay phải lên, giọng nói và dáng điệu của Tần Lăng Mệnh, Tần Tuyết Nhi, Tần Thiên Võ, Nhược Tâm bỗng dưng xuất hiện ở trước mặt hắn, như là hình chiếu.

- Gia gia tốt, ta gọi Tần Lăng Mệnh.

- Gia gia tốt, ta gọi Tần Nhược Tâm.

- Gia gia tốt, ta gọi Tần Tuyết Nhi.

- Gia gia tốt, ta gọi Tần Thiên Võ.

Bốn đứa bé nhìn Tần Quốc Khôn cười nói, như là chúc tết.

Tần Quốc Khôn đầu tiên là ngẩn người, sau thoải mái cười to nói:

- Hảo hài tử! Đều là hảo hài tử!

Giờ khắc này, trong mắt của hắn không bỏ cũng tiêu tán.

Bởi vì hắn triệt để buông xuống, Tần Quân đã có hài tử, tin tưởng về sau Tần Quân cũng có thể vì con của mình mà sống thật tốt.

Tần Quân có thể bắt được tâm tình của hắn, không khỏi thở dài, tay phải vung lên, hư ảnh bốn đứa bé tiêu tán, Tần Quốc Khôn cũng cấp tốc già nua, rất nhanh lại biến thành dáng dấp ban đầu, nằm dựa vào ở trên xe lăn, rất khó động đậy, ngay cả hai mắt cũng biến thành đục ngầu, phảng phất như tùy thời sẽ ngủ say

- Bà nó ơi…

Tần Quốc Khôn chật vật nói, âm thanh vô cùng thấp, nhưng Tần Quân có thể nghe được rõ rõ ràng ràng.

Oanh!

Tử Vi Đế Tinh Đạo Quả cùng Vận Mệnh Chi Luân trong cơ thể Tần Quân điên cuồng vận chuyển, giờ khắc này, hắn rốt cuộc hiểu hết thảy

Hắn lật tay lấy ra một cái Trữ Vật Giới Chỉ, ném cho Ngọc nhi nói:

- Gặp được nguy hiểm không thể kháng cự, nhỏ máu ở trên mặt nhẫn.

- Nhớ kỹ, chiếc nhẫn này tuyệt đối đừng nói, chỉ có thể chính ngươi biết, nếu không hậu hoạn vô cùng.

Nói xong, Tần Quân quay người, chuẩn bị rời đi.

Bước ra năm bước, hắn quay đầu, vừa hay nhìn thấy Tần Quốc Khôn nỗ lực mở mắt nhìn về phía hắn, trong mắt tràn ngập vẻ vui mừng.

Tần Quân quay người, cười một tiếng, hết thảy đều là thoải mái.

- Kiếp sau, ta sẽ để cho ngươi áo cơm không lo, quang mang vạn trượng

Tần Quân nỉ non một câu, hắn chính là Thiên Đế, có thể thao túng Luân Hồi chuyển thế, đã không cách nào cải biến ý chí của Tần Quốc Khôn, vậy hắn sẽ để cho đời sau của Tần Quốc Khôn qua vô cùng hạnh phúc

Nói xong, hắn biến mất tại nguyên chỗ.

Ban đêm ngày đó, Tần Quốc Khôn an tường rời đi, ngoại trừ Ngọc nhi, người nhà còn lại đều nhìn rất thoáng, dù sao Tần Quốc Khôn có thể sống đến hôm nay, đã coi như là trường thọ, chí ít lúc hắn rời đi không có thống khổ

Mười năm sau, Liên Minh Địa Cầu bỗng nhiên tiếp nhận một đoạn tin tức thần bí, trải qua kỹ thuật chữa trị, bọn hắn đạt được một đoạn ghi hình.

Trong hình ảnh có sáu bóng người bỗng nhiên xuất hiện trong tinh không, một bóng người kim quang diệu nhãn, năm bóng người khác toàn thân quấn quanh lấy hắc khí quỷ dị, như là Thần Minh đang đối kháng với tà ác, đằng sau bóng người vàng óng biến thành 1000 phân thân, vây công năm thân ảnh màu đen, ngay sau đó ghi hình gián đoạn.

Đoạn ghi hình này dẫn tới toàn bộ Liên Minh Địa Cầu chấn động, thời đại hoàn toàn mới cũng theo đó tiến đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.