Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1915: Vô hạn trưởng thành (2)



Lão giả vội vàng hô nói, thuận tiện tự giới thiệu, hắn cảm thấy Tần Quân rất không tệ, có thể kết giao một phen.

- Thiên Đế.

Tần Quân cũng không quay đầu lại vứt xuống hai chữ, rất nhanh liền tan biến ở trong tinh không.

Thiên Đế?

Trần Đạo Đức ngẩn người, nỗ lực suy tư một lát, lộ ra vẻ chợt hiểu.

- Nguyên lai là hắn.

Đại khái qua ba ngày, quang điểu rốt cục mang theo Tần Quân đi vào trước mặt Cực Đế.

Giờ phút này, Cực Đế ngồi xếp bằng ở trên một ngôi sao tu luyện, viên tinh cầu này không có nước, ngay cả hoa cỏ cây cối cũng không có, chỉ có mặt đất nham thạch trụi lủi, hoang vu tịch liêu

Cảm nhận được Tần Quân tới gần, Cực Đế mở mắt, sau đó đứng dậy, trên mặt tươi cười.

Rất nhanh, quang điểu bay vào trong cơ thể hắn, hóa thành hư vô, Tần Quân cũng từ trên Chí Tôn Cửu Long Ỷ dựng dậy, Long Ỷ hóa thành một vệt ánh sáng chui vào sau lưng hắn, biến mất không thấy gì nữa

- Thế nào, một người đối mặt Lăng Đế, ngươi sợ sao?

Tần Quân cười tủm tỉm hỏi, nơi này ngoại trừ Cực Đế, không còn ai khác, hắn còn tưởng rằng Cực Đế chỉ mời hắn.

- Sợ? Ta khi nào sợ qua?

Cực Đế buông tay cười.

- Ta chỉ là muốn để ngươi nhìn ta đánh bại Lăng Đế, đánh bại vị Bất Bại Đại Đế thứ nhất!

Nói đến chỗ này, trong mắt Cực Đế tràn đầy tinh quang, không có chút nhụt chí bị Tần Quân đánh bại nào.

Tần Quân cười cười, cũng không nói gì thêm.

Hắn thấy, Lăng Đế hẳn sẽ không yếu hơn Cực Đế, thiên phú của Lăng Đế hắn là biết, năm đó có thể trở thành đệ nhất cường giả dưới Hồng Mông Thần linh, tuyệt không phải hư danh.

- Còn có một vị, hắn đoán chừng cũng sắp tới.

Cực Đế nói sang chuyện khác, đang khi nói chuyện, tay phải vung lên, một gian tửu quán hiển hiện ra, không xa hoa, thậm chí có chút đơn sơ.

Trong quán có một tên tiểu nhị đang bận rộn, tựa như chân nhân.

- Chúng ta uống rượu chờ đợi a.

Cực Đế nói.

- Không nghĩ tới ngươi cũng thích uống rượu, còn tưởng rằng ngươi ngoại trừ chiến đấu, không có những yêu thích khác.

Tần Quân trêu chọc.

Cực Đế khục khục một tiếng, vẻ xấu hổ chợt lóe lên nói:

- Mỹ tửu phối chiến đấu, càng thú vị.

- Nha, ngươi còn có nhã hứng như thế.

Tần Quân giống như cười mà không phải cười, để Cực Đế hận tìm không được một cái lỗ để chui vào.

Hai người tới trong quán một ngồi xuống, tiểu nhị cấp tốc bưng hai bầu rượu lên, cười nói:

- Hai vị khách quan từ từ thưởng thức.

- Đây là Khí Linh?

Tần Quân lung lay bát rượu, hỏi.

- Ừm, trong lúc rảnh rỗi, liền sáng tạo ra hắn cùng tửu quán này.

Cực Đế gật đầu nói, có thể thấy được hắn bình thường thật là rảnh rỗi đến bị khùng.

Hai người vừa uống rượu vừa nói chuyện phiếm, Cực Đế bắt đầu lộ ra kế hoạch của mình cho Tần Quân

Tên này khiêu chiến Lăng Đế xong, còn chuẩn bị đi chiến Khánh Đế, Nạp Lan Tôn Vương.

Đại khái đi qua một canh giờ, lại có một người giáng lâm

Đúng là Tô Đế!

Tô Đế vẫn mặc áo trắng, khuôn mặt trở nên sạch sẽ, khóe miệng mang theo ý cười, so sánh với trước kia lạnh như băng, tưởng như hai người.

- Quả nhiên, Thiên Đế ngươi cũng ở đây.

Tô Đế cười đi vào trong tửu quán.

- Ngươi cũng tới, nhanh ngồi đi.

Tần Quân cười nói, trong lòng cảm khái vạn phần, ba người bọn hắn lần nữa đoàn tụ.

Nói ra, đây coi như là lần thứ nhất bọn hắn tụ rượu, lần trước là ở Hỗn Độn sơ khai, nhưng khi đó sau khi bọn hắn chiến đấu kết thúc liền phân tán, mấy trăm tỷ năm sau lại không có cơ hội như vậy, cho đến hôm nay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.