Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1927: Vô địch Thiên Đế (2)



Nghĩ xong, tả quyền của hắn mạnh mẽ oanh ra, kim quang tùy theo tóe hiện.

Đại Đế Hám Thế quyền!

Cột sáng kim sắc ẩn chứa lực lượng hủy diệt hết thảy, trong chớp mắt liền đến trước mặt Tần Quân.

Tần Quân nhấc chỉ đối oanh, trực tiếp dùng Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ!

Liệt diễm cùng cột sáng kim sắc oanh vào nhau, chấn động đến toàn bộ Hồng Mông Giới cầu run rẩy kịch liệt

Tần Quân ở Tạo Hóa Thái Hư Tôn sơ kỳ liền có thể chiến thắng Cực Đế, bây giờ đạt tới Tạo Hóa Thái Hư Tôn hậu kỳ, chiến lực lật ra gấp trăm lần, làm sao có thể đánh không lại Lăng Đế?

Hai đế điều động pháp lực, giằng co không xong, một màn này để vô số sinh linh hít vào khí lạnh

Thiên Đế có thể cùng Lăng Đế đối kháng chính diện?

- Chỉ bằng ngươi cũng mưu toan muốn phản kháng ý chí của trẫm?

Tiếng cuồng tiếu tràn ngập trào phúng của Tần Quân vang vọng bên tai chúng sinh, ngay sau đó, hắn cấp tốc hóa thành Thiên Đế Thần thể, cánh tay phải đẩy ra.

Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ lấy uy thế cực mạnh vượt lên Đại Đế Hám Thế quyền, Lăng Đế cả kinh vội vàng né tránh

Liệt diễm đâm vào Hồng Mông Giới cầu, đâm đến tường ánh sáng ẩn ẩn biến hình

Vô Cực Hồng Mông bào theo gió lất phất, toàn thân lóng lánh kim quang, Tần Quân vô cùng Thần thánh, khí phái của Thần linh cổ xưa nhất phát huy vô cùng tinh tế

Bá đạo!

Vô địch!

Ngoài ta còn ai!

Hắn đứng ở trong Hồng Mông Giới cầu, phảng phất như một đại thụ bất hủ, ngật đứng không ngã, vĩ ngạn đến cực điểm

Hắn quay đầu nhìn về phía Chính Hoa Tà Phật, nói:

- Trẫm muốn Cực Đế sống, ngươi dám có ý kiến?

Nghe vậy, Chính Hoa Tà Phật nhíu mày, không có trả lời

- Bệ Hạ uy vũ!

Cụ Lưu Tôn ngạc nhiên nói, không nghĩ tới Tần Quân đến Hồng Mông vẫn cường thế như vậy!

Lúc trước ở Hỗn Độn sơ khai, Tần Quân liền mạnh vô địch, đi vào Hồng Mông, vẫn như thế, để Cụ Lưu Tôn thân là bộ hạ cũ của Thiên Đế Thạch Điện cảm giác cực kỳ vinh hạnh, nhiệt huyết sôi trào.

Tô Đế cười híp mắt nhìn Tần Quân, Đường Khuynh Thiên ở bên cạnh thì nuốt nước miếng, hiển nhiên không nghĩ tới Tần Quân mạnh như thế.

- Thật mạnh.

Khánh Đế nuốt nước miếng một cái, bọn thuộc hạ ở sau lưng cũng nhìn trợn mắt hốc mồm

- Không có khả năng! Đại Đế làm sao có thể thua hắn!

Lý Viêm Long kích động nói, Lăng Đế là tín ngưỡng của hắn.

Tần Quân quay người nhìn về phía Cực Đế, nói:

- Trẫm muốn ngươi sống, ngươi liền phải sống!

Nghe vậy, Cực Đế trầm mặc, chậm rãi rời khỏi trạng thái Ngũ Tướng Thông Thần, màu da khôi phục, ánh mắt nhìn về phía Tần Quân vô cùng phức tạp.

- Đáng giận, thật coi ta rất yếu sao!

Lăng Đế cắn răng, diện mục trở nên hung ác, ngay trước mặt nhiều sinh linh như vậy, nếu hắn thua Tần Quân, còn có mặt mũi nào?

Vừa thức tỉnh tên tuổi liền quét rác?

Oanh một tiếng!

Hắn nhấc lên Bất Bại kiếm lao về phía Tần Quân, lần này hắn rất nghiêm túc.

Lúc trước bởi vì coi Tần Quân là ân nhân, tận lực lưu thủ, coi như báo ân!

Cảm nhận được sau lưng truyền đến uy áp, ánh mắt của Tần Quân ngưng tụ, tiếng long ngâm từ trong cơ thể nổ vang, mấy trăm Đế Viêm Long khí từ trong cơ thể hắn bay ra, tê minh đụng vào Lăng Đế

Nổ tung liên tiếp, tràn ngập toàn bộ Hồng Mông Giới cầu.

Đúng lúc này, Khánh Đế bỗng nhiên tiến vào Hồng Mông Giới cầu, trong mắt chảy ra hai tia sáng màu xanh da trời, hai tay hóa thành trảo bén nhọn, nhìn qua Tần Quân, trên mặt hắn lộ ra không có hảo ý.

Một màn này để chúng sinh xôn xao!

Khánh Đế cũng muốn tham chiến?

- Đại kiếp tà số, Hồng Mông không dung, nếu như ngươi cứu hắn, ai phụ trách cho chúng sinh của Hồng Mông?

Khánh Đế chính nghĩa lẫm nhiên nói, phảng phất như mình là Chúa Cứu Thế của Hồng Mông.

Tần Quân cười khẩy, mặc kệ hắn, lại đến ba tên Khánh Đế lại có làm sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.