Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1958: Đấu Chiến Thắng Phật xuất thế (1)



Lăng Đế nói sự tình Chính Hoa Tà Phật cùng Chu Ma đại đế, Đọa Lạc cấu kết một lần, nghe Chính Hoa Tà Phật cùng Lăng Đế liên thủ đối chiến Thiên Đế, khí tức của Đấu Chiến Thắng Phật trở nên không ổn định, tức giận cho dù là lửa nóng hừng hực cũng không cách nào cách trở.

Đợi Lăng Đế kể xong, Đấu Chiến Thắng Phật lâm vào trong trầm mặc.

Hỏa cầu khổng lồ rung động kịch liệt, phảng phất như lúc nào cũng có thể nổ tung, cỗ khí tức mang tính huỷ diệt kia lan tràn ở trong Hồng Mông tinh không.

Thật lâu sau…

Đấu Chiến Thắng Phật mở miệng hỏi:

- Ngươi tìm đến ta, không chỉ là vì Nghiệt Đồ kia chứ?

- Giúp ta giải phong!

Lăng Đế trầm giọng nói, khắp khuôn mặt là vẻ không cam lòng.

Lăng Đế phong đại chiến đã trở thành sỉ nhục của hắn, lại thêm Chu Ma đại đế phục sinh, hắn không thể lại ẩn nhẫn nữa.

- Ngươi chắc chắn chứ?

Đấu Chiến Thắng Phật truy vấn một câu, ngữ khí có chút ngưng trọng.

- Ý ta đã quyết, ta nuôi nó lâu như vậy, cũng nên đạt được hồi báo.

Lăng Đế gật đầu nói, vừa xuất thế liền gặp được Thành Thần chiến, để lòng tự tin của hắn bị thương, nhu cầu cấp bách an ủi.

Lúc này, hỏa cầu thật lớn bắt đầu co vào, vô số sóng lửa rót vào trong cơ thể Đấu Chiến Thắng Phật, thân thể cao chục tỷ trượng hiển lộ ra.

Vẫn như cũ là kim giáp, nhưng mạnh hơn kim giáp của Tôn Ngộ Không, mặt ngoài lưu chuyển thần quang, áo choàng hồng sắc ở sau lưng chập chờn, đỉnh đầu đội Kim Quan, cổ treo một chuỗi Phật Châu, Hầu Mao phiêu động, hai mắt của Đấu Chiến Thắng Phật trầm ổn, phảng phất như chất chứa vô số chân lý

Đấu Chiến Thắng Phật cao chục tỷ trượng cho dù là ngồi xếp bằng, cũng có thể tạo thành lực trùng kích thị giác cực hạn, ở trước mặt hắn, Lăng Đế là nhỏ bé như vậy.

Thân hình của Đấu Chiến Thắng Phật run lên, cấp tốc hóa thành bình thường, sau đó chậm rãi đứng dậy, dạo bước đi đến trước mặt Lăng Đế

Hai người đứng đối mặt, bốn mắt nhìn nhau, khóe miệng đều giương lên

- Đã bao nhiêu năm rồi?

Đấu Chiến Thắng Phật hỏi.

- Ít cũng có một ngàn tỷ năm a.

Lăng Đế cười.

Ánh mắt hai người lâm vào trong nhớ lại, thời kỳ Hồng Mông, Đấu Chiến Thắng Phật, Lăng Đế, Chu Ma đại đế đều là tồn tại quát tháo phong vân, lẫn nhau tranh đấu, ai cũng không thua ai, chính là truyền kỳ của Hồng Mông

- Chuẩn bị xong chưa?

Đấu Chiến Thắng Phật mở miệng hỏi, sắc mặt trở nên ngưng trọng.

Lăng Đế trầm giọng nói:

- Sớm đã chuẩn bị kỹ càng, nếu không cũng sẽ không tới tìm ngươi.

Mục tiêu của hắn chính là Hồng Mông Thần linh!

Hắn muốn leo lên Thành Thần bảng đệ nhất!



Tây Hồng Mông, Tà Ma Sơn.

Từng sinh linh từ trong sao trời bay ra, ánh mắt tập trung ở trên Tà Ma Sơn, giờ phút này một cỗ khí tức kinh khủng tuyệt luân từ Tà Ma Sơn tiết ra, còn đang không ngừng tăng cường

Tần Quân cùng Tử Vi Đại Đế cũng nhìn qua Tà Ma Sơn, bọn hắn có thể cảm giác được Đại Đế Tà Lang sắp thức tỉnh.

- Rống...

Một tiếng gầm gừ vang lên, rung động tinh không, để chúng sinh sợ hãi

Ầm ầm!

Tà Ma Sơn bắt đầu lay động kịch liệt, Sơn Địa vỡ ra, bụi đất tung bay, khí thế rộng rãi, vô số đại thụ ngã xuống, như Thiên Băng Địa Liệt.

Tần Quân mỉm cười, hắn rất hài lòng với Đại Đế Tà Lang, so với Huyết Thị Quỷ Thú cùng Hư Không Ma, Đại Đế Tà Lang nhìn càng thêm bá khí

Tà Ma Sơn bỗng nhiên vỡ ra, sơn mạch lộ ra một đôi mắt vằn vện tia máu, như Ác Ma ẩn tàng trong bóng đêm, khủng bố âm u, mỗi một con mắt đều lớn hơn sao trời, thấy cảnh này, các sinh linh giật nảy mình, lưng bốc lên hơi lạnh.

Hoảng sợ!

Trừ Tần Quân và Tử Vi Đại Đế, cái này là tâm tình của toàn bộ sinh linh.

Tà Ma Sơn còn phân liệt, ánh mắt của Đại Đế Tà Lang gắt gao nhìn chằm chằm Tần Quân cùng Tử Vi Đại Đế, trong ánh mắt tràn đầy hung lệ cùng sát ý

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.