Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1959: Đấu Chiến Thắng Phật xuất thế (2)



- Dám quấy rầy ta ngủ, các ngươi muốn chết như thế nào?

Đại Đế Tà Lang khàn giọng gào thét nói, dẫn tới chúng sinh nhất tề lui lại

- Không tốt! Đại Đế Tà Lang muốn bạo nộ!

- Người kia là kẻ ngu sao? Vì sao muốn đánh thức Đại Đế Tà Lang?

- Trong Bát Đại Chí Tà, chỉ có Đại Đế Tà Lang chưa bị trấn áp, nghe nói sau lưng nó có Đại Năng che chở.

- Đại Đế Tà Lang sợ là siêu việt Huyền Ngạ Nộ Thú năm đó a?

- Khí tức thật khủng bố, làm sao bây giờ? Chúng ta có nên rút lui hay không?

Các sinh linh lẫn nhau thương lượng, không dám thở mạnh, lực uy hiếp của Đại Đế Tà Lang thật sự là quá mạnh.

Tần Quân phất tay, ra hiệu Tử Vi Đại Đế thối lui.

Tử Vi Đại Đế nhíu mày, khí tức của Đại Đế Tà Lang rất mạnh, sợ là đã đạt tới Đại Diễn Thần linh cảnh.

Oanh một tiếng!

Một cái đầu sói lượn lờ hắc khí toát ra, lông sói như từng dãy Cương Châm to lớn, răng nanh bén nhọn, dài đến mấy chục ức, cảm giác giống như Kiếm Xỉ Hổ.

Miệng sói há mở, như muốn nuốt vũ trụ Hồng Mông!

Ánh mắt của Tần Quân ngưng tụ, mấy trăm Đế Viêm Long khí từ trong cơ thể gào thét mà ra, bầy rồng đập lên đầu sói của Đại Đế Tà Lang, liệt diễm cuồn cuộn, như Thái Dương bạo tạc, để các sinh linh thấy trợn mắt hốc mồm

Tiếng long ngâm thanh thúy vang vọng!

Đại Đế Tà Lang khàn giọng gào thét, lúc này, Tần Quân bỗng nhiên tiến lên, nắm lấy đầu của Đại Đế Tà Lang còn chưa rụt về, cấp tốc đi vào trước người Đại Đế Tà Lang

Oanh!

Nhục thân của Tần Quân đột nhiên cất cao, đạt tới 200 ức trượng, ngón trỏ tay phải nhô ra, ấn lên đầu sói của Đại Đế Tà Lang, trong chốc lát, hắn thôi động Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ, muốn cho Đại Đế Tà Lang nhất kích trí mệnh

Cảm giác áp bách khó có thể tưởng tượng từ ngón tay của Tần Quân truyền, dọa đến Đại Đế Tà Lang nhắm mắt

Xong!

Đại Đế Tà Lang ở trong lòng ai thán, nhưng Tần Quân không có thi triển ra Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ, chỉ là ngón tay điểm ở trên trán Đại Đế Tà Lang

- Hàng phục trẫm, nếu không hồn phi phách tán, tu luyện lại từ đầu!

Tần Quân lạnh giọng nói, hắn biết Bát Đại Chí Tà sẽ không chết, nhưng tu luyện lại từ đầu đối với Bát Đại Chí Tà mà nói sống còn khó chịu hơn chết, bởi vì quá trình quá dài.

Đại Đế Tà Lang mở mắt, nhìn qua Tần Quân, trong đôi mắt hung tàn toát ra vẻ sợ hãi.

Chỉ một lát sau, nó liền hiểu mình không phải đối thủ của Tần Quân.

Nó chậm rãi cúi đầu, biểu hiện ra thuận theo.

Hình ảnh bị các sinh linh quan chiến nhìn thấy, tất cả đều hóa đá, nửa ngày cũng không cách nào lấy lại tinh thần.

Đại Đế Tà Lang thần phục?

Chỉ đơn giản như vậy?

Tử Vi Đại Đế lộ ra mỉm cười, Bệ Hạ không hổ là Thiên Đế, khí phách như vậy, đương thời ai có thể so?

Dưới ngón tay của Tần Quân, Đại Đế Tà Lang cấp tốc thu nhỏ, hóa thành Hắc Lang cao năm trượng, toàn thân dữ tợn, mọc ra ba cái đuôi, cả người vòng quanh tà khí, nhất là cặp mắt kia, mặc cho ai nhìn cũng tâm lý rụt rè

Đại Đế Tà Lang cúi đầu, buồn bực nói:

- Chủ nhân.

Nó là Chí Tà, nhưng không phải ngốc, hiểu giờ phút này không hàng phục Tần Quân, hẳn phải chết không nghi ngờ

Nó có thể trở thành Chí Tà duy nhất không có trùng tu qua, cũng là bởi vì nó lấy mạnh hiếp yếu, trong vô số năm, hàng phục qua không biết bao nhiêu chủ nhân, ai mạnh thì theo người đó.

Tần Quân cũng khôi phục thành thái độ bình thường, thả người rơi vào trên đầu Đại Đế Tà Lang, ngạo nghễ mà đừng.

- Từ nay về sau, Đại Đế Tà Lang ngươi là tọa kỵ của trẫm! Thiên Đế tọa kỵ!

Tần Quân cuồng ngạo cười nói, nhìn chúng sinh tuyên bố, Đại Đế Tà Lang thuộc về hắn chưởng khống!

Thiên Đế!

Các sinh linh lập tức xôn xao, nguyên lai hàng phục Đại Đế Tà Lang là Thiên Đế!

Bá chủ Tây Hồng Mông Triều Thiên Phượng mới bị Thiên Đế đánh bại, các sinh linh không chút nghĩ ngợi, trực tiếp quay người bỏ chạy, tan biến ở sâu trong tinh không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.